Ta Không Phải Là Hồi Quy Giả
Chapter 1- Hồi Quy (1)! Plot twist gắt vl!

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

 

Chương 1: Hồi quy (1)

- Bóng đen bao phủ bầu trời.

Trong ánh sáng nhập nhoè của mặt trăng và mặt trời, một ngọn đồi phủ đầy xác chết hiện ra.

Cộp, cộp.

Bước chân của một thiếu niên tiến thẳng đến đồi xác chết.

Những bước chân nặng nề, từng bước từng bước một.

Cái chết.

Khung cảnh lấp đầy bởi những tử thi bị nghiền nát. Xác chết ở mọi nơi.

Lấp đầy mặt đất là các cơ quan nội tạng và dịch não tủy.

Lúc ấy

Oooooooh!!—

- Một tia sáng rọi xuyên bóng tối hướng thẳng đến chỗ thiếu niên

( Làm tốt lắm, thức tỉnh giả Lee Shin Hyuk )

Một người phụ nữ mặc chiếc váy lấp lánh ánh sao với mái tóc bạc rủ ngang eo từ từ lướt đến trong không trung.

“..Vega”

Trước ánh mắt đẫm máu của thiếu niên là một người phụ nữ, không, một nữ thần.

Vega - Sao Chức Nữ- Nữ thần thuộc Chòm Sao Thiên Cầm.

Vị thần tỏa sáng nhất trong số các chòm sao thắp sáng bầu trời đêm nhìn xuống cậu ta với một cái nhìn lạnh lẽo.

(Cậu đã tiêu diệt Thiên Ma và cứu thế giới này)

Vô cảm, thiếu niên nhắc lại một cách vô cảm như đọc một cụm từ trên tờ giấy.

“..cứu ?”

Miệng ShinHyuk bắt đầu vặn vẹo.

Kekeke-

Vai cậu ta run lên và tiếng cười ngày càng lớn.

“ Cứu? Cô nói tôi đã cứu thế giới này sao?”

Giọng nói khàn rỉ qua đôi môi khô khan.

“Dừng lại đi-“.

Boom !

Cậu giậm mạnh chân xuống, bắt đầu khóc lớn

“Nhảm nhí”

Cậu thiếu niên khóc. Nước mắt rơi xuống lã chã trên khuôn mặt.

“Cứu cái khỉ gì chứ!!! Cứu cái gì khi tất cả mọi người đều chết dưới tay của con quái vật đó !!!”

Gục ngã tại chỗ, cậu hét lên.

“Các sứ đồ của 12 cung hoàng đạo! Thất tinh !! Cả những tên khốn thiên thể đó !!”

Rất nhiều.

Hàng ngàn, hàng chục ngàn thức tỉnh giả đã kết hợp sức mạnh của họ lại.

Những vị thần tranh cãi và đấu đá nhau mỗi ngày đã chung sức - tất cả mọi người, chỉ để giết Thiên Ma.

Để ngăn chặn thứ gọi là Thiên Ma, thứ quái vật vô song đó.

Nhưng ngay cả như vậy-

“Mọi người..tất cả bọn họ..”

Đều đã chết.

Tất cả bọn họ đều chết.

“Tất cả..bọn họ đã bị ăn thịt..”

Thiếu niên đập đầu xuống trong vô vọng.

Hình ảnh một mình tên quái vật đó phá tan kết giới mà tất cả mọi người đã tạo ra bằng cách liên kết sức mạnh của họ trong khi nhìn hắn nuốt chửng cả bầu trời hiện lên trong đầu anh một cách sống động.

(Nhưng cuối cùng Thiên Ma đã chết)

Phải rồi.

Cái giá phải trả cho việc hoàn thành nhiệm vụ ấy là sự hy sinh của hàng ngàn, nếu không nói là hàng chục ngàn người.

Các sứ đồ trung thành, những chiến binh quả cảm, những thiên thể cao quý.

Tất cả họ đã chết.

Tuy nhiên,…Thiên ma cũng đã chết.

(Thức tỉnh giả Lee Shi Hyuk, cậu đã giết được hắn.)

Cậu đã kết liễu hắn.

“...”

Shinyuk, với đôi mắt vô hồn, ngẩng đầu lên.

Cậu có thể nhìn thấy Thiên Ma gục xuống bằng một ngọn giáo đâm xuyên tim.

Khuôn mặt hắn vẫn còn đeo chiếc mặt nạ trắng.

Lam nhãn vô hồn không còn dấu hiệu của sự sống được nhìn thấy qua mặt nạ.

Ực, nuốt nước bọt, cậu khẽ rít lên tên quái vật.

"Thiên Ma, Gwon Ohjin."

Ác ma của bầu trời, chủ nhân của hắc thiên đường, tên vô lại đã thôn phệ thánh ấn.

Mặc dù được nhắc với nhiều danh xưng, người ta chỉ tồn tại một cảm xúc duy nhất đối với hắn.

“Sợ hãi.'

Sự khiếp đảm và tuyệt đối sợ hãi.

Cái tên Thiên Ma khiến toàn thế giới khiếp đảm.

Tất nhiên, lúc đầu hắn vốn không như vậy.

Ohjin quá khứ từng là một thức tỉnh giả bình thường.

'Nhưng.'

Sức mạnh của 'Hắc thiên đường' Ohjin có được từ sự thức tỉnh có thể hấp thụ những thánh ấn mà các thiên thể ban cho những thức tỉnh giả.

Với sức mạnh đó, hắn đã thôn phệ những thánh ấn của vô số thức tỉnh giả và thậm chí cả chủ sở hữu của những thánh ấn đó, các thiên thể.

Điều đó đã dẫn đến việc

'Ngọn đồi này được bao phủ trong xác chết.

Đó là kết thúc của ngôi sao được gọi là Trái đất. .

(Thức tỉnh giả Lee Shi Hyuk, vì cậu đã cứu được thế giới bằng việc tiêu diệt Thiên Ma, cậu sẽ được ban tặng một điều ước theo “Khế ước  thiên tinh”)

Đôi mắt lạnh lùng của Lee Shinyuk lóe lên.

“..đưa tôi”

Cậu nói với cái cổ họng khô khốc.

“..đưa tôi..trở lại quá khứ”

(..Cậu vừa nói gì ?)

Lông mày Vega nhướn lên.

(Cậu hy vọng mình sẽ hồi quy sao?)

“Phải”

(…Cậu muốn lặp lại quá khứ khủng khiếp đó một lần nữa sao?)

“Lần này sẽ khác”

Lee Shin Hyuk nghiến chặt răng.

Không phải vì bất cứ ai khác.
Bản thân cậu muốn làm mọi chuyện dịch chuyển theo hướng khác.

(Hmm)

Đôi mắt của nữ thần khẽ lay động.

(Vậy ra cậu muốn trở thành Phản Mệnh Tinh)

Khả năng đi ngược lại với vận mệnh thế giới.

Sự tồn tại duy nhất có thể viết lại trang sử cho một câu chuyện đã hoàn thành.

- Một hồi quy giả.

Nhân loại trước mắt cô ấy…vừa mong ước trở thành hồi quy giả.

(Vận mệnh đã được định sẵn cho một thế giới sẽ không dễ dàng thay đổi)

“Tôi biết”

(Một tương lai đau khổ và vô vọng hơn thế giới ban đầu có thể xảy ra)

“Tôi sẽ thay đổi nó”

(Sẽ không có cơ hội thứ hai)

“Một lần là đủ rồi”

Ánh mắt Lee Shin Hyuk cương quyết

(…)

Nữ thần nhẹ nhàng nhắm mắt lại, chìm vào suy nghĩ.

Một khoảng thời gian trôi qua.

Ánh mắt lấp lánh những vì sao của cô nhìn vào Shin Hyuk.

(Được thôi. Theo “Khế ước thiên tinh”, ta sẽ đưa cậu quay trở lại quá khứ)

Lee Shin Hyuk nhắm mắt lại.

“Còn một điều nữa”

(Theo “Khế ước thiên tinh”, chỉ có một điều ước duy nhất)

“Đây không phải một điều ước, Vega. Đây là đề xuất đối với cô”

Cậu tiếp tục giọng nói khô khốc của mình.

“Hãy ban cho tôi thánh ấn của cô”

(..)

Đôi mắt vàng của nữ thần dao động.

(Cậu không biết sao? Thánh ấn của nữ thần..không phải thứ con người có thể chịu đựng được).

Đúng như cô ấy nói.

Cho đến nay, không có một ai sống sót sau khi nhận được thánh ấn của sao Thiên Cầm.

Đơn giản là vì sức mạnh đó quá lớn, không ai có khả năng sử dụng thánh ấn của cô.

Ngay cả ‘Thiên Ma’, đến cuối cùng, hắn cũng không có khả năng nhận được thánh ấn của nàng.

[Ngay cả khi cậu là người hùng đã tiêu diệt được Thiên Ma thì cơ hội được ban cho thánh ấn của Thiên Cầm và sống sót là một phần nghìn, không, nó thậm chí không phải là một trong mười nghìn.]

"Nếu tôi không thể là ‘người đó' thì không có lý do gì để tôi hồi quy ngay từ ban đầu", Lee Shinyuk trả lời với giọng nói quyết đoán của mình.

[......]
Vega một lần nữa nhắm mắt lại, trầm ngâm suy nghĩ và từ từ tiến đến gần cậu.
[Được rồi, Phản Mệnh Tinh, quý cô này sẽ ban cho cậu thánh ấn của Thiên Cầm.]

Cô đặt hai tay lên trên vai Lee Shin Hyuk.
[Theo khế ước, thánh ấn của Thiên Cầm sẽ được ổn định trong khoảnh khắc cậu trở lại quá khứ. Ngoài ra, ta sẽ đến tìm cậu.]

“Đến tìm tôi?”

Bằng cách nào ?

Điều đó có nghĩa là ký ức của cô sẽ không thay đổi ngay cả khi tôi trở về quá khứ?
[Phải. Dù cậu sẽ là người duy nhất duy trì những ký ức của thế giới này, nếu cậu có thánh ấn của ta, ta ở trong quá khứ ít nhất sẽ có thể nhận ra cậu là một hồi quy giả'.].

Nói cách khác, nữ thần, người sẽ mất hết những kí ức về thế giới này, có thể nhận ra thánh ấn là minh chứng cho việc Shin Hyuk là một hồi quy giả.

[Nếu cậu có thể chịu đựng được thánh ấn này, trong quá khứ cậu vẫn sẽ là sứ đồ của ta] 

"Điều đó…có thể yên tâm một chút rồi."

Khuôn mặt cứng ngắc của Lee Shinyuk bắt đầu giãn ra. Cậu tỏ ra yên tâm, nhưng trái tim lại đập như muốn nổ tung.

Vì Vega là một trong những “Nhóm sao Bắc Đẩu”, trở thành sứ đồ của Vega là điều mà vô số thức tỉnh giả mong muốn.

[Vậy thì ta sẽ bắt đầu thực hiện khế ước ngay lập tức.]

"Đợi đã"

Shin Hyuk quay người lại.

Cậu nhìn nơi Thiên ma đã gục xuống.

Hah

Cậu nắm lấy chiếc mặt nạ trắng phủ lên khuôn mặt của Thiên ma bằng đôi bàn tay run rẩy.

Và sau đó,

Cậu tháo chiếc mặt nạ ra.

"…Ah."

Sau lớp mặt nạ, khuôn mặt của một thiếu niên với đôi mắt hơi nheo lại lộ ra.

"Đây là.. khuôn mặt của Ohjin."

Một kẻ đã khiến cả thế giới rùng mình vì sợ hãi lại có bộ dáng của một người rất dịu dàng và ôn hòa.

"… Hmm?"

Lông mày của Lee Shinyuk nhíu lại khi quan sát khuôn mặt của Thiên ma đã chết.

“ Mình..đã từng gặp hắn trước đây chưa nhỉ?”

Cậu cố gắng tìm kiếm trong những ký ức mơ hồ của mình, nhưng chẳng nhớ gì cả

'Sao cũng được.'

 Điều quan trọng là cậu đã xác nhận được khuôn mặt của Thiên ma.

“Ohjin không mạnh đến thế khi lần đầu tiên xuất hiện”.

Hắn chỉ bắt đầu trở nên mạnh mẽ hơn với tốc độ đáng báo động bằng cách sử dụng sức mạnh của Hắc Thiên Đường để thôn phệ những thánh ấn; Lần đầu tiên xuất hiện, hắn chỉ là một thức tỉnh giả bình thường.

 “Tôi sẽ trở lại quá khứ và giết Ohjin. '

Giá như cậu có thể giết hắn trước khi hắn ta trở thành tên quái vật được gọi là Thiên ma

 ‘..Mình có thể cứu họ. '

Những thứ cậu đã mất và không thể bảo vệ.

Sự hối tiếc tận cùng mà cậu phải nếm trải

'Lần này.'

[Không còn nhiều thời gian nữa, thức tỉnh giả Lee Shinyuk.]

Giọng nói thúc giục của Nữ thần.

Lee Shinyuk gật đầu và đứng dậy

“ Tôi không có bất kỳ thông tin nào ngoài khuôn mặt của hắn, nhưng..”

“Điều đó không quan trọng”

Cậu biết vị trí của nơi lần đầu tiên hắn đăng ký làm một thức tỉnh giả .

Nếu đã biết khuôn mặt của hắn, cậu chỉ cần đợi ở đó và giết hắn ta.
"Được rồi. Hãy đưa tôi trở lại quá khứ."

Lee Shinyuk đứng dậy và bắt đầu đến gần Vega.

Một chùm ánh sáng khổng lồ bắt đầu bao bọc quanh cơ thể của Lee Shinyuk.

Thiên ma.

Hắn..

Tên khốn kiếp đã lấy đi tất cả mọi thứ của cậu.

“Ta chắc chắn sẽ giết chết ngươi”

Cùng với đó..

Cậu mất dần ý thức

***

‘Ah… '

Cảm giác trôi nổi qua một bầu trời rộng lớn.
Giữa cảm giác đó, một ký ức bỗng chợt lướt qua đầu cậu.

Ngày hôm đó.

Ký ức về lúc cậu ta mất tất cả.

- Trời tối quá.

Thiên ma nhìn lên bầu trời với một nụ cười tự mãn .

Bầu trời xanh ngày hôm đó thật tươi sáng; Ánh sáng mặt trời chiếu xuống không một gợn mây.

-Không phải vậy sao ?

Thiên ma hỏi cậu, phớt lờ ánh sáng chói mắt của mặt trời.

Trong tay của Thiên ma đang hưng phấn lắc vai,

-KHÔNG.
_cậu nghe thấy tiếng hét từ cái đầu bị chặt của em trai mình

-Woohyuk, Woohyuk

 Lee Woohyuk. Em trai của cậu mạnh đến mức được chọn làm sứ đồ của một trong 12 cung hoàng đạo.

Một người thông minh và khôn khéo, trái ngược với một tên ngốc như anh.

Người em trai ấy đã chết,

Trước mắt anh.

-Tại sao, tại sao ngươi lại làm như vậy!!!

Cậu hét lên trong bất lực.

Cậu cầu xin với những giọt nước mắt chảy xuống.

-Tại sao ngươi lại làm điều này với ta !!!

Với một nụ cười ma quái, Thiên ma ném đầu người em trai về phía cậu.

-Ngươi không biết à?

Bên trong chiếc mặt nạ trắng trống rỗng, đôi mắt màu lam nhìn chằm chằm vào cậu

 -Ngày hôm ấy.. nếu ngươi không bỏ mặc ta ở nơi đó thì chuyện này đã không xảy ra.

"Kyuaaah !!!"

Cảm giác trôi nổi giữa không trung kết thúc, và một nỗi đau dữ dội bắt đầu xuất hiện trên cơ thể cậu.

-Ring!

(Thánh ấn của sao Thiên Cầm được ban cho thức tỉnh giả lee Shin Hyuk)

[Vì thánh ấn của Thiên Cầm được ban, thánh ấn hiện tại của Pyxis sẽ biến mất.]

[Cảnh báo! Vì thánh ấn quá mạnh mẽ, cơ thể của thức tỉnh giả Shinyuk đang suy sụp!]

[Bước vào trạng thái không ổn định.]

Một thông báo màu xanh xuất hiện trước mắt cậu với tiếng chuông rõ ràng.

Tuy nhiên, cậu không còn tỉnh táo để đọc đọc tin nhắn nữa.

"Khục !! Kyaaakk !!

"Cr-crackle! CRAAALELE !! –

 Một tia sét màu xanh bắt đầu đốt cháy cơ thể cậu.

 Một cơn đau làm cậu quặn mình lại

. "-Ah."

Một giọng nói rất quen thuộc.

Một giọng nói mà cậu không bao giờ có thể quên.

‘C- cái gì? '

Với đôi mắt run rẩy, Lee Shinyuk ngẩng đầu lên.

Không còn nghi ngờ gì nữa.

Khuôn mặt đằng sau chiếc mặt nạ mà cậu ta đã cởi bỏ trước đó.

Khuôn mặt mà cậu không thể quên.

Ở nơi đó.

Trước mắt cậu.

Là Thiên ma.

"Ah, ugh."

Khoảnh khắc cậu thấy hơi thở của mình dần ổn định, một dòng cảm xúc chạy giật qua người khiến cậu phát điên

[Sự xáo trộn của cảm xúc đang tăng cường trạng thái không ổn định của bạn!]

‘Tại sao Thiên ma lại...”

'Tại sao Gwon Ohjin lại ở trước mắt mình?'

Khuôn mặt đầu tiên cậu nhìn thấy sau khi hồi quy là khuôn mặt của kẻ thù đã lấy đi tất cả từ cậu.

"Khặc, Khục !! Kyaaaaaahhh !!!"

Lúc này, tay chân của Lee Shinyuk run rẩy như thể bị co giật.

Mỗi khi tia lửa xanh xuất hiện, cơ thể anh lại bắt đầu vặn vẹo.

[Do trạng thái không ổn định của bạn, thánh ấn của Thiên Cầm đang trở nên thất thường!]

 [Cơ thể bạn đang bị phá hủy hoàn toàn!]

 Kadum! Kadududuk! –

Cơ thể của Lee Shinyuk bắt đầu vặn vẹo.

"Kraa !! Krrg! Krrrgg !!"

 Máu phun ra từ cổ họng, chảy xuống cằm

. 'Ah.'

Trong tâm trí đang hấp hối của mình, cậu nhớ lại giọng nói của nữ thần đã cảnh báo cậu.

-Cơ hội nhận được thánh ấn của thiên cầm và sống sót là một trong một ngàn người, không…nó thậm chí không phải là một trong mười nghìn.

Đó là vì một lý do rất cơ bản.

Nguyên nhân đơn giản đến ngạc nhiên.

Mình... không thể là ‘người đó '.

Một cảm giác trống rỗng đè nặng lên cậu.

Toàn bộ ý thức của cậu bắt đầu trở lên mờ mịt.

Cậu không còn cảm thấy nỗi đau dữ dội làm rung chuyển cơ thể mình nữa.

"Tại sao… tôi không thể........"

Và, với sự hối tiếc đó, Lee Shinyuk đã trút hơi thở cuối cùng.

***

"Khônggg !!! Tại sao tên khốn này tự nhiên lại thành ra thế này !! “

Gwon Ohjin thô bạo nắm lấy cổ áo của Lee Shinyuk – cơ thể đã gục xuống sau cơn động kinh.

“Này! Thở đi ! Tôi nói, thở đi, chết tiệt !!

Tất nhiên, cậu ta không buồn về cái chết của Lee Shinyuk.

Cậu ta chỉ mới gặp anh ấy được vài giờ, thậm chí còn ko có thời gian để phát triển bất kỳ thứ tình cảm gì.

Vấn đề không phải là cái chết của Lee Shinyuk, mà là…

"Nếu anh muốn chết, ít nhất phải giết hết những bọn khốn đó đã chứ, chết tiệt tên ngu ngốc này!!! "

Xung quanh họ là một nhóm quái vật 2 sao.

"Grrrrr."

Tiếng gầm gừ của một con quái thú.

Những ánh mắt hung dữ của quái thú chĩa thẳng vào cậu ta.

‘Tôi sẽ không nói bất cứ điều gì nếu anh chết trong một trận chiến anh dũng.”

“Anh mong đợi tôi sẽ làm được gì khi anh chết đột ngột vào thời điểm quan trọng như vậy. Những con quái vật đang vây quanh chúng ta đây này!”

Hơn nữa_

"Chết tiệt! Chết tiệt! Đmmmmm!”

Ohjin thậm chí còn không phải là một 'thức tỉnh giả' để có thể đấu lại lũ quái vật.

“Làm thế nào bây giờ…”

Không có cách nào hết

Một người bình thường bất lực bị bao quanh bởi quái vật thực sự không có gì trong đầu để mà nghĩ cả.

'Chết tiệt.'

Cậu ta sẽ không thể thoát khỏi đây nếu không chiến đấu.

Gwon Ohjin tìm kiếm trên cơ thể của Lee Shinyuk xem có thứ gì đó hữu ích.

"Đây là…"

Lúc ấy, thánh ấn trên ngực trái Shin Hyuk đập vào mắt cậu.

Thánh ấn mà trước đây cậu chưa từng nhìn thấy bao giờ.

Cậu theo bản năng chạm vào thánh ấn.

Cũng tại khoảnh khắc ấy

- Ring !

[Sự biến đổi đầu tiên của hắc thiên đường sẽ bắt đầu!]

[Hắc thiên đường đang hấp thụ thánh ấn của Thiên Cầm !!]

“..gì cơ ?”

" Hắc thiên đường?

 ‘Cái gì vậy?

 Rầm!

 - Không để cho cậu có cơ hội nghi ngờ thêm điều gì, từ đầu ngón tay của cậu, một đám mây đen bắt đầu che đi thánh ấn khắc trên ngực của Lee Shinyuk.

Và sau đó.

"Keuk !! Khaaaaaa !!!"

 Crackle !! CR-Crackleee !!

-Một tia sét màu xanh xẹt qua đám mây đen bắt đầu thấm vào cơ thể cậu.

“Đm!!Cơn đau chết tiệt này !!!!”

 Nói một cách cường điệu thì, nỗi đau như thể những quả bóng căng đến phát nổ

"Krgaaaaaackkk !!!"

 Ohjin hét lên một cách chói tai trong khi cơ thể cậu ta vặn vẹo.

Không biết bao lâu đã trôi qua.

- Ring !

[Bạn đã hoàn toàn thôn phệ thánh ấn của Thiên Cầm]

[Sức mạnh của thánh ấn quá mạnh!]

[Năng lượng sẽ được điều chỉnh theo cấp độ của Hắc Thiên Đường]

Cùng những dòng chữ màu xanh xuất hiện trước mắt, cơn đau của Ohjin từ từ dịu lại.

"Haa, haa!"

Ohjin hổn hển đứng dậy.

Cậu đưa tay ra về phía cửa sổ tin nhắn mà cậu không thể tin rằng mình đang nhìn thấy.

“Đây không phải… là cửa sổ hệ thống mà chỉ những người thức tỉnh giả mới có thể nhìn thấy sao? Tại sao mình …”

“Có khi nào mình đã trở thành một thức tỉnh giả ?”

Trong khi vẫn đang sốc, cậu có thể cảm thấy thánh ấn ở ngực trái, có thể nói là biểu tượng của những thức tỉnh giả.

“Chắc chắn là của tên khốn lúc nãy…”

Một thánh ấn mà cậu chưa từng thấy bao giờ.

Cậu nhíu mày và chạm vào thánh ấn

Owooooong !!!

- Ánh sao rực rỡ phát ra từ một vết nứt trên không trung xuất hiện trước mắt cậu.

Bóng dáng xuất hiện từ ánh sao là –

[Hmm, ta chắc chắn có thể cảm nhận được năng lượng thánh ấn của mình ở nơi này.]

Nữ thần tóc bạc có vẻ đẹp như Dải Ngân hà.

Cô ấy quay đầu lại, ánh mắt lấp lánh những vì sao nhìn thẳng vào cậu.

[Ngươi có thánh ấn của ta, thứ ta chưa bao giờ ban nó cho ai trước đây...hiểu rồi]

“Hiểu cái gì mới được chứ ?”

Nữ thần đột nhiên xuất hiện từ không gian bị nứt nhìn cậu và gật đầu.

[Phản mệnh tinh. Sự tồn tại đi ngược lại định mệnh. Đấng Cứu thế duy nhất của một thế giới được định sẵn là sẽ kết thúc…]

“ Người phụ nữ này đang nói cái quái gì vậy?”

[Ngươi là một hồi quy giả]

“.. gì cơ ?”

“ Không, tôi không phải”. 

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương