Người Trên Vạn Người(Truyện Chữ DỊCH)
Chapter 637 Bước đầu tiên đi thông đến đại kết cục

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 637: Bước đầu tiên đi thông đến đại kết cục

Thân làm người trong triều đình, mọi người đều đâu có ngốc. Ai ai cũng đoán được đế quốc Vân Đỉnh đột nhiên ném ra cành ô liu làm hoà tất sẽ có điều quái dị.

Thậm chí đối diện với hai sứ giả dám uy hiếp đế quốc Ngô Thiên, mọi người đều tức giận không thể nào tả nổi.

Nhưng mà có thể làm thế nào đây?

Ai bảo hai người đó đại diện cho đế quốc Vân Đỉnh?

Tuy nhiên, bọn hắn tuyệt đối không thể ngờ rằng, Ngô Thiên lại có thể ra tay tàn độc như thế.

“Quốc vương đại nhân, làm như vậy liệu có hơi kích động quá không?”

“Đúng vậy quốc vương đại nhân, nếu chuyện này mà truyền tới tai đế quốc Vân Đỉnh, e là sẽ gây ra đại hoạ cho đế quốc Ngô Thiên mất!”

Trong triều, không ít đại thần lên tiếng đầy lo lắng.

“Sợ cái gì?”

Ngô Thiên đứng trên vị trí cao nhất phất tay áo, chẳng chút để tâm mà nói: “Mặc dù lo lắng của các ngươi đều là có ý tốt, nhưng cũng không thể không nói, cách cục của các ngươi quá nhỏ rồi!”

“Cách cục nhỏ sao?”

Cái đại thần trong triều đều trừng mắt, ngơ ngác không hiểu ý Ngô Thiên vừa nói.

“Mong rằng quốc vương đại nhân nói rõ!”

Mọi người đều tò mò hỏi.

“Ý của ta rất đơn giản, chính là bắt đầu từ hôm nay, đế quốc Ngô Thiên của chúng ta không chỉ cần thoát khỏi sự kìm kẹp của đế quốc Vân Đỉnh, mà còn phải biến đế quốc Vân Đỉnh thành thuộc địa của chúng ta.”

“Ngô Thiên ta đây, chính là vua của Lăng Hư Giới!”

Giọng điệu đầy tự tin mà lại khí phách xen lẫn Tiên Nguyên vang vọng khắp đại điện.

“Cái gì?”

Có thể thấy lời nói vừa rồi đã tạo nên một trận sóng lớn khiến mọi người nghẹt thở.

Tất cả đều xôn xao náo loạn, sắc mặt ai nấy đều tràn ngập vẻ không thể tin nổi.

Mọi người đều nghĩ, hay là đầu óc Ngô Thiên có vấn đề gì rồi?

Mặc dù cũng được gọi là đế quốc, nhưng đế quốc Ngô Thiên đời nào lại có thể so bì với đế quốc Vân Đỉnh được chứ?

Biến đế quốc Vân Đỉnh thành thuộc địa của đế quốc Ngô Thiên, uống say tới mức nào mới có thể thốt ra lời như vậy!

Cũng không phải là mọi người không tin tưởng Ngô Thiên.

Ngược lại bọn hắn còn rất sùng bái Ngô Thiên, thậm chí còn tôn hắn ta lên làm quốc vương của đế quốc Ngô Thiên nữa kìa.

Chỉ có điều lời mà hắn ta nói ra khiến mọi người có chút không thể tin được.

Trong khi đám người trong triều đang không ngừng bàn luận xôn xao, những lời nói đầy nghi hoặc cứ văng vẳng bên tai.

Ngô Thiên thấy vậy thì chẳng buồn để ý, hắn ta phất tay áo một cái, ngay lập tức một luồng khí thế cuồn cuộn đã áp chế bọn họ.

Đợi đến khi bầu không khí yên tĩnh trở lại, Ngô Thiên mới chậm rãi mở miệng nói.

“Ta biết các ngươi đều cho rằng quyết định này có hơi nhảm nhí!”

“Thế nhưng ta sẽ nói rõ luôn cho các ngươi biết, sở dĩ ta có quyết định này, đều là do tiên sinh chỉ điểm.”

“Hơn nữa mọi người cũng không cần phải sợ đắc tội với đế quốc Vân Đỉnh, bởi lẽ tiên sinh và đại ca của ta sẽ luôn tương trợ cho chúng ta.”

“Vừa mới ban nãy, tiên sinh đã truyền lệnh xuống…”

Nghe xong, các đại thần trong triều đều hướng mắt nhìn về phía Ngô Thiên. Hắn ta nói xong, sắc mặt bọn họ đều tràn ngập kỳ vọng.

Ngô Thiên cố ý thừa nước đục thả câu, nhân lúc mọi người đều đang tò mò hưng phấn, hắn bèn nhếch mép tiếp tục buông lời ngon ngọt.

“Đại khái ý của tiên sinh chính là gặp chuyện thì không cần phải sợ, cứ làm là xong!”

Nghe vậy, tất cả mọi người trong triều đều không còn vẻ gì là lo lắng bất an nữa, trái lại là vô cùng xúc động và hưng phấn.

Từ khi vị Nãi Tễ đại tiên đặt mông xuống thì đã làm cho bốn phương ngập nước, sau khi tiêu diệt được đế quốc Phong Ngữ chuyên gây chuyện thì dân chúng đã một lòng tôn thờ Dịch Phong và Lâu Bản Vĩ rồi.

Càng không nói đến chuyện lúc trước sau khi bảy nữ tử đem cốt tiết của Lâu Bản Vĩ luyện hoá thì đã thật sự biến thành Chí Tôn Cốt cả rồi.

Cho nên nếu đây thật sự là chỉ thị của tiên sinh thì e là kỳ này đế quốc Vân Đỉnh sẽ tiêu đời!

“Quốc vương đại nhân, lão thần ta tán thành với suy nghĩ của ngài, chúng ta sẽ thôn tính toàn bộ đế quốc Vân Đỉnh!”

“Đúng, ta cũng ủng hộ!”

“Tốt nhất là chúng ta nên xuất binh ngay bây giờ, ta xung phong dẫn quân trận đầu tiên!”

Ngay lập tức, có rất nhiều giọng nói tràn đầy nhiệt huyết và hăng hái vang lên.

Không khí này còn vượt qua sự mong đợi của Ngô Thiên, hắn ta chỉ hận không thể tiến vào đánh chiếm hoàng cung của đế quốc Vân Đỉnh ngay bây giờ, rồi sau đó chặt đầu Vân Đỉnh quốc vương xuống!

“Ha ha ha, ta rất hoan nghênh các ngươi!”

Thấy thế, Ngô Thiên lập tức bật cười, chậm rãi mà nói: “Cho nên bây giờ các ngươi nói thử xem, ta giết hai tên sứ giả kia thì có là cái gì?”

“Quốc vương đại nhân nói đúng, giết hai tên sứ giả kia chẳng là cái thá gì!”

“Ha ha ha, mới chỉ có hai tên, giá như tới nhiều hơn một chút thì tốt quá rồi, như vậy ta có thể đích thân giết chết từng tên một!”

“Ha ha ha…”

Trong lúc bầu không khí đang náo nhiệt thì bỗng nhiên có một người bước ra, nói: “Quốc vương, ta có một kế!”

“Ồ, ngươi cứ nói!”

Ngô Thiên lập tức hỏi.

“Ta nghĩ chúng ta nên mang xác của hai tên sứ giả này treo lên trên thành lâu của đế quốc Vân Đỉnh!”

“Như vậy mới thể hiện được quyết tâm khiêu chiến của chúng ta đối với bọn hắn!”

Nghe xong, ánh mắt của Ngô Thiên lập tức sáng lên, sau đó hắn ta hưng phấn vỗ mạnh vào đùi rồi đứng dậy.

“Ý hay, quả thực là một ý hay!”

Ngô Thiên rất nóng lòng muốn làm như vậy.

Nếu là hồi trước, làm gì có ai dám làm như vậy với đế quốc Vân Đỉnh kia chứ?

Thế nhưng hôm nay, Ngô Thiên hắn lại muốn làm như vậy.

Đây cũng chính là bước tiến đầu tiên để đi tới đại kết cục…

Xong xuôi đâu đấy, nếu tiên sinh biết được thì chắc chắn sẽ không thất vọng về hắn ta nữa!

Đế quốc Vân Đỉnh.

Diệt Thế và Vân Đỉnh quốc vương ngồi xếp bằng bên cạnh Khí Vận Tiên Trụ, cùng chờ đợi tin tức từ đế quốc Ngô Thiên.

Thật ra đối với bọn hắn mà nói, thu phục một quốc vương của đế quốc nhỏ cực kỳ dễ dàng.

Căn bản sẽ không có chuyện gì ngoài ý muốn.

Nhưng một lần đợi này chính là hai ngày.

Suốt hai ngày, hai người được phái đi đều không truyền về bất kỳ một tin tức nào.

“Hai người kia sẽ không gặp phải chuyện gì đó chứ?” Diệt Thế có chút lo lắng hỏi.

“Lo lắng quá rồi.”

Vân Đỉnh quốc vương nói với vẻ mặt thư thái: “Đế quốc Vân Đỉnh đứng ở Lăng Hư Giới trăm quốc tới bái, không ai dám làm gì bọn hắn đâu."

“Thậm chí nếu như bọn hắn thật sự gặp nguy hiểm, các nước chư hầu đó còn sẽ không tiếc mọi giá để bảo hộ nữa kìa.”

“Bởi vì nếu sứ giả của đế quốc Vân Đỉnh ta phái đi ra ngoài tử vong, không ai có thể gánh nổi trách nhiệm này!”

Giọng nói của hắn ta tràn ngập tự tin.

Đây cũng là uy danh của đế quốc Vân Đỉnh ở Lăng Hư Giới.

“Như thế thì tốt.”

Diệt Thế nghe vậy, khuôn mặt cũng thả lỏng, xem ra đúng là hắn lo lắng nhiều rồi.

Nhưng mà, ngoài điện lại có âm thanh tới báo, dường như còn rất cấp bách.

Vân Đỉnh quốc vương nhíu mày trầm giọng hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”

“Khởi bẩm quốc vương, Diệt Thế đại nhân, sáng nay có người phát hiện trên cổng thành của hoàng thành ta treo hai cái túi đựng xác!”

Người tới quỳ trên mặt đất, cung kính hồi báo.

“Cái gì, túi đựng xác?”

“Ai dám cả gan làm thế?”

Sắc mặt Vân Đỉnh quốc vương tức khắc giận dữ.

Từ khi đế quốc Vân Đỉnh của hắn ta thành lập cho tới nay, còn chưa có ai dám ngang ngược ở hoàng thành chứ đừng nói tới chuyện treo túi đựng xác trên cổng thành.

Đây nhất định là khiêu khích quyền uy của đế quốc Vân Đỉnh hắn mà!

Rất nhanh, Vân Đỉnh quốc vương phẫn nộ đi cùng đám người Diệt Thế chạy tới dưới cổng thành.

Lúc này cổng thành đã sớm bị phong tỏa.

Mặc dù đây là thế giới tu luyện, hai người chết thì không tính là cái gì nhưng bản chất của chuyện treo người chết lên cổng hoàng thành của đế quốc Vân Đỉnh thì lại rất khác biệt.

Giờ phút này, hai cái túi đựng xác còn treo trên cổng thành.

Ngẩng đầu nhìn lên thì phát hiện túi đựng xác đã sớm bị máu tươi thấm ướt, từng giọt máu biến thành màu đen, thỉnh thoảng còn nhỏ xuống.

Nhìn thấy một màn này, Vân Đỉnh quốc vương nổi giận đến cực điểm.

Hắn ta vung tay lên, hai cái túi đựng xác rơi xuống mặt đất.

Hai gã thuộc hạ vội vàng tiến lên mở túi ra.

Đó là một đống thịt nát.

Hoàn toàn không nhìn ra hình người, càng không thể nhìn rõ tướng mạo thế nào.

Khiêu khích.

Khiêu khích một cách trắng trợn.

“Ta ra lệnh cho các ngươi, trong vòng một ngày chẳng những phải tra ra thân phận của hai người này mà còn phải điều tra xem chuyện này là do người nào làm ra!”

Sắc mặt Vân Đỉnh quốc vương đen thui, hắn ta lập tức hạ lệnh.

Sau khi truyền lệnh xuống, hắn ta và Diệt Thế lại trở về cung điện.

“Loại chuyện này, không cần phải tức giận như vậy, giao cho thuộc hạ người đi làm là được.” Sau khi ngồi xuống, Diệt Thế có chút không vui nói: “Đối với chúng ta mà nói, chuyện của Khí Vận Tiên Trụ mới là then chốt.”

Nghe vậy.

Vân Đỉnh quốc vương hơi xấu hổ gật đầu.

Cũng đúng.

Chuyện này không đáng làm hắn ta sinh khí như thế.

Chẳng qua là người không có mắt gây rối mà thôi.

Suy cho cùng bọn hắn còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.

Nghĩ đến đây, vẻ phẫn nộ trên mặt Vân Đỉnh quốc vương cũng trở nên tiêu tán, cũng không còn để ý chuyện túi đựng xác như vậy nữa.

Đúng như lời Diệt Thế, giao cho thuộc hạ đi làm là tốt rồi.

“Báo!”

“Báo cáo quốc vương, đã điều tra ra thân phận hai người đó.”

Lúc này, thuộc hạ tới báo.

Tuy nhiên, thuộc hạ mới nói được một nửa.

Vân Đỉnh quốc vương đã lặng lẽ trợn mắt, xua tay đánh gãy lời tên thuộc hạ này, hắn ta nhàn nhạt nói: “Việc này ngươi đi báo cáo cho thừa tướng là được, không cần phải nhiều lời với ta.”

Tuy rằng mới bắt đầu quả thật hắn ta có chút giận dữ, hận không thể biết kết quả ngay.

Nhưng Diệt Thế nói xong, hắn ta đã hoàn toàn không thèm để ý đến chuyện này, tâm tư chỉ đặt trên Khí Vận Tiên Trụ.

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương