Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 912: Cùng đi đi.

Lúc này Dịch Phong mới kéo thân thể mệt mỏi trở về Ám Ảnh Đảo.

Sau khi ăn uống no đủ, ngủ được một giấc lại đứng lên, tắm rửa một cái.

Nhìn bản thân mình trong gương, sinh ra tự tin khó hiểu.

Thật đẹp trai!

Đợi đến khi trời tối, Dịch Phong lại đến chỗ Mông Đa Thú tụ tập, đến Loạn Thi Cương.

Tất nhiên Loạn Thi Cương là cái tên Dịch Phong mới đặt cho nơi đó.

Đến nỗi Dịch Phong còn làm một tấm bản đồ.

Nhà - Ám Ảnh Đảo.

Phù Thi Sơn Cốc - Ba Ba Quái.

Loạn Thi Cương - Mông Ba Thú.

Dịch Phong đánh dấu lên, như vậy mới thuận tiện cho mình có thể tìm nhiều quái hơn.

Một đêm này, Dịch Phong giết thêm được ba vạn con Mông Đa Thú.

Mà ngay khi Dịch Phong giết xong ba vạn con Mông Đa Thú, bên trong Linh Tiên Châu còn đang khổ chiến.

Dưới sự dẫn dắt của Trừ Ma Liên Minh, cao thủ và các lão tổ cấp một của Liên Minh liên thủ với nhau, từng đợt rồi lại từng đợt tấn công chiến đấu với con ma vật tứ chi cồng kềnh kia.

Nhưng vẫn không có cách nào đối phó với con ma vật tứ chi cồng kềnh như trước.

“Trận lão, tiếp tục phải làm cách nào mới tốt đây!”

Hùng Thiên đang đóng giữ ở Liên Minh không thể không chạy đến tiếp viện, giúp Trận lão trọng thương chưa khỏi san sẻ gánh nặng, sắc mặt khó coi nói.

“Trước sức mạnh tuyệt đối như vậy, tất cả các cạm bẫy và mưu kế đều như không!”

Trận lão chống quải trượng, vẻ mặt bất lực.

Nếu như chỉ vẻn vẹn một con ma vật này thôi, toàn bộ cửu giới đồng tâm hiệp lực, có thể từ từ mài chết.

Mấu chốt là bốn vùng bị chiếm đóng bên trong, không biết còn ẩn núp bao nhiêu ma vật.

Dĩ nhiên.

Chuyện này còn chưa làm bọn hắn cảm thấy tuyệt vọng.

Tuyệt vọng nhất là, bọn hắn tuy đã bao vây bốn mảnh đất bị sương đen chiếm đóng kia, nhưng đây chỉ là tạm thời.

Thử hỏi một chút.

Ngay cả Bát Đại chí tôn sáng lập tám giới để lại Giới Tường kia còn không thể ngăn được màn sương đen này, hậu bối bọn hắn cao nhất cũng chỉ hơn Chân Tiên tầng ba mươi, làm sao có thể ngăn chặn màn sương đen này lan tràn?

“Báo!”

Đúng lúc này, một gã phụ trách phong toả Linh giới bay từ hướng Linh giới tới.

Thấy thế, trong lòng Trận lão lập tức xuất hiện dự cảm không lành.

Quả nhiên.

Còn chưa đợi lão hỏi, nam tử kia đã hô lên bằng âm thanh xen lẫn Tiên Nguyên: “Khởi bẩm minh chủ, bên trong Linh giới phát sinh động tĩnh rất lớn, dường như có vật gì đó sắp lao ra!”

“Cái gì?”

Trong lòng Trận lão lộp bộp một tiếng, lập tức hạ lệnh.

“Đi, lập tức cùng ta đi xem sao.”

Linh Tiên Châu vốn nối lền với Linh giới, khoảng cách cũng không xa.

Ma vật Chân Tiên tầng bốn mươi trước kia cũng chạy ra từ Linh giới, nên giờ mới trốn ở Linh Tiên Châu.

Không lâu sau, đám người Trừ Ma Liên Minh đã chạy đến biên giới Linh giới.

Vừa đến biên giới, đám người Trận lão cảm nhận rõ những gì nam tử phía trước nói không sai.

Bọn hắn có thể cảm nhận rõ ràng rằng, bên trong Linh giới có một luồng dao động cực lớn đang di chuyển với tốc độ cao, đang áp sát về phía bọn họ.

Tuy không nhìn thấy gì, nhưng chỉ riêng động tĩnh kia cũng đủ cho mọi người cảm thấy kinh hồn bạt vía.

Mọi người ở đây đều im lặng.

Sắc mặt u ám thâm trầm đến nỗi có thể tích thành nước chảy xuống.

Trong lòng nhịn không được suy đoán, rốt cuộc đây là thứ gì?

Là sức mạnh chưa từng biết đến sao?

Nếu đây là ma vật, với tốc độ nhanh thế này, thì thực lực sẽ như thế nào nữa đây?

Chỉ chờ trong thời gian ngắn, mọi người đều cảm nhận được rõ ràng, động tĩnh bên trong Linh giới càng ngày càng gần, càng ngày càng gần...

Tí tách...

Không ít người bắt đầy chảy mồ hôi lạnh.

Trận lão cũng nắm chặt quải trượng, trong thân thể gầy gò ốm yếu, Tinh Nguyên dồi dào điên cuồng phun trào lên.

Ầm!

Một tiếng nổ vang.

Mọi người cảm thấy tê dại một trận.

Một thứ khổng lồ từ Linh giới xông ra, xuất hiện trên bầu trời, tạo thành một bóng râm lớn dưới mặt đất.

Đám người Liên Minh đứng dưới đất, lập tức ngẩng đầu nhìn lên không trung.

Nhất thời kinh hãi không thôi.

Bởi vì thứ từ Linh giới lao ra này, không phải là ma vật, cũng không phải lực lượng nào khác, mà là một chiếc linh thuyền khổng lồ.

Quanh thân linh thuyền là màu đồng cổ, toàn thân được điêu khắc phù văn bùa chú lít nha lít nhít, hình dáng tinh xảo không cần phải nói, thiết kế còn rất hoàn mỹ. Bên cạnh còn có nhiều cửa động đen kịt, loé ra tia sáng lập loè dày đặc, dường như bất kỳ lúc nào cũng có thể phóng ra công kích mạnh bạo làm người ta khiếp sợ không thôi.

“Như này, sao lại như thế này?”

Hùng Thiên bắt đầu nói lắp, kinh hãi hỏi: “Không phải nơi nào của Linh giới cũng bị sương đen bao phủ sao? Sao lại có một chiếc linh thuyền từ trong đó bay ra được chứ?”

Trận lão há to miệng, trên khuôn mặt già nua cũng đầy kinh hãi, với kiến thức của hắn cũng hoàn toàn không biết giải thích làm sao.

“Nhìn đi, trên boong thuyền có người kìa!”

Tằng Hiền chỉ vào linh thuyền trên không hô lên.

Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy, trên chiếc linh thuyền kia, có hơn mười nam nữ trẻ tuổi đứng sừng sững.

Đúng lúc này.

Dưới linh thuyền, một con ma vật tứ chi cồng kềnh xuất hiện. Chính là thứ mà đám người Trận lão nghĩ biết bao biện pháp cũng không tiêu diệt được, có lẽ nghe thấy động tĩnh của linh thuyền nên mới chạy đến đây.

Ma vật xuất hiện, hấp dẫn sự chú ý của đám người kia.

Trong đó có một thanh niên áo bào trắng, hơi động mắt một chút, cứ thế đạp từng bước trên bầu trời, mặt đất co rút lại thong dong đi xuống.

Ánh mắt chán ghét nhìn ma vật, sau đó ngón tay nhẹ nhàng nâng lên.

Liền thấy một tia sáng từ xa xuyên thẳng vào.

Sau đó đám người Trận lão kinh hãi chứng kiến, thứ ma vật làm bọn hắn và cửu giới bất lực, lại bị một ngón tay của thanh niên này xuyên thủng.

“Cái gì?”

Đám người Trận lão trừng to hai mắt, da đầu run rẩy tê dại không thôi.

Một màn này trước mắt, làm nhận thức của bọn họ có phần bị phá vỡ.

Giết chết Chân Tiên tầng bốn mươi chỉ bằng một ngón tay, chuyện này trước đây nghĩ cũng không dám nghĩ.

Những người này rốt cuộc là ai?

Vì sao lại mạnh như thế?!

Trong lúc bọn họ đang kinh hãi, liền phát hiện ra, một luồng thần niệm mạnh mẽ từ trên người thanh niên này phóng ra.

Sau đó.

Ánh mắt thanh niên dừng trên người Trận lão bọn hắn.

“Tại hạ là Bạch Tuấn, không biết trong các vị ai làm chủ, mời lên linh thuyền tụ họp một chút!”

Thanh niên nói xong, đã về linh thuyền trước.

“Trận lão, ý của bọn hắn là sao?” Hùng Thiên hỏi: “Có đi hay không?”

Trận lão suy nghĩ một chút, rồi lặng lẽ gật gật đầu.

“Trận lão nên cân nhắc thêm đã.” Trần Hiền vội nói: “Ngộ nhỡ lừa đảo gây bất lợi cho ngài thì sao?”

“Cũng không hẳn lừa đảo gì, nếu bọn hắn thực sự muốn ra tay với chúng ta, ngươi nghĩ bọn họ cần phải làm chuyện thừa thải này sao?” Trận lão nói, lông mày nhíu chặt, lúc này đây trong lòng hắn có rất nhiều nghi hoặc.

“Trận lão, xem ra ta nên đi cùng với ngươi!”

Hùng Thiên nói.

“Đừng. Hay cứ để ta và Trần Hiền đi cùng Trận lão đi!” Hoang Chấn nói: “Ngộ nhỡ có chuyện gì thì Trừ Ma Liên Minh còn có Hùng Thiên đại ca chống đỡ.”

Thế nhưng.

Trong lúc mọi người ở đây bất phân thắng bại, một đạo truyền âm trực tiếp truyền đến tai mọi người.

“Cùng đi đi!”

“Tiểu tử này nghe lén chúng ta nói chuyện!”

Hoang Chấn lập tức nổi giận đùng đùng.

“Không được nói bậy!” Trận lão vội vàng quát lại, nói: “Sức mạnh vi tôn, với thực lực của đối phương, sợ rằng chúng ta còn phải gọi một tiếng tiền bối, nếu muốn biết chúng ta nói gì chỉ cần một câu thần niệm.”

“Đối phương đã mời, mọi người cùng theo luôn đi!”

Trận lão chống quải trượng đi trước.

Bởi vì hắn hiểu rõ, nếu đối phương muốn gây khó dễ cho bọn hắn, thì có lên hay không lên linh thuyền, kết quả cũng như nhau.

Đám người Trừ Ma Liên Minh, từng bước đi theo Trận lão, từng bước lên linh thuyền.

Sau khi lên thuyền, đám người Trận lão tụm quanh một chỗ, đánh giá mọi người.

Hơn mười nam nữ trẻ tuổi trước mắt, làm bọn hắn không nhìn ra chút nội tình nào.

Càng kinh hãi hơn chính là, mấy tên hộ vệ đứng cạnh, cũng làm bọn hắn cảm thấy sâu không lường được.

“Các ngươi là người ngoại vực?”

Ánh mắt đục ngầu của Trận lão khẽ động, hỏi.

“Ngoại vực?”

Ngoại trừ Bạch Tuấn ra, hơn mười thanh niên nam nữ còn lại trên mặt lộ ra nụ cười khinh thường, trực tiếp hừ lạnh đi qua một bên.

“Ngoại vực, là các ngươi nói sai rồi!”

Bạch Tuấn mặt không gợn sóng, từ tốn hỏi: “Chúng ta vốn là người cùng một thế giới, sao lại nói là ngoại vực?”

Trận lão nhướng mày, chắp hai tay lên.

“Vị tiền bối này, lời này của ngươi chắc là nói đùa.”

“Cửu giới chúng ta và vô số các cấp bậc địa vị thấp hơn khác tạo thành một giới, từ xưa đến nay vốn đã như vậy!” Trận lão nói như đinh chặt sắt, đồng thời trong lòng cũng sáng tỏ, e rằng đây chính là người ngoại vực trong truyền thuyết.

Bạch Tuấn không nhiều lời, bàn tay vung lên.

Tiên Nguyên bắt đầu phun trào xuống, một hình ảnh hiện ra trước mặt Trận lão.

Trong hình.

Một quả cầu nâu xanh đan xen xoay quanh trong không gian.

“Đây là tinh cầu, là thế giới của chúng ta, ngươi nhìn xem màu vàng đất chính là lục địa, màu xanh là đại dương!”

Bạch Tuấn chỉ vào một điểm trên khối đại lục.

“Mà các ngươi...”

Bàn tay Bạch Tuấn lại hơi điểm nhẹ.

Dừng ở lục địa nơi gần biển.

“Vị trí của các ngươi, chính là nơi này, một hòn đảo nhỏ...”

Nói xong, Bạch Tuấn tự rót cho mình một chén trà, nhâm nhi thưởng thức.

Mà đám người Trận lão, trợn tròn mắt, cả đám đều rơi vào trạng thái không bình tĩnh nổi.

Bời vì lời nói của thanh niên này, quả thật làm tam quan của bọn hắn sụp đổ.

Thế giới của bọn hắn, cơ bản không phải là thế giới?

Mà thế giới này thật sự chỉ là một hòn đảo?

Chuyện này, làm sao có thể được???

Mọi người đều lắc đầu, xôn xao bàn tán không thể tin được.

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương