Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 109

 

Arthur. 

Cậu ấy đích thị chính là người bạn gắn bó lâu nhất với đồng minh Merlin của YuWon, và cậu ta đồng thời cũng là thủ lĩnh của Hiệp hội hạng trung Hội Bàn Tròn.

“Vua của nước Anh”, “Kị sĩ của những người hùng”, “Thủ lĩnh của những kị sĩ Hội Bàn Tròn.” “Thiên tài.”

Dù bạn có thêm vô số những định nghĩa khác vào tên của cậu ta, nhưng bất cứ khi nào Merlin nghĩ về Arthur, ông ấy sẽ nói thế này:

“Lần đầu tiên tôi gặp bạn mình chính là khi cậu ấy chỉ là một người chơi chẳng có gì nổi bật.”

Mặc dù cách biệt tuổi tác giữa họ khá lớn nhưng Merlin vẫn luôn xem cậu ấy là bạn mình.

“Những kĩ năng kiếm thuật của cậu ấy rất siêu phàm, và tôi biết chắc chắn rằng cậu ta sẽ làm nên chuyện. Cậu ấy rất gần gũi với các đồng đội của mình, vì vậy họ cũng vô cùng tin tưởng cậu… Mà quan trọng nhất là niềm tin vào công lý của cậu ấy mãnh liệt hơn bất kì ai khác trên đời này. “

Mỗi khi Merlin hoài niệm về người bạn cũ, những nếp nhăn quanh đôi mắt ông lại hằn sâu thêm.

Arthur, người bạn tốt tính mà ông từng công nhận.

“Tôi nhớ cậu lắm đấy, anh bạn ạ…”

Thành thật mà nói, YuWon đã nghe những câu chuyện về Arthur hàng tá lần bởi vì Merlin chỉ toàn kể chuyện xoay quanh câu ta.

Arthur đột nhiên mất tích sau một lần đi săn. Rõ ràng là….

‘Vậy ra là cậu ở đây.’

… Arthur đã chết dưới tay Susanoo và bị nhốt vào tòa tháp này sau khi biến thành xác sống.

Cạch—

“Vị vua của những chàng Kị sĩ”, à không, “Vua Cõi chết Arthur” cử động thân mình. Cậu ta duy trì ánh nhìn khó chịu của mình khi bước đến gần YuWon. 

Bước—

Một bước.

Bước—

Hai bước.

Vù—

Mana được ẩn chứa trong thanh kiếm của Arthur tỏa màu xanh nhạt. Đó là một loại mana lạnh đến lạ kì, thứ năng lượng mana của thuộc tính băng.

Kít—

Keng—

Theo lưỡi kiếm của Arthur, vùng không khí xung quanh nơi YuWon đứng đông cứng lại. Độ ẩm trong không khí hóa thành sương lạnh, rơi lả tả trên mặt đất như tuyết mùa đông.

Sau khi nhảy lên không trung, YuWon nhìn xuống thanh kiếm của Arthur.

‘Thanh kiếm huyền thoại Excalibur. Ngay cả khi đã trở thành một xác sống, những trang bị của cậu ta vẫn còn nguyên.’

À thì, đối với một Đại Chiến thần như Susanoo, có lẽ những thứ như [Excalibur] không đủ để gây hứng thú với ông ta. Ông ta chắc chắn đã để thanh kiếm lại cho Arthur để cậu ta phát huy tối đa tiềm năng của mình ngay cả khi không còn sống.

‘Arthur là một Đại Chiến thần cùng cấp với Theseus khi cậu ta còn sống. Cuối cùng cậu ấy không thể trở thành một trong những Đại Chiến thần mạnh mẽ nhất, nhưng từ những gì mình nghe được từ Merlin thì thứ hạng của cậu ta đã tăng lên khá nhanh.’

Vút—

Rắc—!

Lưỡi kiếm lóe sáng xuyên qua không trung bay thẳng về phía YuWon. Tốc độ của mana thuộc tính băng khá nhanh, chỉ xếp thứ hai sau tốc độ của năng lực thuộc về thuộc tính gió.

[Đôi giày Hermes]

Vụt—

May mắn thay, YuWon lại có thể nhảy lên tầng không khí một lần nữa, và sau khi né tránh hai đường kiếm của Arthur, YuWon đáp đất phía sau cậu ta.

‘Thường thì mình sẽ chẳng có cơ hội nào để tiêu diệt thây ma Arthur.’

Vụt—

Arthur xoắn người lại và lao về phía YuWon. 

‘Mình có nên né không nhỉ?’

Khi đang suy nghĩ về hành động tiếp theo, YuWon vung kiếm lên.

[Thiên Hỏa x Bí kỹ Kiếm thuật]

Vút—

Thanh kiếm đã được bao bọc lại bằng một ngọn lửa màu tím.

Keng—!

Hai thanh kiếm mang năng lượng đối nghịch va chạm nhau và luồng khí lạnh rét buốt từ năng lượng băng bị lửa hấp thụ và mất đi linh lực của nó.

Ơn trời, trận đấu không tệ hại gì lắm.

‘Nhưng người đang điều khiển Arthur hiện tại không phải là Susanoo.’

R-r-rắc—

Cậu tra thanh kiếm lại vào bao. 

‘Đó chỉ là một linh hồn bị đày đọa mà thôi.’

Không có đời nào mà sức mạnh hiện tại của Susanoo vẫn còn giống với khi ông ta còn sống. Theo lẽ thường, khi sức mạnh của nhà chiêu hồn bị suy giảm, năng lực của những thây ma do người đó tạo ra cũng sẽ gặp tình trạng tương tự.

Keng—!

Sau khi chặn lại đòn kiếm của thanh Excalibur, YuWon cắm ngập mũi kiếm vào ngực cậu ta. Cậu chỉ định kết thúc chuyện này bằng một mũi kiếm duy nhất. Tuy nhiên…

Vút—

Thanh kiếm của YuWon cuối cùng đã bị chặn lại bởi một vách ngăn trong suốt bất ngờ xuất hiện giữa cả hai. Cậu thành công vượt qua bức vách, nhưng lực đạo của đòn đánh đã giảm đi đáng kể.

‘Đây là băng ư?’

Một lớp băng sẽ mạnh hơn cả sắt thép. 

Để phá vỡ lớp băng tạo nên từ mana không phải là chuyện dễ bởi vì khi còn là một kị sĩ, Arthur sẽ chú trọng phòng thủ hơn là tấn công.

‘“Người bảo vệ của Hội Bàn tròn”...’ YuWon nghĩ. ‘Cậu ta được tôn xưng như thế trước đây.’

Sự phòng thủ của cậu ta tốt như thế không có nghĩa là lực tấn công của Arthur là tầm thường.

Keng—!

Hai thanh kiếm lại va vào nhau một lần nữa. 

Lưỡi kiếm nhắm vào những điểm chí mạng của cậu vô cùng hung hãn. Đường kiếm lạnh như băng của Arthur chỉ bỏ lỡ vài lần chém qua cổ của YuWon.

Với một tốc độ quá nhanh để có thể theo dõi bằng mắt thường, điều này không bình thường chút nào, đòn đánh càng đơn giản thì nó càng nhanh và hiệu quả.

Danh xưng “Vua của những Kị sĩ” của cậu ta không chỉ để trưng. Kiếm thuật của Arthur phản chiếu những tiêu chuẩn gắt gao của những kị sĩ, và cậu ta vận dụng chúng một cách gần như là hoàn hảo.

Phịch—

Vai cậu bị lưỡi kém sượt nhẹ qua, và YuWon cau mày lại.

‘Mình đoán được lý do vì sao cậu ta lại ở đây một mình rồi.’

Những kĩ năng của Arthur hoàn toàn đúng với các câu chuyện về cậu ta. YuWon chưa từng trầy vi tróc vảy một xíu nào kể từ khi tiến vào Hầm ngục của Susanoo.

Dù Arthur đang chỉ có một mình, nói cậu ta là ‘sếp nhỏ’ của hầm ngục này cũng chẳng sai.

Rắc—

Những lưỡi băng rơi đầy trên mặt đất. Đòn này sẽ rất khó để mà tránh đây.

[Kích hoạt Truy kích Cảm quan.]

[Kim Tinh dò đường.]

Khoảng không gian xung quanh cậu và Arthur hiện rõ mồn một như thể cậu nắm tất cả trong lòng bàn tay. Và…

Vặn vẹo—

Như thể đang chờ đợi gì đó, mười lưỡi băng bắt đầu chuyển động. Quỹ đạo của chúng hiện ra rõ ràng, và YuWon bắt đầu di chuyển. 

Shwaaaa—

Bộp, bộp, bộp, bộp—!

Những lưỡi chém rơi xuống đất mà không đả thương YuWon tí ti nào.

Shwaaaa—

Nhưng cùng lúc đó, luồng năng lượng lạnh giá ập đến như sóng thần và bao vây YuWon.

‘Mình không thể tránh đòn tấn công này.’

Đây không phải là một kĩ năng mà bạn có thể né được. Nó khổng lồ như là sống thần, và đó cũng là chiêu thức đi sau những lưỡi chém bằng băng.

Vùng ảnh hưởng của đòn đánh quá lớn, vì vậy YuWon vung kiếm lên, và cả cơ thể cậu cuộn tròn lại.

Shwaaaa—

Rắc, r-rắc—

Cơ thể YuWon bắt đầu đông cứng lại.

***

Cơ thể của cậu lạnh dần, và cậu đang cảm thấy như thể mình đã ăn phải một viên [Pha Lê Băng].

Cũng không ngoài dự đoán rằng…

[Thân nhiệt của bạn đang giảm dần.]

[Bạn đang chịu ảnh hưởng của trạng thái: Bỏng Lạnh.]

[Hiệu ứng của Bộ phục trang của kẻ ngoan đạo đang kháng cự lại nguồn năng lượng lạnh giá.]

Cậu có thể cảm thấy cả người mình tê cóng, nhưng nhờ vào công dụng của bộ quần áo, cơ thể cậu vẫn chưa bị đông đá hoàn toàn.

YuWon rùng mình trong cái lạnh cắt da cắt thịt, và ngay khi ngẩng đầu lên, cậu có thể thấy lưỡi kiếm của Arthur đang đâm thẳng về phía cổ mình.

‘Sử dụng mana thuộc tính băng và chiêu thức để vô hiệu hóa cử động của đối thủ rồi đến gần và kết liễu bọn họ…’

Đó là những chuỗi hành động đơn giản, nhưng lại hoàn mỹ vô cùng.

Có vẻ như dù là một Thây ma, Arthur vẫn nhớ chính xác từng đường kiếm thuật và phong cách chiến đấu mà bản thân đã trau dồi khi còn sống. Ngay cả khi YuWon đang đối đầu trực diện với cậu ta ngay lúc này thì chuyện giao chiến với một thây ma cũng là thứ khó mà tin được.

‘Siêu phàm thật.’

Ngay khoảnh khắc đó…

Phụt—

[Thân nhiệt của bạn đang tăng dần.]

[Thiên Hỏa đang khắc chế ảnh hưởng của trạng thái Bỏng Lạnh.]

[Khắc chế thành công.]

Những ngọn lửa đã vô hiệu hóa luồng năng lượng băng giá, và khi cơ thể cậu được giải thoát, sức mạnh đã quay trở lại ban đầu.

Kế hoạch của Arthur về việc đông cứng đối thủ của mình đã thất bại, và sau đó…

Rắc—

[Tay của bạn đã được hấp thụ năng lượng của một Titan.]

[Chỉ số Thể chất của bạn chưa đạt yêu cầu.]

[Xuất hiện Khổng Lồ Hóa Bán Phần.]

Những thớ cơ bắp ở cánh tay YuWon được tiêp thêm sức mạnh. Với nguồn năng lượng mới ở bên cánh tay phải, YuWon chĩa kiếm về phía Arthur, người đang nhắm về cậu.

“Lần này thì…”

Siết—

“Mọi thứ sẽ khác.”

Thấy được sự thay đổi khác thường ở YuWon, Arthur nhanh chóng thu kiếm lại và chuẩn bị tư thế phòng bị. Một lớp băng bao phủ cơ thể cậu ta như một bộ giáp, và thậm chí nó còn tạo ra vô số những cái gai sắc nhọn trên bề mặt - một bộ giáp gai bằng băng giá.

Tuy nhiên…

Vút—

Yuwon không để điều đó làm mình bận tâm và bắt đầu vung kiếm.

Rắc—!

Rốp, rắc—

Thanh kiếm xuyên qua rào cản lạnh lẽo bằng băng, và ngay khi ngọn lửa trên thanh kiếm nung chảy băng đá, nó bắt đầu chạm vào bộ giáp của Armor.

Rắc—

Không giống như [Excalibur], bộ giáp Arthur đang mặc đã quá cũ kĩ và gỉ sét, mất đi tính năng vốn có của một món đồ bảo hộ thực thụ.

Rốp—!

YuWon lao qua phía bên hông Arthur và nhắm vào lưng cậu ta.

Keng—

Và cùng với bộ giáp của mình, vai của Arthur bị chém, từng phần cơ thể cậu ta rơi xuống đất.

YuWon xoay người và đối mặt với YuWon.

Dù cho phần hông, phần eo, và ngay cả nửa cơ thể đã bị chém đứt lìa rơi xuống đất, Arthur vẫn còn có thể chạm vào thanh kiếm bằng cánh tay còn lại.

Thậm chí ngay cả khi cậu ta là một Thây ma, việc chiến đấu với cánh tay trái của cậu ấy cũng là vấn đề không thể xem nhẹ.

“...Tệ thật đấy.”

Cộp—

 

YuWon chém đứt cánh tay trái của Arthur khi cậu ta đang cúi người xuống để nhặt lại kiếm của mình. 

Sau khi mất hết hai tay, Arthur ngẩng đầu lên và nhìn YuWon.

Và sau đó…

Rắc—

Vù, bốp—!

Sau khi chộp lấy cổ của Arthur, YuWon quật mạnh cậu ta xuống đất.

Sức mạnh của cậu bây giờ đã được tăng lên nhờ vào [Khổng Lồ Hóa], thứ có thể khiến cho Arthur còn sống cũng phải điêu đứng. Và sau khi mất đi cả hai cánh tay của mình, cậu ta không còn đường nào để đánh trả lại nữa cả.

“Phù…”

Chỉ sau khi xác nhận rằng cuộc chiến đã kết thúc, YuWon mới có thể thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Đây là trận đánh ngắn ngủi nhưng lại vô cùng căng thẳng, và nếu bộ giáp của Arthur không cũ kĩ, gỉ sét, YuWon chắc sẽ chẳng có khả năng chém đứt nó chỉ với một đường kiếm. Nếu tình huống đó xảy ra, cuộc chiến chắc chắn sẽ được kéo dài thêm.

‘Dù sao thì, kết quả cũng vẫn sẽ không thay đổi.’

Cạch, cạch–

Arthur vẫn đang tiếp tục vẫy vùng ngay cả khi bị YuWon trấn áp. Cậu ta dùng hết sức lực còn lại và tìm cách thoát khỏi sự kềm kẹp của YuWon. Nhưng cậu ta chỉ phí công vô ích.

YuWon nhìn Arthur một cách đầy thương cảm và khơi dậy [Thiên Hỏa].

“Ngươi có thể nghỉ ngơi rồi.”

Phừng—

Ngọn lửa xuất hiện từ những ngón tay của cậu và thiêu cháy bộ giáp của Arthur.

Bên trong áo giáp, ngọn lửa thiêu rụi xương cốt của cậu ta và bắt đầu thanh lọc cậu.

Xèo, xèo—

Thi thể bị cháy hóa tro và bay trong không trung, và cũng như mọi lần, [Kynee] tỏa ra một luồng sáng.

[Oán khí đã được Địa Ngục hấp thụ.]

Vù—

[Kynee] hấp thụ sự oán hận đã bị đóng băng hàng ngàn năm nay của Arthur.

YuWon lẩm bẩm một mình khi nhìn thi thể Arthur trở thành tro bụi và đang dần biến mất, “Sẽ thật tốt nếu Merlin có mặt ở đây.”

Chính ngay lúc đó…

“Mer…lin…”

Vụt—

Trong sự oán khí bị [Kynee] hấp thụ, một thanh âm phát ra,

YuWon ngay lập tức siết chặt [Kynee] lại bằng tay trái.

Giọng nói lại tiếp tục.

“Ngươi vừa nhắc đến… Merlin sao?”

“Arthur à?”

Đây là giọng nói mà lần đầu tiên cậu được nghe, nhưng người đó chắc chắn biết Merlin.

Đây là lần đầu cậu nghe được tiếng người chết sau Susanoo. Cho dù có vô số những Thây ma nhận thức được bản thân, Arthur vẫn không thuộc số đó. Và những người nghe được những âm thanh đó duy nhất chỉ có các giai cấp đặc biệt như nhà chiêu hồn hay tu sĩ.

“Vậy ra ngươi cũng là một nhà chiêu hồn.”

Chắc có lẽ cậu ta đã hiểu lầm sau khi biết được YuWon nghe thấy giọng mình.

“Cũng không hẳn…”

YuWon lắc đầu và ngăn bản thân bác bỏ linh hồn kia. Ở trong tình huống này, YuWon không biết phải làm sao cho Arthur hiểu.

“Vậy cứ cho nó là đúng đi.”

YuWon nghĩ hẳn Arthur sẽ khinh thường các nhà chiêu hồn lắm vì cậu ta đã chịu đựng ít nhất cả ngàn năm ở đây vì Susanoo. Tuy nheein, những lời tiếp theo cậu nghe hoàn toàn khác với những gì cậu lo lắng. 

“Ngươi biết Merlin chứ?”

Chắc chắn cậu ta đang thắc mắc về chuyện nghe được tên của Merlin từ miệng YuWon.

“Ừ. Có một chút.”

“Nếu ngươi là một nhà chiêu hồn, ngươi có thể cho ta gặp Merlin được không? Nếu ngươi chấp thuận yêu cầu này, ta sẽ viết một khế ước trở  thanh nô lệ của ngươi mãi mãi.”

Cậu ta là một người gần như đã sống cả đời như là một Thây ma. Oán khí của cậu ta hẳn phải lớn lắm, và những phiền muộn thậm chí còn nhiều hơn cả thế, nhưng cậu ta lại đang nói về việc trở lại làm một Thây ma.

“Tại sao ngươi phải làm đến mức như thế?”

“Ta có một lời nhắn cần phải chuyển.”

Một lời nhắn cậu ta phải đích thân chuyển lời. Đó chắc có lẽ là nguồn gốc của nỗi oán khí của cậu ta khi không thể quay trở lại sau cái chết của mình.

Những lời tiếp theo đao to búa lớn đến mức khiến người ta khó có thể tin tưởng rằng một người chết đã nói những lời ấy.

“Lancelot đã phản bội nước Anh.”

***

Đọc webtoon tại: Thăng Cấp Cùng Thần - Vlogtruyen

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương