Võ Đang Kỳ Hiệp
Chapter 113

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

 

 

Chapter 113

 

Vụ nổ đã nuốt chửng những kẻ đeo mặt nạ và che khuất thân ảnh của Đường Thế Linh.

Roẹt!

"Ách!"

Trong khi những kẻ đeo mặt nạ vẫn bị che khuất tầm nhìn, một đạo bạch quang từ đâu xuất hiện và như một con mãng xà quấn lấy bọn chúng.

Keng! Kengg!

"Chết tiệt!"

Những kẻ đeo mặt nạ không kịp tránh khỏi vụ nổ tiếp tục bị đạo bạch quang tấn công, liền vội vàng thối lui.

Một phi đao, kèm theo một đạo kiếm khí bạo phát.

Mấy tên đeo mặt nạ đã mất mạng chỉ trong một lần tấn công.

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

Tình trạng của ba tên đeo mặt nạ lui lại để tránh né đòn tấn công của Đường Thế Linh cũng không tốt lắm.

Dấu vết những vết bỏng do vụ nổ gây ra đầy rẫy trên y phục của chúng.

 “Nữ nhân chết tiệt……”

Những kẻ đeo mặt nạ bị lộ mặt, căm hận nhìn Đường Thế Linh như muốn giết người.

"Các ngươi thấy sao? Hài lòng chứ?"

Đường Thế Linh cười lạnh.

Một vật màu trắng giống như roi da rủ xuống chân Đường Thế Linh.

Ngân Liễu Quỷ Kiếm.

Đó là một bảo vật của Đường Môn mà Đường Thế Linh mang theo khi đi cùng Chân Võ.

Đó là một thanh kiếm rất dài.

“Các ngươi nhầm rồi, các ngươi nghĩ ta chỉ biết dựa vào gia thế hiển hách của gia tộc mà không làm được tích sự gì đúng chứ.”

Roẹt!

Khoảnh khắc Đường Thế Linh truyền chân khí vào thanh kiếm, Ngân Liễu trở nên sống động như một con mãng xà và quấn quanh cơ thể nàng ta.

“Dù ta không được như tên quái vật đằng kia, cơ mà dù sao ta cũng là tiểu môn chủ của Đường Môn.”

“……! ”

“Vừa thông minh, mạnh mẽ lại xinh đẹp! Các ngươi chết chắc rồi!”

Bên trái!

Mũi kiếm Ngân Liễu duỗi ra như một con mãng xà khi Đường Thế Linh vung tay.

Keng!

Khi tên đeo mặt nạ khua kiếm của mình, Ngân Liễu bật ra và xoắn lại.

“Chỉ với cái thứ này thôi sao……”

"Hừ!"

Ngay khi tên đeo mặt nạ hất văng Ngân Liễu và chuẩn bị tấn công, Đường Thế Linh đã mạnh kéo chuôi kiếm Ngân Liễu chém xuống.

Kengg! Roẹt!

Ngân Liễu tạo nên một hình xoắn ốc bao lấy cơ thể của kẻ đeo mặt nạ.

“Chỉ nhiêu đây thôi sao? Vậy mà đi so với ta á. Mấy thứ khác thì không biết, nhưng nắm giữ được Ngân Liễu thì cũng khí phách lắm chứ. So với những gì các ngươi nghĩ, không phải ta cũng là một thiên tài sao?”

Xoẹt!

Hình xoắn ốc siết chặt lại, tên đeo mặt nạ bị cắt thành từng phần đều nhau.

"Cái, cái này!"

Tên còn lại mở to mắt khi nhìn thấy đồng bọn của mình bị cắt thành từng mảnh.

Điều đầu tiên bọn chúng không biết.

Đường Môn khác với những môn phái khác.

Bọn họ không muốn lãng phí thời gian khi đối đầu với kẻ thù.

Hơn nữa, không phải vì yếu mà bọn họ sử dụng độc dược và ám khí. Đơn giản vì nó là cách nhanh và hiệu quả nhất để giết chết kẻ thù.

Đường Thế Linh là nữ nhi của Đường Môn, được bồi dưỡng và lớn lên tại Đường Môn.

Và thứ hai.

Lý do mà Đường Thế Linh bị Chân Võ đánh bại là vì hắn quá mạnh chứ không phải vì nàng ta yếu.

"Bây giờ chỉ còn một mình ngươi."

Đường Thế Linh lạnh lùng đưa mắt nhìn.

“….! ”

 

***

 

Khi Chân Võ và Đường Thế Linh đang chiến đấu chống lại đám người của Thanh Lang đội.

Chịu trách nhiệm đảm bảo an toàn cho Đường Thế Linh, hộ pháp của Đường Vệ, Câu Thác giật mình trước tiếng nổ vang vọng khắp nơi.

"Chắc chắn là... khách điếm nơi tiểu thư đang ở?"

Khoảnh khắc nghĩ đến điều đó, trái tim của Câu Thác đập loạn xạ.

Dưới chân núi Thanh Thành.

Đó là nơi bị nghi ngờ rằng là nơi đám người đi vào Tứ Xuyên đang ẩn nấp.

Nếu võ giả của Đường Môn rút lui do yêu cầu của Đường Thế Linh, giả sử khi đó khách điếm xảy ra chuyện thì sao?

Đường Thế Linh gặp nguy hiểm.

Chân Võ mạnh đến mức có thể so sánh với Đường Vệ, nhưng là một thành viên của Đường Môn, hắn không thể không lo lắng về Đường Thế Linh.

Chỉ một vết xước nhỏ trên người của Đường Thế Linh thôi cũng đủ khiến khu vực xung quanh núi Thanh Thành trở nên hoang tàn.

Con quái vật mạnh nhất cũng là Đế Vương của Tứ Xuyên - Ám Hoàng Đường Vệ, và tất cả bọn họ phải nghe theo mệnh lệnh của ông ta.

"Chết tiệt!"

Không suy nghĩ nhiều, Câu Thác lập tức bắn pháo tín hiệu lên trời.

Phụt~ Phụt!

Sau đó hắn tức tốc lao về hướng khách điếm.

Khoảng cách với bọn họ khoảng chừng bảy mươi dặm. Không xa lắm.

Nếu phóng hết tốc lực thì có thể đến được đó trong một khoảng thời gian ngắn.

Câu Thác vội vàng lao qua khu rừng, rút kiếm chuẩn bị lao vào trận chiến.

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

 

***

 

Đùng! Đùng!

Mọi thứ tiếp xúc đều bị nổ tung.

Chân Võ được bao phủ cang khí lam sắc, giống hệt như một vị thần hủy diệt giáng thế.

Năm tia kiếm khí của Chân Võ hất bay ba tên đeo mặt nạ cùng một lúc, khiến bọn chúng sau đó thậm chí không thể đứng dậy nổi.

Không thể phản đòn.

Một thủ pháp tấn công tuyệt vời, cắt đứt kinh mạch của đối thủ nhanh chóng chỉ trong một đòn.

Thật đúng là một chuyện đáng để ghi chép.

Nhạc Liễu bị Chân Võ đánh bay, không thể ngậm miệng trước tình cảnh trước mặt.

Tên khốn chết tiệt.

Không phải bảo tên đó chỉ là một tên đạo sĩ mới đạt cảnh giới Ý Khí thôi sao?

Nhóm người của Nhạc Liễu hiện tại dù chỉ có hắn ta là cảnh giới Ý Khí, còn lại tất cả đều là Huyền Khí và Đản Khí.

Tất cả hai mươi người.

Giải quyết tên đạo sĩ Võ Đang đạt cảnh giới Ý Khí và nữ nhi của Đường Môn mới tròn đôi mươi với lực lượng đó không phải chỉ là việc trong chốc lát thôi sao. 

Nhưng mà chuyện này là sao chứ?

Tên đạo sĩ Võ Đang, kẻ đã tàn sát người của hắn bằng việc thích phóng cang khí lam sắc, thực lực của tên đó gần như ngang với Đại Lang, Đội chủ Thanh Lang đội.

Nếu Nhạc Liễu biết rằng Chân Võ đã đạt đến cảnh giới ấy, hắn ta tuyệt đối sẽ không nghĩ đến việc tấn công bọn họ chỉ với một nhóm người của mình.

Thậm chí huy động cả ba đội quân đến núi Thanh Thành cũng không đủ.

Còn lại chưa đến một nửa trong số hai mươi người.

Hơn nữa, nữ nhi Đường Môn đi cùng rốt cuộc là sao chứ?

Nàng ta sử dụng ám khí có gắn thuốc nổ và vung thanh kiếm dài đến mức không biết đó là kiếm hay roi giết sạch ba tên thủ hạ của Nhạc Liễu.

“Chết tiệt.......”

Nhưng không thể rút lui được.

Đã quá muộn để gọi một nhóm khác. Trước khi cứu viện kịp đến đây, tất cả đều đã bị giết và Thanh Lang đội sẽ đối mặt với việc bị tổn thất một phần ba binh lực.

Làm thế nào để vượt qua nguy cơ này đây?

Nhạc Liễu nhanh chóng đưa ra kết luận.

Đường Thế Linh. Phải nhắm vào nàng ta.

Đường Thế Linh khiến hắn bất ngờ với thực lực của nàng ta, nhưng hắn có thể sử dụng những thủ hạ của mình.

Đám người đeo mặt nạ có thực lực là điều không cần phải bàn cãi.

Không có lựa chọn nào khác ngoài việc bắt nàng ta để ngăn chặn tên đệ tử Võ Đang kia.

"Lý Sung!"

"Vâng!"

"Tập trung tấn công vào tên đạo sĩ Võ Đang!! Ta sẽ thu phục nữ nhi của Đường môn."

Phaang!

Tất cả những kẻ đeo mặt nạ tập trung tấn công Chân Võ, ngay lập tức Liễu Nhạc di chuyển đến chỗ Đường Thế Linh.

Nhưng mà,

Uỳnh!

Một thứ gì đó đột nhiên xuất hiện từ trong rừng.

"Tiểu thư!"

Liễu Nhạc đưa mắt về hướng đó.

Võ giả Đường Môn.

Sao cứ nhất định...!

Câu Thác, võ giả Đường Môn xuyên qua khu rừng lao thẳng tới trước mặt Đường Thế Linh đang giao chiến với hai kẻ đeo mặt nạ.

"Hử?"

Khoảnh khắc Đường Thế Linh nhìn thấy Câu Thác,

“Lũ khốn này! Các ngươi dám tấn công tiểu thư?”

Cùng với giọng nói đầy tức giận của Câu Thác, hoàng loạt kiếm khí được phóng ra.

Kiếm tu.

Không phải ai khác mà là hộ vệ của Ám Hoàng Đường Vệ. Câu Thác là một trong những cao thủ mạnh nhất của Đường Môn.

Với Liễu Nhạc đó là một sự xui xẻo, khiến hắn muốn đập đầu xuống đất khóc lớn.

Tại sao, sao lại thêm một tên võ giả kiếm tu xuất hiện nữa vậy?

Kiếm khí của Câu Thác gần như đã đạt đến cảnh giới cực kỳ cao thâm. 

Keng Keng Keng!

Kiếm khí của Cầu Thác phân thành hàng chục tia xé nát tên đeo mặt nạ đang chiến đấu với Đường Thế Linh thành từng mảnh.

"Khư ặc!"

Nhìn thấy tên đeo mặt nạ hét lên một tiếng rồi ngã xuống, Nhạc Liễu không còn cách nào khác ngoài dừng bước chân đang chạy đến chỗ Đường Thế Linh.

"Tiểu thư có ổn không ạ?"

Câu Thác tiếp đất và ngay lập tức kiểm tra an toàn của Đường Thế Linh.

“Hử? Tại sao lại là ngươi, Câu Thác?”

"Thuộc hạ xin lỗi tiểu thư. Thuộc hạ đã bí mật đi theo người theo lệnh của Môn Chủ."

"Phụ thân ta sao? Ôi trời."

Đường Thế Linh cau mày.

"Nhưng những tên này là ai vậy ạ?"

"Ta cũng không biết. Bọn chúng đột nhiên tấn công bọn ta.”

“Thuộc hạ đã hiểu rồi. Vậy thì hãy xử lý tất cả bọn chúng và nói chuyện sau đi ạ.”

Câu Thác cầm kiếm, trừng mắt nhìn Nhạc Liễu.

"Chết tiệt…."

Thấy tình hình dần trở nên phức tạp, khuôn mặt Nhạc Liễu méo xệch.

Điều này thật sự không ổn chút nào.

Cái tên vừa xuất hiện là kẻ có thực lực tương đương với Nhạc Liễu. Hơn nữa nếu nữ nhi của Đường Môn có thêm thủ hạ, tỷ lệ thắng của hắn ta sẽ không đến năm phần.

Những tên thủ hạ còn lại đều đang chiến đấu với cái tên đạo sĩ Võ Đang, không thể phân thân ra để giúp hắn ta.

“Trước tiên phải trốn cái đã.”

Nhận thức được việc mình sẽ thất bại, Nhạc Liễu vội vàng tìm cách thoát thân.

Tuy nhiên, Câu Thác và Đường Thế Linh, hai người đứng trước mặt Nhạc Liễu đã nhanh chóng định thần lại và rút kiếm ra.

Đột nhiên!

Hửm? Sao vậy?

Cái khí tức khủng bố này.

Khoảnh khắc Nhạc Liễu quay đầu lại,

Bốp!

Một bàn tay lạnh lẽo đặt lên đầu hắn ta.

“…..!”

Tên đạo sĩ Võ Đang.

Nhạc Liễu đảo mắt nhìn quanh, tất cả thuộc hạ của hắn ta đều đã biến thành một vũng máu.

"Còn một mình ngươi thôi nhỉ?"

Một nụ cười tàn nhẫn xuất hiện trên môi Chân Võ.

Chiếc chùy giáng xuống đập nát mũi của hắn ta.

Bốppppp

Nhạc Liễu không thể thực hiện bất kỳ hành động phản kháng nào, sau một đòn đánh mạnh, hắn ta đánh rơi cả thanh kiếm trong tay.

Chân Võ nắm chặt tóc, đấm vào mặt hắn ta không ngừng.

Cú đấm mạnh làm vỡ xương mặt và rung chuyển toàn bộ não bộ của Nhạc Liễu.

Đường Thế Linh và Câu Thác ngơ ngác trước hành vi tàn bạo của Chân Võ.

“Đó thật sự là đệ tử… Võ Đang sao?”

“À, cái đó…?”

Nhạc Liễu bị đấm đến mức rũ rượi mất toàn bộ nhận thức, nhưng Chân Võ vẫn không ngừng tay.

Cho đến khi nắm đấm không còn khí lực, nhuốm đầy máu. Máu bắn ra ướt đẫm y phục hắn.

"Có tất cả bao nhiêu tên vậy ạ?"

“Ta thì bốn tên. Còn lại chắc khoảng 16 tên?"

"À......."

Theo lời của Đường Thế Linh, Câu Thác nhìn quanh và đếm bằng đầu ngón tay, nhưng nhiều nhất chỉ có hai, ba thi thể là còn nguyên vẹn.

Còn lại thì tay chân và cơ thể đều bị xé ra thành nhiều mảnh, khiến người ta không thể nào đếm được.

“Hắn ta thật đáng sợ. Võ Đang Chi Kiếm.”

Đường Thế Linh gật đầu trước lời nói của Cầu Thác và chợt hỏi.

"Liệu ta có bị đập như vậy không nhỉ?"

"Không đâu ạ. Tiểu thư đã hỗ trợ rất nhiều mà?"

"À... về sau ta sẽ cẩn thận hơn một chút."

"Nếu vậy thì chắc là tiểu thư cần phải cẩn thận thêm nhiều lắm ạ?"

Câu Thác và Đường Thế Linh lúng túng mỉm cười khi đối diện với Chân Võ, một tên tàn nhẫn và ác độc.

Phịch

Trận chiến kết thúc khi Nhạc Liễu máu me be bét, đổ gục xuống.

Không còn bất kỳ đòn công kích nào nữa.

Bởi vì kẻ duy nhất sống sót là Nhạc Liễu đã không còn ý thức.

"Ô! Ngươi bắt được tận 4 tên ư?”

Chân Võ mỉm cười rạng rỡ bước đến, Câu Thác vội vã chạy đến chào hỏi.

“Hân hạnh diện kiến ngài, Võ Đang Chi Kiếm.”

"... À, ngươi là kẻ đã theo dõi ta kể từ khi ta xuống núi Thanh Thành đúng không?"

"Ồ, ngài biết chuyện đó ư?"

Câu Thác thể hiện rõ sự ngạc nhiên trên khuôn mặt của mình.

Sao lại vậy?

"Không có gì phải ngạc nhiên. Thỉnh thoảng khi ngươi đến gần, ta có thể cảm nhận được điều đó.”

Chân Võ tiếp lời.

“Ta đã nghĩ các ngươi là cùng một bọn. Ta còn định xử lý xong bọn chúng là tới lượt các ngươi.”

“……!”

Sao lại nói mấy lời khủng khiếp một cách thản nhiên như vậy.

Mặc dù vô tình nói ra nhưng cũng phải suy nghĩ cho người nghe chứ.

Trong một khoảnh khắc, Câu Thác cảm thấy tim mình co rúm lại.

Không chỉ bản thân mà bất cứ ai cũng cảm thấy như vậy khi nhìn thấy dáng vẻ của Chân Võ lúc nãy.

Chân Võ cũng không để ý đến Câu Thác mà tiến lại gần Nhạc Liễu đang nằm gục trên mặt đất.

“Chết tiệt, hình như ta ra tay hơi quá. Có khi nào hắn ta toi mạng luôn rồi không?"

Nghe thấy lời nói của Chân Võ, Đường Thế Linh cầm Ngân Liễu Quỷ Kiếm, ngồi xuống bên cạnh và kiểm tra mạch của Nhạc Liễu.

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

“May mắn là hắn chưa chết. Mạch vẫn đang đập…… ạ."

“……?”

Chân Võ tò mò trước thái độ tôn trọng có phần vụng về của Đường Thế Linh.

"Sao vậy ạ?"

“…… Có phải ngươi ăn nhầm thứ gì không?”

“…… ”

“Cứ nói trống không đi. Như này chả phù hợp với ngươi đâu.”

"…Như này hả?"

"Cứ vậy đi."

Chân Võ lắc đầu và đứng dậy.

“Tuy nhiên ta cần phải để lại một tên còn sống để biết xem chúng đang định làm cái quái gì.”

Khi nghe Chân Võ khẽ phàn nàn Câu Thác nhanh chóng đáp lời.

"Xin hãy giao việc đó cho ta."

“……?”

"Trên đường đến đây ta đã bắn pháo hiệu."

"À!"

Nhìn ra xa, một trận náo loạn đang xảy ra. 


 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương