Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Từ Hitume Ikar đến Lesha chỉ mất hai ngày đi đường.

 

Frank nhìn đất nước bí ẩn nhất giữa các hòn đảo quanh lục địa rồi nói.

 

“Toàn quốc chỉ có một cảng biển duy nhất cho phép người ngoại lai qua lại. Tên cảng đó là 'Lutaha'. Đó là nơi duy nhất tôi từng đến hồi trước để giao dịch. Nói cách khác thì vai trò của chúng tôi đến đây là kết thúc.”

 

"Vậy đến lúc quay về thì sao?"

 

“Nếu không có sự cố nào xảy ra thì Hitume Ikar sẽ cung cấp cho các cậu một chiếc thuyền. Cậu có thể dùng nó để trở về.”

 

Ivan gật đầu.

 

Lúc này, tàu cập bến Lutaha và chuẩn bị nhổ neo.

 

"Dừng lại!"

 

Sau đó, họ nghe thấy tiếng hét lớn của ai đó.

 

Ivan quay lại nhìn phía bến tàu.

 

“Mười người hơn. Tên đứng phía trước có phải là thủ lĩnh không?”

 

Ivan nhìn họ và nói.

 

"Gì đấy?"

 

"Tự nói danh tính của các ngươi đi!"

 

Giọng điệu kiêu ngạo khiến khuôn mặt của Ivan hơi cau lại.

 

"Tôi tên Ivan!"

 

Người đàn ông cảm thấy hơi nhức nhối khi người không hề có tính khí tốt như Ivan còn hét to hơn cả tiếng hắn. Hắn có thể cảm nhận được nguồn mana trong giọng nói của Ivan.

 

Tất nhiên, đây không phải thái độ mà một vị khách nên có.

 

Thấy vậy, Anastasia mỉm cười và nói.

 

“Cậu bạn trẻ, tôi sẽ đảm đương vụ này cho.”

 

“… Tôi sợ cô lộ diện thì  chỉ bị cười nhạo thôi.”

 

Lúc nghe thấy vậy, Anastasia nhìn xuống cơ thể mình rồi lẩm bẩm với giọng chán nản.

 

“Chắc hẳn nó là vấn đề."

 

Trông cô thậm chí còn trẻ hơn cả cậu ấy.

 

Dro rõ ràng không quan tâm đến vấn đề này, vì vậy Anastasia chỉ có thể thở dài rồi nói.

 

“Vậy chúng ta sẽ làm như vậy đi. Cậu sẽ nói với họ những gì tôi nói.”

 

"Được rồi."

 

Ivan gật đầu rồi lạnh lùng lặp lại lời Anastasia nói.

 

"Chúng tôi đã được Đại Nữ Vu của Lesha cấp phép vào vương quốc Hitume Ikar."

 

Có một chút náo động đằng sau, người đàn ông trước đó hét lên tiếp tục lên tiếng.

 

"Ta nghe nói tổng cộng có ba vị đến!"

 

Anastasia ra hiệu cho Dro bước đến và đứng bên cạnh họ để người đàn ông có thể nhìn thấy rồi mới nói.

 

"Đó là ba chúng tôi."

 

Người đàn ông lần lượt kiểm tra ba người họ.

 

Vẻ mặt của Ivan nhăn nhó.

 

“Chuyện này không tốt chút nào. Chẳng lẽ đó là cách chúng tôi được đối xử dù đã nhận được sự cho phép của Đại Nữ Vu? "

 

“Có thể đây là ải cuối cùng rồi. Họ vẫn cần so sánh hình dáng của chúng ta với những gì Đại Nữ Vu đưa đến.”

 

Mặc dù đã nghe thấy câu trả lời của Anastasia, Ivan vẫn càu nhàu.

 

"Tôi muốn đục mắt hắn ta ra."

 

"Tôi không thể cho phép điều đó được rồi."

 

“Hừm. Nhưng tên đó nói có ba người đã được cấp quyền vào. Còn Frey thì sao? ”

 

"…Nghĩ xem."

 

Anastasia có chút ngưỡng mộ nhìn Ivan.

 

“Cậu sắc sảo hơn nhiều so với bề ngoài của mình đấy. Cậu hơi khác Kasajin. ”

 

“Khỉ thật. Đừng coi tôi như một tên oắt con nữa”.

 

“Theo cái nhìn của tôi thì cậu chỉ là một đứa trẻ thôi. Cậu cũng không cần phải lo cho Frey. Cậu ấy có thể tự mình di chuyển. Bởi cậu ấy không giống cậu. "

 

Anastasia nhếch mép cười, không cần thêm ba chữ ‘không giống cậu’ để mọi người nghe thấy.

 

Ivan gầm gừ phát ra âm thanh giống như tiếng của một con thú hoang. Cậu cảm thấy tức giận, nhưng kỳ lạ thay, cảm xúc ấy cũng không vượt xa hơn.

 

Nếu ai đó dám nói với cậu kiểu vậy thì cậu lập tức sẽ đấm vào mặt họ ngay.

 

Khi cậu đang cố gắng nghĩ ra lý do cho việc này, suy nghĩ của cậu lại chuyển sang Nora.

 

Nhìn lại thì, Anastasia có rất nhiều điểm chung với Nora. Cả hai đều trông vô cùng trẻ trung, nói và làm những thứ chẳng hề khớp với vẻ ngoài của mình, còn có sức mạnh khủng khiếp.

 

‘Sau này mình không cần phải tiếp tục thấy xấu hổ vì bị coi là một đứa trẻ như vậy nữa đâu nhỉ?’

 

Khi cảm giác hãi hùng ập xuống Ivan, người đàn ông nói.

 

"Cậu được phép neo tàu của mình!"

 

“Ha. Tại sao…cảm ơn anh. ”

 

Ivan cáu kỉnh càu nhàu trong khi Frank neo chiếc tàu vào bến.

 

Sau khi cả ba người xuống tàu, họ quay lại nhìn Frank, người vẫn chưa đi xuống.

 

Lão ngập ngừng một lúc rồi mới nói.

 

“Các cậu đều là những nhân vật phi thường. Có lẽ đây là một số phận đặc biệt mà một đứa quê mùa như tôi có lẽ không thể gặp được dù chỉ một lần trong đời. Có lẽ là vậy. ”

 

"Điều đó không đặc biệt đâu."

 

“Huhu. Tôi nguyện cho các cậu sẽ đạt được bất cứ điều gì cậu đến đây để làm. Và cảm ơn Frey giúp tôi nhé.”

 

"Chắc chắn rồi."

 

Ivan ngượng nghịu gãi má và gật đầu.

 

Trong thời gian này, các lính canh đã tiếp cận họ. Người đàn ông đứng đầu sau đó cúi đầu về phía họ một cách kỳ lạ.

 

Đi kèm với nó là cử chỉ lạ hoắc, hắn đặt nắm tay phải vào lòng bàn tay trái. (TL: tư thế ôm quyền cúi chào) 

 

“Chào mừng đến với Hitume Ikar. Tôi là Vajra, là một Samurai của Lutaha. ”

 

‘Samurai là gì?’

 

Mặc dù có câu hỏi này, nhưng Ivan không hỏi mà thay vào đó nói.

 

"Tôi là Ivan."

 

“Rất vui được gặp cậu. Hừm! Tôi nghe nói sự xuất hiện của bạn đã được tiết lộ trong Mặc Khải… Nhưng tôi sẽ không hỏi chi tiết đâu. Là Đại Nữ Vu tự mình lên tiếng ”.

 

Mặc Khải.

 

Anastasia nheo mắt.

 

Có phải Đại Nữ Vu đang cố gắng hỗ trợ họ không?

 

Hay cô ấy thực sự nhận được tiết lộ từ Dauns về sự xuất hiện của họ?

 

“Tuy nhiên, trước tiên các cậu cần phải đi theo tôi. Bất kỳ vị khách nào đến Hitume Ikar sau khi nhận được sự chấp thuận của Đại Nữ Vu đều phải chào nhà vua của chúng tôi ”.

 

Không phải là một lãnh chúa nhà quý tộc địa vị cao mà là chính nhà vua. Đây là một ví dụ về cách đối xử với những vị khách đặc biệt ở Hitume Ikar.

 

"Đức Vua của các anh ở đâu?"

 

“… Ivan.”

 

Anastasia nhăn mặt trước sự thô lỗ của Ivan, nhưng Vajra chỉ cười khúc khích.

 

“Haha. Không sao đâu. Chúng tôi tôn trọng văn hóa của người khác. Rõ ràng cậu là một Chiến binh, nhưng lại không phải đến từ Silkid? Tôi nghe nói vị Thủ lĩnh vĩ đại lãnh đạo đất nước đó… ”

 

“… Ờ. Phải. Ừm."

 

Ivan không phải đến từ Silkid, nhưng cậu không nói hẳn nó ra.

 

Vajra cười cứ như hắn mong chờ điều gì đó như thế này, nhưng rồi biểu hiện của hắn đột ngột thay đổi.

 

“… Tôi đã nghe về những gì đã xảy ra. Xin chia buồn."

 

Nghĩ đến Agni, biểu cảm của Ivan tự nhiên cứng lại.

 

"Không sao đâu. Chúng tôi sẽ vượt qua nó ”.

 

"Thật tuyệt khi nghe điều đó. Dù sao thì cung điện của đức vua khá gần chỗ này. Nếu chúng ta khởi hành ngay lập tức thì có thể ta sẽ đến nơi vào lúc hoàng hôn.”

 

“Hừm…”

 

“Sau đó, chúng tôi sẽ cung cấp cho các cậu một thẻ nhận dạng. Cậu sẽ bị lính canh bắt ngay lập tức nếu bản thân đi lang thang khắp đất nước mà không có thẻ đó. Cậu cũng thấy đấy, chúng tôi không hề giống nhau."

 

Vajra chỉ vào mái tóc đen và đôi mắt của mình lúc nói những lời này.

 

Ivan gật đầu.

 

"Phải."

 

"Nếu cậu mệt mỏi rồi thì có thể nghỉ lại thành phố này một ngày rồi hãn rời đi."

 

"Không. Không cần thiết phải vậy đâu. Chúng ta có thể rời đi ngay lập tức.”

 

"Tôi thích vậy. Tốt quá."

 

Vajra cười thẳng thắn.

 

Lúc Ivan nhìn hắn, cậu không nén được cảm xúc tích cực. Cậu nhận ra người đàn ông này mạnh hơn Jose, kẻ mà cậu đã gặp ở Lesha.

 

'Mình từng nghĩ đây chỉ là một quốc đảo, nhưng trình độ của các chiến binh ở đây thật đáng kinh ngạc.'

 

Nếu có cơ hội thì cậu thực sự muốn giao chiến với họ.

 

* * *

 

Các chiến binh ở Hitume Ikar rất đặc thù.

 

Đây là điều mà Ivan nhận thấy ngay từ lần gặp đầu tiên.

 

Bao gồm cả Vajra, các chiến binh tại Lutaha… không, là ‘Samurai’… mặc những bộ quần áo mỏng nhẹ.

 

Thoạt nhìn, trang phục đó có vẻ không thích hợp cho trận chiến. Nó chẳng khác khác gì khỏa thân. Dù sao thì đó chỉ là những mảnh vải, đến mũi tên cũng chẳng ngăn được, nói gì đến thanh kiếm.

 

Tất cả đều mang kiếm bên hông.

 

Bọn họ đều rèn luyện cho thân thể cường tráng sao?

 

Khỏi phải nói.

 

Chỉ cần nhìn thoáng qua là cậu đã có thể biết được.

 

Cơ bắp của những chiến binh này đã được rèn luyện đến cùng cực, nhưng hướng đi của họ khác với của Ivan. Họ rất linh hoạt. Bền bỉ.

 

‘Họ tập trung vào tốc độ.’

 

Đó là lý do tại sao các thiết bị của họ được giảm thiểu.

 

Ivan vô thức nới lỏng các khớp của mình.

 

Cậu nghĩ nếu họ giao chiến thì trận chiến sẽ ra sao. Tất nhiên, kỹ năng chiến đấu của họ không phải là mối đe dọa đối với Ivan, vì vậy trong các trận chiến ảo của mình, cậu đã tăng tốc độ của họ lên một chút.

 

‘Hẳn sẽ là một trận chiến kéo dài.

 

Khi tập trung vào tốc độ, họ buộc phải từ bỏ vài năng lực khác để đổi lấy nó. Mà phòng thủ của Ivan thì không ai sánh kịp.

 

Họ chỉ có thể dần tạo thêm vết thương cho cơ thể của Ivan. Giống như bào mòn ở một tảng đá.

 

Đòn đánh thành công duy nhất là khi tấn công vào một điểm trọng yếu sau khi đánh sâu được chỗ hiểm và làm đối thủ kiệt sức.

 

Mặt khác, Ivan cần phải đợi thời điểm thích hợp để vượt qua những đợt tấn công khó chịu này. Cậu phải kết thúc cuộc chiến này bằng một đòn.

 

Tự nhiên, tâm trí anh hướng về sự việc ở Silkid.

 

"Nắm đấm của Ivan."

 

Đây là một kỹ năng có thể gây tử vong ngay cả khi đó là một Khải Huyền như Agni, nhưng nó có điểm yếu riêng.

 

Nó khiến cậu phải rút ngắn khoảng cách đủ để cậu có thể dùng được nắm đấm của mình mà còn phải mất một thời gian để thực hiện được.

 

Trước đây nó không có quá nhiều vấn đề. Xét cho cùng thì phong cách chiến đấu của Ivan luôn là những trận giao tranh ác liệt ở cự li gần đến kinh ngạc.

 

Tuy nhiên, sau đó khá rắc rối. Trong khi tập trung mana của mình, Ivan sẽ hoàn toàn không có khả năng tự vệ.

 

Chỉ cần đối thủ ít nhất là một chiến binh hạng nhất thì họ sẽ không bao giờ bỏ lỡ cơ hội như vậy.

 

Nhưng điều này không quan trọng, miễn sao cậu có người chặn đường di chuyển của đối thủ trong giây lát.

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương