Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 203: Hitume Ikar (7)

 

“Tôi cần có chút thời gian chuẩn bị nên cứ ngồi chờ trong phòng của cậu một lát đi.”

 

Frey nhẹ nhàng gật đầu trước lời nói của cô. Cậu cũng vậy, cũng cần thời gian để sắp xếp suy nghĩ của mình.

 

Sau đó Jose đã dẫn cậu về phòng của mình. Cậu ta có vẻ vẫn còn khó chịu với Frey.

 

Frey để cậu ta hướng dẫn mình mà không đe dọa hoặc gây áp lực thêm cho gì cho cậu.

 

Căn phòng có thể nhìn ra phong cảnh nơi hòn đảo.

 

Jose bỏ đi mà không chào hỏi gì thêm.

 

Frey ngồi xuống cạnh cửa sổ, lập tức chìm sâu vào dòng suy nghĩ  bản thân.

 

‘Chúa nói ngài ấy đã cho ta tất cả các mảnh ghép.’

 

Các mảnh ghép chính là manh mối. Những manh mối cần thiết để tìm ra 'kết luận' để giải quyết được câu hỏi.

 

"Mục tiêu của Lord là trở thành Bình Hành giả tại Sinh Tử giới."

 

Vì mục tiêu đó, gã ta đã chôn vùi Lord Rồng trong Quỷ giới mà không giết hắn ta.

 

Hấp thụ.

 

Đây là một manh mối khác mà cậu nhận được từ Chúa. Ông ấy gợi ý về khả năng hấp thụ các Bình Hành giả.

 

Điều này có nghĩa có thể mục tiêu của Lord là hấp thụ lấy Lord Rồng. Frey không biết chi tiết, nhưng rất có thể lý do Lord giam cầm Lord Rồng trong Quỷ giới hơn 5.000 năm là để chuẩn bị hấp thụ ông ta.

 

"Lý do khiến Lord xuống địa ngục lúc này là ..."

 

Có lẽ là vì gã ta đã sẵn sàng để hấp thụ ông ta.

 

Nói cách khác, gã đã sẵn sàng trở thành Bình Hành giả của Sinh Tử giới. 

 

Biểu hiện của Frey trở nên nghiêm trọng lúc nghĩ đến điều này.

 

‘Nếu Lord trở thành Bình Hành giả, mình không thể giết chết gã được nữa.’

 

Hiện tại cậu đã có ma thần lực, cậu nghĩ cuối cùng bản thân có thể nhìn thấy vài tia hy vọng chiến thắng. Phương pháp tấn công Lord, kẻ mà trước giờ cậu không có cơ hội đánh bại, dường như cuối cùng đã nằm trong tay cậu.

 

Nhưng chính cậu vẫn chưa thể đảm bảo chiến thắng. Dẫu sao thì cậu chưa bao giờ chứng kiến ​​sức mạnh thực sự của Lord.

 

Thế nhưng không chỉ có Frey.

 

Nếu cậu chiến đấu cùng với những chiến hữu của mình, việc thực sự đả bại Lord không còn là chuyện không thể nữa. Nhưng nếu Lord trở thành Bình Hành giả của Sinh Tử giới thì đến cả giả thiết này cũng sẽ thành vô nghĩa.

 

‘Nếu lúc đó mình giết Lord thì lục địa sẽ bị phá hủy.’

 

Sau đó cậu nên làm gì đây?

 

Điều đầu tiên xuất hiện trong đầu cậu là phong ấn. Tương tự như những gì Lord đã làm.

 

Nhưng liệu họ có thể đẩy gã ta đến bờ vực sinh tử không đây?

 

Họ không thể bình đẳng chiến đấu với Lord. Cách duy nhất để người khác có thể chế ngự đối thủ của mình chính là khi họ mạnh hơn gấp nhiều lần.

 

Mà kể cả cậu thành công phong ấn gã ta lại thì vẫn còn một vấn đề.

 

Lord là kẻ cai trị không gian. Vì vậy, bất kể phong ấn có hoàn hảo đến đâu cũng không thể giữ chân gã ta lâu được.

 

‘Sẽ ổn thôi miễn là những kẻ cai trị địa ngục giành chiến thắng.’

 

Nếu gã ta không thể nắm giữ cơ thể của Lord Rồng, Lord sẽ không thể trở thành Bình Hành giả.

 

Ban đầu, Frey nghĩ đến việc giúp đỡ họ. Diệt trừ Jenta rồi, cậu có thể làm suy yếu lực lượng chính của đám Bán Thần.

 

Tuy nhiên, cậu không thể không do dự vì Lucifer.

 

‘Lỗ hổng của Thiên giới. Thiên thần sa ngã. Kẻ đã hấp thụ Bình Hành giả của Quỷ giới. '

 

Tuy nhiên, gã vẫn không phải là Bình Hành giả. chắc chắn gã chưa làm đúng điều gì đó. 

 

‘Kẻ kiêu ngạo nhất.’

 

Những lời đó mắc kẹt trong họng cậu. Frey không chắc Lucifer đang nghĩ gì.

 

Gã là người đã âm mưu đưa các Bán Thần đến Quỷ giới. Thậm chí có khả năng Lucifer đang thao túng cục diện từ phía sau.

 

Suy nghĩ này khiến trái tim Frey nặng trĩu.

 

‘Iris.’

 

Nhà thầu duy nhất mà Lucifer từng chọn. Asura từng nói cô ta sẽ dạo quanh Quỷ giới cùng với Lucifer.

 

Điều này khiến Frey nảy ra một câu hỏi mới.

 

Lucifer, Kẻ thống trị địa ngục vẫn chưa có mục tiêu rõ ràng không bao giờ có thể tin tưởng được.

 

Vậy Iris đã xoay sở như thế nào để mang việc này đến với cô ta?

 

"Không, ngay từ đầu."

 

Họ thậm chí ở cùng một phe ư?

 

* * *

 

‘Trước hết, mình sẽ giết Jenta.’

 

Đây là kết luận của Frey.

 

Đầu tiên, cậu cho rằng điều quan trọng nhất là sự hiện diện của Lord, kẻ muốn trở thành Bình Hành giả tại Sinh Tử giới.

 

Ý định của Lucifer vẫn chưa rõ, nhưng cậu quyết định tạm gác chuyện đó sang một bên.

 

Frey nhìn xuống vòng triệu hồi trước mặt mình. Đó là vòng triệu hồi của Asura.

 

Hắn ta không còn trả lời các lần gọi của Frey nữa.

 

Frey không khỏi cảm thấy hơi thất vọng. Hắn ta có thông tin có thể giúp bản thân và cũng có những điều cậu muốn biết.

 

Họ có thể giúp đỡ nhau rất nhiều chỉ cần có liên hệ thôi.

 

‘Mình biết hắn bận, nhưng mình vẫn thất vọng.’

 

Frey đứng dậy khỏi chỗ ngồi, lắc đầu. 

 

Khi cậu mở cửa, cậu thấy Đại Nữ Vu Vĩ đang đứng đó và giơ tay lên giống như sắp gõ cửa.

 

"Tôi đã chuẩn bị xong."

 

"Làm sao chúng ta vào được Hitume Ikar?"

 

"Tôi sẽ sử dụng cùng một phép thuật mà mình đã dùng để đến đền thờ."

 

"Vậy đợi một chút đã rồi hãy làm điều đó."

 

“A. Cậu định đi đâu?"

 

Bước ra ngoài, Frey không trả lời.

 

Cậu tiến về phía Neptunus, người vẫn đang đợi trong sương mù.

 

Neptunus run lên khi nhìn thấy Frey.

 

Không phải là hắn ta không nghĩ đến việc chạy trốn. Thay vào đó, hắn ta đã thử hàng chục lần nhưng không có cách nào để hắn ta thoát khỏi chàng trai tựa như mãnh thú này.

 

‘Cậu ta có thể lôi mình lại ngay cả khi mình ẩn náu xuống dưới đáy biển.’

 

Số phận của Neptunus hoàn toàn nằm trong tay chàng trai này.

 

Frey cẩn thận nhìn hắn ta một lúc rồi nói.

 

“Có hai trái tim đang đập trong lồng ngực của ngươi. Một trong số chúng thuộc về cô giáo của ta. Lúc đầu, ta đã định giết ngươi và phục hồi trái tim của bà.”

 

[… Th-, tha cho tôi đi.]

 

“Nghe cho đến cùng đi.”

 

[…]

 

Neptunus ngoan ngoãn im lặng.

 

Frey thở dài.

 

Có lẽ bởi vì có liên quan đến giáo viên của mình, nên giọng điệu của cậu sắc bén hơn bình thường rất nhiều.

 

“… Tuy nhiên, ngươi cũng là một nạn nhân. Đám Bán Thần đó đã bắt cóc ngươi và ép buộc ngươi phải trải qua việc chỉnh sửa cơ thể. ”

 

[Tất nhiên tôi có! Nếu không phải vì những tên khốn đó, Neptunus tôi sẽ…]

 

Neptunus, người đang định tuyên bố mình vô tội lại im lặng lúc nhìn thấy đôi mắt của Frey.

 

“Sau này ngươi không được giết con người nữa. Ngươi cũng phải giúp đỡ những người gặp thảm họa tại biển xung quanh đây. Nhớ lấy."

 

[C-, Cậu nói tôi không thể trở về quê hương của mình sao?]

 

Frey nhìn Neptunus đang chán nản và nói.

 

"100 năm."

 

[Hử?]

 

“Ngươi có thể trở lại sau 100 năm. Nhớ lấy, Neptunus. Trái tim trong lồng ngực của ngươi thuộc về giáo viên của ta. Ngươi không được phép làm ô uế bà. Ta sẽ dõi theo đấy."

 

Sau đó cậu quay đầu mà không nói thêm lời nào.

 

Nhìn bóng lưng cậu với vẻ mặt trống rỗng, Neptunus bất lực lẩm bẩm.

 

[… 100 năm là đến bao giờ đây?]

 

Frey lại quay về chỗ Đại Nữ Vu.

 

Cô dường như chỉ bình tĩnh quan sát những gì đã xảy ra, nhưng ánh mắt lại không được tốt đẹp cho lắm.

 

"Tôi không nghĩ con quái vật đó sẽ lắng nghe cậu đâu."

 

"Hắn sẽ lắng nghe."

 

“Sự kiên nhẫn của một con quái vật không nhiều đến vậy đâu. Nó sẽ giả vờ lắng nghe cậu một hồi vì sợ hãi, nhưng cuối cùng sẽ bộc lộ bản chất thật của mình khi những ký ức về cậu đã phai nhạt ”.

 

“Đó chỉ là định kiến ​​của cô. Hắn ta có trí thông minh, điều đó có nghĩa hắn ta có thể trở thành một sinh vật tốt hơn. Biết được niềm vui lúc làm điều tốt sẽ khiến hắn ta trở thành một sinh linh, không phải một con quái vật. ”

 

“Hắn ta đánh chìm nhiều tàu. Hàng trăm người đã chết vì hắn ta đấy.”

 

"Hắn ta sẽ cứu nhiều người hơn thế nữa."

 

"Liệu điều đó có khiến người chết sống lại không?"

 

Ánh mắt họ chạm nhau trong giây lát.

 

 Đại Nữ Vu nghĩ Frey sẽ khó chịu trước câu hỏi của cô, nhưng cậu chỉ nhìn cô với vẻ buồn bã.

 

“Đừng trút giận lên nhầm người.”

 

“…”

 

Đại Nữ Vu ngậm miệng lại.

 

Khoảnh khắc nghe những lời đó, cô có một cảm giác rất lạ.

 

‘Đi trước Đại Nữ Vu.’

 

Nói chuyện với Frey giống như nói chuyện với giáo viên của cô.

 

Lúc cô suy nghĩ về nguyên do của cảm giác này, cô lập tức đã có câu trả lời. Càng nói chuyện với chàng trai này, cô càng cảm thấy bản thân bị đe dọa và nhỏ nhen.

 

'Mình đã làm gì sai sao?'

 

Cô không thể không có ý nghĩ này.

 

Đại Nữ Vu lắc đầu.

 

Có lẽ cậu đã bóp méo cuộc trò chuyện để cô nghĩ như vậy.

 

"Cô có thể đưa tôi đến chỗ hoàng tộc của đất nước này?"

 

“… Có thể.”

 

“Thế làm vậy đi. Tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu tôi có thể đích thân nhìn thấy và nói chuyện với đức vua ”.

 

Đại Nữ Vu gật đầu.

 

Bất kể họ có bất đồng gì đi nữa, cô không thể hắt hủi cậu ngay sau khi đồng ý giúp cậu được.

 

Đại Nữ Vu sử dụng ma thuật để tạo ra vết nứt trong không gian một lần nữa.

 

Thấy vậy, Frey hỏi.

 

"Tên của phép thuật này là gì?"

 

“Nó gọi là Cước bộ của Chúa”.

 

“…”

 

Không nhận ra ánh mắt kỳ lạ của Frey lúc cô nói những lời đó, Đại Nữ Vu tiếp tục.

 

“Lúc này đây, Morgin đang bị nghi ngờ về khá nhiều mặt, nhưng cuối cùng, ông ta vẫn là vua của đất nước. Cậu sẽ không được tha thứ nếu cư xử thô lỗ với ông ta như cậu làm với tôi. Vì vậy, cậu phải lịch sự vào."

 

"Nếu ông ta xứng đáng với sự lịch sự của tôi, thì tôi sẽ làm vậy."

 

Đại Nữ Vu không khỏi cảm thấy hơi lo lắng trước những lời đó không tích cực cũng không tiêu cực này. Nhưng cô nhanh chóng gạt sự lo lắng của mình sang một bên.

 

Cho dù ông ta có thô lỗ đến đâu, cậu cũng không nên hành động như vậy với một vị vua.

 

“Đầu tiên ta cứ xem xét đã.”

 

Frey gật đầu và đi theo Đại Nữ Vu qua khe không gian của cô. Ngay lập tức cậu có cảm giác rất khác với Warp.

 

Như thể họ đang di chuyển với tốc độ cao, các vật thể xung quanh bị mờ đi qua họ. Và đột nhiên, Frey thấy mình đang đứng trước một lâu đài.

 

“Đợi ở đây chút đã. Tôi sẽ trở lại sau khi nhận được sự cho phép.”

 

Nói xong, Đại Nữ Vu tiến vào lâu đài.

 

Frey nhìn lên lâu đài mà không trả lời cô.

 

“… Ha.” Cậu bật ra một tiếng cười.

 

Cậu đã chính mắt nhìn thấy nó.

 

Lâu đài của Hitume Ikar. Nơi an toàn và cao quý nhất trong cả nước có những dấu vết đáng lẽ không nên có ở đây.

 

Vẻ mặt của Frey trở nên lạnh lùng còn trái tim của cậu lại càng lạnh hơn.

 

Cậu cảm thấy bản thân không thể lắng nghe những lời của Đại Nữ Vu.

 

Cậu đã thay đổi suy nghĩ của mình phần nào sau khi gặp Chúa. Cậu cần phải hành động nhanh hơn và tập trung hơn. Cậu không thể mất thời gian của mình thêm nữa.

 

Bóng dáng của Frey biến mất.

 

Nơi cậu xuất hiện sau đó là nơi sâu nhất và an toàn nhất của lâu đài. Căn phòng của đức Vua.

 

Cậu nhìn lên người đàn ông trung niên đang ngồi trên ngai vàng. Đây ắt là Morgid, vị vua của Hitume Ikar.

 

"N-, ngươi là ai?"

 

Người đàn ông nhìn Frey với vẻ mặt sợ hãi.

 

Các Samurai xung quanh ông ta vội vàng rút kiếm.

 

"Ngươi là kẻ nào?!"

 

"Ngươi có biết nơi này là….?!"

 

Họ là những Samurai ưu tú của Hitume Ikar. Tất cả họ có lẽ đã gần trở thành Chiến binh Phép thuật hạng nhất.

 

Ngay lập tức, họ rút kiếm và lao về phía Frey.

 

Một luồng khí nhanh chóng và ác liệt dường như bùng phát từ nơi cơ thể họ. Bất cứ ai phải đố mặt với việc này rõ ràng sẽ cảm thấy bị đe dọa bởi sự chuyển động của họ.

 

Nhưng những thanh kiếm của họ thậm chí không thể chạm vào Frey.

 

Vù.

 

Chỉ cần một cái vung tay nhẹ nhàng của cậu là đủ.

 

Hàng chục Samurai khuỵu gối ngay giữa phòng.

 

"Khục!"

 

“K-, khục…”

 

Cơ thể họ run lên một cách mất kiểm soát, cảm giác như có ngọn núi đang ngự trên vai họ.

 

Họ cảm thấy như thể toàn bộ cơ thể đang vỡ nát. Một số chiến binh yếu hơn thậm chí còn ngất xỉu tại chỗ lúc mắt còn đang mở.

 

"Thật trơ tráo."

 

“…”

 

Biểu cảm của Morgid thay đổi lúc nghe thấy điều đó.

 

Ông ta vội hỏi.

 

"Ng-, ngài có phải là Bán Thần không?"

 

“…”

 

Frey không trả lời.

 

Cậu chỉ lạnh lùng nhìn vào mặt Morgid.

 

"Tôi đến đây để giết ông."

 

“H-, hả? T, tại sao… ”

 

“Ông hẳn là biết rõ về điều đó chứ. Ông có điều gì muốn nói không? Tên phàm nhân."

 

Biểu cảm của Morgid thay đổi ngay lập tức.

 

Không hề có một chút do dự nào, ông ta nhảy khỏi ngai vàng và quỳ gối trước Frey.

 

“Tôi-, tôi xin lỗi… tôi xin lỗi… dòng tộc của Chúa…”

 

Ông ta rấm rức kêu lên.

 

Đôi mắt của Frey run lên và cảm giác cay đắng bao trùm lấy cậu.

 

Đây không phải là thái độ mà cậu mong đợi sẽ thấy từ vị vua của một quốc gia.

 

Ông ta đã nhầm Frey với đám Bán Thần, và dĩ nhiên ông ta sẽ cảm thấy như vậy. Frey hiện đang tự do giải phóng Thần lực của mình, cách cậu cũng nói chuyện tương tự như đám Bán Thần.

 

Cậu cũng đã sử dụng Thần lực lúc thuần phục các vệ binh.

 

Vì vậy, họ tin rằng chỉ có Bán Thần mới có thể thực hiện như vậy được.

 

Dòng tộc của Chúa.

 

Đó là những gì Morgid vừa gọi các Bán Thần. Có lẽ lý do họ nhượng bộ là vì họ cảm thấy các Bán Thần gần gũi với vị thần sáng tạo ra họ.

 

Tất nhiên, điều đó không quan trọng với Frey.

 

“Xin hãy tha thứ cho tôi… làm ơn… làm ơn…”

 

Morgid tin rằng hành động của ông ta phù hợp nhất để đảm bảo sự sống sót của ông ta rồi.

 

Đối với những kẻ cúi đầu và chịu thua, lũ Bán Thần đều thể hiện lòng nhân từ của các vị thần.”

 

Tuy nhiên, cậu không như vậy.

 

Đây là một sai lầm. Bởi vì người đứng trước ông ta không phải là Bán Thần, cậu cũng không muốn có sự tồn tại của Morgid.

 

‘... Ông ta không chỉ làm điều đó để được sinh tồn.’

 

Cậu mong đợi sẽ thấy điều gì đó khác biệt.

 

Nếu ông ta đã liều mạng để chống lại cậu, nếu ông ta thể hiện bản thân xứng đáng với danh hiệu đức Vua, nếu ông ta vẫn bình tĩnh mặc dù sợ hãi… nhưng ông ta đã không làm thế.

 

Bất kỳ ai cũng có thể biết được dáng vẻ hiện tại của Morgid.

 

Đây là một người đàn ông cả thân lẫn tâm đều đã hoàn toàn phục tùng. Ông ta là người sẽ liếm lòng bàn chân của cậu không do dự chỉ để tồn tại.

 

Đối với những người như thế này, Frey chỉ có thể làm một việc.

 

"Đứng lên."

 

"V-, vâng."

 

Morgid vội vàng đứng dậy.

 

Frey nhắm mắt lại.

 

Kể từ lúc cậu nghĩ về việc đến Hitume Ikar, cậu đã có một suy nghĩ.

 

Nếu lý do mà đất nước này có thể duy trì hòa bình là bởi họ đã có những giao dịch mờ ám với các Bán Thần. Nếu đó là hoàn toàn tự nguyện, không có bất kỳ dấu hiệu ép buộc hay đe dọa nào. Nếu các người điều hành cấp cao của đất nước này đã thối nát và cắn nuốt nó từ bên trong.

 

Vậy thì cậu sẽ ngừng việc đối xử với họ như những con người.

 

"Morgid, vị vua của Hitume Ikar."

 

"V-, vâng."

 

Morgid nhìn cậu với vẻ đề phòng.

 

Frey nhìn ông ta như thể ông ta không còn là con người và nói.

 

“Chết tại đây.”

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương