Người Trên Vạn Người(Truyện Chữ DỊCH)
Chapter 974 Hành động không theo lẽ thường.

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 974: Hành động không theo lẽ thường.

Vận khí không tốt thì đụng trúng cũng rất bình thường, cũng không có gì là khó chấp nhận được.

Có thể nói nàng cũng không nhất thiết phải nhiều lời với Dịch Phong.

Chính thời điểm này, mục đích của người này tám chín phần mười là liên quan đến Thánh Nhân.

Bắt nàng là vì muốn lấy tin tức được tin tức gì chỗ nàng, chính là muốn sau này tranh đoạt ít đi một đối thủ, hoặc là lấy nàng ra để kiềm chế thế lực sau lưng... đối với nàng mà nói đều như nhau cả thôi.

Cùng lắm thì chết đi.

Dù sao nàng cũng không còn được bao nhiêu thời gian.

Dịch Phong lại nhìn nàng một cái.

Nữ nhân này thật sự là kỳ quái.

Nhưng mà vậy cũng tốt, bớt được không ít chuyện cho hắn.

Bởi nữ nhân này cứ tiếp tục duy trì cái kiểu không nói lời nào với hắn ngược lại càng tốt.

Nhỡ đâu sống chết la lối cầu xin tha cho thì hắn phải tốn không ít thời gian để dỗ dành an ủi.

Sau khi nhìn một chút, Dịch Phong không phản ứng gì với nàng nữa.

Tìm một chỗ nhàm chán ngồi xuống.

Dịch Phong không để ý đến nàng nữa, ngược lại càng làm cho nữ tử này cảm thấy hơi ngạc nhiên.

Không thẩm vấn sao?

Chẳng phải bắt nàng đến đây vì có sở cầu sao?

Có điều, với nàng mà nói vậy càng tốt, đỡ phải miệng lưỡi nhiều.

Cứ như vậy, thời gian chậm rãi trôi qua.

Thoáng một cái đã nửa tháng sau.

Trong nửa tháng, hai người không nói với nhau một câu nào.

Dịch Phong không có thủ đoạn gì với nàng, cũng không làm chút động tác gì, chỉ thường xuyên chắp tay sau lưng đi bộ qua qua lại lại.

Trong miệng còn lẩm bẩm.

Khiến Phiêu Miểu Hồng vốn giữ nguyên gương mặt không đổi sắc, thỉnh thoảng lại nhìn về phía Dịch Phong.

Bởi vì động tác Dịch Phong có chút khác thường, làm nàng hoang mang không biết động cơ của Dịch Phong là gì.

Với thực lực của hắn, nếu muốn giết nàng thì lúc ấy đã giết rồi.

Muốn hỏi manh mối, cũng không hỏi nửa câu.

Muốn kiềm chế thế lực phía sau nàng? Vậy tốt xấu gì cũng phải có hành động gì đó.

Lại qua nửa tháng sau.

Vẻ mặt Dịch Phong nóng nảy.

Cái đám gà Hồng Tông này động tác lề mề quá đi.

Chờ một tháng rồi mà không đến, năng suất làm việc thế này đúng là quá kém.

Làm cho Dịch Phong muốn thả người cho rồi.

Có điều nói đến thả người thì một tháng này đều uổng phí hết, vậy nên Dịch Phong mới thi hồi quyết định.

“Xem ra cần phải chuẩn bị cách khác.”

Dịch Phong chắp tay sau lưng lẩm bẩm.

Không thể cứ chờ đợi vô ích thế này, có lẽ phải vừa chờ vừa tìm đường chết khác.

Chỉ là bây giờ còn đường chết nào nữa đây.

Cao thủ đâu phải cải trắng, không phải muốn đụng ai thì đụng phải đâu.

Còn việc nghĩ đến biện pháp khác, Dịch Phong đã thử qua hết rồi.

Suy nghĩ nát óc cũng ra ra cách nào khác, Dịch Phong đi về phía nữ tử, từ trên cao nhìn xuống nàng.

Nữ tử ngẩng đầu, thản nhiên nhìn lại Dịch Phong.

“Xin hỏi, ngươi có biết nơi nguy hiểm nào không?”

“Nhớ phải là một nơi rất nguy hiểm, có thể chết người, đi vào đó chỉ có thể thập tử vô sinh.”

Dịch Phong nói rõ trọng điểm.

Nghe vậy.

Con ngươi xinh đẹp của nữ tử khẽ động.

Trong lòng cười lạnh một tiếng.

Đợi một tháng, cuối cùng cũng chịu hành động rồi?

Này là muốn uy hiếp doạ dẫm nàng?

Uy hiếp nang, nếu không chịu hạ mình nghe lời phối hợp, sẽ ném nàng tới cái nơi thập tử vô sinh kia?

Trước đó trong lòng không muốn khống chế chèn ép, sau đó là muốn biết mình sở hữu thứ đồ gì?

Quả nhiên đúng là cao tay!

Dẫu sao với người bình thường mà nói, trả qua một tháng tra tấn chờ đợi đằng đẳng, sau đó thêm một câu uy hiếp như vậy, nhất định sẽ quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.

Nhưng nàng không giống vậy.

Ngươi đã lấy cái nơi nguy hiểm kia để uy hiếp, vậy ngược lại ta càng làm trái đi, chẳng những sẽ không lập tức quỳ xuống cầu xin tha thứ theo ý ngươi, mà nàng nói muốn nói cho Dịch Phong một nơi cực kỳ nguy hiểm.

Cứ như vậy càng làm rõ thái độ của nàng.

Đối với nàng đe doạ uy hiếp thậm chí phải chết đều không có tác dụng gì.

Tuyệt đối sẽ không khuất phục trước Dịch Phong.

“Khủng Bố Chi Sâm!”

Nữ tử vừa mở miệng đã nói ra một nơi.

Hiện nay trong cửu giới này, nơi này chính là chỗ nguy hiểm nhất.

Nơi này không một ai biết.

Đó là vì Thánh Nhân chuyển sinh tạo ra địa phương mới.

Thánh Nhân sinh ra, có thể ảnh hưởng đến vận mệnh và vận khí thế giới, chứ đừng nói đến cái địa phương nhỏ nhoi như cửu giới này.

Trong giai đoạn này, khắp nơi trên cửu giới sẽ sản sinh ra địa phương cơ duyên và địa phương đại khủng bố.

Bây giờ con đường của các cao thủ đang tiềm ẩn trong bóng tối chính là đang tranh đoạt những địa phương cơ duyên này.

Thủ đoạn và kỹ xảo của thế lực khắp nơi không giống nhau, cho nên cũng làm cho vài thế lực biết rõ nơi nào cơ duyên nơi nào khủng bố, thế lực này biết địa phương cơ duyên và địa phương khủng bố khác với những thế lực khác.

 

Chương 1144: Hành động không theo lẽ thường. (2)

Mà xem ra theo Phiêu Miễu Hồng, mục đích Dịch Phong bắt nàng, đơn giản chỉ muốn biến trong tay này nắm giữ bao nhiêu địa phương cơ duyên.

Mà Khủng Bố Chi Sâm trong tay Phiêu Miểu Hồng được biết là địa phương khủng bố.

“Chà, nghe tên thôi cũng thấy khủng bố.”

Sắc mặt Dịch Phong hơi vui lên được chút, sau đó nhìn về phía nữ tử, nhẹ giọng nói: “Vậy phiền ngươi chỉ đường cho ta với!”

“Được!”

Nữ tử mở miệng đáp ứng, trên mặt không lộ ra một chút sợ hãi nào.

Nói xong, nàng nhìn về phía Dịch Phong, muốn nhìn xem Dịch Phong có biểu tình hổn hển thất vọng gì không.

Đáng tiếc là.

Dịch Phong không những không hổn hển, mà ngược lại còn có chút hưng phấn...

Khủng Bố Chi Sâm cách nơi này không xa lắm.

Dịch Phong dẫn theo nữ tử băng ngang qua một cái đại hạp cốc, nửa ngày sau đã tới.

Đi đến bên ngoài rừng rậm, một luồng cảm giác âm trầm xông đến, khiến người rùng mình, trong rừng và ngoài rừng chia ra sự chênh lệch rất rõ ràng.

Bên ngoài mười phần sáng chói, bừng bừng sinh cơ.

Mà bên trong lại âm u đầy tử khí, một mảnh tăm tối.

Nơi này thực ra trước đây là một mảnh sơn mạch tương đối bình thương, chính vì Thánh Nhân ra đời ảnh hưởng đến vận mệnh thiên địa, cho nên nơi này mới xảy ra chuyển biến thế này.

Đứng ngoài rừng rậm, nữ tử vấn mặt không biểu tình như cũ.

Nàng đã dự định được giờ phút này Dịch Phong sẽ uy hiếp này, để nàng nói ra địa phương cơ duyên mình biết ở đâu,. không nói sẽ đẩy nàng vào Khủng Bố Chi Sâm.

Nhưng nhất định nàng sẽ không để Dịch Phong được toại nguyện.

Dù sao Khủng Bố Chi Sâm này cũng từ miệng nàng ra, sao nàng lại sợ được?

Cùng lắm thì chết thôi.

Cho nên cũng không muốn phí lời với Dịch Phong, trực tiếp cất bước đi vào Khủng Bố Chi Sâm, dùng hành động chứng minh thái độ của mình.

Thế nhưng.

Nàng vừa mới đặt một bước vào Khủng Bố Chi Sâm, sau lưng đã vang lên âm thanh của Dịch Phong.

“Ngươi làm gì đó?”

Nói xong, một tay Dịch Phong giật nàng về.

“Ngươi đi vào đó làm gì, ngươi cứ đứng đây đợi đi.”

Xong rồi, Dịch Phong tiện tay trói Phiêu Miểu Hồng lên cây, sau đó bản thân bước vào Khủng Bố Chi Sâm.

Dù sao thì hắn chưa từng nghĩ đến việc bắt Phiêu Miểu Hồng làm thương tổn nàng, chỉ là mượn nàng để hấp dẫn cừu hận với Hồng Tông mà thôi.

Mà địa phương nguy hiểm như này, tự nhiên Dịch Phong cũng không thể để nàng chịu chết.

Dịch Phong biến mất trong tầm mắt của Phiêu Miểu Hồng.

Phiêu Miểu Hồng bị cột trên cây nghi vấn đầy mặt.

????

Làm gì đây...

Này, hành động này là sao?

Thoáng cái Phiêu Miểu Hồng choáng váng đầu óc, phát hiện ra bản thân mình thật sự không nhìn thấu được Dịch Phong một chút nào.

“Được, đúng là khủng bố ghê ha!”

Đi vào Khủng Bố Chi Sâm, gió lùa từng bóng cây, nhìn sâu vào trong càng lúc càng tối, đến nỗi mức đưa tay lên cũng không thấy rõ năm ngón.

Cái cảm giác âm u mơ hồ thế này hoàn toàn khiến Dịch Phong sợ hãi cực kỳ.

Nhất là khi thỉnh thoảng trong bóng tối lại truyền đến âm thanh xì xì sào sào, càng kích thích thần kinh của Dịch Phong.

Có điều vậy càng khiến Dịch Phong thêm hưng phấn.

Tuy hoàn cảnh hơi chênh lệch một chút, nhưng nhất định sẽ chết chắc rồi!

Thế nên Dịch Phong cứ đi không có mục đích như vậy.

Hắn cũng không biết đi được bao lâu, chỉ biết đi mệt muốn chết mới đặt mông ngồi xuống.

“Không biết trong cái trừng rậm này rốt cuộc có gì nguy hiểm.”

Trong miệng Dịch Phong líu ríu.

Thật sự mệt chết đi được, Dịch Phong dựa thẳng lên lên cây ngủ thiếp đi.

Theo hắn nghĩ thì tốt nhất là ngủ đến chết luôn cho rồi.

Thế mà.

Ngay khi Dịch Phong đang ngủ ngon, hai đạo bóng đen xuất hiện dưới bóng râm, mắt không nhúc nhích nhìn Dịch Phong chằm chằm.

“Sao lại xuất hiện ở đây thế này, chúng ta không đắc tội gì với hắn chứ?”

Một đạo bóng đen trong đó oán hận nói.

“Ngươi hỏi ta thì ta hỏi ai giờ, ta cũng buồn bức chứ! Ta cũng đang tự hỏi tên này không thù không oán gì với mình, thế mà cái lão này sao lại nhìn chằm chằm vào chúng ta vậy chứ?”

Một đạo bóng đen khác cũng hùng hùng hổ hổ trong miệng.

“Con mẹ nó, chúng ta thật vất vả lắm mới được làm tiểu đội trưởng, quản lý hơn trăm vạn tiểu ma. Con hàng này cứ vơ vét tận gốc như vậy, nếu không phải chúng ta linh trí cao giấu thật tốt, phỏng chừng cũng bị nhổ luôn rồi. Kết quả lại đụng phải hắn, đúng là xúi quẩy mà!”

“Haizz, ngươi đừng có nói mấy lời dài dòng như vậy nữa, ngươi là đại ca thì tốt xấu gì cũng phải nghĩ biện pháp, làm gì ứng phó hắn đi chứ!” Bóng đen trước lại nói.

“Ai nói ta không có hành động ứng phó gì?”

“Là làm gì hả?”

“Ta đang cầu nguyện...”

“Có được gì không?”

“Chắc là... ta cũng không biết nữa.”

“Vậy ngươi còn cầu nguyện làm gì?”

“Làm vậy có còn hơn không chứ sao.”

“Vậy cũng đúng.”

Rất lâu sau.

Tiếng ngáy Dịch Phong càng to, hai bóng đen kia lại không dám làm gì.

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương