Sự Trở Lại Của Pháp Sư Vĩ Đại Sau 4000 Năm
Chapter 130 Đồ Sát Gia Tộc (6)

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

TL: Mình sẽ đổi Địa Ngục Giết Mổ thành Địa Ngục Tàn Sát nhé

Đồ Sát Gia Tộc (6)

 

“Trước tiên thì chúng ta cần biết vị trí cụ thể của Địa Ngục Tàn Sát đã.”

 

"Ý cô là chúng ta phải hỏi Asura?"

 

"Đúng."

 

“Có một vòng triệu hồi đã được chuẩn bị sẵn trong phòng của ta. Nó có thể được kích hoạt bất cứ lúc nào, vậy nên hãy cứ thực hiện việc đó đi. Chắc điều này không phải là vấn đề lớn đối với cô nhỉ."

 

"Còn ngài thì sao?"

 

"Ta sẽ thu hút sự chú ý của Apep."

 

"…Đã rõ."

 

Sheryl gật đầu với nét mặt kiên quyết.

 

Frey do dự một lúc trước khi nói thêm.

 

"Thực ra, ta đã lên kế hoạch đánh bại gã Bán Thần đó rồi."

 

Điều này khiến Sheryl mỉm cười.

 

“Đánh bại một tên Bán Thần một mình ư? Phư phư. Thật khó tin. Điều này có thường xuyên xảy ra trong quá khứ không?”

 

"Có đấy."

 

Nhưng đấy là sau khi cậu ấy đạt được 9 sao.

 

Frey thở dài.

 

Với cấp độ hiện tại, rất khó để có thể đánh bại Apep vào ban đêm.

 

Tuy rằng hiện tại Frey vẫn có thể thử chiến đấu thêm một chút và nghĩ ra một phương án khác, nhưng hiện tại, điều duy nhất cậu có thể nghĩ đến là cố gắng trì hoãn đến lúc bình minh.

 

"Nếu không bị giới hạn thời gian thì tốt."

 

Nếu không có thêm hai gã Bán Thần nữa đến làm quân tiếp viện, Frey sẽ có đủ thời gian để
“chăm sóc” cho Apep kĩ hơn.

 

Và cậu cũng có đủ tự tin để dễ dàng đánh bại ông ta khi Apep đang ở trong tình trạng suy yếu.

 

Nhưng thật khó để làm như vậy vào giữa đêm.

 

‘… Cũng chỉ là để bào chữa cho mọi thứ thôi.’

 

Thật không may, những lời bào chữa đó của Frey cũng không thể tạo ra bất kỳ sự thay đổi nào cả.

 

Suy cho cùng, ý nghĩ tự mình đánh bại một Bán Thần xuất phát từ sự kiêu ngạo của chính cậu mà ra.

 

Frey lắc đầu và nói.

 

"Dẫu sao thì nó cũng không diễn ra như kế hoạch, vì vậy cảm ơn sự giúp đỡ của cô. Trên hết thì phải trở về bình an đấy.”

 

"Cứ để đó cho tôi!"

 

Sheryl gật đầu chắc chắn, cố gắng không để lộ ra niềm vui sướng khi cô quay người đi.

 

‘Mình đang cùng với người hùng huyền thoại nhất lịch sử chiến đấu ngay lúc này ư.’

 

Cảm giác này thật kỳ lạ.

 

Chính xác mà nói, một sự phấn khích mà cô đã không cảm nhận được trong một thời gian dài lại đang dần nảy nở trong cô.

 

Sheryl đang cảm thấy rất rất phấn khích.

 

Cô đang ở trên cùng một chiến tuyến với vị anh hùng vĩ đại đã dũng cảm chiến đấu chống lại các Bán Thần 4000 năm về trước.

 

Ngay cả bản thân Sheryl cũng bất ngờ trước sự thật đó.

 

Cô ấy nghĩ rằng mình đã thoát khỏi những cảm xúc non nớt này từ nhiều thế kỷ trước.

 

Giống như một thiếu nữ đang yêu, cô cố gắng xoa dịu trái tim đang đập thình thịch trong lồng ngực trái của mình khi nghĩ đến điều đó.

 

‘Cũng không có gì kì lạ.’

 

Cô rất ngưỡng mộ Iris Phisfounder, nhưng cô cũng ngưỡng mộ Lukas Trowman không kém.

 

Không, ai mà lại có thể không ngưỡng mộ Lukas Trowman chứ?

 

Đã 4000 năm trôi qua kể từ khi ông ra đi nhưng vẫn chưa có một người nào khác được trao danh hiệu ‘Pháp Sư Vĩ Đại’ như vậy cả. Dù chỉ một cũng không!

 

Một cái tên có thể dùng để đại diện cho tất cả các Pháp sư trên thế giới!

 

Lukas Trowman là một người như vậy.

 

Giờ đây, vị Pháp Sư Vĩ Đại đó, một huyền thoại sống đã trở lại, và cô ấy thậm chí đang chiến đấu chống lại một tên Bán Thần cùng với ông ấy!

 

Đây là điều mà cô tin rằng chỉ có thể xảy ra trong tiểu thuyết.

 

‘… Mình đã từng cảm thấy nghi ngờ về cuộc chiến chống lại các Bán Thần một thời gian trước đây.’

 

Có lẽ tất cả các thành viên Circle đã phải vật lộn với những suy nghĩ tương tự.

 

Liệu họ có thực sự trục xuất được những sinh vật siêu việt đó ra khỏi lục địa này hay không?

 

Đó là điều không thể.

 

Điều mà Sheryl đã luôn cảm thấy trong một thời gian dài. Và thứ cảm giác đó chỉ trở nên mạnh mẽ hơn sau lần thất bại trong trận chiến với Nozdog vài năm trước.

 

Bọn Bán Thần đã trở nên cực kỳ mạnh mẽ.

 

Nhưng bây giờ.

 

"Nếu người đó là chủ nhân..."

 

Nếu cô đi theo Frey, cô tin chắc rằng họ có thể đạt được mục tiêu mình hằng mong ước. Mục tiêu mà khi nghe thì có vẻ viển vông. Đó là đánh bại các Bán Thần.

 

Sheryl quay trở lại biệt thự.

 

May mắn thay, không giống như phần còn lại trong khu vực, tòa nhà chính của dinh thự vẫn còn nguyên vẹn.

 

Sheryl đi đến phòng của Frey. Không có dấu hiệu của vòng tròn triệu hồi.

 

Đương nhiên là Frey sẽ phải giấu nó đi. Vậy nên Sheryl bắt đầu quét nhẹ sàn nhà.

 

Shh.

 

Ngay lập tức, vòng triệu hồi đẫm máu của Asura vốn đã được che giấu dần hiện ra rõ rệt.

 

‘Nó quả thực đã được chuẩn bị để được sử dụng bất cứ lúc nào.’

 

Tất cả những gì cần làm còn lại cũng chỉ có vậy.

 

Sheryl ngay lập tức kích hoạt vòng tròn triệu hồi.

 

Kugugu-

 

Asura hiện ra ở giữa phòng. Hắn ta lớn đến mức trần nhà sập xuống đột ngột, thậm chí đồ đạc trong phòng cũng bị đập vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ.

 

[… Sao, ngươi…]

 

Biểu cảm của Asura dần trở nên khó hiểu.

 

Hắn ta nhìn xuống Sheryl với một giọng nói lạnh lùng.

 

[Khế ước giả ma cà rồng của Lilith ư? Frey đang ở đâu?]

 

Trong khoảnh khắc đó, luồng điện của Asura giáng xuống Sheryl một cách thẳng thừng, gần như khiến cô ấy khuỵu xuống trong tiềm thức.

 

‘Hắn hoàn toàn khác xa với Lilith."

 

Asura, Chúa tể của Địa Ngục Tàn Sát. Một bạo chúa độc ác với sáu cánh tay mạnh mẽ.

 

Sheryl nghe nói rằng hắn ta là kẻ hung ác nhất trong tất cả các Ngũ Đại Ác Ma.

 

Lilith tuy có hơi xấu xa và lập dị, nhưng cô ta không tỏa ra một luồng khí tức đáng sợ như thế này.

 

Tất nhiên, đó có thể là bởi vì Lilith có phần nào đó liên kết trong mối quan hệ với Sheryl.

 

Sheryl cố gắng duy trì sự bình tĩnh của mình.

 

Thật không khôn ngoan khi cho phép bản thân bị đàn áp bởi một Ác ma như Asura.

 

"Tôi đã được lệnh cho triệu tập ngài theo yêu cầu của khế ước giả của ngài - Frey."

 

[Ngươi nghĩ rằng ta tin vào điều đó nhảm nhí đó hay không?]

 

"Đó là sự thật."

 

[Vậy thì hãy đưa Frey đến đây. Ta sẽ tự mình nói chuyện với hắn.]

 

“Ngài ấy hiện không có đủ khả năng để nói chuyện với ngài.”

 

[Không có đủ khả năng? Đừng có giỡn mặt với ta, cô gái. Ta sẽ tự mình quyết định điều đó.]

 

Vẻ mặt của Asura sắt lạnh như có thể giết chết người khác.

 

Hắn ta ghét Lilith.

 

Thực ra, cảm xúc mà hắn dành cho Lilith từ lâu đã vượt qua sự ‘ghét bỏ’ đơn thuần. Vì vậy, theo lẽ tự nhiên, hắn ta sẽ không có bất kỳ thiện cảm tốt đẹp nào với khế ước giả của cô, Sheryl.

 

Sheryl dự cảm sâu sắc rằng sáu thứ vũ khí chết người của Asura sẽ giáng xuống cô ngay lập tức nếu cô lỡ nói gì không vừa ý, vì vậy cô liền vội vàng chỉ ra phía ngoài dinh thự.

 

“Xin hãy nhìn ra phía bên ngoài. Sau đó, ngài sẽ hiểu được những gì tôi đang nói."

 

[…]

 

Asura hướng ánh mắt ra ngoài, nơi hắn ta có thể thấy được Frey đang cố gắng né những giọt nước bóng đêm của Apep.

 

[Tên đó đang chiến đấu với một gã Bán Thần khác ư? Thậm chí vẫn còn chưa được bao lâu kể từ khi… Dù sao thì xét theo một nghĩa nào đó hắn ta quả là một kẻ tuyệt vời đấy.]

 

“Chủ nhân hiện đang trong một trận chiến khốc liệt với Bán Thần. Sở dĩ tôi có thể triệu tập được ngài là vì chủ nhân đã có sự sắp đặt từ trước ”.

 

[Hừm…]

 

Asura khẽ khịt mũi trước khi nói với giọng điệu nhẹ nhàng hơn một chút.

 

[Nếu ngươi đã nói vậy. Vậy thì tại sao ngươi lại triệu tập ta? Nó có giúp ích được gì cho cuộc chiến không?]

 

“Đương nhiên mọi thứ sẽ tốt hơn, nhưng trước tiên, tôi cần ngài cho tôi biết vị trí của Địa Ngục Giết Mổ đã.”

 

[Tại sao ngươi lại muốn biết vị trí của Địa Ngục Tàn Sát?]

"Đó là vì…"

 

Sheryl mô tả ngắn gọn kế hoạch của cô ấy với Asura.

 

Sau khi nghe xong, Asura có vẻ hơi không hài lòng.

 

[Vì vậy, ngươi muốn gửi một tên Bán Thần đến Ma giới và để hắn cho ta giải quyết?]

 

“… Điều đó không thể sao?”

 

Sheryl dần trở nên lo lắng.

 

Nếu Asura từ chối giúp đỡ thì kế hoạch của họ sẽ không thể tiến triển thêm được gì.

 

Sau khi im lặng một lúc lâu, Asura nói.

 

[Ta sẽ giúp ngươi một lần.]

 

Dù sao thì hắn ta cũng muốn được chiến đấu với một tên Bán Thần ít nhất một lần.

 

Bởi vì Asura cũng đã từng bị chúng đối xử rất tệ trong quá khứ.

 

"Ah…!"

 

Sheryl không thể giấu giếm niềm vui sướng của mình.

 

Sau đó, Asura hỏi điều mà hắn ta đang tò mò lúc này.

 

[Liệu có được không? Nếu muốn dịch chuyển sang một chiều không gian khác sẽ phải tiêu tốn một lượng lớn năng lượng.]

 

Nó không giống như việc gửi một thế thân như hắn ta đã từng làm để đến lục địa. Kế hoạch hiện tại là dịch chuyển cơ thể thật của một Bán Thần.

 

Nhưng sau khi suy nghĩ về nó, Asura khẽ gật đầu.

 

[Đừng bận tâm. Điều này có thể thực hiện được với nguồn năng lượng của Frey hiện tại.]

 

Hắn ta biết rõ nguồn năng lượng của kế ước giả của mình dày đặc và dồi dào đến mức nào.

 

Nếu là người đó thì hẳn sẽ có thể kích hoạt chuyển động không gian mà không gặp bất kỳ khó khăn gì.

 

[Để di chuyển giữa các chiều không gian, người đó sẽ cần phải có một cơ thể và tâm trí siêu việt. Nhưng vì tên đó là một Bán Thần, điều này cũng không thành vấn đề. Hừ! Thú vị thật. Đây chắc chắn là một cách tiếp cận khá độc đáo đấy.]

 

Hắn ta luôn muốn chiến đấu chống lại một Bán Thần, nhưng lại chưa bao giờ nghĩ đến việc buộc một kẻ như vậy phải chiến đấu theo cách này.

 

Một nụ cười dữ tợn hiện lên trên khuôn mặt của Asura.

 

[Tốt thôi, ma cà rồng. Nhưng ngươi không biết nhiều về các tọa độ trong Ma giới, phải không? Vậy thì ta phải cho ngươi biết vị trí của Địa Ngục Tàn Sát như thế nào?]

 

“Địa Ngục Hắc Mộng là lãnh thổ của Lilith. Nếu ngài có thể cho tôi biết vị trí gần đúng liên quan đến vị trí đó, thì chúng tôi sẽ có thể tính toán được tọa độ."

 

Khi nghe tên Lilith, biểu cảm của Asura trở nên khó chịu, nhưng cuối cùng, hắn ta thở dài và nói.

 

[Địa Ngục Hắc Mộng ở tận cùng phía nam. Lãnh thổ của ta nằm ở hướng ngược lại với con ả chết tiệt đó.]

 

"Cái gì cơ…?''

 

Miệng Sheryl mở to.

 

[Có vấn đề gì không?]

 

“… Nó xa hơn nhiều đối với mong đợi của tôi. Điều này đòi hỏi cần phải tính toán sức mạnh nhiều hơn tôi nghĩ.”

 

Cho dù ngài ấy là Lukas Trowman hay một Đại Pháp Sư 8 sao đi chăng nữa, thì việc thực hiện nhiều thuật toán như vậy vẫn là một gánh nặng to lớn đối với Frey. 

[Bên cạnh đó, ta nghi ngờ rằng có thể tên Bán Thần đó sẽ bị cuốn vào chuyển động không gian.]

 

“…”

 

Đó cũng là điều mà Sheryl đã nghĩ đến.

 

Một vòng tròn ma thuật sẽ được triệu hồi để thực hiện dịch chuyển không gian.

 

‘Một lượng lớn năng lượng sẽ được giải phóng. Hơn nữa, sẽ mất một khoảng thời gian để có thể thực hiện việc dịch chuyển.'

 

Trừ khi tên Bán Thần đó là một kẻ ngốc, không thì ông ta chắc chắn sẽ tránh xa nó.

 

Điều đó có nghĩa là họ sẽ cần phải tìm cách để ngăn ông ta di chuyển.

 

‘Ít nhất là 5 giây.’

 

Đó là một khoảng thời gian ngắn, nhưng khi mục tiêu là một Bán Thần, độ khó đã tăng lên đáng kể.

 

Sheryl ngay lập tức nhận ra.

 

Cô ấy đã quá phấn khích bởi bầu không khí và đề xuất ra phương án chiến đấu nhưng hóa ra lại đầy sơ hở.

 

Xác suất thành công đã giảm xuống hơn một nửa.

 

Cô cảm thấy tồi tệ vì đã làm ầm ĩ mọi thứ lên mà lại chẳng ra gì.

 

'…nhưng.'

 

Sheryl không thể bỏ cuộc được.

 

Cô đã nói với Frey về điều đó, và cậu ấy thậm chí còn cảm ơn sự giúp đỡ của cô.

 

Vì vậy, Sheryl cần phải hoàn thành mọi thứ theo như mong đợi của cậu ấy, ngay cả khi cô có phải trả giá bằng mạng sống của mình.

 

“Tôi sẽ bắt đầu vẽ vòng tròn ma thuật để thực hiện việc dịch chuyển giữa các chiều không gian, vậy nên ngài có thể vui lòng giải thích tình hình cho chủ nhân biết được không?”

 

[Đương nhiên.]

 

Asura gật đầu và tiến đến chỗ của Frey.

 

Cơ thể của Frey đã ướt đẫm mồ hôi. Cậu ấy vẫn còn rất nhiều năng lượng, nhưng cần phải tập trung cao độ để tránh các giọt nước bóng đêm mà Apep liên tục tạo ra.

 

Frey liếc nhìn Asura và nói.

 

"Asura, ngươi đến rồi à."

 

[Đúng vậy, ta ở đây.]

 

"Vậy còn Sheryl thì sao?"

 

[Con ma cà rồng đó đang vẽ vòng tròn ma thuật để thực hiện việc dịch chuyển giữa các chiều. Nhưng hiện tại đang có hai vấn đề.]

 

"Là gì?"

 

[Một là dụ tên Bán Thần đó đến nơi có vòng tròn. Hai là ngươi sẽ cần phải câu dẫn hắn khoảng 5 giây trong khi việc dịch chuyển giữa các chiều được kích hoạt.]

 

“…”

 

[Và theo lời con ma cà rồng đó thì vị trí của Địa Ngục Tàn Sát quá xa, vì vậy nó đòi hỏi sự tính toán sâu rộng hơn. Không quan trọng ngươi có…]

 

"Không. Ta có thể thực hiện được."

 

Frey cắt ngang lời của Asura.

 

Sau khi suy nghĩ một lúc, cậu ấy nói thêm.

 

"Phải có cách tốt hơn chứ. Asura, ngươi có thể kết nối Sheryl với ta không?”

 

[Điều này khiến ta khó chịu đấy. Ta không phải là một tên sai vặt đâu.]

 

"Ta không thể rời đi lúc này."

 

Ngay cả khi họ đang nói chuyện, Frey vẫn phải liên tục né những giọt nước của Apep.

 

[… Hự hự. Ngươi là tên khế ước giả đầu tiên bắt ta làm việc vặt như thế này đấy.]

 

Asura lắc đầu và liên lạc với Sheryl.

 

"Sao vậy ạ?"

 

“Hãy giải thích cho ta biết rõ hơn về kỹ thuật dịch chuyển theo chiều không gian.”

 

"Gì cơ?"

 

Frey nói với giọng điệu dứt khoát.

 

"Ta sẽ tự mình vẽ vòng tròn ma thuật đó."

 

* * *

 

‘Mình cảm thấy quá mệt mỏi với việc này rồi.’

 

Trong đầu Apep dấy lên suy nghĩ này khi nhìn thấy Frey.

 

Lúc đầu, hắn ta cho rằng việc này khá thú vị.

 

Frey khá nhanh nhẹn so với những tên pháp sư khác, và thời gian, cách sử dụng hay sức mạnh phép thuật của Frey cũng tốt hơn nhiều so với họ.

 

Quan trọng nhất là hầu như không có một Pháp sư 8 sao nào là con người có đủ sức để khiến Apep cảm thấy hứng thú và muốn chơi cùng đến vậy.

 

Nhưng rồi sau vài giờ, Apep đã trở nên chán ngán việc này.

 

Frey chỉ sử dụng phép thuật 8 sao đó duy nhất một lần. Apep không chắc đó là do năng lượng của cậu ấy sắp cạn kiệt hay là cậu ấy đang đợi đến đúng thời điểm, nhưng Apep cảm nhận được Frey đã dần trở nên mệt mỏi.

 

Vì vậy, hắn quyết định sẽ kết thúc trận chiến nhàm chán này.

 

‘Cái chuyển động kỳ lạ tốn thời gian đó thật là khó chịu.’

 

Apep từ từ nhấc cả hai cánh tay lên.

 

Bóng tối xung quanh hắn ta đột nhiên rung chuyển một cách kỳ lạ. Đây không còn là một cuộc tấn công đơn giản như những giọt nước kia nữa.

 

Thay vào đó, nó bắt đầu tụ lại với nhau và dần hình thành nên những chiếc gai nhọn. Đối với một người đã quen với sự chuyển động chậm chạp nhưng bất thường của những giọt nước màu đen, thì những chiếc gai nhọn này sẽ đâm xuyên qua người cậu ấy một cách dễ dàng.

 

Apep chắc chắn về điều đó.

 

Cậu ấy thậm chí sẽ không biết mình đã chết như thế nào.

 

Nụ cười của Apep lộ ra một cách nham hiểm.

 

Ngay tức khắc.

 

“…!”

 

Một chùm ánh sáng khổng lồ phóng ra từ mặt đất khiến Apep khựng lại trong giây lát.

 

Đây không phải là một cuộc tấn công. Thay vào đó, nó là hiện tượng xảy ra khi một lượng lớn năng lượng được sử dụng cùng một lúc.

 

"Có phải là do hắn tự bạo không?"

 

Apep không biết đây là loại thần chú gì, nhưng phạm vi ảnh hưởng của nó rất lớn.

 

Ánh sáng gần như bao phủ toàn bộ lãnh thổ của gia tộc Blake.

 

‘Mình không thể tránh được nó. Hừm… khá đấy tên nhãi con.’

 

Có lẽ câu thần chú này là nỗ lực cuối cùng của Frey. Chẳng có lý do gì để Apep không đón lấy nó một cách trực tiếp cả.

 

Apep cuộn mình trong bóng tối mà ông ta đã định dùng để tấn công.

 

Đó là một sự phòng thủ hoàn toàn theo đúng nghĩa đen.

 

Năng lượng phòng ngự mà ông ta đang sử dụng bây giờ mạnh hơn gấp nhiều lần so với những gì Apep đã từng dùng để chống lại Thần Tức.

 

Bất kể câu thần chú đó có tuyệt diệu đến đâu thì cũng chẳng lý nào nó có thể giết chết được Apep.

 

‘Bất kể điều đó là gì, khi câu thần chú này kết thúc, ngươi sẽ phải chết.’

 

Chính là lúc này.

 

Woowoong-.

 

“… !?”

 

Đột nhiên, Apep cảm thấy trời đất như bị đảo lộn.

 

Không chỉ như thế.

 

Apep cảm thấy như mình đang nổi lên, rồi chìm xuống, rồi lại bị nảy lên khỏi mặt đất.

 

Điều này khiến Apep thấy choáng váng vô cùng. Ông cảm thấy buồn nôn.

 

Đầu của Apep quay cuồng đến mức không thể đứng vững được nữa.

 

"Cái-, chuyện quái gì đang xảy ra vậy chứ?!"

 

Cái kén của bóng tối mà ông ta tạo ra dày đến nỗi Apep không thể nhìn thấy những gì đang xảy ra ở bên ngoài. Dù vậy thì Apep cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

 

Thứ gì có thể gây ra cảm giác choáng váng đến vậy ngay cả khi đối phương là một Bán Thần cơ chứ?

 

Apep bắt đầu gia tăng sự cảnh giác lên mức tối đa.

 

Vì vậy mà ông ta đã không ngần ngại trong việc loại bỏ cái kén.

 

Khi sự quay cuồng cuối cùng cũng lắng xuống, Apep từ từ bước ra từ bên trong cái kén bóng đêm của mình.

 

Và cảnh tượng mở ra trước mắt là thứ mà Apep chưa từng thấy trong suốt hàng nghìn năm cuộc đời của ông.

 

Ahhhhh-

 

Một tiếng hét khủng khiếp xuyên qua màng nhĩ.

 

Mặt đất tối đen như mực, bầu trời tím ngắt và mùi hôi thối kinh tởm xộc lên khiến Apep bất giác bịt mũi.

 

[Lúc đầu, ta cũng không chắc về điều này lắm, nhưng quả thực là nó đã thành công.]

 

“…!”

 

Apep ngước lên, mắt ông ta hướng đến một chiếc ngai vàng lớn như ngọn núi, trên đó có một sinh vật to lớn không kém.

 

Một sinh vật với hai cái đầu và sáu cánh tay. Và mỗi khi hắn ta nói, một làn khói đỏ như máu xộc ra từ cơ thể hắn ta.

 

[Chào mừng ngươi, Bán thần, đã đến với Địa Ngục Tàn Sát.]

 

Brrr.

 

Apep rùng mình trong vô thức.

 

Sau đó ông ta đã thực sự bị choáng váng trước sự thật phơi bày trước mặt.

 

‘Mình đang cảm thấy bị đe dọa ư?’

 

Đây là lần đầu tiên ông ta có cảm giác như vậy đối với một người không cùng chủng loại với mình.

 

Sự sỉ nhục siết chặt lấy cơ thể Apep khi ông nghiến răng.

 

"Ngươi là ai?"

 

[Ta là Asura, Chúa tể của nơi này.]

 

"Nơi này?"

 

[Không phải ta đã nói với ngươi sao? Đây là Địa Ngục Tàn Sát.]

 

Asura bật cười trước khi trở nên nghiêm túc.

 

[… Hừm. Nhân tiện.]

 

Hắn lướt mắt kiểm tra Apep một cách kỹ càng, vẻ thất vọng hiện rõ trên hai khuôn mặt.

 

[Khi ngươi thật sự có mặt ở Ma giới thì trông lũ Bán Thần các ngươi cũng chẳng có gì ấn tượng nhỉ. Ta cứ tưởng rằng mình có thể tận hưởng cuộc chiến này hơn thế chứ.]

 

"Ngươi... ngươi đang xúc phạm ta ư?"

 

[Nghe có vẻ giống như vậy không?]

 

Ngay cả khi nghe thấy giọng điệu tức giận của Apep, Asura vẫn thờ ơ.

 

Hắn ta chỉ đơn giản là nhìn xuống Apep từ chiếc ngai vàng lớn của mình.

 

Apep nghiến răng trước sự thật nhục nhã đó.

 

“Đừng nhìn xuống ta như thế.”

 

[Ta hầu như không thể nghe thấy ngươi từ trên này.]

 

Mặt Apep đỏ bừng.

 

Ông ta biết rõ Địa Ngục Tàn Sát là ở đâu.

 

Ma giới.

 

Nơi mà các Ác Ma đang sinh sống. Đó là một trong sáu địa ngục ở nơi này.

 

Ông ta cũng biết rằng nơi này rất hỗn loạn.

 

Apep không chắc rằng tại sao mình lại đến đây, nhưng ông ta không thể nào chịu đựng được cái tên cặn bã đang vờ vịt ở phía trên mình như thế.

 

"Câm miệng! Ngươi chỉ là một con quỷ bị nhốt trong thế giới này và hành động như nô lệ cho con người! Ngươi có biết ta là ai… ”

 

[Ngươi ngu ngốc thật đấy. Có vẻ ngươi vẫn chưa hiểu? Ngươi là cái gì mà bảo ta im đi?]

 

Asura bật cười.

 

[Đây là thế giới của ta, lãnh thổ của ta, lâu đài của ta.]

 

"Vậy thì sao? Sức mạnh của ta vẫn sẽ không thay đổi! Nó vẫn sẽ giống như trên lục địa!”

 

[Ta thì không.]

 

"Gì chứ?"

 

[Ta nói rằng sức mạnh của ta không giống như ở chỗ đó.]

 

Kugugu.

 

Asura nhấc một trong sáu cánh tay của mình lên, và thanh kiếm cầm trên tay cũng được nâng lên.

 

Đó là một thanh kiếm to hơn cả một ngọn núi.

 

[Ngươi có biết điều đó có nghĩa là gì không?]

 

Apep nhìn chằm chằm vào thanh kiếm với nét mặt vô hồn.

 

[Ở đây, ngươi chỉ là một con bọ.]

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương