Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 1105

.

.

.

Zibal đã phục vụ Hoàng tử Edan—kẻ phản bội đã giết cựu Hoàng đế Juander và sau đó bị giết. Người ta hiển nhiên nghĩ rằng Zibal đã bị đuổi khỏi đế chế. Ấy thế mà anh ta lại đang làm việc với Xích sắc Kỵ sĩ đoàn sao...? Kẻ phản bội vẫn còn có mặt ở đế chế thì đúng là ngạc nhiên thật.

 

“Chả phải anh đang ở vị trí sẽ bị xử tử vì tội liên đới à...? Có vẻ như tới cả đại đế chế cũng đánh giá cao khả năng của anh.”

 

Hoàng tộc đế chế đã không cho thế giới biết về đại sư. Người ta chỉ biết Hoàng tử Edan đã nổi dậy và hoàng đế đã bị thay thế trong quá trình đó. Giáo hội Yatan cũng chỉ biết có thế. Tên khốn Edan đã ngăn chặn thỏa thuận của chúng giữa chừng, nên Giáo hội Yatan không thể tìm ra chi tiết. Do đó, lũ tín đồ Yatan đương nhiên nghĩ Xích sắc Kỵ sĩ đoàn trước mặt chúng là một phần của đế chế.

 

“Tân hoàng đế đã công bố bà ta sẽ hướng tới sự thống nhất thế giới còn gì? Tôi biết đã có một tuyên bố không can thiệp quân sự đơn phương nào nữa. Thế mà dường như đế chế chả thay đổi gì từ cái ngày nó chiếm đóng lãnh thổ của các quốc gia khác bằng vũ lực. Mà đúng hơn, nó chỉ càng trở nên quỷ quyệt. Thế thì khác gì giáo hội bọn tôi? Vậy thì dùng cơ hội này để thiết lập quan hệ với giáo hội bọn tôi thì sao?”

 

Rose vẫn còn chỗ để hành động. Đám tín đồ Yatan đang tụ tập ở đây từ khắp nơi trên lục địa. Rose nhận định rằng với số lượng quân ngày càng đông, cô ta có thể dễ dàng đột phá Xích sắc Kỵ sĩ đoàn và hoàn thành nhiệm vụ của mình.

 

“Ta không quan tâm chuyện ngươi chửi rủa hoàng đế hay đế chế. Ngươi phải lùi bước tại đây”. Một kỵ sĩ chĩa kiếm của mình vào Rose. Tên cô ta là Susan. Cô ta là một đại mỹ nhân, nhưng thật không may, trên trán cô ta có một vết thương kinh khủng.

 

“Ồ...? Phản ứng này lạ nhỉ? Chả lẽ lời đồn về lòng trung thành của Xích sắc Kỵ sĩ đoàn với hoàng đế và đế chế sâu thẳm như biển cả là sai à?”

 

“Thứ Bề tôi Yatan bẩn thỉu, ngươi cố tình pha tạp lời của ta mãi đúng không? Biến đi hoặc là chết.”

 

“Giọng điệu ngươi xấu xí như cái sẹo trên trán ngươi vậy. Rõ ràng là ngươi chưa hề học được gì.”

 

“Ngươi chọn cái chết chứ gì?” Thanh kiếm của Susan duỗi ra theo đường thẳng.

 

Những người chơi xếp hạng khác không thể phản ứng kịp thanh kiếm nhanh như ánh sáng, nhưng Rose đã đáp lại hoàn toàn bằng cách mở Khiên Kim cương. Rose là một người chơi xếp hạng hàng đầu và đã chuẩn bị kỹ lưỡng từ khi thấy cái tên màu vàng của Susan. Tuy nhiên, các kỹ năng của Susan tốt hơn Rose mong đợi.

 

‘Phá hủy Khiên Kim cương trong một cú đánh ư?’

 

Thanh kiếm của Susan đã làm vỡ tấm khiên. Rose thu hồi nó và bắn ra lần nữa với tốc độ nhanh hơn hẳn lần trước. Lần này, Rose quả quyết là nó sẽ khó mà chặn được và nghiến răng để chuẩn bị cho cơn đau. Frodo - đang đứng cạnh Rose - vung một cây thương và chặn kiếm của Susan.

 

“Ả là một đối thủ tệ hại đối với cô. Lùi lại và lo chuyện che chắn đi.”

 

“Hiểu rồi.”

 

“Thứ bẩn thỉu này không thể cản ta!” Susan vung kiếm mãnh liệt hơn. Kế hoạch của cô ta là quét sạch lũ tín đồ Yatan trước mặt mình, nhưng nó lại khó một cách đáng ngạc nhiên. Frodo có khả năng sáng tạo rất cao. “Một bề tôi à?”

 

“Đúng. Còn ngươi là một kỵ sĩ đơn số.”

 

Trận chiến bắt đầu mở rộng ra quy mô của của chiến tranh. Hàng ngàn tín đồ Yatan, gồm cả Rose, thi triển hắc thuật để che chắn cho Frodo trong khi các Xích sắc Kỵ sĩ lao vào đám tín đồ Yatan và bắt đầu xóa sổ chúng. Chỉ 20 người chống lại hàng ngàn, nhưng các kỵ sĩ xứng đáng với danh tiếng cao vút của họ.

 

‘Không đúng, chẳng phải thế này là hơn những gì mình đã nghe rồi à?’ Vẻ mặt Rose tối sầm lại. Đó là bởi Xích sắc Kỵ sĩ đoàn không chỉ là bậc thầy kiếm thuật mà còn cả về phép thuật nữa. Họ dễ dàng chặn đứng hắc thuật vì họ đang thi triển phép thuật bảo vệ và bổ trợ cực nhanh.

 

‘Sao mà Xích sắc Kỵ sĩ đoàn lại biết phép thuật? Mà đây cũng là lần đầu mình thấy những thần chú này.’

 

Rose lùi lại một chút nữa. Khả năng phán đoán của cô ta thật tuyệt vời đối với một người đã đạt đến vị trí này.

 

‘Khác biệt về kỹ năng trung bình là quá lớn. Mình sẽ mất một nửa số quân trước cả khi tiếp viện đến.’

 

Cô ta không biết danh tính vị ‘chủ nhân’ của Zibal với Xích sắc Kỵ sĩ đoàn. Nếu chủ nhân của họ ở trên cấp độ của các công tước đế chế, thì tỉ lệ thành công dành cho những tín đồ Yatan là không cao kể cả nếu quân tiếp viện tới. Cũng có một thứ mà cô ta không thể coi nhẹ.

 

‘Nếu chủ nhân của họ là Marie Rose thì sao?’

 

Điều gì sẽ xảy ra nếu họ có một mối quan hệ hợp tác? Giáo hội Yatan sẽ bị Xích sắc Kỵ sĩ đoàn và Marie Rose hủy diệt chứ sao. Rose nghĩ đến đây và dùng phép Bay. Cô ta định bỏ trốn. Nhiệm vụ ư? Cô ta sẽ từ bỏ nó ngay bây giờ. Do cô ta trang bị các vật phẩm thu được để đổi lấy việc triệu hồi đại quỷ, nên cái chết là biến số tồi tệ nhất cần phải tránh.

 

‘Mình không cảm thấy ổn. Chậc, mình vừa mất thời gian ở đây.’

 

Cơ thể Rose bay bổng trong không trung.Cô ta tự tin rằng mình có thể rút lui trong khi Frodo cùng các tín đồ khác đang tập trung vào kẻ thù. Đó là một đánh giá sai lầm.

 

“Keok...!”

 

Cái gì vậy? Một thiên thạch từ trên trời rơi xuống à? Rose - kẹt trên mặt đất - rối trí bởi cú sốc mà cô ta không thể xử lý nổi. Thị lực của cô ta nhấp nháy đỏ lúc mặt cô ta bị vùi sâu trong lòng đất.

 

‘Chuyện này... Nó là cái gì?’

 

Một bóng đen khổng lồ bao trùm lấy cô ta. Nó giống như một ngọn núi.

 

“...Hả...”

 

Cô ta không biết điều gì đã xảy ra với mình. Rose không thể kiểm soát tinh thần đang hỗn loạn của mình và quay đầu lại trong khó khăn. Rồi cô ta thấy nó. Một cây cột to bự đã xuyên qua cơ thể cô ta và mặt đất cùng một lúc, và một người khổng lồ giờ đang rút nó ra rất từ từ.

 

“Cô biết tôi ghét ai nhất không?” Giọng Zibal cất lên từ đằng sau cô ta. Anh ta tựa vào vai của cỗ máy phép thuật đang lấy lại cây thương và chỉ một ngón tay vào Rose. “Những kẻ ích kỷ như cô.”

 

“Kkhụ... Hụa...”

 

“Cô có biết bao nhiêu người đã chịu khổ mỗi khi cô giúp Benoit triệu hồi một đại quỷ không?”

 

“Cái đó... là ngụy biện. Tôi chỉ làm một nhiệm vụ thôi... Khụ, khụ. Tôi chỉ thực hiện nó. Sự xuất hiện của các đại quỷ là một cốt truyện không thể tránh khỏi. Hụa. Nếu không phải tôi, thì ai đó khác... Khụ, khụ. Anh cũng sẽ làm điều tương tự thôi.”

 

“Đúng. Tôi sẽ làm vậy. Ngay cả thế, liệu có ai khác trơ trẽn như cô sao?”

 

“...?”

 

“Thời điểm Vương quốc Vượt hạng vũ trang tuyên bố họ sẽ giết cô... Tôi đã nổi da gà khi thấy cô xuất hiện trên TV trong khi khóc lóc.”

 

“Gì cơ...” 

 

“Một con chuột thì nên chết đi. Cô không nên phàn nàn về nỗi đau của mình nếu ấp ủ một chút tội lỗi đối với hàng triệu người đã chết vì cô.”

 

“Anh điên à? Tôi chỉ đang làm nhiệm vụ. Sao tôi phải thấy tội lỗi chứ? Hơn nữa, tôi là một con người. Tôi có quyền khiếu nại nếu bị xúc phạm.”

 

Rose bí mật uống một lọ pháp dược và bắt đầu thi triển phép thuật. Cô ta đang đếm thời gian trong lòng, chờ đợi khoảnh khắc cỗ máy phép thuật của Zibal dừng hoạt động. Zibal lắc đầu. “Nhiệm vụ của cô khiến người ta phải chết. Cô có tính đến vị trí của họ chút nào không?”

 

Ah... Thì ra là thế. Thật đau lòng làm sao. Anh bị dở hơi đúng không? Nỗi đau của người chết à? Tôi nổi cả da gà rồi này. Chẳng phải anh đang quá đắm chìm vào trò chơi sao? Anh là một otaku hả?”

 

Rose, vẫn đang tỏ vẻ bất công, bỗng mỉm cười. Cô ta đánh giá cao Zibal nhờ cỗ máy phép thuật. Không có nó, cô ta chả sợ Zibal. Hơn nữa, thời gian vận hành cỗ máy phép thuật của Zibal giờ đã hết.

 

“Hố Đen!”

 

Đây là phép thuật tối thượng của Rose. Nó là hắc thuật tối thượng gây sát thương cực mạnh cho toàn bộ mục tiêu trong phạm vi và cũng gây từ 5 phép suy yếu trở lên. Cả không gian do Rose chỉ định đã bắt đầu biến dạng. Ở trung tâm của nó là Zibal. Rose tưởng tượng Zibal đang gào thét trong đau đớn...

 

“...?!”

 

Người khổng lồ trắng—cỗ máy phép thuật—vung thương của nó và đánh cho hố đen bật ngược lại. Zibal cười cợt trước sự sửng sốt của Rose. “Không phải suy nghĩ của cô vẫn còn non nớt à?”

 

Cái ngày Edan chết, Zibal đã thoát khỏi hoàng cung với đại sư và chấp nhận lời đề nghị hợp tác của ông ta. Zibal không thể bỏ lỡ màn trình diễn lớn nhất trong thế giới đang thay đổi này. Kết quả chính là đây. Anh ta đã phát triển hơn nữa với sự giúp đỡ của đại sư.

 

“Đ-Đợi chút đã. Tôi thật sự buồn bã mà. Tôi luôn cảm thấy có lỗi với những người đã bị tôi làm hại. Tôi chỉ không thể nói thật lòng vì xấu hổ thôi!” Rose la hét, trông thật sự buồn lúc cô ta ứa nước mắt như cứt gà. Dường như cô ta đang nói thật.

 

Nhưng mà, vô ích thôi. Cây thương của Phi cơ đã lần nữa xuyên qua cơ thể Rose, và cô ta tan thành bụi xám. Thế là hết. Bỗng nhiên, một vụ nổ lớn xảy ra về hướng khu rừng. Vụ nổ là hỗn hợp của lửa và quỷ năng, và nó đã thổi bay hơn một nửa khu rừng.

 

Sắc mặt Zibal đanh lại. ‘Cuộc trò chuyện không diễn ra suôn sẻ ư?’

 

Đại sư Zikfrector, người tự nhận là một hiện thân của thất ác thánh, đã nói cho Zibal biết nhiều sự thật. Ông ta nói mục đích của mình là gặp ‘các vị thần bị trục xuất’ và tước bỏ quyền hành của ‘các vị thần sa ngã’. Điều này tức là ông ta bị cả các vị thần sa ngã lẫn đại quỷ không ưa. Ông ta nhấn mạnh rằng mình nên tập hợp sức mạnh để chống lại họ.

 

Rồi Marie Rose, công tước ma cà rồng, đã thức giấc. Zikfrector đặt nhiều hy vọng vào Marie Rose. Do cô ta ghét các đại quỷ, nên nếu cô ta cho đại sư mượn sức mạnh của mình, rất có khả năng ông ta sẽ đạt được mục tiêu. Đó là lý do đại sư theo dõi tung tích của cô ta. Nhưng liệu một kẻ về cơ bản là quỷ tộc như Marie Rose có bắt tay với Zikfrector không? Zibal có những nghi ngờ, song anh ta vẫn tới đây.

 

Rồi Susan hét lên đằng sau anh ta, “Zibal! Để nơi này cho bọn ta và tới giúp Chủ nhân đi!”

 

“Con chó đẻ.”

 

Tại sao cô ta lại cử người yếu nhất đi chứ? Zibal tặc lưỡi và lao vào rừng lúc một nhiệm vụ có độ khó cao xuất hiện.

 

***

 

Những ngọn lửa bùng lên đã thiêu cháy khu rừng. Có 3 kẻ ở trung tâm của làn sóng xung kích. Họ là Công tước Ma cà rồng Marie Rose, Hầu tước Ma cà rồng Fenrir, và Đại sư Zikfrector. Đôi mắt màu đỏ của Marie Rose nhìn Zikfrector chằm chằm. “Ngươi rất mạnh đấy. Nhìn ngươi làm ta nhớ tới Chreshler.”

 

“Ta có hơi khác với ông ấy. Cơ thể ta có lẽ là người, nhưng linh hồn ta không phải con người.”

 

“Ngươi nói vòng vo thật đấy. Đó là một thói quen khó chịu.”

 

“Ta là hiện thân của thất ác thánh.”

 

“...?”

 

“Ta là linh hồn của cái ác thứ sáu Zik, kẻ mang trong mình tội lỗi của sự lười biếng và đã chạm đến điểm cuối của vòng luân hồi.”

 

“...”

 

“Ta mơ ước được trả thù không chỉ những vị thần sa ngã mà còn cả các đại quỷ đã tham gia với chúng. Mong muốn ấp ủ từ lâu của ta là hạ bệ các vị thần đã đắc tội với bảy người bọn ta và nói sự thật cho thế giới.” 

 

“Này, đừng có nói nhảm”, Fenrir xen vào. Hắn cho rằng lời của Zikfrector lố bịch đến mức chỉ là một lời nói dối. Đó là phản ứng rất bình thường.

 

Zikfrector mặc kệ hắn và chỉ nhìn chằm chằm vào Marie Rose. “Để đạt được ước mơ đã ấp ủ của mình, ta phải tìm tung tích của các vị thần bị trục xuất. Cuối cùng, ta đã tìm thấy một nơi có liên hệ mật thiết tới tung tích của họ.”

 

“Vậy thì điều tra nơi đó đi.”

 

“Đúng. Tuy nhiên, chỉ mình ta thì nó không dễ. Ta cần ai đó có thể giành được ưu ái của các vị thần và tránh sự nghi ngờ của chúng. Hoặc sự hợp tác của những người với năng lực áp đảo chống lại một đại quỷ.”

 

“Vậy thì, vế sau là ta”, Marie Rose nói, cảm thấy có mưu đồ. Cô ta lên tiếng với giả định rằng Zikfrector đang nói thật, “Thế thì một kẻ thuộc về vế trước có tồn tại không?”

 

“Có.”

 

“Đó là ai?”

 

“Kẻ đó...” Zikfrector ngậm miệng lúc ông ta sắp trả lời. Ánh mắt của Marie Rose và Fenrir đã hướng tới một địa điểm khác.

 

Một cổng không gian màu đen đang mở ra trên bầu trời. Đây là một cánh cổng có mùi của địa ngục. Đó là sự xuất hiện của cánh cổng kết nối địa ngục với thế giới này.

 

Fenrir phản ứng dữ dội. Ngay cả trong địa ngục thì những kẻ có thể tùy ý mở cổng địa ngục cũng rất hiếm thấy. Ai sẽ có thể làm được điều mà một đại quỷ đơn số còn không thể dễ dàng làm được đây? Chỉ một kẻ hiện ra trong tâm trí.

 

“Baal...!!”

 

Tuyệt thế quân chủ của địa ngục...

 

Cả Marie Rose và Zikfrector đều có biểu hiện cứng rắn trong khi Fenrir thể hiện cái tên bằng sự căm ghét cực độ. Họ bắt đầu thu thập pháp lực khi tập trung ánh mắt vào cổng địa ngục.

 

“Các ngươi là ai?”

 

Một người đàn ông với mái tóc màu xanh lá hiện ra từ cổng địa ngục. Đó là Agnus. Anh ta gầm gừ khi thấy Marie Rose, Fenrir, và Zikfrector, “Cái thứ màu đen đó đi đâu rồi? Nói cho ta biết trước khi ta xé xác tay chân và giết các ngươi.”

 

“...Kẻ khế ước với Baal?” Đôi mắt của Marie Rose lấp lánh. Một trong những lý do lớn nhất khiến cô ta tỉnh dậy là sự khó chịu của cô ta về phía Kẻ khế ước với Baal. “Fenrir, loại bỏ quả tim của tên khốn đó và xóa dấu ấn của Baal.”

 

Cùng thời điểm ấy, tại kinh đô của Vương quốc vượt hạng vũ trang, Reinhardt...

 

Đại Hiền triết Sticks đến chỗ Grid và tuyên bố, “Mẹ đang tìm cậu đấy.”

 

Grid biết tuổi của Sticks và ngạc nhiên. “Mẹ ông vẫn còn sống á?”

 

“...”

 

“Là cây thế giới. Ông ấy đang nói về cây thế giới”, Lauel giải thích thay cho Sticks đang không nói nên lời.

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương