Người Trên Vạn Người(Truyện Chữ DỊCH)
Chapter 880 Chẳng lẽ lão tổ bị xuống đất ăn tỏi rồi?

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 880: Chẳng lẽ lão tổ bị xuống đất ăn tỏi rồi?

Chuyện gì đang xảy ra vậy? 

Không phải nói Thánh Sơn Địa Cung gặp mạnh thì mạnh, gặp yếu thì yếu sao?

Tại sao trong nháy mắt Dịch Phong đã từ điểm xuất phát đến điểm kết thúc?

Đột nhiên lại không linh nghiệm? 

Những năm trước, cho dù là người đầu tiên thông qua cửa ải thứ nhất, không tốn một tháng cũng phải hai mươi ngày, Dịch Phong thì ngược lại, chỉ trong một cái nháy mắt? 

Hai người nhớ tới lời nói lúc trước, nhất thời trên mặt có cảm giác nóng bỏng.

Nhưng đây không phải điều làm cho hai người kinh hãi nhất, điều khiến bọn hắn không hiểu được nhất chính là, không phải lão tổ tự mình thủ quan sao?

Dịch Phong lướt qua hắn mà không hề dừng lại chút nào?

Trên mặt hai người tràn ngập dấu chấm hỏi. 

Đang lúc hai người còn bận sững sờ, La Nguyên tựa hồ phát hiện ra cái gì đó, lại một lần nữa kinh hô thành tiếng.

“Mau nhìn kìa.”

“Ấn ký của lão tổ đã trở nên yếu đi.” 

La nguyên nhịn không được kinh hô.

Vương Y Vận nhìn lại, cũng kinh hãi vô cùng.

Quả nhiên. 

Ấn ký điểm sáng đại biểu cho Đặng Triêu vừa rồi còn bình thường, thoáng cái đã yếu đi rất nhiều, chập chờn giống như sắp tắt.

Bởi vì bản thân Tinh Hà Đồ có ràng buộc sâu sắc với Thánh Sơn Địa Cung, bởi vậy mức độ mạnh yếu của chấm sáng trên Tinh Hà Đồ có thể chỉ ra trạng thái sinh mệnh của mỗi một người trong Thánh Sơn Địa Cung 

“Chẳng… chẳng lẽ lão tổ đã bị giết trong một chiêu?”

La Nguyên run rẩy hỏi.

Nghe vậy, trong lòng Vương Y Vận cũng lộp bộp một tiếng.

Cũng may, ấn kí đại biểu cho lão tổ Đặng Triêu tuy rằng đích thật đã yếu đi rất nhiều, nhưng cuối cùng vẫn không tiêu tán.

Thấy điều này.

Hai người mới thở phào nhẹ nhõm. 

“Vậy kế tiếp nên làm cái gì bây giờ?” 

La Nguyên lại hỏi.

“Nhìn ấn ký của lão tổ là biết tất nhiên đã xuất hiện biến cố nào đó, ngươi ở chỗ này trông chừng cho kỹ, ta đi thông báo cho Tằng Hiền lão tổ.”

Vương Y Vận lập tức ra quyết định.

Lúc này hai người chia nhau làm việc. 

Cùng lúc đó, ở cuối cửa ải thứ nhất, lão tổ Đặng Triêu cứ thế té xỉu tại chỗ.

Lúc Dịch Phong đi qua còn không sao.

Thế nhưng khí lưu phía sau mà hắn và Mạn Mạn đi qua tạo ra đã trực tiếp đánh lão tổ Đặng Triêu ngất xỉu.

Đáng lẽ Đặng Triêu thân là Chân Tiên tầng mười ba, coi như một cao thủ rất mạnh mẽ, không đến mức bị một làn gió khiến cho biến thành như vậy.

Nhưng mà.

Khi tốc độ đạt tới một mức nhất định, cho dù là một dòng khí lưu đơn giản cũng sẽ biến đổi về chất.

Đương nhiên.

Cũng chỉ có thể trách vị lão tổ này đen đủi.

Thông đạo tuy nói là thông đạo, kỳ thực là một không gian rất lớn, chỗ Đặng Triêu trấn giữ là con đường tất yếu mọi người phải đi qua để tới đích.

Có điều.

Những đệ tử khác đều không bị khí lưu ảnh hưởng, chỉ có vị lão tổ này.

Đồng thời, Dịch Phong đã tiến vào cửa ải thứ hai.

Dịch Phong vốn tưởng rằng cửa ải thứ hai cũng có thể trực tiếp cưỡi Mạn Mạn đến đích, nhưng đến nơi này mới phát hiện cửa ải thứ hai không phải là con đường thẳng tắp, mà uốn lượn quanh co giống như mê cung. 

Với tốc độ của Mạn Mạn, Dịch Phong thật sự sợ nó không kịp rẽ, sau đó đâm đầu vào tường mà chết. 

Cho nên Dịch Phong không lựa chọn cưỡi Mạn Mạn, mà lấy ra thanh phi kiếm hệ thống đã từng đưa cho hắn.

Thận trọng.

Phi hành dán sát mặt đất trong thông đạo âm u, thỉnh thoảng có động tĩnh truyền đến làm cho người ta sởn tóc gáy. 

Bàn tay Dịch Phong vung lên.

Rút ra một cái chảo.

Cái chảo này do hắn tự tay chế tạo khi ở thành Bình Giang, trọng lượng và vật liệu đều là hắn cố ý bỏ công lựa chọn. 

Tóm lại dùng cái chảo này, Dịch Phong cảm thấy so với cầm đao cầm kiếm còn vừa tay hơn.

 Không chỉ có thể công kích khi gặp nguy hiểm, đụng phải phi tiêu ám khí gì đó thì còn có thể làm lá chắn.

“Hả??”

Đúng lúc này, Dịch Phong phát hiện một cái tổ ở cách đó không xa.

Trong tổ.

Có một quả trứng khổng lồ, trông giống như một quả bóng đá lớn. 

Nhất thời Dịch Phong thấy phát thèm.

Từ sau khi tới tiên giới, hắn chưa từng được ăn trứng. 

Hơn nữa Dịch Phong chưa thể không cần ăn uống mà vẫn sống được, từ khi đại hội bắt đầu đến bây giờ, đã mấy canh giờ hắn không được ăn rồi.

Lại liếc mắt nhìn cái chảo trong tay.

Quả thực quá hợp lý —— Không chê vào đâu được!

Dịch Phong bận bịu chuẩn bị một phen, lấy từ nhẫn trữ vật mấy cây củi, dùng hai tảng đá kê chảo lên cao, sau đó đốt lửa.

Tiếp theo đổ dầu vào chảo nóng. 

Sau đó lại nhẹ nhàng đập trứng vào tảng đá bên cạnh, vỏ trứng vang lên thanh âm vỡ vụn, lòng trắng và lòng đỏ trứng trượt xuống, vừa vặn trải đầy chảo.

Dịch Phong rắc đều muối lên, tay cầm chảo lại lật qua lật lại, lúc này món trứng rán đã được hắn nấu xong.

“Thơm quá!”

Dịch Phong lấy ra một đĩa đậu phộng, một chút thịt bò khô, hai lạng rượu, tựa vào bên tường hưởng thụ.

Chương 1027: Chẳng lẽ lão tổ bị xuống đất ăn tỏi rồi? (2)

“Tuyệt vời!”

Dịch Phong cảm thấy tràn ngập thỏa mãn, ước chừng tốn hai khắc đồng hồ mới ăn sạch sẽ.

Phủi tay mấy cái, Dịch Phong duỗi lưng, sau đó mới cất hết đồ đạc vào trong nhẫn trữ vật.

Nhớ ra Thi Thanh Vũ cho hắn hai mươi vạn tiên tinh, hắn lại nhịn không được muốn lấy ra nhìn một chút.

Nhưng vừa nhìn, nhất thời trợn tròn mắt.

“Túi tiền của ta đâu?”

Dịch Phong nhất thời mở to hai mắt, vẻ mặt bối rối.

Lúc trước Thi Thanh Nghiên cho hắn một cái túi càn khôn, toàn bộ hai mươi vạn đều bỏ vào trong túi càn khôn này, kích thước không khác gì túi tiền.

- Không đúng, ta nhớ rõ ràng đã đặt ở trong nhẫn không gian mà!

Dịch Phong cẩn thận hồi tưởng lại.

Thời điểm mình ở cửa ải thứ nhất, đã từng thả Mạn Mạn ra, còn lấy ra một thanh bảo kiếm, cho nên rất có thể là thời điểm cầm đồ lấy nó ra.

Nhớ tới hai mươi vạn tiên tinh, nhất thời Dịch Phong không quản được cái gì mà đại hội với thi đấu, quay đầu lại chạy về phía cửa ải thứ nhất.

Mà không lâu sau khi Dịch Phong rời đi, toàn bộ cửa ải thứ hai phát ra một tiếng kêu kinh thiên động địa.

Một con chim gầy trơ xương, trên người không có một sợi lông, giống như một bộ thi thể xuất hiện ở chỗ này, nhìn vỏ trứng trên mặt đất mà tràn ngập phẫn nộ.

“Kẻ nào, rốt cuộc là kẻ nào ăn trứng của ta!”

Âm thanh tức giận gào thét phát ra từ miệng nó.

Phải biết rằng, thân là Tử Linh Điểu, tất cả sự tiến bộ tu vi của nó đều không thể thiếu đi quả trứng.

Nó sẽ ấp trứng nở ra chim non trước, lúc linh trí chim non vừa khai mở, lại nuốt sống vào bụng, tiếp theo luyện hóa, cuối cùng đề cao tu vi bản thân.

Rõ ràng quá trình này cực kỳ tàn nhẫn.

Cho nên bình thường nhân loại sẽ không giao tiếp với Tử Linh Điểu, thậm chí khi gặp loại sinh vật có tập tính ác liệt bậc này, sẽ không nói một câu mà lập tức tiêu diệt.

Chỉ là không biết tại sao trong Thiên Phách Tông lại khế ước một con thú như vậy.

Nhưng mặc kệ như thế nào, đối với Tử Linh Điểu mà nói, ăn trứng của nó chẳng khác nào khiến nó bị tước đoạt tu vi cảnh giới.

“Nhân loại, ta muốn ngươi chết.”

“Mặc kệ ngươi là ai!”

Tử Linh Điểu tìm theo một chút khí tức lưu lại, cấp tốc đánh về phương hướng Dịch Phong rời đi.

Mà lúc này Dịch Phong đã một lần nữa trở lại điểm cuối cửa ải thứ nhất, tiếp theo vội vàng tìm trên mặt đất một phen.

Nhưng cũng không phát hiện ra thứ gì cả.

Nghĩ đến đây, hắn vội vàng mở nhẫn không gian triệu hoán Mạn Mạn ra, muốn nhanh chóng trở về điểm xuất phát.

Đó là hai mươi vạn tiên tinh!

Nếu bị người khác nhặt được thì làm sao bây giờ?

Đây đều là tiền mồ hôi nước mắt của hắn.

Nghĩ về điều này.

Dịch Phong cưỡi Mạn Mạn, mệnh lệnh cho Mạn Mạn dùng tốc độ nhanh nhất vọt tới hướng xuất phát.

Mà cách điểm cuối không xa.

Đặng Triêu đang hôn mê chậm rãi tỉnh lại.

“Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”

“Tại sao ta có thể vô duyên vô cớ ngất đi?”

Đặng Triêu lộ vẻ mặt sững sờ, hơn nữa toàn thân đau đớn khó chịu, còn bị thương không nhẹ.

Thế nhưng rõ ràng không có ai công kích hắn.

Nếu thật sự có người công kích hắn.

Với cảnh giới Chân Tiên tầng mười ba, không có khả năng không có chút phát hiện nào.

“Chẳng lẽ là ta trúng ảo trận trong thông đạo này?”

Suy nghĩ nửa ngày, Đặng Triều chỉ có thể nghĩ ra nguyên nhân này.

“Xem ra Thánh Sơn Địa Cung của Thiên Phách Tông ta quả nhiên khủng bố vô cùng, cho dù không khai mở toàn bộ, lão tổ ta không để ý cũng bị trúng chiêu.”

“Có loại địa cung này, Thiên Phách Tông ta đã đứng ở thế bất bại trong võ giới, tường đồng vách sắt, ha ha ha.”

“Dưới trận pháp địa cung mạnh như vậy, Dịch Phong kia, ngươi phải cố gắng lên, đừng để lão tổ ta chờ uổng công ở chỗ này!”

Khóe miệng Đặng Triêu nhếch lên, âm thầm tự nói.

Tuy nhiên, ngay sau đó.

Một cơn gió thổi qua bên tai hắn...

Đặng Triêu ngã xuống đất, lại một lần nữa hôn mê bất tỉnh.

Bên cạnh Tinh Hà Đồ. ‎

La Nguyên và Vương Y Vận cung kính đứng bên cạnh một lão giả. ‎

Lão giả chính là Tằng Hiền vừa chạy tới. ‎

“Lão tổ, rốt cục Đặng Triêu lão tổ đã gặp phải chuyện gì, còn cả Dịch Phong kia nữa, tại sao có thể không bị trận pháp ảnh hưởng, trực tiếp thông qua cửa ải?” Vương Y Vận không nhịn được lo lắng mà hỏi. ‎

“Không có khả năng lão Đặng gặp chuyện là do Dịch Phong gây ra, hắn có thể thông qua cửa ải đầu tiên nhanh như vậy không nhất định là do hắn rất lợi hại, dù sao hiện tại đại trận còn chưa hoàn toàn kích hoạt, có khả năng hắn đã lĩnh ngộ trận pháp tới cấp bậc tương đối cao, trên cơ sở này lại lợi dụng một ít thủ đoạn đi qua kẽ hở nào đó!” Tằng Hiền vừa suy tư vừa đáp lời. ‎

Vương Y Vận mím môi đỏ, cảm thấy chỉ có khả năng này mà thôi

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương