Người Trên Vạn Người(Truyện Chữ DỊCH)
Chapter 909 Điểm kinh nghiệm

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 909: Điểm kinh nghiệm

Thứ nhất: Tất cả mọi người rút khỏi Linh Giới, Hoang Giới, Cổ Giới, phái tất cả trận pháp sư từ cấp bảy trở lên của Trận Giới hành động, phong tỏa tam giới, ngăn cách sương đen lan tràn. Mà tiên giới tuy không dễ phong tỏa như ba giới kia, nhưng thắng ở chỗ có đảo Ám Ảnh làm màn chắn thiên nhiên còn dễ phong tỏa hơn rất nhiều.

Thứ hai: Mạnh mẽ xây dựng truyền tống trận, lấy liên minh trừ ma làm điểm trung tâm, lại lấy mỗi tông môn cấp một làm cứ điểm, xây dựng truyền tống trận thành một chuỗi liên kết nhau, tương lai có thể chi viện bất cứ lúc nào, rút lui bất cứ lúc nào.

Thứ ba: Thành lập nghề nghiệp cùng công hội trừ ma, thúc đẩy thân phận địa vị người trừ ma. Lấy liên minh trừ ma làm chủ, các đại tông môn cấp một làm phụ, hễ là người có thực lực thỏa mãn điều kiện đều có thể được chứng thực làm người trừ ma, mỗi tháng người trừ ma có thể lãnh một khoản cung phụng lớn, đồng thời săn giết ma vật cấp bậc tương ứng có thể tìm tông môn cấp một hoặc tổng bộ liên minh để nhận thù lao tương ứng.

Hiển nhiên.

Liên minh trừ ma nhìn nhận một cách thấu đáo.

Đây là một cuộc chiến lâu dài.

Bất kể là xây dựng truyền tống trận hay là sự ra đời của người trừ ma, đều là chuyện cực kì quan trọng.

Nhất là sự ra đời của nghề nghiệp người trừ ma này càng quan trọng hơn.

Bởi vì dù cho tạm thời phong tỏa được sương đen lan tràn, nhưng tuyệt đối không thể đề phòng được ma vật từ ngoại giới len lỏi vào cuồn cuộn không ngớt cùng ma vật tam giới bị sương đen ma hóa mới.

Nhất định sẽ có vô số ma vật len lỏi vào cướp đoạt nhân gian.

Với thù lao phong phú, đề cao thân phận địa vị làm trợ lực, như vậy mới có thể thúc đẩy các cao thủ chiến đấu với ma vật.

Dù sao trên thế giới này không phải ai cũng đại công vô tư.

Mà Dịch Phong rời khỏi Bách Luyện Tông lại tiếp tục đi trên con đường tìm kiếm đệ tử.

Nhưng nhìn đội hình đi bên cạnh mình, miệng không nhịn được hung hăng mắng mỏ.

Một cái đầu lâu bị ngâm rượu.

Một con cóc cứ kêu la.

Một con ốc sên khổng lồ cả ngày chỉ trợn trắng mắt.

Ồ...

Còn có một con chó, một con rết, một con gấu cùng một hồn hỏa bay lơ lửng.

Mẹ nó đây là gì với gì thế này!

Dịch Phong đen mặt nhưng mà cũng không mắng được.

Bởi vì tâm trạng nói ra thì tương đối trầm trọng.

Cả đường hắn đến đây đã nhìn thấy rất nhiều cảnh tượng hỗn loạn.

Có chạy trốn, có người vì yêu ma mà tan nhà nát cửa. Cũng có từng đội cao thủ vội vàng bay qua từ bốn phương tám hướng.

Dáng vẻ thần hồn nát thần tính như ngày tận thế.

“Mẹ nó phải đi đâu tìm đệ tử đây?”

Dịch Phong có chút cạn lời.

Lần này ra khỏi đảo Ám Ảnh đã sắp nửa năm, gặp được vô số người nhưng chẳng có ai thỏa mãn điều kiện nhận đồ đệ của hắn, bây giờ lại thêm loạn thế e rằng tìm đồ đệ càng khó khăn hơn.

Dịch Phong đang than thở, hệ thống đột nhiên truyền đến âm thanh.

“Ting!”

“Kích hoạt điểm kinh nghiệm.”

Nghe vậy.

Ánh mắt Dịch Phong khẽ động,

“Điểm kinh nghiệm?”

“Đây lại là thứ gì?”

Dịch Phong vội vàng bấm vào giao diện hệ thống, xem thử giới thiệu về điểm kinh nghiệm.

Xem xong, hắn hưng phấn suýt nữa nhảy lên.

Bởi vì căn cứ vào giới thiệu của hệ thống, điểm kinh nghiệm này tương đương với điểm khí vận khi trước, chẳng qua điểm kinh nghiệm là một loại giá trị cao cấp hơn điểm khí vận thôi.

Tương lai hệ thống cũng sẽ hoàn toàn hủy bỏ điểm khí vận, điểm khí vận thu hoạch được thông qua tất cả các con đường đều sẽ căn cứ theo tỉ lệ chuyển hóa thành điểm kinh nghiệm nhất định.

Mà chỗ khác biệt giữa điểm kinh nghiệm và điểm khí vận chính là điểm kinh nghiệm có con đường thu hoạch rõ ràng.

Chính là giết quái.

Giết được càng nhiều quái vật, quái vật giết được có cấp bậc càng cao điểm kinh nghiệm được thưởng cũng sẽ càng nhiều.

Chuyện này khiến Dịch Phong rất vui mừng!

Bởi vì phương diện này luôn là một cây gai trong lòng Dịch Phong!

Tuy hắn tính ra được bây giờ mình là đại lão tu vi Chân Tiên tầng ba mươi mốt, hệ thống cũng nói rõ với hắn dùng điểm khí vận có thể thăng cấp, nhưng hắn vẫn cảm thấy rất ảo.

Bởi vì điểm khí vận thu hoạch được khi trước với Dịch Phong mà nói quá hư vô mờ mịt.

Trừ việc bảo đệ tử làm ra chút thành tựu sẽ có thể thu hoạch điểm khí vận ra, Dịch Phong hoàn toàn ngây ngốc với những con đường thu hoạch khác.

Chỉ có thể dựa vào hệ thống thỉnh thoảng bố thí một chút, mỗi ngày còn phải lo lắng đề phòng sợ hãi hệ thống thu hồi lại.

Mà bây giờ có điểm kinh nghiệm hắn hoàn toàn có thể thông qua giết quái từng bước thăng cấp, tốt hơn nhiều so với cảm giác hư vô mờ mịt lúc trước.

Thắng ở chỗ kiên định!

Hơn nữa.

Thông qua hệ thống giới thiệu Dịch Phong biết sau khi kích hoạt điểm kinh nghiệm, cửa hàng hệ thống cũng sẽ đổi mới tương ứng.

Tương lai có thể thông qua điểm kinh nghiệm đổi một vài món đồ khi trước không thể thu hoạch được.

Dịch Phong vội vàng mở cửa hàng hệ thống ra.

Vật phẩm trao đổi đầu tiên khiến Dịch Phong cười như nở hoa.

“Giá trị nhan sắc nghịch thiên.”

“Còn bán cả thứ này sao?”

Dịch Phong không nhịn được sờ mặt của mình, tuy bản thân đã đẹp trai lắm rồi nhưng nếu sau này đủ điểm giá trị cũng chưa chắc không thể tăng giá trị nhan sắc của mình lên.

Dù sao.

Có ai từ chối bản thân mình xinh đẹp hơn đâu chứ?

Mà sản phẩm trao đổi thứ hai khiến Dịch Phong hoan hô tại chỗ.

Có thể đông lạnh thời gian tìm kiếm đồ đệ cuối cùng.

Dịch Phong vui sướng.

Đây là cây gai thứ hai trong lòng Dịch Phong.

Hắn không quên trừng phạt khi không hoàn thành nhiệm vụ này là cắt giảm chín mươi chín phần trăm tu vi của hắn.

Vốn dĩ thời gian trôi đi không tìm được đồ đệ khiến hắn rất hoảng loạn.

Bây giờ xem ra có thể tạm hoãn thời gian một chút, không cần gấp gáp như vậy nữa.

Mà vừa khéo một ít điểm khí vận của Dịch Phong sau khi chuyển hóa thành điểm kinh nghiệm có thể đổi được vật phẩm này.

Sau khi đổi xong, cả người Dịch Phong vui vẻ duỗi lưng.

“Mạn Mạn, về đảo Ám Ảnh trước!”

Dịch Phong nhớ lại đã lâu không về nhà, muốn về xem thử thuận tiện làm cá mặn mấy ngày.

Tìm đồ đệ nhiều ngày như vậy, mệt quá đi mất!

Thu nhóm người Cẩu Tử vào nhẫn không gian, ngồi phịch lên người Mạn Mạn, hóa thành lưu quang chớp mắt bay đi mất.

Không lâu sau.

Dịch Phong đã đến nơi cách truyền tống trận đảo Ám Ảnh không xa.

Đáp xuống nhìn về nơi xa.

Luôn cảm thấy có chút kì lạ, dường như vùng trời đất trước mặt và sau lưng có chỗ nào đó không giống nhau.

Nhưng Dịch Phong lại thấy không có thay đổi gì rõ rệt.

Dịch Phong gãi đầu.

Cũng không nghĩ quá nhiều bèn đi thẳng về trước.

Mà cùng lúc khi Dịch Phong vừa bước vào, một đội tuần tra của liên minh trừ ma vừa khéo bay qua.

“Vừa rồi có phải có một người bước vào không?” Một người trong đó không nhịn được thốt lên.

Những người còn lại lập tức trợn mắt liếc hắn ta.

“Ngươi hoa mắt rồi, cao thủ Trận Giới lấy nơi này làm ranh giới dựng lên màn chắn, qua khỏi màn chắn này sẽ đến gần vùng biển đen tối, bóng đêm vô biên, ma vật tung hoành bên trong, ai lại vào đó chứ, chẳng phải là tìm chết sao?”

Một người trong số đó không nhịn được nói.

“Cũng phải!”

Người nói lúc trước gãi đầu không nghĩ nhiều nữa, tiếp tục cùng đội tuần tra bay xa trên không trung.

“Luôn cảm thấy có chút kì lạ!”

Dịch Phong đi bộ cả đoạn đường.

Bình thường khu vực này tuy không náo nhiệt nhưng tốt xấu gì cũng có thể nhìn thấy những người tu luyện ngẫu nhiên bay qua.

Nhưng bây giờ đừng nói người tu luyện, ngay cả một con chim bình thường cũng chẳng thấy đâu.

Nhưng trừ việc đó ra, trong mắt của hắn hình như cũng chẳng có gì khác biệt.

Để đảm bảo an toàn hắn vẫn thả tất cả động vật ra ngoài.

Dù sao cảm giác của động vật cũng khá nhạy bén.

Nếu thật sự có dị thường, nhất định bọn hắn sẽ có động tĩnh.

Nhưng mà Mạn Mạn vẫn là dáng vẻ sống dở chết dở, con cóc vẫn trợn trắng mắt.

Cẩu Tử chậm rãi bước đi, con rết trên đỉnh đầu đã ngủ say.

Nãi Tề từ đầu đến cuối vẫn là dáng vẻ ngơ ngác, chỉ duy nhất hồn hỏa hiện rõ vẻ hưng phấn.

Nói tóm lại hình như cũng không có gì khác biệt.

“Phù!”

Dịch Phong thở phào một hơi, đập tan tất cả băn khoăn, tiếp tục đi về phía truyền tống trận.

“Grừ!”

Chính vào lúc này một tiếng gầm truyền đến, một bóng người tràn ngập sương đen, vẻ mặt dữ tợn nhanh chóng tấn công Dịch Phong.

“Thứ quỷ quái gì vậy?”

Dịch Phong giật nảy mình, trong lúc nguy cấp rút trường kiếm đâm qua đó.

“A!”

Một tiếng thét chói tai.

Sương đen biến mất, cái bóng kia bị chém thành hai nửa.

Nhìn thi thể trên mặt đất, Dịch Phong tỉ mỉ quan sát.

Thi thể này vể mặt chỉnh thể cũng không khác con người là bao, nhưng không có máu thịt hoàn toàn ở trạng thái da bọc xương, tứ chi cong vẹo, thoạt nhìn như loài bò sát.

Dịch Phong lập tức hiểu ra đây là ma vật.

“Đây là ma vật trong truyền thuyết sao?”

Dịch Phong ngồi xổm xuống đất dùng gậy khều thi thể, chìm vào suy nghĩ.

Chẳng trách khu vực này thoạt nhìn yên tĩnh như vậy.

Thì ra gần đây có ma vật xuất hiện.

Có điều thứ gọi là ma vật này nhìn qua cũng không mạnh lắm mà!

Cũng không đúng...

Trong mắt người bình thường hẳn là rất mạnh, chỉ là ở chỗ của ta lại yếu ớt đến đáng thương.

Dù sao ta cũng là đại lão Chân Tiên tầng ba mươi mốt.

Dịch Phong gật đầu, trong lòng đã có đáp án sau đó đứng lên.

Sau khi đứng dậy hắn phát hiện vậy mà điểm kinh nghiệm của mình tăng lên không ít.

“Ồ?”

“Giết ma vật vậy mà có thể khiến điểm giá trị của ta tăng nhiều như vậy!”

Ánh mắt Dịch Phong sáng lên như thể phát hiện bảo tàng gì đó.

Hắn không nhịn được còn muốn gặp nhiều ma vật hơn nữa.

Nhưng cả đoạn đường này trừ ma vật kia ra không còn phát hiện ma vật nào khác.

Xoa cái bụng hơi đói, Dịch Phong vẫn dự định trở về đảo Ám Ảnh.

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương