Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 224: Quyết chiến (5)

 

Cậu có cơ hội giành chiến thắng. Nếu không tin bản thân có cơ hội thì cậu đã không để Lucifer chết dễ dàng như vậy rồi.

 

Dù sao thì trận chiến càng có nhiều biến cố xuất hiện, kết quả càng không được đảm bảo thì càng tốt.

 

Thế nhưng thực ra, việc cậu có khả năng cao chiến thắng vẫn không thay đổi.

 

Keng!

 

Sau âm thanh nặng nề, cơ thể của Frey bị đẩy lùi về phía sau, cảm giác tựa như có cây búa nặng như núi đập vào người cậu vậy.

 

Cú sốc từ đòn đánh này mạnh đến nỗi khiến bộ xương siêu việt của cậu run lên.

 

Lord vẫn đang đứng giữa không trung, quanh cơ thể gã tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt. Giống như Lucifer trước đó nhận ra được, đây chính là dấu hiệu cho thấy gã ta sắp tấn công.

 

Frey dường như hiểu ra được bản chất của vầng quang này rồi.

 

‘Nó đại diện cho Thần lực của gã ta.’

 

Vầng sáng đó khó mà thấy được là bởi không gian không thể tiêu hóa nổi Thần lực của gã ta. Chẳng có gì để giễu cợt ở đây bởi điều này có nghĩa sức mạnh của Lord đã đạt đến cảnh giới vượt qua giới hạn chiều không gian của họ.

 

Keng! Keng!

 

Những âm thanh nặng nề tiếp tục nối tiếp nhau. Đòn tấn công của Lord không hình không tướng, gã ta cũng chẳng cần phải di chuyển.

 

Gã ta chỉ cần dùng ý niệm để đối phó với đối thủ của mình.

 

Điều này cũng có nghĩa các cuộc tấn công của gã ta sẽ không thể lường trước được. Các đòn tấn công vô hình từ bốn phương tám hướng liên tục tấn công cơ thể Frey.

 

Tất nhiên, không phải cậu không được bảo vệ. Ma thần lực bao bọc toàn bộ cơ thể cậu tựa như một bộ giáp vững chắc.

 

Tuy nhiên, điều này không có nghĩa cậu hoàn toàn không bị thương tổn. Ma thần lực của cậu đang  từng chút một mất dần theo sau các đòn tấn công tiếp theo.

 

Không thể cứ tiếp tục như thế này được. Trận chiến này cậu sẽ không đời nào thắng nổi nếu bản thân không chuyển thế phòng thủ sang các đòn tấn công.

 

Thế nhưng sau hàng loạt đòn tấn công, có một điều cậu có thể chắc chắn.

 

‘Lord không muốn giết mình.’

 

Gã ta đang cố bắt sống Frey. Lý do thì đã quá rõ ràng.

 

Gã ta muốn hấp thụ hoàn toàn Thần lực mà Frey có. Sau khi Frey chết rồi, không có gì đảm bảo cậu sẽ để lại tinh thể như các tên Bán Thần khác.

 

‘Muốn chiến thắng thì chỉ còn cách duy nhất là tận dụng điểm đó thôi.’

 

Cậu không nghĩ việc đó là hèn nhát. Cậu cho rằng đó là cơ hội thì đúng hơn.

 

Kẻ thì muốn giết, kẻ thì muốn bắt. Suy nghĩ hoàn toàn khác biệt.

 

Hơn nữa, trong trận chiến như thế này, cuộc chiến giữa Frey và Lord có thể được coi là một cuộc đụng độ về ý chí.

 

Tựa như khi cậu đánh bại Milled, Indra và Riki trong thế giới tinh thần. Sau cùng thì nó cũng sẽ trở thành câu chuyện rằng ý chí của ai mạnh hơn. Mà tư duy ‘bắt giữ’ của Lord tại thời điểm quan trọng nào đó chắc chắn sẽ phản tác dụng chống lại gã ta.

 

'Hơn nữa…'

 

Keng!

 

Các cuộc tấn công của Lord đều đặn trở nên nhanh hơn. Gã ta vẫn vô cảm như thường, nhưng Frey có thể cảm nhận được sự thiếu kiên nhẫn trong các đòn tấn công của gã ta.

 

Việc này là chuyện hiển nhiên.

 

Kaltud thì đã chết. Điều này có nghĩa Nozdog đã ngủ đông hoặc đang bị suy yếu nghiêm trọng. Hơn nữa, Nozdog hiện đang ở Hitume Ikar. Đồng đội của Frey và Dro cũng ở đó.

 

Tất cả bọn chúng đều thù địch với Nozdog nên một trong hai bên tìm và giết một tên Bán Thần không có khả năng tự vệ là chuyện quá dễ dàng.

 

Lord từng nói gã ta không quan tâm đến cái chết của Nozdog, nhưng chắc chắn sẽ muốn lấy tinh thể mà hắn ta để lại.

 

‘Gã ta có nhận ra được là bản thân sẽ không thể khuất phục mình với kiểu tấn công này không?"

 

Lord đã trở nên quá mạnh. Có khi gã ta không biết sức mạnh của chính gã, thế nên mới không tập trung toàn bộ sức mạnh vào các đòn tấn công của mình.

 

Vì vậy sau đó gã mới tăng dần sức mạnh theo từng đợt tấn công. Nhưng hàng phòng thủ của Frey cũng dần trở nên mạnh mẽ hơn.

 

Sức mạnh và điểm yếu trong quyền năng tương ứng của họ không còn quan trọng nữa. Quan trọng là Frey đã dần quen với các đòn tấn công từ gã ta.

 

Gã ta sẽ không thể chế ngự Frey nếu cứ tiếp tục tấn công theo kiểu này.

 

Không biết gã có cảm nhận được điều đó không nữa?

 

Các đòn tấn công của Lord tưởng như không bao giờ ngừng nghỉ trong giây lát đã dừng lại rồi. Có vẻ như gã ta định thay đổi phương thức tấn công của mình.

 

Đôi mắt của Frey sáng lên.

 

Đây chính là khoảnh khắc cậu hằng chờ đợi.

 

“Ngọn giáo mang theo ánh sáng, xuyên qua kẻ thù." Frey khẽ lẩm bẩm.

 

"Pháp Tiễn."

 

[…?] Lord tạm dừng.

 

Chỉ là vô tình thôi nhưng sự dừng lại của gã ta đã tạo ra một sơ hở nhỏ. Sau đó, Pháp Tiễn mà Frey tạo ra bắn về phía gã ta.

 

Tốc độ của Pháp Tiễn không hề nhanh, kích thước cũng bình thường.

 

Lord cũng có chút hiểu biết về ma thuật. Không, có thể nói rằng độ am hiểu của gã còn hơn hầu hết các Pháp sư.

 

Đó là lý do tại sao gã ta có thể suy luận được vậy. Pháp Tiễn đang bay về phía gã là một câu thần chú cơ bản không hề có đặc điểm nổi trội gì. 

 

[…!] Lord lặng lẽ quan sát Pháp Tiễn, khẽ xoay người, sau âm thanh sắc lẹm, Pháp Tiễn sượt qua má gã ta.

 

Sau khi phóng xa thêm một đoạn nữa thì Pháp Tiễn biến mất.

 

Chỉ cso vậy. Câu thần chú cơ bản đó sẽ biến mất sau khi bay được vài chục mét.

 

Tuy nhiên, gã ta lại không thể để đòn tấn công này chạm vào mình được. Bởi lẽ năng lượng mà Pháp Tiễn tạo ra không phải từ mana mà là từ ma thần lực.

 

Tuy nhiên, đây chỉ là bước khởi đầu trong cuộc tấn công của Frey.

 

“Những quả cầu lửa bay vút trong không khí. Đó chính là Hỏa Cầu."

 

Fwoosh!

 

Một quả Hỏa Cầu to bằng nắm tay đột nhiên xuất hiện giữa không trung. Nhưng lần này, Lord không còn đứng yên đó nũa.

 

Ngay lập tức, gã ta sử dụng quyền năng về không gian của mình để dập tắt ngọn lửa.

 

Frey tiếp tục niệm chú mà không chút do dự.

 

“Ràng buộc giọng nói của chúng. Tia Sét liên hoàn. ”

 

“Địa Khống giả sẽ ăn tươi nuốt sống ngươi. Động Đất."

 

“Kẻ thù của ta sẽ mãi mãi nhảy múa trong những cánh đồng rực lửa. Hỏa Cậu.”

 

Frey thi triển hết câu thần chú này đến câu thần chú khác, Lord cũng ngay tập tức đáp trả từng câu thần chú một.

 

Phá hủy chúng, ngăn chặn chúng hoặc là né tránh chúng. Gã ta không cho phép bất kỳ phép thuật nào trực tiếp đánh vào bản thân.

 

Lord nghĩ.

 

Những câu thần chú đó thật đáng sợ. Chúng chắc chắn là mối đe dọa đối với gã. Thế nhưng… mấy thứ đó cũng rất chóng vánh.

 

Gã ta dập tắt Hỏa Cầu và nói.

 

[Phép thuật có lẽ là vũ khí cậu quen thuộc nhất. Nhưng ý niệm quay lại mấy thứ tầm thường đúng là tức cười. Quả thực là vụng về. Cậu nghĩ chiến đấu theo cách mình cảm thấy thoải mái nhất sẽ có ích sao?]

 

“…”

 

[Một khi các đòn tấn công của cậu đã mất đi yếu tố bất ngờ rồi thì nó chẳng là gì cả. Lúc đòn tấn công đầu tiên của cậu bị trượt, ta đã nâng cao cảnh giác rồi. Thế nên bây giờ, bất kì thủ thuật nào có thể ẩn trong những câu thần chú của cậu đã không còn ý nghĩa gì nữa rồi.]

 

Giọng nói Lord thật sự ghê tởm. Gã ta thậm chí còn cảm nhận được Frey đang bỏ cuộc.

 

Gã ta không thể nào bị đánh bại bởi mấy thứ phép thuật lỏng lẻo như vậy được.

 

Frey khẽ thì thầm.

 

“Tiếng băng gào thét phá hủy màng nhĩ. Sương Khiếu. ”

 

Vút-

 

Thế rồi cậu vừa nhìn cơn bão băng vừa suy nghĩ.

 

Thứ vũ khí mà cậu quen thuộc nhất. Nói vậy không sai, nhưng thực ra thì không phải vậy.

 

Trọng tâm gần đây của Frey không phải là phép thuật mà là Thần lực của cậu. Trong 800 năm sống trong thế giới tinh thần, cậu đã đặt toàn bộ sự chú ý của mình vào việc học cách điều khiển ma thần lực.

 

Jijijik!

 

Cơn bão băng bị xé toạc. Điều này cũng do quyền năng của Lord gây ra.

 

“Dung nham ngưng tụ gào thét. Dung Nham Bạo Tác. ”

 

Bùm bùm bùm bùm bùm!

 

Câu thần chú này quả thực đáng sợ. Tốc độ của nó cũng rất nhanh.

 

Nó mạnh hơn nhiều so với Dung Nham Bạo Tác bình thường.

 

Nhưng Lord không hề hoảng sợ, gã ta dễ dàng tránh được đòn tấn công. Ma Pháp đang dần tăng lên, nhưng điều đó chẳng có gì đáng ngạc nhiên.

 

Thành thật mà nói, đó là chuyện thường tình. Dù sao thì những phép thuật mà Frey đang sử dụng đang tăng dần theo cấp độ.

 

[…] Lúc này đây Lord đang cảm thấy không thoải mái.

 

Cấp độ đã tăng lên rồi sao?

 

Phải. Chúng đã tăng lên.

 

Những phép thuật Frey sử dụng đang tăng dần theo cấp độ, từ cấp độ này đến cấp độ khác.

 

Từ Pháp Tiễn cấp 1 sao đến Hỏa Cầu cấp 2 sao, 3 sao, 4 sao, 5 sao, 6 sao… và giờ là Dung Nham Bạo Tác cấp 7 sao.

 

Lord quay lại nhìn Frey.

 

Điều đó có nghĩa lần này…

 

“Theo tay ta ra hiệu, kỷ nguyên băng giá buông một tiếng thở dài. Kỷ Băng Hà."

 

Rắc rắc!

 

Sương giá từ các đầu ngón chân của Frey lan đến và bao phủ khu vực xung quanh tựa như bàn tay lạnh giá của Băng Thần đã chạm đất.

 

Lord không đáp trả lại mà bay lên không trung.

 

‘Tại sao cậu ta lại lãng phí quá nhiều tinh thần lực của mình đến vậy?’

 

Một khi trở thành thực thể siêu việt, năng lượng phải được trân trọng không phải là mana không phải năng lượng cần trân quý, sức bền cũng không phải mà đó là tinh thần lực. Đó là sức mạnh hình thành cơ sở của mọi quyền năng khác.

 

Thế nên nếu bị lãng phí một cách không cần thiết thì cũng giống như việc ấn định cho bản thân một thất bại không thể tránh khỏi vậy. Tất nhiên, gã ta không thấy lạ khi kẻ yếu hơn gã là Frey ngay từ đầu đã làm tất cả những gì có thể.

 

Nếu cho đến thời điểm này cậu không đùa giỡn với các phép thuật nữa thì Lord hẳn đã nghĩ như vậy rồi. Nhưng trong mắt gã ta, các phép thuật của Frey chẳng nhằm nhò gì.

 

Thay vì lãng phí tinh thần lực để tạo ra những phép thuật này thì trực tiếp sử dụng ma thần lực của cậu sẽ mạnh hơn và hiệu quả hơn nhiều.

 

“Ngươi có biết không, Lord? Phép thuật 9 sao không hề tồn tại. "

 

Giọng nói trầm lặng nhưng lạnh lùng của Frey đột nhiên vang lên.

 

Lord nhìn xuống cậu mà không đáp lại.

 

Khi một Pháp sư đạt 9 sao, hắn có khả năng sử dụng Tuyệt Đối Trường Lực. Đây không thể gọi là một câu thần chú. Đó chỉ là một sức mạnh đơn giản.

 

Tuyệt Đối Trường Lực mà Frey sử dụng bắt nguồn từ sức mạnh này.

 

“… Nhìn chung thì độ phức tạp của công thức là thứ quyết định cấp bậc của một câu thần chú.”

 

Phép thuật 2 sao phức tạp hơn phép cấp 1 sao, và phép 3 sao sẽ phức tạp hơn và khó luyện hơn phép 2 sao.

 

Nếu là một câu thần chú 7 sao, công thức của ma pháp có khi còn viết kín cả mười trang giấy.

 

Đó là lý do tại sao ai gặp Frey đều ngạc nhiên. Khả năng phá vỡ nhanh chóng và tạo ra các công thức ma thuật của Frey vượt quá mức thông thường.

 

Tất nhiên, bất kể Frey mạnh mẽ đến đâu, nếu cậu không ở trong Abyss hơn 4.000 năm thì điều này đã không xảy ra rồi.

 

“Lord à, là ta đã tạo ra câu thần chú 9 sao.”

 

[Cậu không thể đánh bại ta bằng một câu thần chú được đâu.]

 

"Đồng ý là vậy. Tuy nhiên, thứ này sẽ hơi khác một chút.”

 

[… Cho ta xem đi. Để ta nhìn xem nó thế nào nào.]

 

Frey bật cười trước lời nói của Lord.

 

“Có vẻ như ngươi vẫn chưa nhận ra. Ta đã sử dụng nó rồi đó. ”

 

[… Cậu đang nói gì vậy?]

 

Frey vỗ vỗ cằm mình.

 

“Ta đã chỉ cho ngươi mọi câu thần chú từ cấp 1 sao đến 8 sao. Ta thậm chí còn thêm các giai điệu cho chúng xuất hiện thật hoàn hảo. Nhờ vậy mà một nửa Thần lực của ta đã biến mất đó thôi.’’

 

[…]

 

“Ngươi nghĩ các đòn tấn công của ta đã kết thúc sao? Không. Đây mới chỉ là bắt đầu thôi."

 

Paht!

 

Lord cảm thấy phần lưng nóng bỏng thì né tránh mà không quay lại.

 

Ầm ầm ầm!

 

Hỏa Cầu tức thì lao đến chỗ gã ta.

 

Vẻ mặt của Lord đanh lại.

 

Cậu ta đã bí mật làm phép?

 

Không. Không đơn giản vậy được.

 

Rắc Rắc!

 

Lần này là ngọn Băng Thương. Pháp Tiễn cũng cùng lúc phóng tới đó.

 

Những phép thuật này cũng được Frey chỉ dẫn.

 

Gã ta tránh và chặn chúng lại nhưng các đòn tấn công dữ dội vẫn cứ tiếp tục.

 

Ngược lại thì số lượng phép thuật bay về phía gã ta tăng đều đặn như thể đó chỉ mới bắt đầu.

 

[…Cái này.]

 

“Những phép thuật này đã được thi triển sẵn rồi đó thôi. Thế nên dù cho ngươi có chặn hoặc tránh chúng được đi nữa thì chúng cũng sẽ không biến mất đâu. Theo thời gian, chúng vẫn sẽ xuất hiện lại và tiếp tục ngày càng nhanh hơn. Chỉ cần tinh thần lực của ta còn hỗ trợ nó, các đòn tấn công liên hoàn này này sẽ không bao giờ kết thúc.”

 

Frey im lặng một lúc rồi nói thêm.

 

“Bởi lẽ tất cả các quá trình này đều được tính toán cùng một lúc nên đã tạo ra công thức khó lòng sánh được được với phép thuật 8 sao. Đó là công thức bí truyền và phức tạp có thể biến bộ não của bất cứ kẻ nào thành cát bụi. Thế nên ta quyết định gọi nó là thần chú 9 sao Vô Hạn Trường Lực.”

 

Ma thần lực của Frey đã bao phủ toàn bộ khu vực xung quanh. Dù có là quyền năng không gian của Lord đi nữa thì cũng không thể dễ dàng phân tán nó được.

 

Đặc biệt là hiện tại gã ta phải tập trung đi phòng ngự.

 

Frey không nói gì thêm nữa. Bởi lẽ cậu không có thời gian. Từ giờ trở đi, cậu phải hoàn toàn chú tâm vào việc tính toán thực hiện các phép thuật

 

Bùm, bùm, bùm!

 

Hàng chục phép thuật vây quanh cơ thể của Lord. Quan trọng không phải việc đó là phép thuật cấp 1 sao hay 8 sao mà quan trọng là việc chúng đều được ma thần lực tạo ra.

 

Thế nên gã ta phải tránh chúng đi, hoặc không thì là chặn lại chúng.

 

Frey không còn phải điều khiển những phép thuật mà mình sử dụng nữa. cậu chỉ cần tiếp tục thêm phép thuật lần lượt và chờ Lord để lộ một sơ hở chết người.

 

‘… Nhưng mình không thể giết được Lord chỉ với thứ này được.’

 

Ánh mắt Frey trầm xuống.

 

Thoạt nhìn thì có vẻ như cậu đã chiếm thế thượng phong, nhưng điều đó không có nghĩa cậu có thể mất cảnh giác.

 

Cậu cũng không cho là thứ đủ để thực sự đánh bại Lord.

 

Thế nên Frey đang chuẩn bị một câu thần chú cấp độ tiếp theo. Vượt qua 9 sao, được cho là đỉnh cao của bộ môn Phép thuật, và huyền thoại về sự tồn tại của nó vẫn chưa được xác định rõ ràng. 

 

Thần chú cấp 10 sao.


 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương