Người Trên Vạn Người(Truyện Chữ DỊCH)
Chapter 848 Tường ranh giới

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 848: Tường ranh giới

“Lão Trần à, Hoang Thiên Linh ta nói rõ tại đây, ta đại diện Hoang Giới đảm bảo với ngươi sau này Trận Giới các ngươi có bất kì khó khăn gì, Hoang Giới chúng ta cũng sẽ nghĩa bất dung từ.” Hoang Thiên Linh nói.

“Ài.”

Trần Tiên Huyền bật dậy như lò xo, gương mặt tràn ngập vẻ được yêu thương mà lo sợ, nhà ngươi có cao thủ nhị tầng mười không ức hiếp chúng ta đã tốt lắm rồi, không ngờ lại còn muốn giúp đỡ chúng ta, cho nên vội vàng nắm tay Hoang Thiên Linh, run rẩy nói: “Lão Hoang à, ngươi nói gì vậy, thật sự khiến ta xấu hổ, Trận Giới chúng ta không làm được gì nhiều, cũng là câu nói đó, ta đại diện Trận Giới biểu đạt thái độ, Hoang Giới ngươi có bất kì khó khăn gì Trận Giới chúng ta cũng sẽ giúp đỡ vô điều kiện.”

Câu này khiến Hoang Thiên Linh nghe mà rưng rưng nước mắt.

Cảm động.

Quá cảm động rồi.

Hai người ôm chặt lấy nhau, như huynh đệ ruột thịt hận đã gặp nhau quá muộn.

Hiển nhiên.

Đến lúc này, hai bên đều tưởng cao thủ Chân Tiên nhị tầng mười ở sơn mạch Thiên Lan là của đối phương.

Trong tình huống đối phương có cao thủ chẳng những không gây áp lực còn biểu đạt thành ý như vậy, tâm khí này, đại nghĩa này, tầm nhìn này...khiến lòng bọn hắn kính phục, vui lòng phục tùng!

Sau khi cuộc gặp gỡ giữa bát giới kết thúc, Trần Tiên Huyền và Hoang Thiên Linh đều tự trở về tổng bộ của giới diện nhà mình.

Báo cáo với bên trên sự việc xảy ra hôm nay.

Người của hai bên, không ai là không vui lòng phục tùng.

Nhất là tràn ngập kính phục với vị cao thủ Chân Tiên nhị tầng mười của đối phương.

“Không được, đối phương đại nghĩa như vậy Trận Giới chúng ta không thể khinh suất như thế, tuyệt đối không thể để Hoang Giới xem nhẹ Trận Giới chúng ta, ta đề nghị phái một đội nhân mã đích thân đến Hoang Giới cầu hôn.”

Một trưởng lão Trận Giới đập tay nói.

Cùng lúc này, một trưởng lão của Hoang Giới cũng đưa ra đề nghị như vậy.

Do đó.

Sau cuộc gặp gỡ bát gới, chỉ trong thời gian một tháng ngắn ngủi, Hoang Giới Trận Giới vốn như nước với lửa lại bắt đầu thường xuyên qua lại.

Không nói đến nhi nữ của vài gia tộc cao tầng liên hôn, hai giới còn phái rất nhiều thiên tài đến giao lưu học hỏi.

Mà Dịch Phong người đã thay đổi tất cả điều này lại hoàn toàn không biết gì, tiếp tục đi nặng trong cái hố nào đó.

Bởi vì gần đây ăn đến mức bụng không được khỏe...

Ở một vùng đất hoang vu cằn cỗi.

Bức tường màu đen dựng lên chót vót, thẳng đến chân trời, tưởng như vô tận.

Nhìn thoáng qua, cũng không thấy được điểm cuối.

Nếu có người nhìn từ thị giác Thượng Đế, sẽ phát hiện tường ranh giới màu đen này bao phủ cả tiên giới cùng bát giới bên trong.

Mà bên cạnh tường ranh giới ở vùng đất hoang vu cằn cỗi.

Đang có mười lão giả xếp bằng ngồi dưới đất, thúc giục sức mạnh trong tay về phía bức tường ranh giới trước mặt.

Bọn hắn thúc giục sức mạnh ai nấy không ngoại lệ đều gầy trơ xương, tròng mắt lõm vào trong, nhìn rõ hốc mắt, dáng vẻ thoạt nhìn như dầu cạn đèn tắt.

Nếu không phải trên người bọn hắn còn một phần hắc khi quấn quanh, chỉ sợ người bên cạnh cho rằng bọn hắn đã chết từ lâu.

Mà trên tường ranh giới trước mặt bọn hắn, đang có một khe nứt cực lớn.

Hắc khí quấn quanh người bọn hắn đang tràn ra từ trong khe nứt ngày này qua ngày khác.

Cũng chính vì những luồng hắc khí này mới khiến cho hoàn cảnh xung quanh trở nên cực kì cằn cỗi, không có ngọn cỏ nào mọc lên, đất đá lởm chởm.

Nếu là người có thực lực hơi thấp một chút, sợ rằng đi đến đây hít thở một hơi sẽ tẩu hỏa nhập ma.

Chính vào lúc này.

Lại có thêm mấy chục cao thủ từ trên trời đáp xuống.

Trong số bọn hắn có nam có nữ, cũng không phải đều là người già.

Nhưng cho dù là những người trung niên kia, ấn đường cũng đen lại, vẻ mặt tiều tụy, hoàn toàn không giống tư thái nên có của cao thủ ở cảnh giới này.

“Một năm đã đến, nên thay ca rồi.”

Một lão giả mặc bố y dẫn đầu lên tiếng.

Giọng nói truyền ra, những lão nhân vốn đang ngồi xếp bằng dưới đất mới hơi có chút động tác, một lão giả trong đó mở mắt nói: “E rằng một năm kế tiếp của các ngươi sẽ còn khó khăn hơn chúng ta.”

“Khe nứt này càng lúc càng lớn, tình huống càng ngày càng không thể lạc quan!” 

Nghe vậy.

Sắc mặt mọi người ở hiện trường đều khó coi.

Loại phòng thủ không nhìn thấy hi vọng này, thật sự khiến tinh thần tuyệt vọng.

Lão giả mặc bố y thấy vậy, vội vàng cổ vũ nói: “Đã đến hôm nay, có thể kéo dài lúc nào hay lúc đó!”

“Các ngươi cũng không muốn con cháu đời sau của tiên giới chúng ta và bát giới, cũng trở thành người vòng ngoài mà đúng không!”

Mọi người trịnh trọng gật đầu.

“Hơn nữa cũng đâu phải không có chút hi vọng nào!” Lúc này, lão giả mặc bố y lại nói: “Gần đây Bạch Giới có một vị Bạch Hoàng mới đăng cơ, thiên phú của nàng ta rất khủng khiếp, cũng là một trong những người luân hồi!”

“Trần lão, trước mặt khe nứt này, người luân hồi có tác dụng gì!” Một người cười khổ nói.

 

Chương 983: Tường ranh giới (2)

“Ngươi không thể nói như vậy được, nàng ta không phải người luân hồi bình thường, thân phận luân hồi tiền thế của nàng ta đến nay vẫn chưa thức tỉnh.” Lão giả mặc bố y nói: “Hiện nay trong trạng thái nàng ta vẫn chưa thức tỉnh mà đã có thực lực đến nơi này, có điều với thiên phú của nàng ta tạm thời đừng để nàng ta đến đây, để nàng ta trưởng thành trước rồi hãy đến.”

“Tương lai có nàng ta, cho dù không thể giải quyết vấn đề triệt để nhưng cũng coi như có người có thể nhận việc của chúng ta.”

Mọi người gật đầu, trong ánh mắt đã xuất hiện một ít hi vọng.

“Đúng rồi, còn có cao thủ họ Lâu lần trước hủy diệt Thiên Chi Tiên Điện...” Lão giả mặc bố y nói: “Nếu có thể kéo hắn ta đến, cũng là trợ lực lớn cho chúng ta.”

“Hùng Thiên, người tuyệt đối đừng vì hắn ta đã hủy Thiên Chi Tiên Điện của ngươi mà ghi hận trong lòng!” Lão giả mặc bố y nhìn về phía một nam tử trung niên bên cạnh, mỉm cười nói.

“Trần lão ngài nói gì vậy.”

“Trước mặt những điều lớn lao, chút ân oán nhỏ nhặt kia, hoàn toàn không đáng nhắc đến.”

Nam tử tên Hùng Thiên cười khổ nói: “Hơn nữa nơi đó xuất hiện người cảm nhiễm vốn là sơ suất ở chỗ chúng ta, ngược lại còn phải cảm tạ hắn ta đã giúp chúng ta diệt trừ tai họa!”

“Như vậy là tốt rồi, tiên giới chúng ta gộp lại với đám lão già của bát giới, cố gắng chống đỡ, tóm lại cũng có thể nhìn thấy hi vọng, tương lai rồi sẽ không ngừng có cao thủ trưởng thành.” Lão giả mặc bố y cười nói.

“Nói đến chuyện đó, có việc này không thể không nói một tiếng với ông đấy Trần lão.”

Lúc này một người trong số đó nói: “Thời gian trước có tin tức truyền đến từ ngoại giới, quan hệ giữa Trận Giới và Hoang Giới càng lúc càng kém, mắt thấy sắp đánh nhau, ta thấy đã đến lúc tìm cơ hội ra ngoài giải quyết rồi!”

“Hừ, đám nhãi ranh này, đã là lúc nào rồi còn đấu tranh nội bộ!”

Sắc mặt lão giả mặc bố y lập tức u ám.

Lão giả mặc bố y vốn không có tâm tư quản lý những chuyện vặt vãnh này, nhưng nghĩ kỹ lại vẫn cảm thấy không thỏa đáng.

Náo loạn đánh nhau nhỏ nhặt thì cũng thôi, chỉ sợ tiếp tục để mặc như vậy người bên dưới thật sự xảy ra mâu thuẫn không thể hàn gắn, từ đó dẫn đến đại chiến.

Đến thời điểm này không thể chịu nổi tổn thất nội bộ như vậy nữa.

Ngược lại mọi người nên đoàn kết với nhau, ứng phó kiếp nạn có thể xảy ra trong tương lai.

“Hoang Chấn, Trần Hiền, hai người các ngươi trở về một chuyến giải quyết chuyện đó đi!” Trần lão lên tiếng.

Nghe vậy.

Hoang Chấn và Trần Hiền đồng thời bước ra.

Hai người vừa khéo một người ở Trận Giới, một người ở Hoang Giới.

Tuy thực lực và tư lịch không cao như Trần lão, nhưng có thể đứng đây đã đủ để chứng minh thân phận của bọn hắn.

Bất kì ai ở Trận Giới và Hoang Giới nhìn thấy đều phải cung kính gọi bọn hắn một tiếng lão tổ.

“Trần lão, trở về không có vấn đề gì.” Lúc này, Hoang Chấn nói: “Nhưng e rằng mâu thuẫn giữa hai giới không dễ hàn gắn như vậy, dù sao chúng ta đã ba vạn năm không quản chuyện của hai giới rồi.”

“Đúng vậy, chúng ta cũng đâu thể đơn thuần trở về hạ lệnh?” Trần Hiền cũng cau mày nói: “Cho dù có thể ngăn cản tranh đấu của bọn hắn, cũng không thể giải quyết vấn đề tận gốc!”

Nghe vậy.

Sắc mặt Trần lão u ám.

Hai người nói cũng không sai.

Thân phận hai người quả thật rất cao, một câu mệnh lệnh có lẽ sẽ khiến bọn hắn ngoan ngoãn nghe lời.

Nhưng dù sao cũng chỉ là trị ngọn không trị gốc.

Chỉ khi tìm được cơ hội tốt, bảo hai người ra mặt điều tiết mới có thể giải quyết vấn đề tận gốc, chân chính hòa giải mâu thuẫn giữa hai giới.

“Ài, cũng trách chúng ta khi trước không có tinh lực mới dẫn đến sự việc như vậy.”

Lão giả mặc bố y có chút hối hận.

Chấn Hoang và Trần Hiền thấy vậy trầm mặc một lúc, ngầng đầu nói với lão giả mặc bố y: “Bỏ đi Trần lão, ngài đừng nhọc lòng chuyện này nữa, chuyện của Hoang Giới và Trận Giới cứ giao cho chúng ta, chúng ta sẽ cố hết sức nghĩ cách!”

“Ài!”

Trần lão nhìn xung quanh, thở dài một hơi, chỉ đành bất đắc dĩ gật đầu: “Cứ như vậy đi, chỉ đành làm phiền các ngươi, chuyện không thể chậm trễ mau chóng xuất phát đi!”

“Vâng!”

Hai người cũng không dám làm lỡ thời gian, chỉ muốn lập tức giải quyết sự việc rồi nhanh chóng quay về đây, dù sao mỗi khi nơi này thiếu một người những người khác sẽ phải gánh nhiều hơn một phần áp lực.

Hai người hóa thành lưu quang biến mất không thấy đâu nữa, trở về Trận Giới và Hoang Giới.

Nhưng chớp mắt khi hai người vừa đi, biến cố đã xảy ra.

Trong số những lão giả ngồi xếp bằng, một người trong đó đột nhiên tóc tai dựng đứng, vào thời khắc này khí thế toàn thân bỗng dưng xông thẳng lên trời.

“Lão Vân!”

“Vân lão!”

Thấy vậy tất cả mọi người ở bên trong bao gồm Trần lão, sắc mặt đều u ám, lập tức lo lắng hét lên.

“Ra tay, lập tức ra tay với ta, giết ta!”

Trên bầu trời, Vân lão kia gào thét.

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương