Sự Trở Lại Của Pháp Sư Vĩ Đại Sau 4000 Năm
Chapter 237 Pháp sư vĩ đại trở lại sau 4000 năm (10)

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chap 237: Pháp sư vĩ đại trở lại sau 4000 năm (10)

“... Ngài chắc chắn rằng chúng ta sẽ gặp lại nhau vì ngài là Chúa sao?”

[Không hề. Tất nhiên, không khó để thấy được tương lai, nhưng ta không có thời gian để quan tâm đến nó. Nói là ta có linh cảm thì đúng hơn.]

“Tôi đã muốn gặp ngài.”

[Ta biết. Cậu muốn nhờ ta một việc phi lý.]

Đôi mắt của Lukas run lên.

[Iris Phisfounder. Cậu muốn hồi sinh một linh hồn đã gần như vỡ nát. Cậu có biết việc đó nực cười thế nào không?]

“Với ngài mà việc ấy cũng là bất khả thi ư?”

[Đấy không phải câu hỏi cậu nên hỏi Chúa. Chỉ là có vài điều bất khả thi với ta thôi.]

“…”

[Nhưng ta không thể cứ thế mà giúp cậu được.]

“Hãy nói cho tôi biết ngài muốn gì đi. Tôi sẽ làm mọi thứ có thể.”

Lukas liếc xuống hai viên đá quý mà Lord vừa phun ra. Hai viên đá sau đó bay lên và lơ lửng trước mặt Lukas.

[Nuốt hai phần tinh thể này vào đi.]

“... Chuyện gì sẽ xảy ra sau đó?”

[Chẳng có gì to tát xảy ra cả. Cậu sẽ trở nên mạnh hơn nhiều, nhưng theo ta thấy thì chẳng đáng là bao. Tuy nhiên, cậu sẽ đạt được quyền năng.]

“Quyền năng gì?”

[Quyền năng di chuyển giữa các vũ trụ.]

Chúa tiếp tục nói với giọng chân thành.

[Lukas Trowman, ta sẽ biến cậu thành một ‘Đấng Tuyệt đối’. Nên hãy rời khỏi ‘vũ trụ’ này cùng ta.]

* * *

Chúa đã nhắc đến đấng Tuyệt Đối và vũ trụ.

Nhưng Lukas có linh cảm là những khái niệm Chúa nói tới khác với những gì cậu biết.

Không để tâm đến sự im lặng của Lukas, Chúa tiếp tục nói.

[Ta bận mà. Ta đã nói điều này với cậu hôm trước rồi. Cậu đã bao giờ tự hỏi ‘Chúa đang làm cái quái gì mà chẳng quan tâm đến thế giới’ không?]

“Tôi đã từng.”

Cậu không kiềm được mà gật đầu.

Cảm giác thật mâu thuẫn khi nói rằng ngài ấy không có thời gian chăm sóc cho thế giới vì ngài ấy bận.

Rõ ràng vị đứng trước mặt cậu đây là đấng sáng tạo ra thế giới.

Vậy còn thứ gì quan trọng với Chúa hơn việc chăm lo và quản lý thế giới do chính mình tạo ra đây?

Một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt Chúa.

[Hãy nghĩ về con số lớn nhất mà cậu có thể tưởng tượng.]

“…”

[Rồi nhân số đó với 100 triệu.]

“...Ngài đang cố nói điều gì?”

[Con số đó chắc phải khổng lồ lắm, đúng không?]

Điều đó là hiển nhiên.

Lukas giữ im lặng vì cậu không hiểu chủ ý của Chúa.

[Nếu như có nhiều thế giới hơn con số mà cậu nghĩ tới thì sao? Nếu như thế giới mà cậu sinh sống và hít thở chỉ ngang với một hạt cát trên bãi biển thì sao?]

“…!!”

Lukas cảm thấy như bị sét đánh. Cuối cùng cậu cũng hiểu Chúa định nói gì.

“Điều đó… Không thể n-”

[Có thể đấy. Cậu không nhớ sao? Ta gọi Quỷ Giới và Thiên Giới là hai thế giới láng giềng … Bởi vì nếu cậu đạt được những điều kiện nhất định, cậu có thể tự do di chuyển giữa chúng. Ba thế giới, bao gồm cả Phàm giới, đều liên quan mật thiết đến nhau. Nó không khác gì với việc cùng được sinh ra, nên chúng có thể được gọi là anh em. Nhưng đây chỉ là một nhóm nhỏ. Ở một góc nhìn bao quát hơn, có vô số những thế giới như chúng ở trong vũ trụ.]

“…”

[Trăm nghe không bằng một thấy. Cậu tự mình trải nghiệm đi.]

Một thế giới mở ra trước mắt Lukas.

Xoẹt–

“…!!!” Lukas tròn mắt nhìn khung cảnh trước mặt.

Trước mặt cậu là một thế giới vượt xa những gì cậu có thể hình dung trong cả cuộc đời dài của mình.

Những toà nhà khổng lồ chọc trời, những toa xe làm bằng kim loại, và những mảnh kim loại bay trên không trung. Có rất nhiều người đi dạo trên phố, mặc những bộ đồ mà cậu chưa bao giờ thấy.

Trong lúc Lukas đang không nói nên lời khi quan sát thế giới tuyệt vời này, quang cảnh lại thay đổi lần nữa.

Cậu ở trong một thế giới đen kịt. Những tảng đá lớn trôi nổi rải rác, và vô số vì sao toả sáng như những viên ngọc.

Đây là vũ trụ.

Rồi cậu thấy những con tàu to bằng cả một thành phố đang đánh nhau, bắn những tia sáng vào nhau.

“A…”

Lukas không khỏi há hốc mồm thán phục.

Cậu không biết những con tàu hoạt động theo quy tắc gì hay được tạo ra như thế nào. Nhưng cậu có thể đoán được những con tàu này là sự sáng tạo của những nền văn minh khoa học vượt xa trí tưởng tượng của cậu.

Họ đã phát hiện ra vũ trụ. Một nơi lạnh lẽo và không có không khí. Nơi ấy lạnh đến mức những đồng tuyết ở phía bắc chỉ là chút hơi mát nếu so sánh với cái lạnh của vũ trụ.

Họ đã đặt chân đến thế giới không ai biết này. Họ đạt được bước tiến lớn như vậy chỉ dựa vào khoa học.

Sao lại có nền văn minh tuyệt vời vậy chứ?

Tầm nhìn của cậu lại đột ngột chuyển đổi lần nữa.

Lần này, cậu thấy hai con người mặc lần lượt đồ trắng và đen. Cả hai đều đã già, người đầy những nếp nhăn và có những đặc trưng vùng phương Đông.

Họ đang giao tranh trong một khu rừng lá rơi lả tả xung quanh. Cả hai người đều đang cầm kiếm trong tay.

Khi ánh mắt họ chạm nhau thì…

Cheng!

“…!”

Lukas một lần nữa bị sốc.

Đó mới chỉ là lần va chạm đầu tiên, nhưng cậu nhận ra sức mạnh của họ thật khủng khiếp.

‘Đấng Siêu việt? Không phải.’

Họ là những con người bằng xương bằng thịt.

Nhưng cậu vẫn không thể tin được.

Cơ thể con người thực sự có thể làm được việc đó sao?

Họ còn mạnh hơn cả Kasajin và Ivan, hai trong số những Chiến binh Pháp thuật mạnh nhất mà cậu biết.

Những lưỡi kiếm của họ dường như ẩn chứa bí mật của bản nguyên. Có lẽ còn so sánh được với cấp độ 10 sao mà cậu đã đạt được.

Cậu thấy vô số thế giới sau đó.

Không chỉ có con người. Cậu thấy cả những thế giới có những sinh vật với những đặc điểm thật khó hình dung. Họ đều là những sinh vật văn minh và thông minh, tự xây dựng cuộc sống và những nền văn hoá mà không thể cứ thế bịa ra.

Rồi những hình ảnh Chúa cho cậu xem kết thúc.

“Hộc, hộc…”

Lukas mất một lúc mới kiểm soát được hơi thở của mình.

Cậu sốc đến mức như vậy.

Đây không phải là mức độ mở mang tầm hiểu biết của cậu nữa. Cậu đã thực sự thấy những thế giới khác. Không phải một hay vài chục, mà là hàng trăm thế giới.

Nếu là một con người bình thường thì có lẽ não họ đã nhũn ra vì không thể tiếp thu được lượng thông tin khổng lồ ấy rồi.

[Giờ cậu đã tin ta chưa?]

“…”

[Khư khư.]

Chúa mỉm cười khi thấy khuôn mặt không nói nổi của Lukas.

[Vậy ta sẽ giải thích tiếp. Hấu hết các thế giới cậu vừa thấy là các vũ trụ độc lập. Thực ra, số lượng thế giới mà cậu có thể tuỳ ý di chuyển như thế giới của cậu là rất ít.]

“... Điều đó nghe có vẻ là một bí mật rất lớn. Ngài có thể nói cho tôi không?”

[Cậu đã đạt tiêu chuẩn cơ bản để trở thành Đấng Tuyệt đối, nên cậu đáng được biết. Tất nhiên, cậu là trường hợp đặc biệt. Đây là điều mà đến Lucifer còn không biết.]

“…”

Lukas nuốt nước bọt rồi hỏi.

“Chính xác thì Đấng Tuyệt đối là gì?”

[Bình Hành giả ở tầm vũ trụ, thực thể tìm kiếm sự hoà hợp, vị cứu tinh của kẻ yếu, và là tông đồ của Chúa. Họ thường là những phàm nhân trở nên mạnh mẽ trong một thế giới đã mất cân bằng, do vậy, họ phải đảm nhận vai trò diệt trừ cái ác.]

“Sao ngài lại cần một người như vậy?”

[Để cứu những vũ trụ đang lầm than.]

Chúa nhìn quanh đảo, nhưng thực ra ngài đang nhìn một thứ rộng lớn hơn. Ngài đang nhìn cả lục địa.

[Có thể cậu sẽ không tin, nhưng sự ổn định như vậy là rất hiếm. Nếu tính theo tỉ lệ phần trăm thì chúng chỉ chiếm 0.001% tổng thể.]

“Thế giới này? Ổn định?”

[Đúng vậy. Hầu hết các vũ trụ chả khác nào địa ngục với những kẻ yếu. Bán Thần ư? Ha. Chúng chả là gì nếu so sánh với những con quái vật thực sự.]

Chúa búng ngón tay.

Một hình ảnh mới hiện ra trước mắt Lukas.

“... Thứ này.”

Thật là một cảnh tượng khủng khiếp.

Cậu nhìn vào một căn phòng nhỏ, tối thui. Trong căn phòng có một cái lồng nhỏ bẩn thỉu, bên trong có nhốt con người.

Không. Chúng có thể gọi là con người được sao?

Chúng béo đến mức không thể đứng nổi. Gọi chúng là một cục thịt sống cũng được.

Hơn hết, đôi mắt của chúng thật vô hồn.

Sau đó, một thực thể khác xuất hiện. Nhìn chúng giống côn trùng, đang quan sát những con người trong lồng rồi lấy tay rạch họng một người trong đó.

“…!”

Nó có vẻ chẳng quan tâm đến chỗ máu bắn ra mà túm kẻ nó vừa giết lên và kéo đi.

Kể cả khi ấy, những con người khác vẫn không di chuyển. Họ chỉ ăn thức ăn trong cái bát trước mặt như những con lợn.

[Họ được sinh ra và chết đi trong trang trại. Ở một chỗ chật hẹp khó mà cựa người nổi, họ ăn thức ăn được đưa đến vào giờ cố định. Và khi đủ béo rồi, họ sẽ bị giết và làm thịt.]

“…”

[Ban đầu họ cũng có lòng tự tôn đó. Nhưng rồi họ thua trong trận chiến với số phận, và đây là kết quả. Họ đã sống như một loài gia súc hàng năm trời, và trí thông minh của họ đã thoái hoá. Như cậu thấy, họ chẳng khác gì con vật cả.]

Lukas cắn môi.

Cơn giận dữ điên cuồng với loài giống côn trùng kia tràn ngập trái tim cậu khi cậu thấy chúng đối xử với con người như súc vật.

Nếu có thể can thiệp, cậu đã xé xác thực thể kia ngay lập tức rồi.

Đến lúc này đây cậu mới mơ hồ hiểu ra rằng những Bán Thần thực sự chẳng là gì cả. Mục tiêu của các Bán Thần luôn là sự thống trị.

Tất nhiên, cậu không bao giờ tha thứ cho chúng vì đã đối xử với con người như sâu bọ, nhưng chúng vẫn còn khá hơn những kẻ khốn này. 

Mục tiêu của chúng là chăn nuôi rồi tàn sát. Hành động đó thật sự là phỉ báng đến một chủng tộc có tri thức.

Chúa bật cười khi thấy vẻ mặt của Lukas.

[Quan điểm của cậu vẫn còn thiên vị.]

“Vậy sao?”

[Phải. Sự ám ảnh của cậu với con người vẫn là ngoài sức tưởng tượng. Đây không phải phẩm chất mà một Đấng Tuyệt đối nên có.]

“...Ngài chắc chắn rằng tôi sẽ trở thành một Đấng Tuyệt đối.”

[Đúng thế. Không chỉ liên quan đến Iris Phisfounder. Ta chắc chắn là cậu biết việc rời đi là một điều tích cực cho cậu… và cho vũ trụ này.]

“…”

Lời của Chúa như một lưỡi kiếm lạnh băng xuyên qua trái tim Lukas . 

Đúng vậy.

Sự thay đổi đã sắp bắt đầu. Có khi nó đã bắt đầu rồi.

Giọng nói trong đầu mà cậu nghe thấy hôm ấy. Cái suy nghĩ bắt đầu từ khi cậu trở thành một Đấng Siêu việt.

Đó là một vấn đề đã làm Lukas đau đầu từ bao giờ, nhưng cậu vẫn chưa nghĩ ra cách đối phó.

Đến bây giờ, mọi chuyện vẫn ổn.

Như Chúa nói, cậu vẫn có thiên kiến về loài người. Đây là bằng chứng cho việc Lukas chưa quên mình cũng là con người.

Nhưng việc đó sẽ không kéo dài lâu.

'Tên Lord thứ hai. Có khi mình sẽ còn tệ hơn.’

Đó là lý do cậu muốn hồi sinh Iris càng sớm càng tốt. Nếu thời gian trôi qua quá dài, có lẽ sự cảm thông và nỗi buồn của cậu dành cho cô cũng sẽ biến mất.

Lukas nặng nề lên tiếng sau một hồi im lặng.

“... Sau khi trở thành Đấng Tuyệt đối, tôi có thể quay trở lại thế giới này vào một ngày nào đó không?”

[Không.]

Chúa trả lời ngay lập tức.

Rồi ngài nhìn khuôn mặt của Lukas và nói thêm.

[Ta không nói việc ấy là hoàn toàn không thể. Những thứ nguy hiểm có thể xảy ra và Đấng Tuyệt đối sẽ phải can thiệp. Tuy nhiên, mọi thứ đều có một ‘quy luật’. Có ba thực thể ở thế giới này đã tiến rất gần đến việc trở thành Đấng Tuyệt đối. Từ góc nhìn của vũ trụ, chuyện như vậy có lẽ sẽ không xảy ra trong hàng trăm nghìn năm nữa.]

“…”

[Mà kể cả có thì cơ hội cậu được chỉ định làm đấng cứu thế sẽ còn thấp hơn.]

Điều này là hiển nhiên.

Sau cùng thì Lukas cũng không phải là người duy nhất.

Kể cả nếu có đại nạn nào đó xảy ra trên thế giới này, thì nhiều khả năng là một Đấng Tuyệt đối khác sẽ được giao nhiệm vụ cứu lấy nó.

Trái tim Lukas chùng xuống.

Cơ hội cậu có thể trở lại gần như không có. Và kể cả nếu cậu trở lại, có lẽ hàng trăm nghìn năm đã trôi qua.

Khi đó, mọi thứ Lukas nhớ sẽ thay đổi, và thế giới sẽ hoàn toàn khác.

[Cậu có thể từ chối.]

“…”

[Nhưng cậu có thể làm gì khác để cứu Iris Phisfounder đây?]

Câu bình phẩm đó khiến Lukas sững sờ nhưng cậu lắc đầu.

Chúa đã đúng.

Việc cậu rời đi là tốt nhất cho cậu và thế giới của cậu.

“... Phần cốt lõi của Bình Hành giả đã hoà làm một với tôi. Phàm Giới sẽ không sụp đổ nếu tôi rời đi, phải không?”

[Tất nhiên. Trừ phi cậu trở nên bất tử thì thế giới này mới có thể sống sót đến khi sự huỷ diệt được định trước của nó tới.]

Không còn lý do nào để do dự nữa.

Lukas đã quyết định.

“Vậy ta có thể nhờ ngài một việc trước khi rời đi không?”

[Nói đi.]

Lukas nhẹ giọng.

“...Cho tôi một ngày.”

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương