Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

 

Kiểm Chứng (1)

 

'Thật đáng tiếc khi mình không thể sử dụng Bóng Ma được.'

 

Đó là câu thần chú hiệu quả nhất để xâm nhập và di chuyển xung quanh mà không gây ra sự chú ý, nhưng nhược điểm có thể gây tử vong là nó khiến cho cơ thể người sử dụng không được bảo vệ.

 

Dinh thự của gia tộc Blake trước giờ luôn là một nơi vô cùng nguy hiểm, nhưng giờ đây nó đã ở một mức độ hoàn toàn khác.

 

Nơi này đã trở thành vị trí trung tâm của lãnh thổ kẻ thù.

 

Frey quyết định sẽ xâm nhập vào bên trong cơ thể của một người nào đó.

 

Rất có khả năng cậu ấy sẽ bị bắt, nhưng sẽ dễ dàng hơn nhiều để đối phó với bất kỳ tình huống khẩn cấp nào sẽ xảy ra.

 

'Trước đó.'

 

Frey mang chiếc mặt nạ khóc mà cậu ấy đã nhận được từ Hector lên trước khi rời đi.

 

Nó không chỉ giúp cậu ấy che giấu được danh tính của mình, mà còn có tác dụng áp chế nguồn mana của bản thân và xóa bỏ vầng hào quang chói lọi của cậu.

 

Sau khi đã chuẩn bị mọi thứ một cách đầy đủ, Frey bước vào bên trong lâu đài.

 

Và đôi mắt của cậu sớm sáng lên.

 

'Phạm vi bảo vệ ở đây có vẻ chặt chẽ hơn nhiều so với phía bên ngoài.'

 

Xâm nhập vào bên trong Al-Tarha diễn ra dễ dàng đến nỗi cậu ấy thậm chí có thể làm điều đó trong lúc đang ngủ.

 

Những tên bảo vệ canh gác vào lối vào rất qua loa như thể bất cứ ai cũng có thể đột nhập vào thành phố nếu như họ muốn.

 

Nhưng tòa lâu đài này lại là một chuyện khác.

 

Những tên đứng gác trên bức tường thành tất cả đều là các chiến binh lành nghề, và thậm chí còn có những đội tuần tra được triển khai để bảo vệ lâu đài một cách hiệu quả hơn.

 

'Phải có một cái gì đó ở đây khiến cho tòa lâu đài này được bảo vệ nghiêm ngặt đến mức như vậy.'

 

Frey quan sát những tên lính gác này.

 

Sau đó, cậu ấy chợt nhận ra một cái gì đó khác thường.

 

An ninh ở nơi này được siết chặt hơn rất nhiều ở dưới so với trên đỉnh tháp.

 

Điều này có nghĩa là đang có một thứ gì đó được ẩn giấu, nằm phía bên dưới tòa lâu đài.

 

'Tại sao tất cả bọn chúng đều thích ẩn nấp dưới lòng đất đến thế chứ.'

 

Frey tặc lưỡi của mình khi cậu ấy nhớ lại những trải nghiệm trước đây của bản thân, nhưng điều đó không có nghĩa là cậu ấy không hiểu.

 

Tầng hầm là một nơi khá tốt để che giấu một cái gì đó. Đó là một không gian kín đáo, và chỉ có một lối vào duy nhất.

 

Hai sự thật này có nghĩa là không chỉ việc đó sẽ gây khó khăn cho những kẻ bên ngoài muốn đột nhập vào, mà ngay cả khi ai đó đã xâm nhập được đi nữa, thật khó để họ có thể ẩn nấp ở nơi đó.

 

Đương nhiên là những kẻ đó cũng sẽ khó để có thể thoát khỏi nơi đây sau khi bị bắt.

 

Tất nhiên là những sự thật này đều không ảnh hưởng gì mấy đến Frey, người có thể sử dụng được câu thần chú Dịch Chuyển ngay lập tức.

 

"..."

 

 Frey dừng lại như thể cậu ấy sắp đi xuống cầu thang ở phía tầng hầm, quan sát lối vào tối đen một cách thật kĩ lưỡng với đôi mắt nheo lại.

 

Có lẽ đó là vì bối cảnh xung quanh, nhưng nơi đó khiến cho người ta có cảm giác đáng ngại giống như một cái miệng lớn của quỷ dữ đang chờ sẵn ai đó bước vào.

 

‘Không.’

 

Thứ này không chỉ là một cảm giác.

 

Frey có thể cảm nhận được một nguồn sức mạnh thần thánh mạnh mẽ đang cuộn trào từ bên dưới.

 

Cậu ấy đã không nhận ra nó cho đến khi cậu tiến đến gần hơn. Vầng hào quang của sức mạnh thần thánh bao phủ toàn bộ Silkid, bao gồm cả Al-Tarha và thậm chí là toàn bộ diện tích của tòa lâu đài này.

 

Tuy nhiên, sức mạnh thần thánh mà cậu ấy đang cảm nhận được từ tầng hầm này vượt xa sức mạnh thần thánh trong bất kỳ nơi nào khác của Al-Tarha.

 

Nói cách khác, Frey đã đưa ra một quyết định vô cùng đúng đắn.

 

Frey nhấc mình khỏi mặt đất bằng phép thuật bay, và sau đó cậu biến mất bằng cách sử dụng thuật vô hình.

 

Cả hai đều tiêu thụ nguồn mana của cậu khá nhiều, nhưng đó là phương án an toàn nhất hiện tại.

 

Không có ai ở cuối cầu thang tầng hầm, chỉ có một cánh cửa gỗ cũ.

 

Như thể sự an toàn nghiêm ngặt mà cậu ấy đã được thấy cho đến nay chỉ là một lời nói dối, thậm chí còn không có nổi một người bảo vệ được yêu cầu canh gác ở nơi đây. 

Nhưng Frey đã không thể đi xa hơn nữa.

 

 Cậu ấy chỉ nhìn chằm chằm xuống mặt đất ở phía trước mình.

 

Như thể đang có một bức tường vô hình nào đó ở phía trước mặt của Frey. 

 

'Chỉ đến được đây thôi.'

 

Nếu cậu  ấy di chuyển chỉ thêm một bước gần hơn nữa, cậu ấy sẽ ngay lập tức bị phát hiện.

 

Đôi mắt của Frey quay sang phía cánh cửa. Cậu ấy có thể nghe thấy tiếng của một cuộc trò chuyện nhỏ đến từ bên trong.

 

* * * 

 

Các căn phòng của toà lâu đài ở Al-Tarha được đặt phía dưới lòng đất, và rất ít người được phép bước vào và rời khỏi nơi này. 

 

Chủ sở hữu của căn phòng này là một người đàn ông trông có vẻ yếu đuối đang ngồi sau một cái bàn và phê duyệt sơ qua một số tài liệu.

 

Anh ta từ từ nhìn lên người đàn ông sẽ đến báo cáo với mình.

 

Gã đàn ông này có một cơ thể lớn, có vẻ hắn ta đã trải qua nhiều cuộc đào tạo nên toàn thân đều được bao phủ bởi nhiều vết sẹo.

 

Hắn ta cũng có mang trên mình găng tay màu vàng, bao quanh nắm đấm lớn của anh ta.

 

Đây là Porto, Chiến binh Hộ vệ của Al-Tarha.

 

"Tôi đã treo cơ thể của bọn chúng ở quảng trường như lời ông đã yêu cầu."

 

"Có kẻ nào phản đối điều đó hay không?"

 

"Có."

 

“Bắt giữ và hành quyết bọn chúng."

 

"Đã rõ."

 

Gã đàn ông này khẽ gật đầu.

 

“Quay về ngay bây giờ đi."

 

"Vâng, thưa Lord Milled."

 

Tên đàn ông yếu đuối này không ai khác chính là Milled, kẻ đã trở thành thủ lĩnh thực sự của Al-Tarha trong suốt một tháng gần đây.

 

Trên tất cả thì, nếu bất cứ ai đã chứng kiến những cảnh tượng như thế này, chắc hẳn bọn họ sẽ không thể nói nên lời.

 

Milled thậm chí không thể trở thành Thủ lĩnh Vĩ đại thật sự vì vị thế của hắn ta là người ngoài cuộc. Nhưng Chiến binh Hộ vệ kia lại vô cùng lịch sự với gã đàn ông này.

 

Điều thậm chí còn đáng ngạc nhiên hơn là thực tế là Milled  đang diễn xuất như thể việc này là lẽ tự nhiên.

 

Porto lại cúi đầu một lần nữa trước khi rời khỏi phòng hoàn toàn.

 

Milled nhìn theo bóng lưng của hắn ta một lúc trước khi cúi gầm mặt của mình một lần nữa vào các xấp tài liệu.

 

Porto từ từ leo lên từng bậc thang.

 

Mặt trời đang lặn dần, và bầu trời đang dần trở nên tối hơn. 

 

Sau đó, hắn ta thở dài một hơi với cái nhíu mày.

 

"Kuh. Mệt mỏi quá đi mất."

 

Hắn ta luôn cảm thấy mệt mỏi, nhưng bản thân hắn cảm thấy mình đặc biệt ở những lúc như thế.

 

Porto về thẳng nhà mà không bận tâm gì đến việc dừng chân lại ở các địa điểm khác xung quanh. 

 

Hắn đóng sầm cửa lại và thở dài rất nhiều.

 

Hắn quyết định sẽ uống một ly bia sau đó tiếp tục ngủ thiếp đi trong khi bám trụ vào cảm giác hạnh phúc đi kèm với việc đó.

 

Không có thứ gì cần phải làm vào buổi sáng, vì vậy hắn ta sẽ có thể tận hưởng một giấc ngủ ngon trong cả quãng thời gian dài kế đến.

 

Nhưng Porto sẽ không uống đủ để có thể say. Hắn ta sẽ chỉ dừng lại ở mức vừa đủ để có được một cảm giác dễ chịu trong khi chìm vào một giấc ngủ nhanh.

 

Crack.

 

"... Ugh!"

 

Đột nhiên, một bàn tay duỗi ra khỏi bóng tối và nắm lấy đầu hắn ta một cách dữ dội.

 

Ngay lúc đó, Porto cảm thấy như thể bản thân đã bị một tia sét đâm thẳng vào đầu mình và cơ thể hắn ta ngay lập tức ngã xuống.

 

"..."

 

 Vào lúc đó, Frey đã xuất hiện.

 

Cậu ấy đã chờ đợi rất lâu trên đỉnh cầu thang, và khi Porto ra khỏi văn phòng, Frey liền theo hắn ta quay trở về nhà.

 

Frey kéo một cái ghế lên và đặt Porto ngồi xuống nó. Sau đó, cậu ấy đã kích thích bộ não của mình để bản thân sở hữu một phần ý thức của hắn.

 

Porto chắc hẳn sẽ có một tâm trí vô cùng mạnh mẽ.

 

Và hẳn là hắn mạnh mẽ hơn nhiều so với người bảo vệ mà cậu ấy đã xử lý vào đầu ngày hôm đó. Vì vậy, cậu ấy chỉ có thể tách biệt tâm trí của mình sau khi thực hiện mọi thứ êm đẹp.

 

“Ngươi là ai?"

 

Porto trả lời với một cái nhìn trống rỗng trong mắt của mình.

 

"... Tôi là Porto, Chiến binh Hộ vệ của Al-Tarha."

 

"Porto, đó có phải là sự lựa chọn của ngươi khi cho phép thành phố này đầu hàng trước bọn chúng không?"

 

"... Đúng vậy."

 

"Vì lý do gì?"

 

"... Không có gì tôi có thể làm để bảo vệ người dân của thành phố này ngoài việc đó cả." 

 

Hắn ta có những suy nghĩ giống hệt như Sẩmn ngày trước. 

Dường như hắn ta đã nghĩ rằng việc chiến đấu chống lại các Bán Thần không khác gì là đi tự sát.

 

‘Hắn ta có vẻ tệ hơn nhiều so với Sarman.'

 

 Đặc biệt, dường như người đàn ông này có góp một phần trong việc thành lập đội chinh phục để chiến đấu và cản trở đội quân của Ivan cùng với việc hành quyết những người nổi loạn.

 

Frey đã định thực hiện điều này một cách không khoan nhượng.

 

Cậu ấy đã nghĩ về việc giết chết Porto ngay lập tức, nhưng rồi Frey quyết định sẽ hỏi hắn ta thêm một vài câu hỏi.

 

"Nếu ngươi có thêm đồng minh thì sao? Ngươi vẫn sẽ không thay đổi suy nghĩ của mình, ngay cả khi ai đó có thể đe dọa đến bọn Bán Thần sẽ đồng ý giúp đỡ người à? "

 

 "... Đúng vậy. Tôi sẽ không thay đổi quyết định của mình.”

 

Porto trả lời dứt khoát mà không một chút do dự.

 

Có vẻ như suy nghĩ của hắn ta hoàn toàn khác biệt so với Sarman.

 

Biểu cảm của Frey dần  trở nên kỳ lạ.

 

"Bởi vì các ngươi sẽ không bao giờ có thể đánh bại được các Bán Thần."

 

 Một giọng nói rõ ràng vang lên đã trả lời cho thắc mắc của cậu.

 

Đương nhiên, đó không phải là Porto.

 

 Frey quay lại và nhìn thấy một người đàn ông trông vô cùng yếu đuối đứng ở đó. 

 

Là Milled chứ không ai khác.

 

 Frey ngay lập tức đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình.

 

 "... Làm thế nào mà ngươi lại có mặt ở đây ...?" 

 

“Ta biết ngươi đang rình mò xung quanh từ bên ngoài. Nhưng dường như không phải là ngươi sẽ đến để tấn công ta. Các giác quan của ngươi có vẻ khá sắc bén. Ngươi đã nhận ra ta là một Bán Thần ư? "

 

 "..."

 

Đúng thật vậy. Cậu ấy đã có thể đoán được rằng Milled chính là một Bán Thần. Nếu không thì sức mạnh thần thánh mà cậu ấy cảm nhận được lúc đó quả là một bí ẩn khó lý giải.

 

Frey nghiến răng.

 

 "Ngươi đã sử dụng Porto như một con mồi?"

 

 "Và ngươi đã mất cả chì lẫn chài rồi nhỉ."

 

"Ta không thể tin rằng ngươi lại đang giả vờ là con người ... Ta chưa bao giờ mong đợi bản thân sẽ gặp phải một tên Bán Thần giống như ngươi vậy"

 

“Ngươi không thể tin được ư? Hơ hơ. Đó là một lối suy nghĩ khá cũ mà. Chà, ta thừa nhận là hầu hết các phương án của ta đều cực kì đáng ghét. Và chính bản thân ta cũng vậy, nhưng thời gian có thể thay đổi rất nhiều thứ." 

 

Milled thở ra một điệu cười lạnh lẽo. 

 

"Khi thời gian trôi qua, ngay cả những sinh vật xấu xí như ngươi cũng bắt đầu trông hơi dễ thương rồi đấy."

 

"..." 

 

"Vậy ra sự hủy diệt của các sinh vật của Agni ở Rnei là do ngươi làm hay sao? Chà, ngươi đã thực hiện điều đó khá tốt đấy, Pháp sư. Thật khó để loại bỏ được một lúc nhiều sinh vật như vậy.”

 

“Có điều ta không hiểu. Các ngươi có vẻ được cho là đang tìm kiếm Tông đồ của Agni vào lúc này nhỉ. Ngươi vẫn có thể đủ khả năng để quản lý một thành phố như thế này ư?"

 

 "Hoh. Có vẻ như ngươi hiểu biết khá nhiều đấy."

 

Milled khẽ nhún vai.

 

“ Vì chúng ta có đủ người để có thể làm được điều đó. Đã có ba tên thuộc cấp của ta tích cực đuổi theo con Phượng Hoàng đó rồi. Dấu vết cuối cùng đã được tìm thấy ở phía bên trong 'Nempatal', vì vậy bọn ta sẽ có thể tìm thấy con đường tắt dẫn đến nơi đó sớm thôi.

 

 Milled sau đó giơ tay lên.

“Chà, đây có vẻ là một cuộc nói chuyện nhỏ. Pháp sư vẫn luôn là những kẻ khó chịu nhất để chiến đấu cùng mà. Và ngươi lại đang là một pháp sư 9 sao, kẻ khó chịu nhất trong tất cả bọn chúng. Nếu ta giết chết ngươi ở đây, ta chắc chắn rằng Lord sẽ cảm thấy rất hài lòng. "

 

"... Kuk!"

 

Shuk.

 

Bóng dáng của Frey ngay lập tức biến mất.

 

 "Phép dịch chuyển ư? Ngươi nghĩ rằng bản thân ngươi có thể trốn thoát khỏi ta à? "

 

 Paht.

 

Bóng dáng của Milled cũng biến mất theo Frey.

 

Hắn ta có thể cảm nhận được rõ ràng sự dao động của nguồn mana bị Frey để lại và ngay lập tức đuổi theo nó. 

 

Hắn ta đã không thể di chuyển được xa.

 

Milled không sở hữu khả năng dịch chuyển trực tiếp đến các quốc gia khác như Lord hoặc những tên Khải Hoàn Khác, nhưng điều này cũng rất tốt.

 

 Shuk.

 

Không cần hắn ta tìm kiếm.

 

Frey đang đứng một mình giữa sa mạc mênh mông.

 

Milled phát ra một tiếng cười khinh miệt.

 

 "Ngươi đã nhận ra chạy trốn là vô ích rồi à? Được thôi. Ta sẽ khiến ngươi chết một cách thoải mái như một phần thưởng cho việc không bị đau đớn quá nhiều. "

 

 Frey đã không đưa ra câu trả lời.

 

Và Milled, kẻ đang cười lớn, chợt nheo mắt nhìn cậu.

 

 Rồi bất chợt một giọng điệu bình tĩnh vang lên. 

 

"Ta đã không mong đợi bằng nó lại hoạt động tốt đến như vậy."

 

"... Cái gì chứ?"

 

Rốt cuộc thì hắn ta đang nói về những gì?

 

 Sự hoảng loạn được bộc lộ trước đây hiện rõ ràng trên gương mặt Milled.

 

Thay vào đó, Frey đang nhìn chằm chằm vào đó bằng một ánh mắt lạnh lẽo.

 

“ Ta biết rõ phạm vi trong khả năng phát hiện của ngươi bên trong tầng hầm từ đầu. Nhưng ta lại ngang nhiên bước vào cái bẫy đó. Tại sao ngươi lại nghĩ rằng ta lại làm điều ngu ngốc như vậy? "

 

Biểu hiện của Milled ngay lập tức thay đổi.

 

“Ngươi đang định nói rằng ngươi đã cố tình tiết lộ danh tính của bản thân với ta cơ à? Hà! Điều này nghe thật là nhảm nhí. Tại sao ngươi lại làm một cái gì đó như tha-”

 

“Đương nhiên là để thu hút ngươi ra ngoài. "

 

Đó không phải là một canh bạc.

 

Frey đã hoàn toàn chắc chắn rằng chỉ có một tên Bán Thần ở khu vực xung quanh, và đó là Milled.

 

Không có cách nào mà nhiều tên Bán Thần sẽ được điều động tại đó chỉ để theo dõi một thành phố nhỏ và không quan trọng như vậy.

 

 Và mọi thứ không chỉ có như vậy.

 

Sự kiêu ngạo này thậm chí đã cho Frey thông tin mà cậu ấy muốn.

 

Vị trí của Nix và thực tế là có ít nhất năm tên Bán Thần hiện đang ở Silkid.

 

"Cảm ơn ngươi rất nhiều vì đã di chuyển theo như ta dự định." 

 

“Một tên người phàm mắt thịt lại dám chế giễu ta ư”

 

Sự tức giận không thể chịu đựng được đã bộc lộ rõ ràng trên khuôn mặt của Milled.

 

Mặt khác, Frey dường như lại đang bình tĩnh như mặt hồ tĩnh lặng.

 

Cảnh tượng này khiến cho Milled thậm chí còn giận dữ hơn, nhưng hắn ta buộc phải lặng lẽ và làm dịu cái đầu của mình xuống khi quan sát khung cảnh xung quanh.

 

“Ngươi đã không đặt một cái bẫy. Không có bất kỳ kẻ nào khác ở nơi đây. Điều này có nghĩa là ngươi đang có ý định chiến đấu với ta một mình à"

 

“Đúng như vậy."

 

Biểu cảm của Milled dần  trở nên kỳ lạ khi nghe tiếng thì thầm của Frey.

 

"... 9 sao. Bước cuối cùng mà một kẻ phàm nhân có thể đạt được. Chà đúng vậy, sau khi thực hiện bước này, có lẽ ngươi đã cảm thấy như mình đã chạm đến được bầu trời. Nhưng ngươi nên cẩn thận thì hơn."

 

Chưa bao giờ có lúc nào là Frey không thực hiện mọi thứ một cách cẩn thận.

 

Cậu ấy vẫn luôn tìm kiếm những giải pháp tối ưu nhất. Cậu ấy không nghĩ rằng mọi sự lựa chọn mà bản thân đã làm là đúng, nhưng Frey đã cố gắng hết sức để đưa ra quyết định tốt nhất có thể vào mọi thời điểm.

 

Lần này là một bước đi khác xa với trận đấu của cậu với Apep.

 

Vào thời điểm đó, Frey đã nhận được giúp đỡ từ Sheryl và thậm chí là đã mượn sức mạnh của Asura vào phút cuối cùng.

 

 Nhưng hiện tại đang diễn ra hoàn toàn khác.

 

Cậu ấy đang không có bất kỳ đồng minh nào bên cạnh, và cậu hiện giờ cũng không có ý định sử dụng quyền lực của Asura.

 

Tuy nhiên, cậu lại không hề cảm thấy không chắc chắn hay lo lắng.

 

Thật sự vào lúc này, Frey đang vô cùng bình tĩnh.

 

‘Mình cần phải chứng minh được điều đó.'

 

Rằng chính bản thân cậu ấy sẽ tự mình đánh bại tên Bán Thần này.

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương