Người Trên Vạn Người(Truyện Chữ DỊCH)
Chapter 914 Tất cả những gì các ngươi biết.

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 914: Tất cả những gì các ngươi biết.

“Không được.”

Sắc mặt Trận lão phát lạnh.

Đây không phải là xâm lược trắng trợn sao?

“Không được?”

“Lão đầu, ngươi chưa rõ tình huống sao?” Thanh niên kia cười lạnh nói: “Cả cửu giới các ngươi hợp lại, e rằng cũng không đánh bại được đám ma vật cấp thấp kia, sức mạnh đâu ra để các ngươi cự tuyệt, lấy cái gì mà cự tuyệt?”

“Ngươi...”

Vẻ mặt đám người Hùng Thiên đầy dữ tợn, mắt nhìn chòng chọc vào thanh niên đang nói chuyện.

“Triệu Cô, ngươi cần gì phải nôn nóng như vậy?” Bạch Tuấn đứng cạnh thong thả nói: “Muốn thay đổi nhận thức trong lòng bọn hắn, thì cần phải kiên nhẫn, không bằng uống một chén trà đi!”

“Hừ, Bạch Tuấn ngươi không cần làm bộ dáng âm dương quái khí ở trước mặt ta, ngươi đã có kiên nhẫn thì cứ tiếp tục lôi kéo với bọn hắn, còn ta không rảnh.”

Triệu Cô hừ lạnh một tiếng, nói: “Bây giờ, không bằng để ta xem xét xung quanh nơi này một chút, biết đâu phát hiện được thứ gì tốt.”

Nói xong, Triệu Cô giương miệng cười, sau đó bay thẳng ra ngoài linh thuyền.

Đám thanh niên nam nữ còn lại thấy thế, cũng theo sau Triệu Cô, ồn ào bay ra ngoài.

“Chậc chậc, nơi này quá kém.”

“Nếu ta đánh một chưởng xuống đây, có khi bay mất một mảnh lớn!”

“Ha ha, vậy ngươi thử một cái xem...”

“Có điều không khí nơi này trong lành thật.”

“Ta mặc kệ không khí trong lành thế nào, chỉ muốn nhìn xem, có cái lò nào hữu dụng hay không...”

Đám người Trận lão nghe xong, mặt mày nôn nóng, muốn tới ngăn, nhưng với thực lực của bọn họ đừng nói ngăn, ngay cả lần theo dấu vết còn không đến nơi đến chốn, đám người Triệu Cô đã biến mất không tăm tích.

“Các ngươi không cần sốt ruột đâu.”

“Bởi vì các ngươi có muốn ngăn cũng không ngăn được!”

Bạch Tuấn lạnh nhạt nói.

“Các ngươi, rốt cuộc các ngươi muốn thế nào?” Trận lão trầm mặt hỏi.

“Ta nói, yên tâm đừng nóng nảy!”

Bạch Tuấn lại ngâm trà, đồng thời từ tốn mạch lạc nói: “Con người ta không giống bọn hắn, rất kiên nhẫn.”

“Cho nên mới ở lại, ta sẽ một năm một mười giải quyết nghi ngờ của các ngươi!”

Đám người Trận lão nhìn về phía hắn.

“Đầu tiên phải nói sơ với các ngươi, cảnh giới chân chính!”

“Cảnh giới thật sự, được chia thành Ngũ Nhân Cảnh, sau Ngũ Nhân Cảnh là Cửu Kiếp Cảnh, sau Cửu Kiếp Cảnh là Đạo Cảnh!”

Nhâm nhi hớp nước trà, Bạch Tuấn lại mở quyển Cửu Giới Thông ra.

“Ngũ Nhân Cảnh - trải qua rèn luyện xác thịt cơ bản thì phía sau là Ngũ Nhân Cảnh. Ngũ Nhân Cảnh tổng cộng chia thành năm cảnh giới. Nhìn chung theo nhận thức của các ngươi thì toàn bộ Ngũ Nhân Cảnh này, đơn giản chính là những cảnh giới trước cảnh giới Chân Tiên, cái này, ta không thể khái quát hết được.”

“Cửu Kiếp Cảnh - tổng cộng có chín tầng kiếp cảnh. Cảnh giới Nhân Tiên đến Huyền Tiên của các ngươi, đại khái chính là mở rộng của Nhất Kiếp Cảnh. Các ngươi gọi Huyền Tiên cửu chuyển kiếp nạn, kỳ thực chỉ là một tầng tiểu kiếp của Nhất Kiếp Cảnh. Mà Nhị Kiếp Cảnh nói chung là từ Huyền Tiên Cảnh đến Chân Tiên tầng chín mươi chín của các ngươi. Thứ các ngươi gọi là Thần chi kiếp nạn của Chân Tiên tầng chín mươi chín, thật ra chỉ là kiếp nạn của Nhị Kiếp Cảnh mà thôi. Mà dựa theo hệ thống tu vi của các ngươi, chỉ tới Nhị Kiếp Cảnh thôi, trong mắt các ngươi Tam Kiếp Cảnh sẽ gọi là thần...”

Nói đến đây, Bạch Tuấn ý vị thâm trường cười một tiếng.

“Sau Kiếp Cảnh là Đạo Cảnh - Đạo Cảnh có bốn tầng: Xúc Đạo, Dung Đạo, Hợp Đạo, Chứng Đạo! Cảnh giới cỡ này, ta cũng không cần giải thích nhiều với các ngươi, dù sao cũng quá xa xôi so với các ngươi.”

Nghe Bạch Tuấn giới thiệu xong.

Cả đám Trận lão Hùng Thiên như đang nằm mơ.

Vẻ mặt không thể tin nổi. Nếu đúng là vậy thì địa vị của bọn hắn quá nhỏ bé.

“Có tin hay không là chuyện của các ngươi.”

Bạch Tuấn cười nhạt nói: “Để nói với các ngươi về nguồn gốc của màn sương đen kia.”

“Là vì một đoạn tay bị ô nhiễm của vũ trụ rơi xuống. Toàn bộ tinh vân, trừ một số địa phương nhỏ, phần lớn đều bị sương đen ăn mòn.” Bạch Tuấn từ tốn nói.

“Chuyện này chúng ta biết, không cần ngươi nhiều lời.”

Trận lão ngẩn đầu, phản bác.

Bạch Tuấn cười nhạt một tiếng, nói: “Các ngươi biết cũng không có gì bất ngờ, nhưng các ngươi có nghĩ tới việc vì sao mình lại biết không?”

Đám người Trận lão sững sốt.

Cái này bọn hắn thật sự không biết, chỉ nghe truyền thuyết mà thôi.

“Chẳng qua là vì chủ tử của các ngươi muốn các ngươi biết mà thôi.” Bạch Tuấn từ tốn nói: “Còn về nguyên nhân, khó mà nói, có thể là cảm thấy muốn buông tha cho các ngươi, nên mới cho các ngươi biết một chút chân tướng.”

“Không đúng. Nếu đúng theo ý ngươi, chẳng phải Đại Bát Chí Tôn còn sống sao?” Hùng Thiên bắt được trọng điểm hỏi: “Cửu giới chúng ta được sáng lập hơn mấy trăm ngàn vạn năm, không lẽ nói bọn họ đã sống hàng ngàn vạn năm?”

“Đâu chỉ có vậy?” Bạch Tuấn từ tốn nói: “Đám người Lâm Kiều Trần Vũ, cho dù toàn bộ vân tinh, cũng đều có tiếng tăm lừng lẫy, thậm chí có thể nói thật với các ngươi, lúc bọn hắn tạo ra cửu giới của các ngươi, chính là Dung Đạo Cảnh!”

“Mà từ Dung Đạo Cảnh đến Hợp Đạo Cảnh cần sức mạnh tín ngưỡng, đây là vì sao bọn hắn phải tạo ra cửu giới theo lời các ngươi, vì sao lại xây lên Giới Tường, chẳng qua cũng vì phong toả ém nhẹm mà thôi.”

“Chỉ có điều, mặc dù bọn hắn xây Giới Tường này lên là lao tù muốn phong toả các ngươi, nhưng không thể không nói cái này cũng bảo vệ các ngươi, nếu không nơi này đã sớm bị chiếm đóng.”

Nói đến đây, Bạch Tuấn khép sách trong tay lại, ngẩng đầu nhìn về phía đám người Trận lão.

“Lại nói mục đính chúng ta đến nơi này một chút.”

“Vì nguyên nhân bởi sương đen, lãnh thổ và tài nguyên có hạn không đủ cho nhiều người sinh tồn và sinh hoạt, phải tìm nơi khác cung cấp đủ cho mọi người mới là điều quan trọng nhất.”

“Cho nên nhiệm vụ của chúng ta là vậy, mười năm trước xuất phát, nhờ Phong Linh Thuyền xé màn sương đen vào trong tìm kiếm không mục đích, mãi đến hôm nay mới tìm được các ngươi ở nơi này.”

“Cho nên việc chúng ta đến nơi này, đối với mọi người mà nói, là hai bên cùng có lợi.”

“Chúng ta tìm lãnh thổ mới, còn các ngươi được bảo vệ.”

Nói xong, Bạch Tuấn nhàn nhạt nhìn Trận lão.

“Ngươi dựa vào cái gì mà cho rằng, đây không phải xâm lược?” Trận lão trầm mặt hỏi.

“Vậy phải xem các ngươi đã hiểu thế nào.”

Bạch Tuấn thản nhiên nói.

“Vậy nếu chúng ta từ chối thì sao?”

Hùng Thiên trầm giọng hỏi.

“Các ngươi vô phương cự tuyệt.”

Bạch Tuấn ngẩng đầu nói: “Mặc dù Triệu Cô nói chuyện khó nghe, nhưng nói không sai.”

“Với sức mạnh nhỏ bé của các ngươi, căn bản không chống đỡ được cửu giới. Với phong ấn trận pháp này, chưa tới nửa năm sẽ bị diệt vong.”

“Hơn nữa đám ma vật ta vừa mới giết kia, toàn bộ cao thủ cửu giới các ngươi hợp lại, chỉ sợ mài cũng không chết được một con, chứ đừng nói với số lượng vô cùng vô tận của chúng!”

“Cho nên, không phải chúng ta ép các ngươi, mà là các ngươi không thể không làm theo!”

“Tất nhiên ta cũng như vậy.”

“Tuy mảnh đất này của các ngươi nghèo khổ thiếu thốn, nhưng tốt xấu gì cũng có thể cho con người sống được.”

Đám người Trận lão sắc mặt khó coi.

Nhất thời đứng đây cũng không biết nên làm thế nào cho phải.

Những lời Bạch Tuấn nói với bọn hắn hôm nay, đả kích bọn hắn quá lớn, đến mức ngây người không biết phải tiêu hoá thế nào.

Một lúc sau.

Trận lão ngẩng đầu ánh mắt phức tạp hỏi: “Nếu như, ta nói là nếu như, chúng ta đồng ý lời ngươi nói, sau đó sẽ thế nào?”

“Rất đơn giản.”

Bạch Tuấn nói: “Chúng ta sẽ xây truyền tống trận, sẽ đưa nửa người từ bên kia truyền tống tới, trực tiếp cư trú ổn định.”

“Mà vì để tiếp nhận nhiều người nhưng không cần thiết phải gây rắc rối, các ngươi chỉ cần tặng hai phần ba cửu giới cho chúng ta, mọi người có thể sinh sống bình thường, không liên quan tới nhau.”

“Tất nhiên, chúng ta sẽ xây lại trận pháp ngăn sương đen, đồng thời sẽ có đội ngũ trừ ma đặc biệt, chuyên phụ trách thanh trừ ma vật chạy trốn, bảo vệ sự an toàn của đám người cửu giới các ngươi.”

“Không được!”

“Hai phần ba địa vực, cửu giới này sẽ không còn là cửu giới nữa.” Trận lão trầm mặt nói.

“Các ngươi sẽ thay đổi chú ý.”

Bạch Tuấn cười nhạt một tiếng, Cửu Giới Thông trong tay vung lên hoá thành tro bụi, thi triển cỗ lực.

Nơi đám người Trận lão đang đứng bỗng có cảm giác có một sức mạnh nào đó đẩy họ ra khỏi linh thuyền.

Sau khi rơi xuống đất, trong đầu họ liền truyền đến một đạo âm.

“Ta chờ đám người các ngươi lần sau đến tìm ta.”

Trong thanh âm mang theo sự tự tin nồng đậm.

“Chết tiệt!”

Sắc mặt đám người Trần Hiền âm trầm, gắt gao níu nắm đấm lại, vẻ mặt không cam tâm.

“Trận lão, rốt cuộc chúng ta nên làm sao đây?”

Hùng Thiên không nhịn được hỏi.

“Về tổng bộ Liên Minh trước đã rồi nói sau.”

Vẻ mặt Trận lão mệt mỏi, cùng đám người thần sắc chán nản rời đi...

Ám Ảnh Đảo.

Dịch Phong ngày nghỉ đêm làm, hoàn toàn không có ý định quan tâm chuyện khác.

Cho nên trong nhà.

Một vò rượu thuốc ngâm để trên cửa sổ, vẫn không ai để ý đến.

Một.

Hai.

Ba.

Bốn.

Bốn cái đầu từ trong khe cửa lộ ra.

“...”

Trong vò rượu, một cái đầu lâu hàm dưới mở ra, tràn đầy xúc động.

Thấy thế, bốn thứ kia vội vã lặng lẽ đi từ cửa vào trong.

“Suỵt!”

Cẩu tử dựng móng chó lên, liếc mắt ra hiệu với đám đằng sau.

Những người còn lại gật đầu, đi theo cẩu tử đến bên cạnh bình rượu.

“Làm sao bây giờ cẩu ca?”

Dạ Phong Ngô Công nhỏ giọng thì thầm hỏi.

“Phải nghĩ cách nhanh đưa đại ca ra khỏi bình rượu cái đã!” Vẻ mặt cẩu tử ngưng trọng nói.

“Vậy thì nên làm cách nào đây?”

Dạ Phong Ngô Công không nhịn được hỏi.

“Không thì đập vỡ cái vò rượu này đi?” Nãi Tề bên cạnh ngu ngơ hỏi.

“Đập con mẹ ngươi!”

Cẩu tử nhảy dựng lên cho Nãi Tề một đạp, đập lên đầu Nãi Tề.

“Ngươi nghĩ gì vậy hả? Đây là bình rượu do chính chủ nhân tạo ra, muốn đạp bể, muốn chết người sao?”

“Còn nữa nếu đạp nát vụn rồi sao?”

Cẩu tử dạy dỗ.

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương