Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 858

.

.

.

Cuộc xâm lược của Valhalla vào Vương quốc Ultina đang tiến vào giai đoạn cuối. Các pháo đài bên ngoài của Ultina đã bị phá hủy, những bức tường của kinh đô đã bị đập vỡ. Sau sự sụp đổ của những bức tường kiên cố, đội quân mạnh mẽ của Valhalla đã một tay giết chết các binh sĩ yếu đuối của Ultina, những người ngoan ngoãn nghe lời đế chế.

 

Lý do Vương quốc Ultina có thể trụ vững là nhờ vào cuộc đấu tranh của những Hiệp sĩ Cận vệ Ultina, những người đã hoàn thành lần thúc đẩy nghề thứ tư. Pon xem tin tức về chiến tranh xâm lược của Valhalla khi anh đăng xuất, và giờ anh có câu hỏi này, “Chúng ta có thể cứ đứng yên như thế này sao?”

 

Cũng giống như các thành viên khác của Vượt hạng vũ trang, Pon rất cảnh giác với Valhalla. Vượt hạng vũ trang và Valhalla hiện đang là đồng minh do có kẻ thù chung - đế chế. Thế nếu Valhalla trở thành kẻ thù thì sao? Bồi dưỡng Cường Binh—kỹ năng của Ares cho phép ông ta nuôi dưỡng các binh sĩ một cách nhanh chóng—đang gây áp lực rất lớn lên Vương quốc Vượt hạng vũ trang.

 

Tuy nhiên, Lauel bình tĩnh đến đáng ngạc nhiên. “Anh không phải lo đâu. Cứ để kệ nó thế.”

 

“Sao cơ? Cậu chưa nghe tin từ những người tới hỗ trợ chiến tranh Valhalla à? Các lực lượng của Ares sẽ sớm trở nên mạnh hơn các binh sĩ của Vương quốc Vượt hạng vũ trang. Số lượng của họ đang phình lên và nếu họ trở nên mạnh hơn...”

 

Lauel cắt ngang bài diễn văn say sưa của Pon, “Valhalla có thể trở nên mạnh hơn nữa cơ. Không, họ phải trở nên mạnh hơn.”

 

“Hả?”

 

Lauel gặp tác dụng phụ vì uống thuốc hoang tưởng sao? Tuyên bố Valhalla nên trở nên mạnh hơn của Lauel làm Pon thấy khó hiểu. Lý do cho điều đó là gì? Pon chỉ có thể nghĩ tới một thứ. “Nếu Valhalla mạnh hơn, chúng ta có thể hợp lực và đánh đổ đế chế chứ gì?”

 

Haiz... Nỗi buồn cháy bỏng trong lòng tôi, nơi còn sâu hơn biển cả... Con người sống trong thế giới ba chiều mà sao suy nghĩ của họ lại một chiều đến vậy...”

 

“...???”

 

“Pon này, hãy nghĩ xem tại sao anh lại cảnh giác với Valhalla. Anh nghĩ một ngày nào đó họ có lẽ sẽ trở thành kẻ thù đúng không?”

 

“Đúng thế...”

 

“Không sai. Anh nên biết là không có đồng minh vĩnh cửu. Nhưng nghĩ mà xem. Liệu anh sống được tới muôn đời không?”

 

“À thì...”

 

Cái thứ nhảm nhí gì đây? Pon bối rối, sau đó đột ngột nghĩ tới điều gì đấy, và mắt anh mở to ra. Lauel đặt tay lên trán và bật ra tiếng cười nham hiểm. Pon nuốt nước bọt và cẩn thận hỏi, “Cậu định bắt tay với đế chế à?”

 

“Có quy tắc nào nói tôi không thể sao?” Grid đã đề xuất khả năng rồi. Đế chế Saharan khác với các đại quỷ. Trừ khi là cái ác tuyệt đối, bằng không sẽ chẳng có kẻ thù vô điều kiện. Nên, mối quan hệ của họ có thể thay đổi bất cứ lúc nào. “Chờ mà xem. Đế chế sẽ không ngồi yên, và mục tiêu của cả hai quốc gia sẽ ngày càng lớn hơn. Đừng quên rằng chúng ta có mối quan hệ hữu nghị với cả hai phe, và do đó có lợi thế, nên là cứ bình tĩnh.”

 

“Ừ.”

 

Pon được nhắc lại về điều gì đó—Vương quốc vượt hạng vũ trang sẽ chẳng tồn tại nếu không vì Lauel. Nếu Grid không nắm bắt được tấm lòng Lauel và Lauel trở nên thù địch với họ, thì lúc này chuyện gì sẽ xảy ra với Vượt hạng vũ trang Hội? Chỉ nghĩ thôi cũng làm Pon kinh hoàng. Không còn nghe được gì ngoài tiếng cười ảm đạm của Lauel.

 

Cốc cốc.

 

Rồi ai đó gõ lên cửa văn phòng. Lauel xác nhận giờ giấc và mở cửa cùng nụ cười rạng rỡ. Người đến thăm văn phòng của cậu không phải ai khác ngoài...

 

“Hoan nghênh ông, Ăn Chân giò Cay. Mời vào.”

 

“Xin phép nhá.”

 

Ma động Kiến tạo sư Ăn Chân giò Cay tạo ra các ma động để bảo vệ thứ gì đó, bẫy kẻ thù, hoặc giúp người ta phát triển. Sức mạnh cá nhân của ông ấy được ước tính là hạng thái dương, nên Lauel, Pon, cùng Vượt hạng vũ trang Hội đều chào đón một đồng minh tuyệt vời như vậy. Cả Lauel và Pon chào mừng ông ấy bằng một nụ cười tươi rói.

 

“...Mấy người muốn gì?” Mặt khác, Ăn Chân giò Cay có vẻ không vui mừng gì với lời chào đón. Ông ấy ở trong Vương quốc Vượt hạng vũ trang vì cháu gái mình đã gia nhập Vượt hạng vũ trang Hội, nhưng ông ấy cũng không thiết tha gia nhập làm gì. Vẫn khó mà tha thứ cho Grid vì đã gây nên sự sụp đổ của Lễ hội Máu và lấy đi quả trứng cuồng long.

 

“Nếu mấy người muốn tôi gia nhập thì dừng ở đây được rồi. Tôi không định gia nhập Vượt hạng vũ trang Hội. Nếu mấy người muốn nhờ tôi tạo ra một ma động thì cũng dừng luôn đi. Mấy người nghĩ tôi sẽ làm bất cứ cái gì tốt đẹp cho à? Meh.” Ăn Chân giò Cay cười khẩy và quay đi.

 

“Ông đã học kỹ năng nấu ăn chưa?” Lauel hỏi một câu hoàn toàn ngẫu nhiên.

 

“Hử?”

 

“Sao cơ...”

 

Cả Pon lẫn Ăn Chân giò Cay đều ngơ ngác. Lauel hỏi lại, “Ông là một đầu bếp chuyên nghiệp ngoài đời đó thôi? Tôi nghĩ là có khả năng ông đã học nấu ăn trong trò chơi.”

 

“Chà... Đúng thế. Cậu không biết là có nhiều người chơi sở hữu kỹ năng nấu ăn à?”

 

Nấu ăn là một kỹ năng phổ thông có thể học mà không cần làm đầu bếp. Tất nhiên, kỹ năng này không thể tăng lên cấp cao nếu không trở thành đầu bếp. Nhưng mà, người chơi học nấu ăn cơ bản cho những chuyến phiêu lưu dài ngày thì vẫn hay hơn. Điều ấy cũng đúng với Ăn Chân giò Cay. Ông ấy là một người đam mê chân giò thật sự, mài dũa kỹ năng nấu ăn của mình để có thể làm chân giò trên đường đi. Đối với ông ấy, gợi ý của Lauel là chuyện không ngờ. “Có một đầu bếp được gọi là Bậc thầy Độc dược trong tầng hầm của lâu đài này. Tại sao ông không học nấu ăn từ ông ấy nhỉ?”

 

“Độc cái gì cơ? Chuyện này là sao?”

 

Học nấu ăn từ một đầu bếp á? Tiện thể thì, Tại sao tên của đầu bếp lại là Bậc thầy Độc dược? Ăn Chân giò Cay không lên tiếng được vì nhiều lý do trước khi nhận ra gì đó. “Các người đang cố lừa tôi ở lại thành phố này càng lâu càng tốt chứ gì?”

 

“Chuẩn. Không cần chỉnh luôn. Nếu ông ở đây, chẳng phải sau chót ông sẽ quý bọn tôi sao? Lúc đấy có lẽ ông sẽ gia nhập Vương quốc Vượt hạng vũ trang.”

 

“Nhảm nhí! Tôi nhận được lợi lộc gì qua việc học nấu ăn từ một đầu bếp chứ?”

 

“Ông ấy là một đầu bếp tới từ Lục địa phía Đông. Ông ấy không thể nấu ngon được, nhưng kỹ năng Nấu ăn cơ bản của ông ấy là rất cao. Nếu ông xây dựng được hảo cảm với ông ấy, kỹ năng Nấu ăn của ông có thể sẽ tăng đó.”

 

“Cậu đang đề nghị tôi nâng cấp độ kỹ năng Nấu ăn à? Cậu không biết tôi là ai chắc?”

 

“Có chứ. Ông là Jang Doksoo, giám đốc đương nhiệm của Ăn Chân giò Cay Chi nhánh Haenam, từng là chủ tịch của chi nhánh chính Công ty Ăn Chân giò Cay. Ông không muốn khoe khoang hương vị của chân giò cho mọi người trên thế giới đang đến thăm Vương quốc Vượt hạng vũ trang sao? Ông không muốn tăng số lượng chuỗi cửa hàng Ăn Chân giò Cay vòng quanh thế giới à? Ông lại không muốn hồi phục địa vị của mình trong Công ty Ăn Chân giò Cay ư?”

 

“...”

 

“Ông còn định xuống hạng ở Haenam bao lâu nữa? Nhớ lại lý do ông gây quỹ bằng Lễ hội Máu đi. Ông định nhượng bộ kẻ phản bội chăng?”

 

“...”

 

***

 

“Anh muốn quan sát á?” Đôi mắt tròn xoe của Elizabeth trở nên lớn hơn chút. Cô bối rối vì chả có cảnh báo gì cả. Elizabeth chưa từng gặp ai muốn nghiên cứu công việc của cô. Công việc tinh xảo và ở yên một chỗ khác xa một cảnh tượng ngoạn mục. Các lĩnh vực khác chỉ tốn vài giờ trong khi cô phải làm công việc tẻ nhạt trong vài ngày. Nó khác xa với công việc tương đối màu mè và rực rỡ của thợ rèn.

 

Elizabeth thấy khó hiểu và thở dài một chút. ‘Cái người này đang nghĩ quá đơn giản rồi.’ 

 

Các thợ kim hoàn với đẳng cấp nghệ nhân dành vài giờ cho tới vài ngày để sản xuất một vật phẩm. Trong số chúng, công việc đặc biệt tinh tế sẽ mất tới ít nhất 4 ngày. Tuy nhiên, một thợ rèn huyền thoại không có vẻ là biết sự thật này. Tại sao? Anh ta có thể dễ dàng tạo ra các vật phẩm do hiệu ứng đền bù lớp nghề, và anh ta không thể không coi công việc của người khác là dễ dàng.

 

‘Mình biết là anh ta đã thể hiện các kỹ năng tốt trong Giải đấu Quốc gia.’

 

Đúng, Elizabeth không hề ‘bác bỏ’ Grid. Mức độ tập trung và hiệu quả anh đã thể hiện trong Giải đấu Quốc gia xứng đáng được khen ngợi. Người ta mong đợi rằng anh đã phải rất nỗ lực để gây dựng các kỹ năng hiện tại của mình. Tuy nhiên, Elizabeth buộc phải nghĩ Grid đã nỗ lực tương đối ít hơn những người làm việc chăm chỉ để gây dựng các kỹ năng như cô. Đó là một giả định hợp lý dựa trên thực tế rằng Satisfy là một trò chơi.

 

Trong trò chơi tên là Satisfy, khả năng của các lớp nghề huyền thoại là quá mạnh. Vì Grid là một thợ rèn huyền thoại, cô không khỏi nghĩ rằng anh đã học các kỹ thuật nghề rèn một cách dễ dàng.

 

‘À thì, nó không phải lỗi của anh ta’. Đôi mắt Elizabeth đầy thương hại khi cô nhìn Grid, người nghĩ rằng nó chỉ là công việc dễ ợt trong vài giờ. Cô không ghét Grid và thay vào đó nhận ra rằng mình nên phẫn nộ với Tập đoàn S.A vì đã khiến nghề rèn ‘dễ dàng’ đối với Grid.

 

“Được rồi. Cứ thoải mái ghé thăm mặc dù tôi không biết anh sẽ ở lại trong bao lâu.” 

 

Tại trung tâm của một khu mua sắm cao cấp, nơi có nhiều cửa hàng mỹ phẩm và trang sức. Có một cửa hàng nhỏ đầy màu sắc và sang trọng. Biển hiệu trên cửa hàng ghi ‘Xưởng của Elizabeth’. Nó là một xưởng mới mà Vương quốc Vượt hạng vũ trang đã thiết lập để chào đón Elizabeth, một thợ kim hoàn đẳng cấp nghệ nhân. Đôi mắt Elizabeth thật hào hứng khi cô vào trong với Grid và nhìn xung quanh. “Cả cấu trúc nội thất và thiết bị đều tuyệt vời... Anh đã lắng nghe kỹ lưỡng những yêu cầu của tôi và thậm chí còn nghĩ về những phần mà tôi chưa nghĩ tới.”

 

Grid là một người tinh tế, không giống như vẻ bề ngoài của anh.

‘Phải, anh ta là một người đàn ông quan tâm đến chi tiết. Đây là cách anh ta có thể kêu gọi các cường giả gia nhập Vượt hạng vũ trang Hội và là cách anh ta có thể chiếm được trái tim của Yura.’ 

 

Ánh mắt của Elizabeth về phía Grid thay đổi lúc cô buộc phải đánh giá Grid cao hơn nhiều so với trước. Cơ mà, cô phải đối xử với cá thể Grid và thợ rèn huyền thoại Grid một cách tách biệt.

 

“Tôi sẽ bắt đầu.”

 

“Ừ.”

 

Elizabeth ngồi trước bàn và cảnh báo khi cô nâng một cái kính lúc lên, “Tôi sẽ nói anh biết, việc này không vui đâu. Anh sẽ không hiểu khi quan sát từ bên cạnh. Nếu anh thấy chán thì cứ thoải mái rời đi.”

 

“Cô rất là tốt bụng”. Grid không biết Elizabeth nghĩ gì về mình, nên anh chỉ chấp nhận lời cảnh báo của cô như sự thiện chí xuất phát từ lòng tốt. Elizabeth ngượng ngùng trước nụ cười tươi của Grid. Grid mà cô thấy trên các phương tiện truyền thông là một kẻ kiêu ngạo, nhưng chả phải anh ta thật sự đủ thuần khiết để cảm thấy như một tên ngốc ư?

 

Nụ cười rạng rỡ của một người đàn ông trưởng thành tỏa ra một sức hấp dẫn kỳ lạ, và Elizabeth chợt nhận ra mình đang ở trong một không gian nhỏ với người khác giới. Mặt cô đỏ bừng khi nhớ lại cảm giác hồ hởi cô từng cảm thấy khi bắt tay anh.

 

“Có chuyện gì à?”

 

“Kh-Không có gì! Không có gì cả đâu!”

 

Elizabeth mặc kệ sự lo âu của Grid và lôi gói đá quý ra. Trước tiên, cô lấy 400 viên đá quý Belial hạng C. Chúng là hạng C, nhưng lại đẹp đẽ và rắn chắc hơn những viên hồng ngọc và lục bảo cao quý nhất. Những viên đá quý hạng C mang sự lộng lẫy lẫn độ cứng của kim cương hạng cao nhất.

 

Điều đáng kinh ngạc là những viên đá quý này vẫn gần như là nguyên gốc. Khó mà dự đoán chúng sẽ đẹp hơn tới chừng nào sau khi Elizabeth, một thợ kim hoàn đẳng cấp nghệ nhân, làm việc với chúng.

 

“Haiz”. Elizabeth hít một hơi thật sâu và nâng sự tập trung của mình lên cực điểm. Rồi cô bắt đầu làm việc từ từ và cẩn thận. Một khi quá trình đánh dấu hoàn thành, cô sẽ gọt, cắt, và tạo hình đá quý. Đôi tay của cô cẩn thận, như khi cô ở cửa ngõ cuối cùng trong bài kiểm tra để trở thành một nghệ nhân, và sự tập trung của cô được duy trì suốt đêm.

 

Sáng hôm sau…

 

“Đẹp đẽ...” Elizabeth cuối cùng cũng có một viên ngọc sáng lấp lánh trước mặt. Cô nở một nụ cười hài lòng thật rạng rỡ và rồi cũng nhớ đến Grid, người mà cô đã quên mất.

 

‘Mình thậm chí còn không biết anh ta rời đi lúc nào.’

 

Từ đầu cô đã quên luôn là anh đang ở đó. Đấy là hậu quả của việc quá tập trung.

 

‘Grid chắc hẳn đã quay trở lại rồi’. Trong khi nghĩ vậy, Elizabeth duỗi người thì chợt hét lên, “Kuooooh... Kyaaaaa?!”

 

Grid vẫn đang quan sát cô từ chỗ anh ngồi hôm qua.

 

“A-Anh. Anh đang làm gì ở đây vậy?”

 

Grid ngứa tay lúc anh thản nhiên đáp lại, “Tôi nói rồi còn gì? Tôi sẽ quan sát.” 

 

Sau khi quan sát Elizabeth làm việc cả đêm, Anh đã có một gợi ý về điều gì đó.

 

“Những viên đá quý này... Tùy thuộc vào độ cứng, có thể gắn chúng vào các trang bị thực tế như kiếm và giáp không?”

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương