Người Trên Vạn Người(Truyện Chữ DỊCH)
Chapter 786 Bí mật của khu chợ

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 786: Bí mật của khu chợ

Mọi người ở đây, mỗi người giống nhau đều thực sự là bá chủ, không ai là kẻ ngốc.

Đối mặt với cơ duyên như vậy, không ai chịu bỏ qua.

“Lấy tiên khí đổi sao?”

Tiêu Viêm Diệu hơi sửng sốt, sắc mặt lập tức trở nên vui vẻ.

Đúng vậy!

Đã biết mình có hơn một nghìn hạt cơm, cũng không thể ăn hết ngay lập tức?

“Vậy thì, một món hạ... không, một món Tiên Khí trung phẩm được chứ.”

“Một món Tiên Khí trung phẩm, một hạt.”

Tiêu Viêm Diệu thản nhiên nói, vốn dĩ là hắn muốn nói một món Tiên Khí hạ phẩm.

Nhưng bỗng nhiên lại nghĩ đến, bản thân hắn mấy ngày nay, vì đã đổi Tiên Khí đỉnh cấp, cả Tiêu Gia bán không ít của cải trong gia sản để lấy tiền.

Hiện tại đúng là thời điểm để kiếm tiền.

Huống chi, mọi người ở đây, đều là tu sĩ ở trên Tinh Thần Tiên Cảnh, một món Tiên Khí trung phẩm tuy rằng quý giá, nhưng đối với mọi người ở đây mà nói, cũng không quý giá như Tiên Khí đỉnh cấp.

“Cái gì?”

“Cái gì cái gì?”

“Ta không có nghe nhầm chứ, một món Tiên Khí trung phẩm một hạt?”

“Này này này này không phải...”

Mọi người ở đây đều khiếp sợ, muốn nói ra một chữ ăn cướp.

Nhưng lại không có ai dám nói ra.

Sợ nói chữ ăn cướp này, Tiêu Viêm Diệu sẽ không bán cho bọn hắn nữa.

“Ta lấy hai hạt.”

Thời điểm mọi người ở đây còn do dự, tông chủ Trận Thiên tông đã lấy ra hai món Trận Bàn Tiên Khí trung phẩm.

“Được.”

“Đây là cơm của ngươi, mời cầm lấy.”

Tiêu Viêm Diệu cầm lấy Trận Bàn Tiên Khí trung phẩm, lập tức lấy hai hạt cơm ở trong hộp ra so sánh hạt cơm một chút, rồi giao cho tông chủ Trận Thiên Tông.

“Được.”

Tông chủ Trận Thiên tông nhận lấy cơm, lập tức cất hai hạt cơm vào trong nhẫn trữ vật của mình. 

Thấy vậy, mọi người cũng không do dự nữa, ngộ nhỡ ngay sau đó bản thân không có được hạt cơm này, chẳng phải là đã bỏ lỡ một cơ duyên sao.

“Ta lấy ba hạt.”

“Ta lấy một hạt.”

“Ta lấy một hạt.”

“...”

Nhất thời, tất cả mọi người ở đây cùng đứng lên kêu to.

Cả Phệ Hồn trận, hiện tại đã biến thành một cái chợ.

Nếu như để cho một tên tu sĩ ở dưới Tinh Thần Tiên Cảnh đi ngang qua, chắc chắn sẽ kinh hãi đến rớt hàm!

“Đừng nóng vội, từ từ sẽ đến, tất cả mọi người đều có.”

Sắc mặt Tiêu Viêm Diệu mừng rỡ, vậy là giàu to rồi!

Sau này đi tới chỗ của tiền bối để ăn cơm, cũng sẽ không thấy lo lắng về vấn đề Tiên Khí nữa.

“Đứng lại.”

Đúng lúc này, tông chủ Vô Ảnh tông mua cơm xong rồi, Tiêu Viêm Diệu cũng trực tiếp kêu người này đứng lại.

Tông chủ Vô Ảnh tông họ Đan, ra tay cực nhanh.

Chỉ trong phút chốc, thời điểm hắn lấy cơm hắn đã ra tay cực nhanh lấy thêm một hạt trong hộp cơm.

Nếu như là trước đây tiêu Viêm Diệu quả thật là không phát hiện ra.

Nhưng Tiêu Viêm Diệu hiện tại, trước đây đã ăn vài bữa cơm với tiền bối, cảm giác của cơ thể đã đạt được trình độ đỉnh cao.

Chiêu thức ấy của tông chủ Vô Ảnh tông đã bị nhận ra.

“Đan tông chủ, không phải là ngươi đã lấy thêm cái gì chứ?”

Tiêu Viêm Diệu cười hỏi, híp mắt lại, nhìn chằm chằm vào tông chủ Vô Ảnh tông.

“Hả?”

“Đúng rồi, vừa rồi ta mới mặc lại y phục nên không cẩn thận lấy được một hạt.”

“Hạt này ta trả lại cho Tiêu Gia Chủ.”

Tông chủ Vô Ảnh tông cười mỉa, lại lấy hạt cơm kia ra, chuẩn bị trả lại.

“Đan tông chủ, cơm này đã bị chạm qua y phục của ngươi, như vậy còn muốn ăn như thế nào?”

“Hạt cơm này, ta nghĩ là ngươi nên mua đi.”

“Mời tính tiền.”

Tiêu Viêm Diệu cười đưa tay ra, phía trên bàn tay chân nguyên bắt đầu ngưng tụ.

“Ha ha, ta giao, ta giao.”

Tông chủ Vô Ảnh tông cười xấu hổ, vội vàng lấy ra một món Tiên khí trung phẩm trong nhẫn trữ vật.

Hắn không chút nghi ngờ, nếu như hắn không lấy ra Tiên Khí trung phẩm, Tiêu Viêm Diệu sẽ cho hắn một cái tát.

Nhớ tới những con vượn hình người khổng lồ bị một cái tát của Tiêu Viêm Diệu đánh ra là chết một con, sau lưng hắn phát lạnh.

“Được rồi, bây giờ chúng ta chuẩn bị phá trận.”

La Trường Ca nhìn thấy Tiêu Viêm Diệu đã bán xong cơm, nói với chưởng môn Trận Thiên tông. Sau đó, mọi người theo sự chỉ đạo của chưởng môn Trận Thiên tông, chuẩn bị bắt đầu phá trận.

“Tâm trận ở ngay chỗ này.”

“Chỉ cần phá hủy được tâm trận, mọi người sẽ có thể ra ngoài.”

Lúc này, chưởng môn Trận Thiên tông, chỉ vào hố sâu rất lớn đã bị con vượn hình người khổng lồ đập vỡ lúc trước nói.

Tâm trận ngay dưới hố sâu vạn mét này.

“Chuyện này thì đơn giản.”

Tiêu Viêm Diệu đứng dậy, tóm lấy một con vượn hình người đang bất tỉnh, đập xuống hố sâu lần nữa.

“Ầm.”

Phía trước hố sâu, lập tức bị đập sâu ra vạn mét, Đồ Đằng trận pháp đỏ như máu lập tức xuất hiện.

“Tiếp theo hãy giao cho ta đi.”

Chưởng môn Trận Thiên tông thản nhiên nói, vung tay lên, mấy trăm chiếc Trận Kì xuất hiện trong không gian.

Trận Kì rơi về hướng của vật tổ đỏ như máu, không gian u ám trong nháy mắt bộc phát ra một hào quang màu trắng chói mắt.

 

Chương 896: Bí mật của khu chợ (2)

Ngay sau đó, mọi người đã ở ngoài Huyền Sắc Sâm Lâm.

Mà Huyền Sắc Sâm Lâm ngay lúc này, cũng bắt đầu hồi phục sức sống.

Một luồng lực lượng sinh mệnh dồi dào từ dưới mặt đất bốc lên, những cây cối hoa cỏ này cũng bắt đầu chuyển từ màu đen sang màu xanh.

“Ta hiểu rồi.”

“Vốn dĩ Huyền Sắc Sâm Lâm nhiều năm như vậy, quanh năm đều là một mảng tối đen, không hề có sức sống, chính là bởi vì Thượng Cổ Phệ Hồn đại trận kia.”

“Nhưng mà Phệ Hồn đại trận đã bị phá, Huyền Sắc Sâm Lâm sau này, sẽ không còn là nơi nguy hiểm nữa, linh khí phun trào lần này, không bao lâu nữa nơi này sẽ biến thành một vùng đất có cơ duyên.”

Chưởng môn Trận Thiên tông nhìn chằm chằm vào Huyền Sắc Sâm Lâm, vẻ mặt vui mừng nói.

Mọi người nghe thấy rằng Huyền Sắc Sâm Lâm này sẽ trở thành một nơi có cơ duyên, trên mặt đều lộ ra vẻ vui sướng.

“Lần này, tất cả cũng nhờ vào Tiêu Gia Chủ.”

“Không có Tiêu Gia Chủ, sợ là tất cả chúng ta đã phải gặp khó khăn bên trong Phệ Hồn đại trận rồi.”

Chưởng môn Trận Thiên tông lại nói, nhìn về Tiêu Viêm Diệu với vẻ mặt cảm kích.

“Ha ha ha, không có gì.”

“Người mà các ngươi cần phải cảm tạ nhất chính là vị tiền bối cao nhân kia, chính cơm của người đã cứu các ngươi.”

Tiêu Viêm Diệu lắc đầu, nếu không có cơm của tiền bối kia, chỉ sợ là hắn ta cũng phải chết ở trong Phệ Hồn đại trận kia rồi.

“Đúng đúng rồi, chúng ta càng cần phải cảm tạ vị tiền bối kia.”

Mọi người sớm đã biết được từ trong miệng của Tiêu Viêm Diệu có một vị tiền bối như vậy, lúc này cười tủm tỉm hỏi: “Không biết vị tiền bối kia đang ở đâu? Chúng ta sẽ tới trước mặt cảm tạ một lần.”

Tiêu Viêm Diệu bị nhìn chằm chằm, lúc này mới phản ứng lại, chưởng môn Trận Thiên tông đã gài bẫy với mình.

“Lão tiểu tử này, ngươi thật không tốt, thiếu chút nữa thì làm theo những lời ngươi nói rồi.”

“Tiền bối không thích bị người khác quấy rầy, đừng moi thông tin từ miệng của ta.”

Tiêu Viêm Diệu trực tiếp lắc đầu, để cho các ngươi đi gặp tiền bối thì sẽ biết được giá cả thật sự của một chén cơm trứng, chẳng phải là ta thực sự sẽ rất xấu hổ sao.

Không chỉ xấu hổ, còn có thể nguy hiểm?

Nói xong, Tiêu Viêm Diệu cũng không quay đầu lại, tự mình rời đi.

“Hừ, lão thất phu Tiêu Viêm Diệu này.”

“Có chuyện tốt còn muốn cất giấu ăn một mình, chúng ta không có cách nào sao?”

“Chúng ta cũng đi.”

Rất nhiều cường giả ở đây, trên mặt đều lộ ra một nụ cười gian xảo.

Theo sát phía sau.

Trên dọc đường, sắc mặt Tiêu Viêm Diệu vô cùng vui sướng.

Lần này, lời quá đi!

Mấy ngày sau, Tiêu Viêm Diệu lại đi vào trong quán ăn lần nữa, mới vừa đi tới ngoài cửa, chợt nghe thấy tiếng cười bên trong quán ăn.

Chỉ thấy La Trường Ca, đám người chưởng môn Trận Thiên tông, đang ngồi ăn cơm ở trong quán ăn.

Thấy Tiêu Viêm Diệu đi tới, tất cả mọi người đều ngẩng đầu lên, vẻ mặt cười tủm tỉm theo dõi hắn, ánh mắt giống như là muốn ăn thịt Tiêu Viêm Diệu.

“Lão Tiêu, ngươi cũng đến đây sao.”

“Lão Tiêu, mau tới đây cùng nhau ăn cơm chiên trứng đi.”

“Cho dù chỉ là một chén cơm chiên trứng như thế này, thật sự là món ngon bổ rẻ, chỉ cần có một món Tiên Khí trung phẩm.”

“Ngươi nói xem có phải hay không?”

“Lão Tiêu, ngươi không tốt chút nào nha, có một quán ăn như vậy ở nơi này, lại có thể không muốn nói cho chúng ta biết?”

Mọi người cười ha hả nhìn Tiêu Viêm Diệu, ánh mắt lại giống như muốn giết ai đó.

Ở đây bán một chén cơm chiên trứng chỉ với một món Tiên Khí trung phẩm, thế nhưng Tiêu Viêm Diệu lại bán một hạt lấy một món Tiên Khí trung phẩm!

“Các ngươi...”

Tiêu Viêm Diệu sững sờ tại chỗ, vẻ mặt bàng hoàng.

Đây là đang xảy ra chuyện gì?

Hắn ta không có tiết lộ địa chỉ mà.

“Lão Tiêu, nghe nói ngươi còn bán cơm rang chiên trứng cho ta, không tồi nha.”

‘Nhưng tại sao ngươi không cho người khác địa chỉ, còn để cho người khác tìm hạ nhân trong nhà của ngươi để hỏi, dù sao cũng là người đứng đầu một nhà, có phần qua loa đó.”

Trì Nhất Đồng chiên xong cơm chiên trứng rồi, quay lại nhìn Tiêu Viêm Diệu cười nói.

Không nghĩ rằng Tiêu Viêm Diệu lại có thể dẫn tới cho hắn nhiều người như vậy, không tệ, sau này có thể ưu đãi một chút cho Tiêu Viêm Diệu.

“Hạ nhân trong nhà ta?”

Lập tức Tiêu Viêm diệu đã hiểu được, những người này đi đường vòng, đi tới Tiêu Gia trước so với hắn, biết được quán ăn này từ trong miệng của quản gia.

“Sơ ý.”

Tiêu Viêm Diệu vỗ trán, chỉ có thể kiên trì mà ngồi xuống.

“Lão Tiêu, có một số chuyện chúng ta còn chưa nói cho ông chủ biết.”

“Ngươi đoán xem, nếu như chúng ta nói ra, ngươi sẽ như thế nào?”

“Có phải ngươi nên mời chúng ta ăn bữa cơm hay không, như người ta gọi là không nên ăn thịt đồng loại, chúng ta ăn no rồi sẽ không nói lung tung đúng không?”

Vẻ mặt La Trường Ca và chưởng môn Trận Thiên tông cười mỉm uy hiếp Tiêu Viêm Diệu.

Bọn họ tới quán ăn này, mới biết được vị tiền bối này, ở đây tồn tại một vị vô cùng kinh khủng.

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương