Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 1142

.

.

.

“Nếu mình gặp hắn trong một điều kiện tươm tất thì mình hẳn đã đánh bại hắn mà chả cần phải vung kiếm.”

 

Cái chết kinh khủng và mất mát cực lớn về kinh nghiệm lẫn vật phẩm. Nó chỉ ổn tới đây thôi. Bất cứ người chơi nào cũng sẽ phải chấp nhận điều đó. Tuy nhiên, bị cướp đi Thái dương Kiếm và bị đối xử như một kẻ đần độn thì đúng là một cú sốc lớn.

 

“Còn gì nữa, hắn có thể tìm ra ý định của một người chơi cơ đấy. Chuyện này có lý không cơ chứ? Hắn là con quái vật tệ nhất từng có. Mình sẽ sống khỏe mạnh cho tới ngày trò chơi này suy tàn!”

 

Đó là thói quen uống rượu mới của Asuka. Cô ta lặp lại những lời đó như một con vẹt.

 

Gấu bông Đen - đang nhìn cô ta nốc cạn ly rượu với một nụ cười bất lực - rút ra một chiếc khăn mùi soa và lau nước mắt của cô ta. “Tiểu thư... Tôi đã dõi theo cô hơn 20 năm rồi. Mỗi lần tôi thấy cô chạy vòng quanh như một tia chớp, tôi lại nghĩ về một con ngựa hoang. Giờ cô gái đó giống như một con ngựa non đau ốm. Trái tim tôi đau đớn trước sự yếu đuối không hợp với cô.”

 

“Gấu bông...”

 

“Xin hãy tỉnh lại ạ. Hành động như bình thường và giết tất cả những tên khốn đó! Cô nên rũ bỏ sự bực bội không vừa vặn bằng một điếu thuốc và đốt cháy nó bằng báo thù! Thay vì một con ngựa non ốm yếu, hãy trở thành một con chó điê... à không, một con ngựa hoang!”

 

“Gấu bông ơi, trên đời này có nhiều con quái vật tôi không thể giết. Tôi chỉ là một con ngựa non hành động như một con ngựa hoang thôi.”

 

“T-Tiểu thư...! Hức hức!

 

“...Mấy cái người khùng điên kia hôm nay vẫn thế.”

 

“Bọn họ đang đóng phim chắc?”

 

Quán rượu Hayakan—quán rượu nổi tiếng nhất ở phía nam của Đế chế Saharan—là một gian hàng 7 tầng được tạc từ một ngọn núi nhỏ. Nó to và lộng lẫy như một cung điện. Đúng thế. Đây đâu phải hiện thực, nó là Satisfy. Một người chơi chẳng thể bị say và khóc chảy nước mũi.

 

Asuka và Gấu bông Đen không say, nhưng họ say trong hoàn cảnh. Trong mắt kẻ khác, họ chỉ là những kẻ điên.

 

“À mà, mấy người đó là ai?”

 

“Tôi chịu. Nếu họ giống bất kỳ băng đảng nào khác thì tôi chả hứng thú.”

 

Asuka và Gấu bông Đen là những người chơi xếp hạng cấp cao và có gánh nặng về vị trí của mình. Họ che mặt và tên khi uống trong quán rượu. Tuy nhiên, những phụ kiện như bông tai của họ rõ ràng là đắt tiền, và họ trở thành mục tiêu của nhiều nhóm người vì tiếng ồn họ gây ra mỗi ngày. Đám tội phạm PK đùa giỡn trong khu này sẽ tấn công 2 người. Kết quả thì đương nhiên là chiến thắng dễ dàng cho Asuka với Gấu bông Đen. Kể từ nó, chả ai dám động vào bộ đôi ồn ào.

 

“Thứ lỗi cho tôi, thưa Tiểu Thư.”

 

“Hở?”

 

“Chúng ta có nên liên hệ với Grid và chuyển thông tin về Thái dương Kiếm cho hắn không?”

 

“Ông muốn chúng ta thú tội đã xâm nhập bãi săn bất hợp pháp hả?”

 

“Dù sao thì chúng ta cũng đâu bắt được con trùm. Chúng ta đã không phá hỏng bãi săn nên chẳng phải hắn sẽ tha thứ nếu chúng ta cung cấp thông tin về Thái dương Kiếm sao ạ?”

 

“Chúng ta đã giết các binh sĩ canh gác bãi săn đấy.”

 

“Kể cả khi anh ta coi trọng NPC, anh ta có thể không quan tâm tới vài binh sĩ. Từ đầu thì có phải chúng ta giết họ đâu, là Pastel Crayon mà...”

 

“Không sao đâu. Chả cần phải hành động bừa bãi.”

 

Asuka muốn Fenrir chết. Lý do đầu tiên là phần thưởng nhiệm vụ cho cái chết của Fenrir và lý do thứ hai là vì báo thù. Đó là nguyên nhân cô ta bỏ lại Thái dương Kiếm. Dù vậy, trước cuộc khủng hoảng sinh tồn, bất cứ sự đền bù hay trả thù nào cũng đều là vấn đề thứ yếu thôi. 

 

Asuka nhớ lại cơ sự của Veradin. ‘Veradin đã giết NPC của Grid nên hắn đã mở một cuộc họp báo và ra sát lệnh vô hạn.’

 

Tính cách của Asuka cũng chả bình thường hơn là bao. Là một tài phiệt thế hệ thứ 3, cô ta thường thể hiện những phán xét hoặc hành vi khó hiểu với tiêu chuẩn của người bình thường. Chắc chắn là không bình thường khi nghĩ đến chuyện giao một vật phẩm huyền thoại cho ai đó đến sau, chỉ để trả thù một con quái vật. Ngay cả vậy, cô ta cũng không thể nắm bắt được Grid. Cô ta quyết định rằng thà đừng đối diện với anh ta trong suốt quãng đời còn lại của mình còn hơn là tiếp cận anh ta một cách sai trái.

 

‘Chà... Mình phải tin vào hắn thôi.’

 

Asuka nhìn chằm chằm vào danh hiệu ‘Đần độn’, thứ làm giảm giá trị các phần thưởng cô ta có được từ việc săn con sói của Fenrir. Rồi cô ta uống hết cái chai cuối cùng còn lại và đứng dậy khỏi chỗ ngồi.

 

“Đi săn thôi.”

 

“Vâng.”

 

Vở kịch say xỉn kéo dài 1 tiếng đồng hồ đã phần nào giải tỏa căng thẳng cho cô ta. Cô ta thực sự muốn uống rất nhiều rượu ngoài đời nhưng đã cố gắng từ bỏ vì nó sẽ ảnh hưởng tới trò chơi nếu bị say. Asuka là dân chuyên. Như những người chơi xếp hạng cấp cao khác, cô ta đang không ngừng trở nên mạnh mẽ hơn.

 

***

 

“Nó vẫn còn ở đây.”

 

Grid mỉm cười chua cay khi kiểm tra khuôn mặt của các binh sĩ đang canh gác lối vào thành phố của Fenrir. Những người đang nghiêm chào lúng túng đều là tù nhân, không phải các binh sĩ chính thức của Vương quốc Vượt hạng vũ trang. Đó là ý tưởng của cựu lãnh chúa Reidan - Chris. Chris cho rằng bản thân việc canh gác trên sa mạc đã là một hình phạt nên anh đã thả họ ra khỏi nhà tù để canh giữ thành phố ma cà rồng. Hình phạt được giảm đi 3 lần nên có rất nhiều tình nguyện viên. Trong số họ có nhiều tù nhân với sức mạnh phù hợp, nên họ có thể được sử dụng như các lính giác trong sa mạc.

 

Zednos gãi đầu. “Các binh sĩ quý giá không nên được đối xử như những vật phẩm tiêu hao. Vẫn còn hy vọng ngay cả khi điều này là rất khắc nghiệt đối với các tù nhân... đó là lý do bọn tôi đang duy trì chính sách mà Chris đã thiết lập.”

 

“Ừ.”

 

Grid chẳng hơi đâu mà suy nghĩ quá sâu xa. Một cửa sổ thông báo hiện lên khi anh bước vào thành phố với các bạn đồng hành của mình.

 

[Chủ nhân của thành phố, Hầu tước Fenrir, đã thức dậy sau khi cảm nhận được sự hiện diện của bạn.]

 

[Fenrir không có ý định thừa nhận bạn là Vua Máu.]

 

[Máu của bạn đã nguội. Thân nhiệt của bạn đang sụt giảm mạnh và toàn bộ các chỉ số sẽ hạ xuống đáng kể.]

 

[Bạn đã kháng cự.]

 

Ứng viên Vua máu—nó là danh hiệu nhằm đe dọa các ma cà rồng thông thường, khiến ma cà rồng thuần huyết nhầm lẫn, và cảnh báo cho các ma cà rồng hậu duệ trực hệ. Hệ thống mô tả vua máu là ‘vua của mọi huyết thống’ và thực tế thì Tiramet đã thề sẽ ngoan ngoãn phục vụ Grid.

 

Đó là một danh hiệu thoạt nhìn thì rất tốt, ấy thế mà sự thực lại không phải vậy. Bất cứ ma cà rồng hậu duệ trực hệ nào đối mặt với Grid sẽ tạm thời được giải thoát khỏi Lời nguyền Lười biếng. Sức mạnh của Marie Rose và Fenrir sẽ là vô đối khi được giải thoát khỏi lời nguyền nên Grid đã bị chơi xỏ bởi chính danh hiệu của anh.

 

“Mà nhân tiện, tại sao tôi lại là Ứng viên Vua Máu được?”

 

Grid nhận được danh hiệu Ứng viên Vua Máu vì anh đã đấu và thắng các ma cà rồng hậu duệ trực hệ. Tuy nhiên, anh chỉ là một con người, không phải ma cà rồng, vậy thì tại sao lại được đề cử làm Ứng viên?

 

Braham trả lời câu hỏi mà Grid đã thắc mắc bấy lâu nay, “Trước khi Marie Rose ra đời, mẹ ta đã phát triển một kỹ thuật. Nó là một kỹ thuật được thiết kế để cường hóa Fenrir, kẻ được sinh ra mạnh mẽ hơn các hậu duệ trực hệ khác. Máu của hắn được cường hóa mỗi lần hắn chiến thắng trước anh chị em mình, cho hắn quyền năng ngang hàng với mẹ của bọn ta. Đó là đề án Vua Máu. Mục tiêu cuối cùng của bà ấy là bắt tay với Fenrir đã cường hóa để tháo gỡ lời nguyền và thả thù Yatan lẫn Baal.”

 

“Sao lại phiền...? Tại sao bà ấy không làm Fenrir mạnh từ đầu luôn đi?”

 

“Điều gì đã xảy ra với mẹ ta sau khi bà ấy khi sinh ra Marie Rose nào?”

 

“...!”

 

Beriache đã chết để đổi lấy việc sinh ra Marie Rose. Hành động sinh ra một đứa trẻ mạnh như chính mình đã lấy đi mạng sống của bà ấy. Đó là lý do bà ấy tạo nên đề án Vua Máu.

 

“Phải, mẹ ta không có ý định chết cô đơn ở một phương xa. Tuy nhiên, Fenrir đã không đáp ứng được những mong mỏi của mẹ bọn ta. Hắn dùng Lời nguyền Lười biếng như một cái cớ để ngủ trong quan tài của hắn mà không cạnh tranh với các anh chị em khác. Ta đã thách thức hắn và thậm chí đã đánh bại hắn.”

 

“......”

 

“Gã Fenrir vô dụng đó đã khiến đề án Vua Máu công phu của Mẹ không dùng được nữa.”

 

“....?”

 

À đâu, Fenrir thì là Fenrir rồi nhưng Braham cũng chả đúng. Tại sao ông ấy lại thắng được Fenrir? Nếu ông ấy không thắng và cứ thế cho qua...

 

‘...Chả lẽ chơi khăm là bẩm sinh à?’

 

Grid biết được một sự thật mới và nhìn chằm chằm vào Braham bằng đôi mắt lanh lợi. Braham—vẫn đang cải trang thành Lux—gục đầu xuống với vẻ mặt u sầu.

 

“Mẹ ta thất vọng vì sự đổ bể của đề án Vua Máu và cuối cùng đã sinh ra Marie Rose. Bà ấy từ bỏ việc tự mình trả thù và thay vào đó đã tạo nên một tồn tại mạnh hơn chính bản thân, giao sự trả thù cho hiện diện này.” 

 

“Đó là một câu chuyện buồn.”

 

Đôi cánh tay Grid đang bỏng rát từ lời nói dối của anh. Grid không chỉ ra lỗi lầm của Braham và lắng nghe trong yên lặng. Mặc dù vậy, vẫn có đôi chút nghi ngờ không thể được xóa bỏ.

 

“Chuyện đó thì liên quan gì đến việc tôi bây giờ là Ứng viên Vua Máu?”

 

“Có vẻ như bà ấy đã thực hiện một thay đổi đối với hệ thống Vua Máu trước khi qua đời. Bà ấy loại bỏ Tiêu chuẩn của một Vua Máu khỏi Fenrir và áp dụng nó cho những kẻ đã chiến đấu và chiến thắng trước các ma cà rồng hậu duệ trực hệ.” 

 

“...!”

 

“Thay mặt cho Fenrir đã sa ngã, ai đó khác có thể trở thành Vua Máu và làm việc với Marie Rose. Đây là sự sắp đặt cuối cùng của Mẹ. Biến số đã được áp dụng cho sự sắp đặt đó chính là nhóc.”

 

“......”

 

Cái chuyện phi lý gì thế này? Grid mỉm cười khó xử khi anh biết sự thật. “Liệu tôi sẽ trở thành Vua Máu nếu đánh bại Fenrir ngày hôm nay chứ?”

 

“Có lẽ thế.”

 

“Nếu trở thành Vua Máu thì tôi phải báo thù cho tộc ma cà rồng hay gì đó à?”

 

Grid đâu phải một ma cà rồng. Không có nghĩa vụ gì phải trả thù cho tộc ma cà rồng hết. Nếu mục tiêu trả thù của ma cà rồng là một con bọng nước qua đường thì có thể sẽ khác, nhưng mục tiêu lại là Đại Quỷ thứ Nhất Baal và Tà Thần Yatan. Grid - người từ lâu đã thề rằng sẽ không dính dáng đến các tồn tại chí tôn như một vị thần hay một con rồng - trở nên lo âu và Braham mỉm cười với anh.

 

“Tất nhiên là không. Trả thù là việc của tộc ta, không phải con người.”

 

“Vậy thì tôi mừng rồi. À mà, sao ông lại tránh ánh mắt của tôi?”

 

“Ta làm thế hồi nào?”

 

Chính vào lúc này...

 

“Mùi của máu người!”

 

“Bữa tối! Là bữa tối đấy! Yohohoho.

 

Ma cà rồng đánh hơi thấy những kẻ xâm nhập và đã xuất hiện từ những cỗ quan tài của chúng. Grid lùi lại vì anh không thể lãng phí bổ trợ của mình trong khi các thành viên Vượt hạng vũ trang thì bước tới. Các ma cà rồng trong thành phố của Fenrir đều có cấp độ 400 ngay cả khi chúng xếp hạng thường, nhưng các thành viên Vượt hạng vũ trang thì đã nhìn thấy một cơ hội.

 

“Hãy chiến đấu và chiến thắng bằng chính sức lực của mình càng nhiều càng tốt! Chúng ta không biết khi nào Fenrir sẽ xuất hiện nên đừng để sức mạnh của các hiệp sĩ bị hao tổn!”

 

“Rõ!”

 

“Nó sẽ là một cuộc chiến cam go! Mọi người, hãy giữ vững tinh thần!”

 

Ở tuyến đầu, Zednos hét lên và bắt đầu thi triển phép thuật quy mô lớn. Anh dự định làm chậm đà của hàng trăm ma cà rồng đang đổ xô đến để tạo ra một thế trận thuận lợi cho đồng minh của mình, nhưng trước cả khi Zednos có thể để tiết lộ phép thuật của anh, toàn bộ ma cà rồng đã bị thiêu cháy và chết.

 

Các thành viên Vượt hạng vũ trang - đang uống pháp dược với gương mặt lo lắng - quay sang Braham. Braham trông thật thỏa mãn lúc ông ấy đứng trong biển lửa làm gợi nhớ tới hỏa ngục của Hell Gao.

 

“Ngon tuyệt.”

 

[Hiệp sĩ ‘Braham’ của bạn đã tăng cấp.]

 

[Hiệp sĩ ‘Braham’ của bạn đã tăng cấp.]

 

“......”

 

Piaro, những hiệp sĩ khác của Grid’, cùng các thành viên Vượt hạng vũ trang đều choáng váng. Họ không thể tin là Braham đã mạnh hơn rất nhiều so với cách đây vài ngày.

 

Grid gãi đầu. “Lúc đó ông ấy có mặc gì đâu và giờ thì được vũ trang vượt hạng rồi.”

 

Braham đồng tình. “Lời của nhóc là chính xác. Nhóc đã thấy điều đó vào lúc ấy và giờ thì ít hơn rồi.”

 

Trên thực tế, Braham đang dùng tay không. Ông ấy vẫn chưa lấy ra Quyền trượng Belial. Các thành viên Vượt hạng vũ trang muốn quay ngược đồng hồ lại 2 giây.

 

‘Mình uống pháp dược chả vì cái gì hết.’

 

Giữa sự im lặng này, ai đó đã tiến lên một bước. Đó là Jude. Anh đi đến nơi mà hàng trăm ma cà rồng vừa có mặt giây lát trước và bắt đầu nhặt thứ gì đó lên.

 

“Vật phẩm. Nhặt lên. Cho. Grid.” 

 

“Jude...” Trái tim Grid lay động.

←Trước____________Bình ↲ luận____________Kế→

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương