Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 107

“Ngươi đến đây khoác lác chỉ với thành tích cỡ đó thôi à?”

Tông giọng của Susanoo đã thay đổi. Chỉ vài giây trước, ông ta còn đang nhìn YuWon với biểu cảm ẩn ý và khá có hứng thú, nhưng ánh mắt lại đột ngột chuyển sang khinh bỉ sau khi nghe cậu nói.

Đây là biểu cảm mà YuWon đã có thể lường trước được vì Susanoo là một Chiến thần mà đến Asura cũng phải công nhận.

‘Ông ta bài xích những kẻ yếu và tôn trọng người mạnh. Chắc chắn là như thế.’

Ông ta không xem người chơi ở những tầng Tháp hơn là con người. Bạn sẽ rất là may mắn nếu ông ta đối xử với bạn như côn trùng. Bởi vì như thế mà ông ấy nổi như cồn vì ông ta sẽ giết bất cứ người chơi nào mà ông ta vô tình gặp phải.

“Tại sao ta không thể chứ?”

“...Ta đã phấn khích một cách không cần thiết.”

Susanoo khoanh hai tay và lắc đầu. 

“Đây không phải là nơi mà một loài côn trùng như ngươi có thể leo lên một cách vô tội vạ được đâu. Những con quái vật lảng vảng ở đây thậm chí còn không thể so sánh được với đám quái vật trên tầng 21.”

“Ta đã biết rồi.”

“‘Biết rồi’??”

Susanoo thấy có gì đó không đúng lắm. Ông ta đã bất chợt quên đi điều này sau khi nhìn thấy con số 21 trên túi vật phẩm người chơi, rằng có hàng đàn linh cẩu ma cà rồng chầu chực bên ngoài cánh cửa này. Những con quái vật đó là những người canh gác được ông tạo ra cho Tòa Tháp. Chúng là những con quái vật chỉ có thể được tìm thấy sau tầng 40, và số lượng của chúng cũng không nhỏ. 

“Ngươi không đi cùng với ai cả à?”

Susanoo nhìn xung quanh, nhưng ngoài luồng sát khí của ý đồ đen tối, ông ta không thể biết được thứ gì đặc biệt đang diễn ra.

“Không có ai cả. Ta đến đây một mình.”

Bước—

YuWon bắt đầu tiến về phía trước. 

Lối ra vào của Susanoo của thu hút sự chú ý của cậu, nhưng cũng chỉ có thế thôi. Ông ta chỉ là một hiện thân đơn giản không còn sự sống. YuWon không nghĩ đến việc sẽ đối đầu với ông ta, một người thậm chí còn không thể nào ảnh hưởng đến thế giới sống thêm một chút nào nữa.

Vù—

Susanoo theo ngay sau YuWon.

Có vẻ ông ta đã thay đổi ý định của mình, biểu cảm của ông ấy cho thấy ông ta đã có hứng thú với YuWon hơn cả lúc trước.

“Ta sẽ đi theo ngươi. Mảnh vỡ đó không giúp ngươi được gì đâu.”

“Vì sao vậy?”

“Chỉ là cách mà hầm ngục được tạo ra thôi.”

“Thú vị đấy.”

YuWon tiếp tục tiến về phía trước trong lúc trả lời Susanoo.

Bên trong hầm ngục khá là im ắng. 

Ban đầu cậu đã nghĩ đó là một mê cung, nhưng nhìn những nội thất được bài trí xung quanh, cậu có cảm giác như thể mình đang ở trong một ngôi nhà khổng lồ. Dĩ nhiên, nó vẫn quá to để được gọi là một ngôi nhà. 

“Vậy ngươi không phải là thuần huyết à?”

Susanoo lại tiếp tục nói không ngừng nghỉ.

“Ngươi sống ở đâu vậy? Và ngươi lấy mảnh vỡ này ở đâu?”

Ông ta đang nói về mảnh vỡ của thanh Tsurugi.

YuWon phớt lờ ông ta và đi tiếp. Thậm chí ngay cả khi ông ta đã chán nản, YuWon cũng không muốn tiếp tục cuộc trò chuyện vô nghĩa này với Susanoo nữa. Nó thật là nhàm chán, và cậu thấy chẳng đáng để trả lời một chút nào. 

“Phần này là phần mà ta tò mò nhất luôn á.”

“Nếu ta trả lời ngươi…” YuWon xoay sang đối mặt với Susanoo. “Thì ít nhất ngươi cũng sẽ chỉ đường cho ta đi chứ?”

“Đường đi á hả?”

“Đường đi đến cánh cửa hay là bậc thang dẫng lên tầng trên. Mấy cái hầm ngục dạng mê cung như này không khó, nhưng ta ghét chúng vì tốn quá nhiều thời gian.”

Mặc dù cậu có được [Truy kích Cảm quan], cậu cũng không tài nào tìm ra hết các con đường đi với nó. Nếu như cậu may mắn thì nó có thể tốn vài giờ, còn nếu không may, thì cậu sẽ bị kẹt ở tầng lầu này nhiều hơn một ngày. 

Nếu như Susanoo là người tạo ra hầm ngục này, ông ta chắc chắn phải biết rõ thiết kế của nó. 

Sau khi nghe xong những lời của YuWon, Susanoo trầm ngâm suy nghĩ vài phút rồi gật đầu.

“Được thôi, chắc chắn là được.”

Sau khi nhìn quanh quất xung quanh khoảng vài giây, Susanoo chỉ về một hướng.

“Cánh cửa ở đằng kia kìa. Nếu ngươi tiếp tục đi theo lối đi này về hướng đó, ngươi sẽ tìm thấy cánh cửa dẫn đến tầng tiếp theo.”

“Lối đó…” YuWon gật đầu. “Được rồi.”

Vung—

Cậu rút thanh kiếm mà lúc nãy đã cất vào sau khi đánh nhau vỡi lũ linh cẩu, và Susanoo lặp lại câu hỏi của ông ta ngay khi đưa cho YuWon một gợi ý.

“Bây giờ hãy trả lời câu hỏi trước của ta đi. Ngươi lấy mảnh vỡ đó ở đâu?”

“Ngươi còn nhớ bài khảo nghiệm trên tầng 1 không?”

“Đấu trường á hả?”

“Ta nhặt được nó ở đó.”

Bzzt, bzzzzzt—

Ma thuật đang tuôn trào từ [Kynee]. Cậu vẫn chưa sử dụng [Địa Ngục], nhưng một nguồn năng lượng khá dồi dào đang tuôn trào vào kiếm của cậu.

“Ta không thể nào hiểu được luôn á. Ngươi nhận được nó từ một bài khảo nghiệm trên tầng 1 sao?”

“Bởi vì cái đầu của tên đó xuất hiện trong bài khảo nghiệm cuối cùng ở đấu trường.”

Sau khi xoay người lại, YuWon hướng thẳng về phía Susanoo đã chỉ mà đi, không quan tâm những lối đi khác ở hai bên trái phải. 

“Bát Kỳ Đại Xà.”

“Cái gì? Ai cơ?”

Những câu hỏi cứ liên tục được đặt ra, nhưng YuWon không trả lời. Ngay bây giờ, ưu tiên hàng đầu của cậu chính là duy trì sự tập trung.

‘Nơi đây không giống Tòa Tháp thật chút nào cả.’

Tòa Tháp ở bên rìa của thế giới. Chỉ trừ một lần duy nhất nó tự mình vỡ vụn, hay bức tường bên ngoài mà không ai có thể phá vỡ, những bức tường khác đều vô cùng kiên cố.

Nó là một mê cung, một bài khảo nghiệm mà ở đó bạn phải ‘tìm ra được’ lối đi đúng đắn.

Tuy nhiên, YuWon cứ luôn tìm thấy một con đường nào đó khác biện.

‘Lối đi…’

Vút–

[Thiên Hỏa] khiến thanh kiếm lóe sáng, và YuWon giáng mạnh vũ khí xuống bức tường hết sức có thể.

‘Sẽ được tạo ra.’

Rắc–!

Cùng với âm thanh chấn động vang trời, một vết nứt xuất hiện trên bức tường.

YuWon lại vung kiếm lên một lần nữa.

Binh–

Vỡ vụn–

Bức tường đổ sập xuống.

YuWon bay xuyên qua lớp bụi mù mịt và vung kiếm về phía bức tường thứ hai.

Binh, bang—!

Nhìn cảnh tượng YuWon đang phá vỡ những bức tường thành, Susanoo bày ra biểu cảm sửng sốt. Tạo ra lối đi riêng thay vì tìm kiếm chúng à…

Cho dù ông ta chỉ là một hiện thân, tâm trí ông có vẻ dần bị lung lay.

“Bát Kỳ Đại Xà sao…?”

Một người chơi tầng thứ 21 đơn thuần. Không, nếu những gì YuWon nói là thật thì cậu chắc hẳn đã tiêu diệt Đại Xà ngay trên tầng đầu tiên. Susanoo không thể tin được điều đó lại có thể xảy ra.

Nếu không tận mắt chứng kiến những gì đang xảy ra trước mắt, ông ta chắc chắn đã cười phá lên vì trò bịp bợm này rồi.

Binh—!

Cậu đã phá vỡ ba bức tường. Nhưng chỉ thế thôi thì vẫn chưa đủ.

“Kehe, hehehe—”

Những linh hồn của Cõi chết xuất hiện với những nụ cười kinh dị. Những con quái vật đó mang hình dạng của linh hồn và túa ra như những làn khói, bao vây cơ thể của YuWon.

Trong khoảnh khắc đó…

Bzzzt—!

Trên tay YuWon, [Kynee] bắt đầu hấp thụ các tinh linh.

“Cái gì vậy?”

Đó là loại vật phẩm gì thế kia? Bây giờ ông ta không còn tò mò nữa, mà đã chuyển sang hoang mang. Susanoo nghĩ rằng ông ta biết hết tất cả mọi thứ về Tòa Tháp, nhưng chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, ông ta đã bị YuWon làm kinh ngạc hàng tá lần.

Để sở hữu được thứ trang bị có thể tiêu thụ quái vật được tạo thành từ những tinh linh…

“Hơ.”

Sau khi lặng lẽ nhìn YuWon tạo ra lối đi riêng bằng thanh kiếm của mình, một nụ cười xuất hiện trên mặt của Susanoo.

Chuyện này khá thú vị rồi đây.

Ông ta bị thu hút vì nhìn thấy thứ gì đó mới mẻ lần đầu tiên. Thậm chí hơn cả thế nữa, ông ta cảm thấy có thứ gì đang dần lớn lên bên trong cơ thể vốn dĩ không tồn tại của ông ta.

“Ta đang rất mong chờ chuyện này đấy.”

***

Với phương pháp này, YuWon chỉ mất một giờ đồng hồ để vượt qua tầng lầu thứ nhất.

[Bạn đã tăng cấp.]

[Chỉ số Thông thạo tăng thêm 1.]

[Chỉ số Thể chất tăng thêm 1.]

[Chỉ số Nhận thức tăng thêm 1.]

Trong khi cậu vượt tầng thứ nhất, cấp độ của cậu đã được tăng lên. Điều đó là bởi vì cậu đã săn được vài con quái vật, và kinh nghiệm của cậu có lẽ cũng đã gần mốc được tăng cấp.

Và sau đó, tầng thứ hai, tầng thứ ba,...’

Vừa tiếp tục đi lên những tầng cao hơn, YuWon nhận ra mánh khóe đặc biệt ở Hầm ngục của Susanoo.

‘Chúng đều là những linh hồn hoặc những con quái vật thuộc loại xác sống.’

Những con quái vật dạng tinh linh vô cùng hiếm thấy. Điều đó cũng hoàn toàn đúng với quái vật xác sống. Cho dù khác biệt giữa việc cơ thể có tồn tại như một dạng vật chất hay không với khía cạnh còn lại cực kì to lớn, nhưng cả hai đều chứa linh hồn. À thì, nói đúng hơn là linh hồn đã chết.

Ngoài ra, nơi xuất thân của những linh hồn này cũng là chuyện dễ đoán.

‘Chúng bị giết bởi Susanoo.’

Susanoo là một đại thần trong giới kiếm thuật, vốn đã được Asura công nhận. Quan trọng hơn hết, ông ta là một trong những nhà chiêu hồn đại tài bậc nhất của Tòa Tháp.

‘Ông ta đã gom các linh hồn của những người bị mình giết lại và tạo ra Tòa Tháp này à?’

Dù YuWon không chấn động trước việc này cho lắm nhưng chuyện này nghe có vẻ hơi rùng rợn. Nghe giống như là cậu đang chinh phục một quả núi cao được hình thành nên bởi các xác chết. Cậu không thể phớt lờ cảm giác giẫm trên một xác chết mới với mỗi bước chân cậu đi.

“Gớm ghiếc thật đấy.”

“Ý ngươi là gì hả?”

Nghe được câu hỏi vô tình kia, YuWon xoay đầu lại. Dù cậu đã lược bỏ hầu hết những ngôn từ của mình nhưng lần này chuyện đó đối với cậu như ‘mò kim đáy biển’. 

“Ta đang nói về ngươi đấy.”

“Chúng ta là đệ tử của chính nghĩa đấy à?”

“‘Chính nghĩa’?”

YuWon cau mày.

Cậu có đang thật sự ở phe thiện hay không nhỉ? Thật lòng mà nói, khi cậu cầm kiếm và hành động để giải cứu thế giới, cậu có thể được xem là phe chính diện. Tuy nhiên, YuWon không nghĩ như thế.

Cậu không thể tiêu diệt những cảm giác tội lỗi khi phải xuống tay sát hại người khác, và cho đến tận cuối cùng, cậu vẫn không thể làm được điều đó. Và vì như thế, họ đều đã chết, còn YuWon lại đang tồn tại.

Cậu không phải là chính nghĩa.

Ai sống trên thế giới này đều phủ trên mình lớp bùn của tội lỗi. 

Tuy nhiên…

“Ta đã từng gặp rất nhiều người, nhưng ngươi là người đầu tiên.”

YuWon thậm chí còn chưa từng thấy ai như Susanoo trước đây.

“Ngươi đang diễn như thể rằng mình đã gặp vô số người trong khi bản thân chỉ là một thằng nhãi nhép ở tầng thứ 21.”

Ông ta rõ ràng đã hiểu nhầm ý của YuWon. 

Mặc dù ý của cậu còn sâu xa hơn những gì nói ra nhưng YuWon không cảm thấy nhất thiết phải giải thích.

YuWon kéo cánh cửa mở ra.

Cọt kẹt—

Một cầu thang xuất hiện. Sau khi đi lên, cậu đến được tầng tiếp theo.

[Bạn đã đến được tầng 10.]

Tầng thứ 10 có 10 phòng, và tất cả đều được đánh số từ một đến mười.

[Hãy vào phòng 1 và tiêu diệt đối thủ tương ứng.]

[Sau khi vượt được phòng 1, phòng thứ 2 sẽ mở ra.]

[Sau khi vượt qua phòng thứ 5, bạn có thể di chuyển tiếp đến tầng tiếp theo.]

Chuyện này kì lạ thật.

Ở đây có 1 phòng, nhưng bạn chỉ cần phải vượt trước 5 phòng. Trong tình huống như thế này, câu trả lời chỉ có duy nhất một.

‘Căn phòng thứ sáu đến thứ mười không khó như độ khó của tầng mười.”

“Để ta nói ngươi nghe cái này.”

Giọng của Susanoo có chút cợt nhả.

“Giống với những gì ngươi nghĩ, tất cả những thứ ở đây đều được dựng nên từ những người ta đã giết lúc còn sống. Cho dù là linh hồn hay à xác sống, ta đều gom về đây cả. Cái lâu đời nhất chắc là Thây ma sống được khoảng hơn 5000 năm đấy.”

Thậm chí sau khi nghe xong những lời này, YuWon vẫn rất bình tĩnh. Cậu đã sớm lường trước được chuyện này. Nó thật sự không cần thiết để tức giận thêm một lần nữa. Tuy nhiên, thời gian thì dài hơn nhiều so với những gì cậu dự đoán.

Có lẽ bởi vì Susanoo hơi ngạc nhiên trước sự điềm nhiên ngoài dự đoán của YuWon, ông ta mở lười ngay khi YuWon bước về phía căn phòng thứ nhất.

“Ngươi không thể nào cứu bọn họ được đâu, trừ khi có một nhà chiêu hồn tài giỏi hơn ta đến đây. Nhưng họ sẽ có thể thoát khỏi đây nếu như ngươi chịu giết họ.”

Ông ta đang cố gắng khiêu khích YuWon để cậu không chỉ dừng ở phòng thứ năm mà còn chiến đấu tiếp đến căn phòng thứ 10.

“Ngươi sẽ làm gì đây nhỉ? Ngươi định sẽ chỉ phớt lờ họ thôi sao? Hay ngươi sẽ đi tiếp?”

Ý đồ khiêu khích của ông ta đã quá rõ ràng. Nhưng không có lý do gì mà cậu phải mù quáng nghe theo lời ông ta cả.

“Cho dù nếu ngươi không nói thế, ta vẫn sẽ chinh phục tất cả.”

Cạch–

Cánh cửa dẫn vào căn phòng đầu tiên bật mở.

Ở bên trong có một người đàn ông tóc dài với khuôn mặt xanh xao. Mặt ông ta trắng bệch và gầy gò đến mức ông ta trông chẳng có chút gì là con người.

Một Thây ma.

Căn phòng có dài rộng khoảng chừng 20 mét, vừa đủ cho một cuộc giao chiến. 

Xác sống ở trong phòng vừa thấy cánh cửa bật mở thì liền chậm rãi ngẩng đầu lên. Khuôn mặt ông ta đờ đẫn vô hồn, rất có khả năng là ông ta đã bị kẹt trong căn phòng nhỏ này hơn mấy trăm năm.

“Ngươi không cần phải đứng dậy đâu.”

“...”

Tên thây ma vừa định đứng dậy, nhưng một biểu cảm lần đầu tiên lóe lên trên khuôn mặt của ông ta. Ông ta đang muốn hỏi ý của YuWon là gì.

Sau đó…

Phụt—

Một đốm lửa màu tím lao đến nhắm thẳng vào cơ thể của tên thây ma.

[Thiên Hỏa] 

Xì—

Ngọn lửa làm làm da trắng bệnh kia chảy ra, và tất cả bắt đầu bị thiêu rụi.

Tên Xác sống không kêu la một tiếng nào. Ông tathậm chí còn không thể cảm nhận được sự đau đớn.

[Bạn đã vượt qua căn phòng thứ nhất.]

Sau khi xác nhận rằng Thây ma đã hoàn toàn bị tiêu diệt, YuWon xoay người rời đi.

“Nghỉ ngơi thôi nào.”

YuWon bước về phía căn phòng thứ hai…

Và ngay trong thời khắc đó…

Hummm—

Chiếc [Kynee] trong tay phải của cậu bất ngờ lóe sáng với một luồng sáng nhẹ. 

***
Đọc webtoon tại: Thăng Cấp Cùng Thần - Vlogtruyen

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương