Người Trên Vạn Người(Truyện Chữ DỊCH)
Chapter 900 Trò đùa vô bổ.

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 900: Trò đùa vô bổ.

Đi ra cửa phòng.

Liền thấy cẩu tử, Nãi Tề ghé vào cánh cửa run rẩy không thôi.

Đối với việc trở về của đám động vật này, Dịch Phong không bất ngờ chút nào.

Dù sao cái thứ đồ chơi Lâu Bản Vĩ này cũng đi ra từ hệ thống, mà hệ thống ở trên người mình, nên có trở về cũng không ngoài ý muốn chút nào.

Mà gặp phải Lâu Bản Vĩ cả ngày mang theo đám cẩu tử này, trở về cũng hợp tình hợp lý.

Dịch Phong bắt đám này dạy dỗ một chút, mới ngửa đầu phơi nắng, ngáy ngủ một giấc.

Trên bầu trời xa xôi.

Hai bóng người tay cầm chum đựng nước, bay về phía biên giới Hoang Vu Chi Địa.

Chính là Hoang Chấn và Trần Hiền vội vàng trở về từ Thiên Lan Sơn Mạch.

Đáng lẽ với thực lực của hai người, không đến mức bay chậm như vậy. Nhưng nhìn chum đựng nước trên tay, hai người cẩn thận từng li từng thi không dám làm văng ra một giọt nào.

“Trận Lão, chúng ta đã trờ về.”

Còn chưa đáp xuống đất, Hoang Chấn đã hô to về phía đám người bên tường.

“Sao?”

Trên bức tường ranh giới, đám người Trận Lão ngẩng đầu nhìn lên.

Lông mày lập tức cau lại.

Chuyện gì thế này?

Không phải về giàn xếp hoà giải mâu thuẫn giữa Hoang Giới và Trận giới sao? 

Sao lại gánh một cái chum trở về?

“Các ngươi làm gì đấy?” Hai người vừa đáp xuống dất, Trận lão nhanh chóng hỏi chuyện: “Chuyện giải quyết thế nào rồi?”

“Trận lão, lúc chúng ta đến Hoang Trận lưỡng giới, mâu thuẫn đã sớm được giải quyết rồi!” Hoang Chấn nói.

“Đã được giải quyết, thật sao?”

Trận lão vội vàng hỏi.

“Trận lão à, nào chỉ giải quyết, quan hệ hai giới hiện tại không biết tốt đến mức nào, ngay cả hậu duệ duy nhất của Trận giới ngài còn đến kết thông gia với Hoang giới chúng ta nữa nha.” Hoang Chấn nói.

“Cái gì?”

“Ngay cả hậu duệ của ta cũng vậy?”

Dù với tâm cảnh của Trận lão thì bây giờ cũng cảm thấy không thể tin nổi.

Mâu thuẫn giữa Hoang Trận lưỡng giới quá sâu, xưa nay không thể giải quyết dễ dàng như vậy được. Thậm chí khi hắn phái Hoang Chấn và Trần Hiền trở về cũng không ôm hi vọng gì nhiều, nghĩ chỉ cần hoà hoãn không nội chiến cũng tốt rồi.

Bây giờ hắn lại nghe nói giao tình của của Hoang Trận lưỡng giới cực kỳ tốt, thậm chí hậu nhân duy nhất của hắn kết thông gia?

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Trận lão vội hỏi.

“Trận lão, chuyện là thế này, được một vị cao thủ ở Thiên Lan Sơn Mạch sắp xếp giản hoà.”

Trần Hiền vội vàng giải thích, còn nói thêm đầu đuôi gốc ngọn đống tin tức thăm dò được.

“Hả?”

“Có một vị cao thủ trên Thiên Lan Sơn Mạch sao? Xem ra còn vài cao thủ ở Tiên giới và Bát giới mà chúng ta không biết!” Trận lão kinh ngạc không thôi, mặt mũi đầy vẻ tán thưởng nói: “Mà thủ đoạn của người này cũng thật cao minh, có thể giải quyết mâu thuẫn giữa Hoang giới và Trận giới dễ như trở bàn tay, thật khiến người ta không ngờ tới!”

“Đúng rồi. Theo như tốc độ các ngươi miêu tả, thực lực của hắn chắn hẳn cũng cường đại vô cùng. Vì sao, sao các ngươi không đi phỏng bái hắn?” Trận lão hỏi tiếp.

“Bẩm Trận lão, chúng ta nhanh chóng chạy đến núi Thiên Lan, nhưng lúc đến nơi hắn đã đi rồi.” Trần Hiền một năm một mười nói: “Chúng ta chờ ở đó rất lâu, hắn cũng không về.”

“Ôi!”

Trận lão nghe vây, mặt mày tiếc nuối vô cùng.

“Giờ vết nứt càng ngày càng rộng, áp lực chúng ta chống đỡ cũng càng ngày càng nhiều. Vị cao thủ họ Lâu oanh liệt một thời ở Thiên Chi Tiên Điện hôm đó cũng không thấy tung tích. Nếu bây giờ có thể nhờ vị cao thủ ở Thiên Lan Sơn Mạch đến giúp đỡ, thì áp lực của chúng ta sẽ giảm đi không ít!”

“Trận lão đừng nản chí. Mặc dù chúng ta không tìm được vị cao thủ kia, nhưng mang về được thứ này quan trọng hơn nhiều. Hoang Chấn đầy vẻ hưng phấn nói.

“Thứ quan trọng hơn?”

Đôi mắt Trận lão chớp chớp.

Những người khác cũng nhìn theo.

Hiện tại.

Còn có gì quan trọng hơn việc trực tiếp mời cao thử tới đây tiếp viện nữa?

“Là cái vạc nước này sao?”

Trận lão thấy cái chum nước lù lù bên cạch.

“Đúng. Chính là cái chum nước này, nhất định có thể giải quyết được tình hình khẩn cấp trước mắt.” Vẻ mặt Hoang Chấn đầy kích động nói.

Nghe Hoang Chấn nói vậy, mọi người ở dây lập tức thích thú hiếu kỳ hẳn lên.

Không lẽ thật sự là vật tốt sao?

Đám người đi về phía chum nước.

Ngay lúc đám người rửa mắt đợi xem, tay Hoang Chấn vung lên, lấy cái nắp đóng vạc nước một phát xốc lên.

Một mùi hôi thối xông thẳng vào mũi.

Lập tức đem lại gần đám người, xông thẳng mặt.

Đặc biệt là Trận lão đứng đầu, khi ngửi cái mùi hương kia cơ thể choáng ngợp như dời sông lấp biển, biểu cảm trên mặt thay đổi hơn chục lần, suýt chút nữa hất văng tại chỗ.

“Hoang Chấn, Trần Hiên, các ngươi...”

“Thật to gan, dám trêu đùa bọn ta.”

Mọi người lui lại theo phản xạ, nhìn chằm chằm mắng hai người Trần Hiền xối xả.

“Không phải đâu, làm gì trêu đùa các ngươi, các người đừng nghĩ chỉ là phân, đây là báu vật đó!”

 

Chương 1054: Trò đùa vô bổ. (2)

Hoang Chấn vội vàng giải thích: “Nó có công dụng to lớn vô cùng, có thể thanh trừ hắc khí trong cơ thể của chúng ta. Không tin các ngươi cố gắng ngửi một chút, hít sâu một hơn, cảm thấy tinh thần dễ chịu thanh thản hơn phải không?”

Hoang Chấn thà không giải thích.

Giải thích một hơi, từng ánh mắt phẫn nộ lao tới.

Cầm một đống phân nói là bảo vật, còn mẹ nó tâm thần thanh thản, đám người này hận không thể hai tay bóp chết hai tên Hoang Chấn này.

Nhất định phải nhịn...

“Được rồi, lần sau không được đùa giỡn vô bổ như kiểu này nữa.”

Dù bình thường tính tình Trận lão tương đối tốt, nhưng giờ cũng đen mặt khiển trách một tiếng.

Nói xong.

Liền dẫn đám người đi về phía ranh giới bức tường, để hai người Trần Hiền với Hoang Chấn lẻ loi trơ trọi.

“Cái này thật sự là bấu vật đó!”

Trần Hiền hô lên.

Sao lại không có ai tin hắn?

Thế nhưng mặc cho hai người hô thế nào, cũng không có ai để ý đến.

“Ahhh!”

Đúng lúc này.

Một gã nam tử toàn thân toả ra hắn khí. Tiếng gào thét từ đám người đang ngồi xếp bằng bên ranh giới bức tường cũng cùng lúc vang lên.

“Hùng Thiên!”

Thấy thế.

Sắc mặt Trận lão đại biến, đôi mắt lập tức đỏ lên.

Những người khác liền hốt hoảng, không biết nên làm thế nào.

Tuyệt đối không ngờ rằng, ngay cả Hùng Thiên cũng hoá ma.

Hắn là người xuất sắc nhất trong những thủ biên nhân ở đây. Thực lực gần như là Chân Tiên tầng thứ ba, là điện chủ của Thiên Chi Tiên Điện, có thể nói là thiên chi kiêu tử chân chính.

Ngay cả người thế này mà hoá ma, tình thế ác liệt như nào cũng có thể nghĩ ra được.

“Ahhh!”

“Ôh ahhhh!”

Trên trời, Hùng Thiên gào thét không ngừng.

Dưới tình huống hắc khí nổi lên mạnh bạo, lông tóc toàn thân dựng thẳng, quần áo nứt toạt, lộ ra cả người đầy cơ thịt sắc bén.

Tròng mắt lúc thì hoá đỏ tràn ngập lệ khí, lúc thì khôi phục lại vẻ thanh minh ban đầu.

“Giết ra, nhanh giết ta đi.”

“Ta không khống chế nổi nữa. Ahhh... Nếu không giết ra, đến khi ta hoá ma hoàn toàn, tổn thất quá lớn ahhhh....”

Hùng Thiên gào thét giữa không trung.

Trời gian giữ được thanh tĩnh trong mắt ngày càng ngắn.

“Trận lão, nhanh nghĩ biện pháp, nhanh nghĩ biện pháp đi!”

“Đúng vậy. Phải cứu Hùng Thiên đại ca, nếu như hắn cũng...”

“Cầu xin ngươi, nhất định phải cứu hắn!”

Những cao thủ còn lại đều luống cuống hoàn toàn, ngay lúc này nhao nhao không có chừng mực.

Mà bàn tay chống quải trượng của Trận lão cũng run rẩy không ngừng, một dòng lệ chảy xuống, ánh mắt đục ngầu nhìn chằm chằm vào Hùng Thiên.

Lúc này không cho phép hắn được suy nghĩ nhiều.

Đôi mắt khẽ động, rốt cuộc cũng nổi ác tâm, hạ quyết định.

“Ra tay đi!”

“Trấn sát!”

Nói xong câu này, đôi mắt Trận lão khép lại, cây quải trượng trong tay chịu không nổi rơi xuống đất, cả người già đi rất nhiều.

“Hả!”

“Ôi...”

Âm thanh nghẹn ngào vang lên khắp nơi, một đám ánh mắt đỏ hồng bắt đầu ngưng tụ công kích.

Bởi vì bọn hắn hiểu rõ.

Bọn hắn không thể không động thủ.

Nếu Hùng Thiên hoá ma hoàn toàn, mất hết ký trí, cộng thêm thực lực ban đầu nhờ ma hoá mà mạnh mẽ lên rất nhiều, không ai ở đây có thể cản nổi.

Đến lúc đó.

Sẽ là một trận đại nạn.

“Đừng!”

“Để chúng ta thử một chút!”

Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, Trần Hiền và Hoang Chấn nâng cái chum nước lên, bay nhanh về phía Hùng Thiên.

Cái chum chứa phân này rõ ràng có tác dụng với hắc khí trong cơ thể, hai người đã từng cảm nhận được, tuy không biết có ích gì với Hùng Thiên sắp hoá ma không, nhưng hai người vẫn muốn thử xem.

Bỗng nhiên xuất hiện hai bóng người gánh một chum đầy phân, lập tức hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

Làm cho mọi người ngây ra ngừng công kích.

Nhờ vậy mà Trần Hiền và Hoang Chấn có thể xông đến cách Hùng Thiên không xa.

Hai người liếc nhau, vào lúc này không quan tâm có lãng phí hay không, nâng chum nước lên tạt về phía Hùng Thiên.

“Bạch!”

Lập tức cả người Hùng Thiên dội đầy nước bẩn.

Thấy thế, sắc mặt Trận lão tái xanh, dậm chân hô to: “Nghịch ngợm!”

Nhưng khi hắn vừa dứt lời.

Luồng hắc khí mời vừa rồi còn tung hoành khắp người Hùng Thiên, bị cái chum nước bẩn này hắt hết, tựa như một đống lửa đang cháy phần phật bị nước dập tắt.

Dập tắt ngay tức khắc!

Cả người mềm nhũn ngã xuống đất.

“Cái gì?”

“Cái này...”

Thấy hắc khí trên người Hùng Thiên đột nhiên biến mất, mọi người ở đây kinh hãi lao nhao, mắt trừng lớn không tin được chuyện vừa mới xảy ra.

Mà Trận lão đứng một bên, vừa mới nhặt quải trượng lên, lại run rẩy ngã xuống đất.

Nhưng mọi người phản ứng lại rất nhanh, liều mạng bay về phía Hùng Thiên.

“Hùng Thiên.”

“Hùng Thiên ca.”

“Ngươi sao rồi?”

“Ngươi có ổn không?”

Mọi người vây quanh Hùng Thiên, tuy trong lòng còn cảnh giác với ma hoá bên trong Hùng Thiên, nhưng trong mắt vẫn loé lên tia hi vọng.

“Ta...”

“Ta không sao.”

Hùng Thiên ngẩng đầu nhìn mọi người, hậu tri hậu giác nói: “Hắc khí trong người ta, dường như biết mất hết rồi.”

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương