Người Trên Vạn Người(Truyện Chữ DỊCH)
Chapter 896 Ủng hộ của Tô Bạch.

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 896: Ủng hộ của Tô Bạch.

Hắn thực sự không nghĩ ra, toàn bộ những trưởng lão thuộc phe cánh của hắn lại đột nhiên phản bội bán đứng hắn.

“Hừ!”

“Chúng ta vốn luôn trung thành tận tâm với tông chủ, sao có thể nói tông chủ cho chúng ta cái gì hả?”

Đám người Nhị trưởng lão trào phúng liếc nhìn Tôn Tử Mi. Sau đó tất cả cùng xông lên phong bế huyệt vị của hắn, kéo hắn xuống dưới.

“Chư vị, ngoài chuyện của Đại trưởng lão, ta còn có việc muốn thông báo cho mọi người.”

Sau khi Đại trưởng lão bị dẫn đi, lòng bàn tay Nhị trưởng lão khẽ ấn.

Tiếng mọi người tranh cãi ầm ĩ liền im bặt, ánh mắt hướng về đám người Nhị trưởng lão.

“Thì ra tin đồn về Dịch Phong cô gia là giả!”

“Hắn vừa là người xuất hiện đầu tiên, vừa phá vỡ kỷ lục hai ngày của Thiên Bá Tông, thực sự không phải vì Dịch Phong cô gia bỏ cuộc sau hai ngày đã đi ra, mà là vì Dịch Phong cô gia chính là người đầu tiên. Chỉ trong hai ngày mà hắn thành công thông quan, phá vỡ kỷ lục từ xưa đến này của Thiên Bá Tông.”

Nhị trưởng lão lớn giọng thông báo.

Nói cho cùng.

Từ khi ở đình viện của Dịch Phong phát hiện ra thân phận lão đại của hắn, đến nay, đám trưởng lão bọn hắn sao có thể nhàn rỗi.

Sao khi nghe ngóng được chút tình huống thực tế.

Đối với tin tức này, đám trưởng lão đã biết được thực lực của Dịch Phong không hề bất ngờ chút nào. Bởi vì theo bọn hắn, mọi chuyện vốn phải như vậy.

Chỉ có điều.

Đám người không biết chuyện gì ồ lên.

“Trời ạ.”

“Hoá ra là hạng nhất.”

“Đúng vậy. Thật lợi hại!”

“Tên Dịch Phong cô gia kia, lúc trước chúng ta hoàn toàn hiểu lầm Dịch Phong cô gia?”

Từng giọng nói kinh ngạc truyền ra, đầy vẻ khó tin.

“Cho nên ta đề nghị, thời gian tông chủ bế quan, tạm thời để Dịch Phong cô gia kia trông coi Bách Luyện Tông.”

Nhị trưởng lão đúng lúc hô lên.

“Tán thành.”

“Ta đồng ý...”

Trong chốc lát, tiếng tán thành của mọi người đồng loạt vang lên.

Mặc dù rất nhiều người chưa từng thi đáu ở Thiên Bá Tông. Nhưng cũng hiểu rõ chỉ trong hai ngày đã thông quan là thể hiện điều gì.

Càng khỏi phải nói, bây giờ Đại trưởng lão đã ngã xuống, lại thêm đám người trưởng lão lôi kéo, hiển nhiên tình hình nghiêng về một bên.

“Xin mời đại nhân ngồi.”

Nhị trưởng lão xoè bàn tay ra.

“Hả...”

Dịch Phong nhéo nhéo cái mũi.

Vốn lúc đầu khi chất vấn Đại trưởng lão, hắn còn nghĩ bụng sẽ xuất ra chút thực lực thể hiện cho đám gà yếu ớt trước mặt xem.

Nhưng giờ xem ra việc này không cần thiết. Đám người này đều đã biết sự lợi hại của hắn nha.

Vậy thì cung kính không bằng tuân mệnh.

Hơn nữa vốn dĩ chỉ là một thái kê tông, hắn ngồi lên chủ vị cũng không có gì áp lực.

“Bái kiến đại nhân.”

Khi Dịch Phong vừa ngồi xuống, đám người nhao nhao đến chào.

“Không cần khách khí, bình thân... Đứng lên đi.”

Mặc dù là một đám gà yếu ớt, nhưng ngồi ở vị trí này đúng là làm cho Dịch Phong có chút lâng lâng, khoé môi giương lên, bình tĩnh nói một câu.

.......

Thiên lao Bách Luyện Tông.

Ánh nến lập loè, hiện ra một luồng u ám.

Hương vị mục nát cùng mùi hôi thối không biết tên, khiến người ta ghê tởm buồn nôn.

Toàn bộ nơi này đều do vật liệu đặc biệt tạo thành, bên trong cũng được bố trí các loại trận pháp cấm kỵ. Người bị cầm tù trong đó, dù có thực lực cũng không cách nào thi triển để trốn thoát.

Tôn Tử Mi bị nhốt ở trong này, gương mặt đầy vẻ không cam lòng.

Nhưng hắn bây giờ.

Vẫn còn tia hi vọng cuối cùng.

Đó chính là tên nhóc thần thái sáng láng trước mắt.

Đệ tử môn quan đắc ý nhất của hắn - Tôn Trung Hoàng.

“Ta nói đám cỏ đầu tường Nhị trưởng lão bọn họ sao bỗng nhiên phản bội, hoá ra là vì nguyên nhân này.” Tôn Tử Mi nghe Tôn Trung Hoàng kể ra mới biết nguyên nhân là thế nào.

“Vậy sư tôn, giờ chúng ta nên làm gì bây giờ?” Tôn Trung Hoàng không nhịn được hỏi.

“Hừ, ta đúng là nhìn nhằm tên Dịch Phong này, không ngờ hắn lại có thiên phú như vậy, chắc chắn thực lực cũng không thấp. Chiêu này của Thi Thanh Vũ quả nhiên đủ sâu.” Tôn Tử Mi cười lạnh nói: “Nếu là trước đây, sư đồ chúng ta hoàn toàn chỉ có thể nhận thua, nhưng bây giờ thì không chắc.”

“Lời này của sư tôn là thế nào?” Đôi mắt Tôn Trung Hoàng chớp một cái, không nhịn được hỏi.

“Ngươi biết không, trong tông môn của chúng ta thực ra có một siêu cao thủ ẩn nấp!” Tôn Tử Mi nhìn thoáng xung quanh, nhẹ giọng nói.

“Sao?”

Con ngươi Tôn Trung Hoàng co lại, còn có chuyện này sao?

“Không sai. Thực ra chuyện này người biết cũng không ít. Chỉ có điều tông môn đem tin tức này ép xuống thôi.” Tôn Tử Mi nói: “Vị siêu cao thủ này tên là Tô Bạch, không biết vì sao lại làm tạp dịch ở Bách Luyện Tông chúng ta.”

“Theo ta được biết, vị cao thủ này vô tình bại lộ thực lực ở Thiên Bá Tông. Cho nên dẫn đến việc gần như toàn bộ hạ tông chạy đến tặng lễ Bách Luyện Tông chúng ta, hơn nữa còn có cả thượng tông. Khoảng thời gian trước, vô số tông môn trưởng lão vì chuyện này mà đến Bách Luyện Tông chúng ta, chắc hẳn ngươi cũng biết chứ?” Tôn Tử Mi hỏi.

 

“Ta tự hỏi sao lần trước nhiều trưởng lão ngoại tông đến như vậy, hoá ra vì nguyên nhân này.”

Vẻ mặt Tôn Trung Hoàng đầy ngạc nhiên.

“Đúng. Chính là vì hắn.” Tôn Tử Mi trịnh trọng nói: “Bên ngoài đoán thực lực Tô Bạch là Chân Tiên tầng thứ mười, nhưng ta đoán chắc chắn hơn, hẳn là Chân Tiên tầng thứ mười ba trở lên mới đúng.”

“Vì sao người đoán vậy?”

Tôn Trung Hoàng hỏi.

“Hừ. Vì tất cả mọi người đều sơ suất một chuyện. Đó chính là Thiên Bá Tông tặng lễ. Ai cũng biết Thiên Bá Tông có hai vị lão tổ, đều có thực lực Chân Tiên tầng thứ mười ba. Nếu Tô Bạch chỉ ở tầng thứ mười, sao hai vị lão tổ kia có thể tặng lễ lôi kéo. Tuyệt đối sẽ không tặng quà quý giá như vậy, ấy thế mà bọn họ lại tặng thu hoạch của bảy thành mười năm qua!”

“Bảy thành, có nghĩa là cái gì?”

“Dâng lễ!”

“Nói cách khác, Tô Bạch này, thực lực so với hai vị lão tổ kia nhất định còn cường giả hơn!” Tôn Tử Mi thông suốt suy luận.

Tôn Trung Hoàng bừng tỉnh đại ngộ.

“Chỉ là, một điểm duy nhất chính là, Tô Bạch này lại làm tạp dịch ở chỗ Dịch Phong.”

Tôn Tử Mi nhíu mày, sau đó nói: “Nhưng ta cũng không cho rằng có quan hệ gì giữa Dịch Phong và Tô Bạch. Dù sao Tô Bạch đã ở tông môn chúng ta mấy năm, trước khi Dịch Phong tới, hắn cũng làm tạp dịch cho những người khác. Cho nên giờ làm tạp dịch cho Dịch Phong chỉ là trùng hợp thôi!”

Tôn Trung Hoàng gật gật đầu.

Cũng rất tán thành ý kiến của Tôn Tử Mi.

“Vậy sư tôn, ý của ngài là?”

Tôn Trung Hoàng nhìn về phía Tôn Tử Mi, dò hỏi.

“Việc ta cần ngươi làm là, tiếp cận Tô Bạch, ráng sức có được sự ủng hộ của Tô Bạch!”

Tôn Tử Mi trịnh trọng dặn dò: “Đây là cơ hội lật kèo cuối cùng của sư đồ ta. Chỉ cần ngươi lôi kéo được sự ủng hộ của Tô Bạch, thì Thi Thanh Vũ, Dịch Phong hay đám trưởng lão kia là cái thá gì chứ.”

“Chỉ cần ngươi được Tô Bạch ủng hộ, thì Thiên Bá Tông và vô số hạ tông kia cũng sẽ ủng hộ.”

“Ngươi tưởng tượng một chút, đây là kiểu sức lực cường đại gì?”

Đôi mắt Tôn Trung Hoàng sáng lên.

“Không phải ngươi thích Thi Thanh Vũ sao?”

“Kế hoạch trước đây của chúng ta, chỉ cần ngươi và Thi Thanh Vũ thành thân, ngăn chặn Thi Thanh Vũ, gắng làm cho nàng ta không thể đoạt quyền.”

“Nhưng nếu ngươi được Tô Bạch ủng hộ thì lại khác. Ngươi có thể trực tiếp leo lên vị trí Tông chủ, Thi Thanh Vũ chỉ có thể dựa dẫm vào ngươi!”

Nói đến đây, Tôn Tử Mi giương miệng cười tươi như nở hoa trong bụng.

Mắt Tôn Trung Hoàng cũng lấp loé ánh quang, trong lòng kích động hưng phấn dâng trào.

“Nhưng mà sư tôn, với thân phận của Tô Bạch, người tiếp cận cùng nịnh bợ hắn chắc chắn không thiếu, làm sao ta có thể chiếm được tiên cơ giành được sự ủng hộ của Tô Bạch trước người khác được?” Tôn Trung Hoàng hỏi lại.

Tôn Tử Mi cười một tiếng sâu hiểm khó dò.

“Hừ. Đám người ngu dốt kia chắc chắn không cách nào chiếm được tiên cơ. Với loại thực lực cao nhân này của Tô Bạch, càng không thể tuỳ tiện nịnh bợ là được.”

“Vậy sư tôn, ngươi có biện pháp gì?” Tôn Trung Hoàng gấp gáp hỏi.

“Người như thế, chỉ cần biết khẩu vị của hắn, biết hắn cần gì rồi tiến hành dâng tặng, mới có thể nhận được sự ủng hộ của hắn.”

“Mà cái này, vi sư đã sớm chuẩn bị.”

Tôn Tử Mi cười lạnh nói: “Khoảng thời gian gần đây, ta điều tra rất nhiều chuyện liên quan đến Tô Bạch. Nhờ vậy mà biết được, hắn rất cần xác chết của bọn yêu thú.”

“Xác chết của đám yêu thú?”

Tôn Trung Hoàng vô cùng ngạc nhiên.

“Không sai. Chính là xác chết của mấy con yêu thú.”

Tôn Tử Mi nắm chắc phần thắng trong tay nói: “Lúc đầu hắn đã liều mạng săn bắt mấy con yêu thú sau núi tông môn ta, đến Thất Thải Hắc Ô trong tông cũng không thoát khỏi độc thủ của hắn.”

“Sau này hắn lại cứu huynh trưởng của Vương Việt, chi phí xuất thủ cũng là Vương Việt góp thất thải bảo anh ra!”

“Mấy ngày hôm trước phía sau núi thường xuyên truyền ra những âm thanh đánh nhau chấn động. Mặc dù ta bận nên không đi xem thử, nhưng chắc hẳn hắn đang săn yêu thú ở đó!”

“Cho nên ta kết luận...”

Tôn Tử Mi trịnh trọng nói như đinh đóng cột: “Có lẽ tên Tô Bạch này đang luyện chế loại đan dược nào đó, hoặc là nấu vị thuốc nào đó nên mới cần nhiều yêu thú làm nguyên liệu, yêu thú càng có giá trị với hắn càng hữu dụng!”

Gương mặt Tôn Trung Hoàng đầy vẻ bội phục.

Không ngờ sư tôn hắn đến chuyện này cũng biết.

“Thế theo ý sư tôn là ta nên bắt đầu từ phương diện này sao?” Tôn Trung Hoàng hỏi, lông mày cũng nhíu lại nói: “Nhưng là xác của yêu thú cấp cao đáng giá đó, đồ nhi phải kiếm ở đâu đây!”

“Ta đã chuẩn bị trước rồi!”

Tôn Tử Mi vung tay, nói: “Dưới chân núi là sào huyệt của Phi Sát thú, lập tức đến đó mang xác của Phi Sát thú đưa cho Tô Bạch.”

“Là sao hả sư tôn?”

“Phi Sát thú?”

“Đây không phải là toạ kỹ đã kết khế ước với ngài sao? Sao ngài có thể làm vậy?” Tôn Trung Hoàng ngạc nhiên hỏi.

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương