Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 829

.

.

.

“Giàu nhất thế giới mà lại keo kiệt ghê”. Yerim - trở nên đẹp mê đắm hơn theo năm tháng - bám lấy cẳng tay Youngwoo và nhìn anh với đôi mắt long lanh ướt át hớp hồn người ta. “Ông ấy tới để chúc mừng sinh nhật Oppa còn gì? Sao ông ấy cứ thế đi mà không tặng quà cho Oppa?”

 

“Không đâu, anh có được một món quà rất tuyệt đó chứ”. Youngwoo vỗ nhẹ đầu Yerim theo cách quen thuộc. Dù cô bé có chủ động tấn công anh thế nào, Youngwoo chỉ coi cô bé là em gái. Hiển nhiên thôi vì dù sao Yerim cũng là bạn thân nhất của Sehee!

 

“Một món quà rất tuyệt ấy ạ?”

 

Đến bao giờ cái người này mới nhìn cô bé như một người phụ nữ đây? Yerim hờn dỗi khi thấy Youngwoo không rung động dù cô bé có ở gần anh tới mức nào. Lúc cô bé đang tự hỏi xem cái tem trên người mình khi nào sẽ được bóc, Youngwoo cười đầy ẩn ý và nói với cô bé, “Ừ. Nó là một món quà quá lớn để định giá.”

 

Anh không một lời nói quá.

 

{Thần thợ rèn có liên quan mật thiết tới nhiệm vụ nghề của Hậu duệ  Pagma.}

 

Lời gợi ý của Chủ tịch Lim Cheolho quý hơn cả vàng. Nếu hảo cảm của Grid với thần thợ rèn tụt xuống -10, anh sẽ dính một lời nguyền. Ý nghĩ về lời nguyền này khiến Youngwoo cảm thấy bất an và đặt ra những hạn chế lớn lên những hành vi của anh. Tuy nhiên, anh giờ đã có thể cảm thấy mong đợi hơn là sợ hãi.

 

‘Khi mình nhận lời nguyền thì có sự kiện nào xảy ra không nhỉ?’ Tim Youngwoo đập nhanh hơn vì dự liệu. Anh muốn mau chóng truy cập trò chơi. Các thành viên gia đình anh nhận thấy điều này.

 

“Anh còn một tiếng rưỡi thời gian kết nối mà? Chúng ta tổ chức sinh nhật sau lúc đó cũng được.”

 

“Sehee...” Youngwoo xúc động. Trên thế giới tìm đâu ra một người em gái sẽ hiểu và cân nhắc đến thời gian truy cập Satisfy của anh trai mình đây? Anh ôm chặt Sehee trước khi hướng thẳng đến cỗ máy.

 

***

 

Giữa khu rừng ban sáng tĩnh lặng, một làn gió nhẹ thổi qua các kẽ lá. Mercedes đang ngồi một mình trên một tảng đá lớn. Cô nhắm mắt và tái hiện lại trận chiến với con dế hang khổng lồ trong đầu.

 

‘Kết luận là...’

 

Cô tin chắc mình sẽ có thể chịu được đòn đánh chặn của con dế hang nếu cô có một tấm khiên cứng cáp. Mercedes phán đoán rằng một tấm khiên sẽ hiệu quả hơn song kiếm khi đối phó với những kẻ thù mạnh hơn cô.

 

‘Kiếm thuật của gia tộc mình không tốt đến thế.’

 

Mercedes sử dụng song kiếm vì kiếm thuật của cô dựa trên kiếm thuật Vaintz. Cô luôn tin rằng kiếm thuật mà cô học được từ khi còn nhỏ là phù hợp nhất với mình. Tuy nhiên, cô nhận ra mình đã nhầm sau khi trở thành một huyền thoại. Kiếm thuật gia tộc Vaintz có lẽ hữu dụng để giết nhiều kẻ thù nhưng nó lộ quá nhiều sơ hở trước các kẻ thù mạnh. Đây là một hạn chế rõ ràng của kiếm thuật gia tộc Vaintz.

 

Trên thực tế, chẳng phải cô đã dựa vào Kiếm thuật Tối cao trong trận tập kích Astaroth hay sao?

 

‘Vậy nên, không có lý do gì để bị ám ảnh với song kiếm.’

 

Quốc vương Grid đã biết chuyện này từ đầu, thế nên anh mới nói sẽ làm áo giáp và một tấm khiên cho cô.

 

“...” Trong khi Mercedes đang nghĩ về bộ giáp mới, cô chợt mở mắt. Cái nhìn tinh tường của cô xuyên sâu vào trong rừng, và cô có thể cảm nhận sự hiện diện của hàng ngàn người. Họ không thể chỉ là các tiên tộc trở lại với những đồng sự đến từ làng. Một số hiện diện này rõ ràng là nhân loại. Hơn nữa… 

 

‘Tiên tộc đã mất đi sức mạnh của các tinh linh.’

 

Thật là bất thường. Điều này diễn ra không bao lâu sau trận tập kích dế hang. Grid thì đã đi ‘nghỉ ngơi’ còn Piaro cắt tỉa xong và sau đó quay về các thành phố ma cà rồng . Như vậy, Mercedes hiện đang ở một mình tại nơi này. “...” 

 

Nhiệm vụ của cô là đợi cho tới khi Grid nghỉ ngơi xong và quay lại. Cô nghĩ ngợi một lúc trước khi trèo lên một cái cây và trốn ở đó. Nó không so được với cách một sát thủ làm vậy, nhưng vẫn là một hành động đủ lén lút. Một lát sau...

 

“Các ngươi cố gọi các tinh linh làm cái gì? Đừng có ngớ ngẩn, chỉ việc bước đi nhanh thôi.”

 

Một đoàn người và tiên tộc xuất hiện. Cả ngàn tiên tộc bị trói với nhau thành một hàng, trong khi hàng trăm nhân loại nhạo báng họ trong lúc giám sát.

 

‘Hả...?’ Mercedes bối rối. Chả phải Beniyaru nói ‘bạn’ của cô ấy đã tới làng và cô ấy sẽ quay lại sau khi gặp bạn sao? Thế thì tình huống này là gì? Mercedes nghiến răng. Cô lờ mờ đoán được những gì Beniyaru và các tiên tộc đã trải qua. Tiên tộc đã mất đi ánh sáng trong mắt họ, và những vết thương trên cơ thể mảnh mai đã châm ngòi cho cơn giận của Mercedes. 

 

Cơ mà, trong thâm tâm cô nghĩ, ‘Mình đâu đủ tư cách để tức giận.’

 

Trái tim Mercedes nguội đi lúc cô nghĩ vậy.

 

Rốt cuộc, cô là ai? Cô là một kỵ sĩ của đế chế đã xâm lược vô số quốc gia và tiêu diệt hàng loạt người nhập cư. Dĩ nhiên, cô không làm những chuyện đó vì ý muốn của bản thân với tư cách một con người mà là vì mệnh lệnh của hoàng đế. Mặc dù có lẽ cô đã không nô lệ hóa hoặc chế nhạo họ, cô vẫn lấy mạng họ.

 

‘...Mình cũng giống như chúng.’

 

Cô không xứng đáng được chỉ trích chúng. Khi Mercedes nhận ra điều ấy, cô nhắm mắt lại, muốn tắt đi cảnh tượng kinh khủng này. Từ đầu thì, cô đang ở một vị trí phải phớt lờ nó. Cô không có quyền tự do hành động và cứu tiên tộc mà không có lệnh của Grid. Thế nên, Mercedes ngồi trên cành cây và siết chặt hai bàn tay.

 

Tuy nhiên, ai đó dưới mặt đất đã cảm nhận được hiện diện của cô.

 

“Hrmm.” Đó là Hiệp sĩ. Anh ta là người đã thắng một giải đấu Đối kháng nhỏ ở Nga.

 

Hiệp sĩ thậm chí còn đánh bại cả Alexander - được biết là người chơi mạnh nhất Nga cho đến giờ. Dù là vậy, danh tính của anh ta gần như bị che khuất vào lúc này vì mức độ nhận thức cao về anh ta chỉ ở trong Nga. Đấy là vì Hiệp sĩ không muốn làm người có ảnh hưởng.

 

Tuy nhiên, các kỹ năng của anh ta thì xuất sắc không nghi ngờ gì nữa rồi. Đây là lý do Vua Thương nhân Kir vắt ra rất nhiều tiền để thuê anh ta. Phát hiện ra việc Hiệp sĩ dừng ngựa, Kir tới gần. “Có chuyện gì?” 

 

Hiệp sĩ suy nghĩ một lúc trước khi bắt đầu. “Không có gì to tát đâu.”

 

Dĩ nhiên là nói dối rồi. Kỹ năng nội tại của anh ta - Giác quan thứ Sáu của Thần Chết - bảo anh ra rằng hiện diện anh ta cảm nhận được từ trên ngọn cây được xếp loại ‘rủi ro cao nhất’. May là dường như cô ta không có ý định chiến đấu. Họ không chạm mặt nhau và cứ bước ngang qua thì mới là chuyện tốt.

 

Hiệp sĩ đánh giá đây sẽ là tình huống tốt nhất và hối thúc Kir. “Chúng ta phải tới đền thờ gần đây trước khi thời lượng của Tinh chất Yatan hết hiệu lực còn gì? Chúng ta nên nhanh lên.”

 

Ah, ừ.” Kir nghe ý kiến của Hiệp sĩ và đẩy nhanh tốc độ hành quân. Ông ta quất vào lưng các tiên tộc và thúc giục họ bước nhanh hơn. Một vài người chơi hành động như thể họ đang vui vẻ khi tiếng roi vang lên liên tục trong khu rừng.

 

Beniyaru nghiến răng lại với nhau. Tại sao cô lại tin vào nhân loại? Sự ngu ngốc của một một lần nữa đã đặt tiên tộc vào cảnh khốn cùng. Cô muốn cắn lưỡi mà chết. Nhưng cô không thể chết. Beniyaru cam kết sẽ sống sót và ngày nào đó cứu hết những tiên tộc đã chịu đau khổ ngày hôm nay vì cô. Có phải kiên trì vượt qua nỗi tủi hổ và đau đớn này.

 

Kir nhận ra tâm tư của cô. “Biểu hiện tốt đấy. Cho dù ở đâu thì cứ cố gắng hết sức có thể đi. Ta mong chờ cái giây phút ý chí của ngươi tan vỡ lắm. Khưkhưkhưk.

 

“Nhân loại bẩn thỉu!” Cơn giận của Beniyaru lên đến đỉnh điểm. Cô mất bình tĩnh và thực hiện một nỗ lực khác nhằm tập hợp mana của mình và gọi các tinh linh. Nhưng đó chỉ là một hành động tự tạo đau đớn cho bản thân. “Kuaaaaa!”

 

Tinh chất Yatan đã thâm nhập sâu vào cơ thể cô, thiêu đốt mana và máu của Beniyaru. Mắt Beniyaru chuyển sang trắng dã, và cô vật lộn với cơn đau khủng khiếp. Kir cong vòng mắt như trăng lưỡi liềm lúc nhìn cô phun ra máu từ mọi lỗ trên cơ thể. 

 

“Tiền quả đúng là nhất. Hàng hóa càng đắt thì càng tốt. Không phải vậy sao?”

 

Vì lợi ích của ngày hôm nay, Kir đã giao dịch với các Bề tôi Yatan và chi tới 40 triệu vàng, tương đương khoảng 48 tỷ won. Tại sao ông ta lại đổ quá nhiều tiền như vậy vào một trò chơi? Người thường không thể hiểu hành vi của Kir. Tuy nhiên, khoản phí tổn này theo quan điểm của Kir rõ ràng là một khoản đầu tư. Nó cũng là một khoản đầu tư thành công.

 

Kir nghĩ rằng 40 triệu vàng là cái giá rẻ để có được cả một chủng loài.

 

‘Một khi bị bán làm nô lệ, các tiên tộc mình bắt được hôm nay sẽ kiếm về cho mình nhiều hơn 40 triệu vàng.’

 

Nhưng lợi nhuận thực sự mà Kir thu được từ sự cố này không phải là các nô lệ tiên tộc, mà là quyền hạn với cây thế giới. Nếu ông ra tiếp tục thu thập và bán quả, cành, lá, và vỏ cây thế giới, Kir ước tính thu nhập của mình sẽ bằng thu nhập của một quốc gia.

 

‘Có đang thấy không hả ông già? Con trai ông đã có thể phát triển rực rỡ, không như một người gặp kết cục khốn khổ và nhục nhã như ông.’

 

Ông ta sẽ sống khác với bố mình. Chỉ còn một bước nữa trong lời thề mà Kir lập nên tại đám tang khổ sở.

 

“Haiz”. Kir hít thở sâu một cái. Ông ta bước tới để đẩy nhanh tốc độ đoàn hàng quân thì thấy thứ gì đó. Một cột sáng màu đỏ nhạt hình thành ngay trước mắt ông ta. Đó là hiệu ứng xảy ra khi người chơi đăng nhập.

 

“...?”

 

Có ai đó khác phát hiện ra khu rừng của cây thế giới ư? Nhóm của Kir lúng túng, nhưng không cảnh giác cho lắm. Sau tất cả, chúng biết đám tiên tộc ngu ngốc đã gỡ bỏ phép canh phòng để chào đón chúng. Đúng vậy. Khu rừng bây giờ đã là một nơi con chó nào cũng vào được. Nó chả còn là một chỗ chỉ những kẻ đặc biệt mới có thể đến thăm. Hơn nữa, chỉ có một đối thủ, nên không có lý do gì để cảnh giác cả.

 

“Đi thôi”. Nhóm của Kir dự định mặc kệ người chơi vừa mới đăng nhập. Tuy nhiên, chúng không thể mặc kệ người đó.

 

[Grid]

 

“...?!”

 

Là vì kẻ vừa đăng nhập là một người chơi mang đại danh. Đây không phải là ảo ảnh, đây là sự thật.

 

“Tình huống gì đây?” Grid đối diện hàng ngàn người ngay khi anh đăng nhập. Đôi mắt anh dần nheo lại lúc sự bối rối của anh dâng lên vì anh đang chứng kiến hàng ngàn tiên tộc bị dẫn đi bởi một người chơi không xác định.

 

Kir - trên lưng ngựa - vội vã tiếp cận để bắt tay Grid. “Anh là Grid đúng không? Rất hân hạnh được gặp anh. Tôi là Kir, thương nhân hạng nhất.”

 

Như mọi khi, Kir chưng ra một nụ cười khiến người ta cảm thấy dễ chịu. Nhưng Grid không đáp lại cái bắt tay của Kir. Grid nhớ lại những lời của hạng ba Muto khi anh nhìn vào các tiên tộc và mở miệng, “Cô có nghe thấy tôi nói không Beniyaru?”

 

“Grid?” Kir đứng trước Grid để chặn tầm nhìn của anh vì lông mày của Grid giật giật khi anh nhìn tiên tộc. “Anh không bận rộn sao?” 

 

Grid cho ông ta thấy một thái độ thờ ơ! Lông mày Kir giật giật, nhưng ông ta cố gắng giữ nụ cười. “Thái độ của anh không tốt lắm. Anh là vua của một quốc gia và là một trong những người chơi hàng đầu. Anh không biết cách ứng xử cơ bản à?”

 

“Hah.” Grid không còn là một tên ngốc và đã nhận thức được tình hình. Anh biết rõ sự đối xử khủng khiếp mà hàng ngàn nữ tiên tộc đang bị thương sẽ phải nhận trong tương lai. Vì vậy, biểu cảm của Grid đanh lại. 

 

Rồi Kir nói với anh, “Nói thẳng ra thì đây chả phải là việc của anh nhỉ? Tôi nghĩ chúng ta lướt qua nhau thì mới là chuyện tốt cho cả hai.”

 

Kir cũng là một người chơi xếp hạng được gọi là giỏi nhất. Cảm giác ganh đua của ông ta với Grid lớn hơn ông ta mong đợi nhiều, và ông ta lỡ mồm phun ra những lời khiêu khích đó. Grid hỏi, “Tốt cho nhau hả? Không phải nó chỉ tốt cho mỗi mình ông sao?”

 

Lúc chế nhạo Kir, Grid đã thăm dò các tiên tộc bằng chỉ số thấu hiểu cao của mình.

 

“...” Anh sớm phát hiện ra Beniyaru bị thương. Grid kìm nén cơn giận dang sục sôi của mình và hỏi, “Tôi có thể giúp cô không?”

 

“...Tại sao...?” Đủ mọi chuyện được ngụ ý bằng câu hỏi đó. Grid nhìn chằm chằm vào Beniyaru đang run rẩy và nở nụ cười hiền lành đầu tiên kể từ lần gặp đầu của họ. “Tôi đã nhận được rất nhiều sự trợ giúp từ tiên tộc cao cấp tên là Sticks. Tôi muốn giúp cố để báo đáp ông ấy.”

 

“Anh nghĩ tôi sẽ để anh làm chuyện anh muốn à?” Kir mỉm cười và nâng sát khí của mình lên. Đó là một tín hiệu. 

 

“Nhìn cái thằng ngu bẩn thỉu này xem! Mày nghĩ mày tuyệt vời đến vậy chỉ vì thắng Kraugel một lần à?”

 

“Tại sao mày lại chõ mũi vào việc của người khác ngay từ đầu chứ hả?”

 

Các đồng sự của Kir kêu lên và lôi vũ khí ra. Grid vẫn nhìn chằm chằm vào Beniyaru trong lúc đợi một câu trả lời. 

 

“...” Đôi mắt Beniyaru lay động. Trong cơn tuyệt vọng, cô vừa hứa không tin một nhân loại khác nữa. Giờ không không chắc rằng mình có thể tin một nhân loại thêm lần nữa. Nhưng, Grid đã nói ra cái tên Sticks. Vả lại, Grid trước đó đã không hãm hại cô cho dù có cơ hội để làm vậy. Đến cuối cùng...

 

“...Giúp bọn tôi”, Beniyaru cầu xin. “Làm ơn! Giúp bọn tôi với!” 

 

Tiếng khóc tha thiết của cô làm động lòng Grid. “Được. Tôi sẽ hành động dưới danh nghĩa Sứ giả Công lý.”

 

“...?!”

 

Một cú đấm nhanh chóng thụi vào chúng ư...? Mặt của các thành viên trong Công ty của Kir biến dạng khi bị Công lý Bất hoại đánh trúng.

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương