Người Trên Vạn Người(Truyện Chữ DỊCH)
Chapter 531 Ám ảnh đại lục

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 531: Ám ảnh đại lục

Vẻ mặt của Liễu Cốc Nhất tràn đầy cười khổ.

Ai nói trong lòng nàng không đau đây.

Lẽ ra tranh này cùng pho tượng kia, phải bày ở chỗ đại tông môn của bọn hắn!

Bây giờ lại bày ở trong tiểu điếm đầy đời thường này, bọn hắn ngay cả chủ ý cũng không dám đánh chủ ý, ngươi nói trái tim có đau hay không?

Liễu Cốc Nhất lại hỏi thăm một ít tin tức ở chỗ Vân mẫu, sau đó bốn người rời khỏi tiểu điếm, rồi tụ tập lại.

“Có ba trọng điểm.”

Liễu Cốc Nhất trịnh trọng nói: “Cái tiểu điếm này cùng nữ nhi của người chủ quầy kia, tứ đại tông môn chúng ta phải qua lại thân thiết, nhất là tiểu cô nương kia, tương lai chính là đại nhân vật danh chấn Bắc Hải.”

Ba người khác trịnh trọng gật đầu.

Về mặt này bọn hắn không có chút nào dị nghị, đồ đần cũng biết phải làm như thế.

“Mặt khác, Thanh Ngưu tông...”

“Tuy là nói ra rất đau lòng, nhưng không thể không thừa nhận, tương lai Thanh Ngưu tông sẽ lập tức vùng dậy ở Bắc Hải, thậm chí sẽ vượt qua tứ đại tông môn của chúng ta!” Liễu Cốc Nhất lại trịnh trọng nói.

Mấy người gượng cười.

Mặc dù rất không cam tâm, nhưng thật sự không thể không thừa nhận.

Ai bảo bọn hắn lúc trước mắt bị mù đâu.

“Còn tin tức cuối cùng quan trọng nhất, đó chính là thông báo cho người của tứ đại tông môn chúng ta, quản tốt đệ tử trong môn, nếu có người có may mắn đụng phải tiền bối, nhất định phải lưu lại ấn tượng tốt.” Liễu Cốc Nhất lại trịnh trọng nói.

“Được rồi, lão Vân ngươi đi vẽ một bức chân dung của tiền bối, ta hiện tại đi thông báo cho người phụ trách ở Quy Nhất đường, để hắn cầm lấy bức chân dung thông báo cho tứ đại tông môn.” Lý Thương Hải nói.

Nói xong, Lý Thương Hải lấy ra ngọc giản truyền âm, thông báo cho người phụ trách Quy Nhất đường.

Rất nhanh, người phụ trách đã bay vút tới.

“Gặp qua tứ đại tông chủ, không biết mọi người gọi tiểu nhân có chuyện gì?” Người phụ trách Quy Nhất đường cung kính đứng ở trước mặt bốn người.

“Đây là một bức chân dung, ngươi cẩn thận nhìn cho kĩ.”

Vân Thiên Long lấy chân dung của Dịch Phong mới được vẽ xong ra, đưa cho người phụ trách Quy Nhất đường.

Người phụ trách tiếp nhận chân dung, nghiêm túc quan sát, sau đó ngẩng đầu dò hỏi: “Người này ta gặp qua, không biết bốn vị tông chủ vẽ chân dung của hắn, là để làm gì?”

“Cái gì?”

“Ngươi gặp qua?”

Bốn người trừng to mắt, ánh mắt đồng loạt nhìn về phía người phụ trách. 

“Ngươi gặp qua ở đâu?”

Bốn người trăm miệng một lời mà hỏi.

“Ngay tại Quy Nhất đường!”

Người phụ trách kinh ngạc nói: “Làm sao vậy bốn vị tông chủ, có vấn đề gì sao?”

“Ngay tại Quy Nhất đường?”

Bốn người nháy mắt tới gần, Lý Thương Hải càng kích động hơn nắm lấy vạt áo của hắn, dùng giọng điệu cấp bách hỏi: “Hắn đã tới Quy Nhất đường của ta từ lúc nào?”

“Chính, chính là mấy ngày trước, không phải có một phàm nhân mặt dày mày dạn đến Quy Nhất đường ta, cứng rắn muốn gia nhập vào Quy Nhất đường chúng ta sao?” Người phụ trách vội vàng nói.

“Ý của ngươi là, tên phàm nhân tới Quy Nhất đường vào ngày hôm trước chính là hắn?”

Bốn người trừng mắt hỏi.

“Đúng, chính là hắn, ta sẽ không nhận nhầm.”

Người phụ trách vội vàng gật đầu nói: “Lúc ấy bốn vị tông chủ cũng ở đó, ta còn đi trưng cầu qua ý kiến của các ngươi, các ngươi nói đuổi hắn ra ngoài, ta cứ dựa theo phân phó của các ngươi mà đuổi hắn ra ngoài.”

Nghe vậy.

Bốn người lập tức trợn tròn mắt.

Thì ra.

Vị tiền bối này không chỉ cho bọn họ một cơ hội?

Kiếm Hoành Thiên đặt mông ngồi liệt dưới đất.

Lúc trước, hắn còn tuyên bố muốn đánh chết cái tên phàm nhân này đây.

“Phốc!”

Mà ba người khác thì lòng như lửa đốt, phun ra một ngụm máu đen.

Tiếp theo lại đấm ngực không ngừng, rồi lại liên tiếp tự tát mình ngay tại chỗ.

Một màn này.

Làm người phụ trách sợ đến ngây người, sắc mặt cấp bách hỏi: “Bốn vị tông chủ, các ngươi đây là bị làm sao vậy, cần gì phải hành hạ chính mình như thế!”

“Cút!”

Nhận lại chính là âm thanh tràn ngập lửa giận của tứ đại tông chủ.

Người phụ trách kia bị dọa cho quỳ dưới đất, run rẩy ôm đầu xin tha mạng.

Sau khi bốn người tỉnh táo lại, người phụ trách kia mới biết được chuyện tiền căn hậu quả, cũng lập tức bị làm cho sợ hãi đến cái cổ phát lạnh.

Lúc ấy.

Thế nhưng là hắn chính tay đuổi vị này ra ngoài đó!

Hắn cầm chân dung, lập tức sợ tè ra quần trở lại Quy Nhất đường, thông báo chuyện này đến tất cả mọi người.

“Ta còn có chút việc, về Thiên Long cốc trước.”

Vân Thiên Long sắc mặt tái xanh nói một tiếng, liền bay vút rời đi.

“Ta cũng đi trước.”

Kiếm Hoành Thiên cũng vút không mà ra.

Mà Liễu Cốc Nhất cùng Lý Thương Hải cũng theo sát phía sau, mỗi người về tông môn của mình.

Nhưng mà.

Sau khi bốn người rời đi, đều không hẹn mà cùng lấy ngọc giản truyền âm, truyền ra tin tức cho mọi người trong tông.

“Lập tức chuẩn bị đan dược Hoàng phẩm, Tông phẩm, Thánh phẩm, cùng Đế phẩm và một số kim tệ đưa đến Thanh Ngưu tông cho ta.”

“Chuẩn bị một số phi kiếm, linh bảo, cùng với các bảo vật đại phẩm cấp, đưa đến Thanh Ngưu tông đi.”

“Đi, thông báo cho mấy đệ tử thân truyền, không tiếc bất cứ giá nào, theo đuổi những nữ đệ tử của Thanh Ngưu tông kia, kết làm đạo lữ, có bằng nào thì hay bằng ấy.”

“Lập tức đưa thiếp mời cho Thanh Ngưu tông, nói Thái Nhất cốc ta sẵn sàng cùng Thanh Ngưu tông liên minh, tương lai cho dù chuyện gì phát sinh, đều theo lý liền cành, đồng thời chuẩn bị một món lễ lớn để tặng, xem như thành ý của Thái Nhất cốc ta.”

Sau khi sắp xếp xong tất cả những thứ này, bốn người vốn bay về hướng tông môn của riêng mình, lại thống nhất cùng chuyển sang một phương hướng.

“Quyết không thể để bọn hắn chiếm được tiên cơ!”

Bốn người cùng đánh chủ ý, đạp không cùng bay về một phương hướng.

Thời gian.

Yên lặng trải qua.

Dịch Phong đứng chắp tay, nhìn núi lớn phía xa.

“Nửa tháng nữa, thì có thể lấy được lệnh bài của đệ tử tông môn rồi.”

Vừa nghĩ tới đây, trong lòng của hắn liền rục rịch.

Sau khi lấy được lệnh bài đệ tử, chính mình đã có thể thoát khỏi Thanh Ngưu tông, trở về Bình Giang thành sáng tạo tông môn rồi.

Lại thu một trăm người đệ tử.

Là hắn có thể hoàn thành được nhiệm vụ, thuận lợi bước lên con đường tu luyện.

Nói đến một trăm người đệ tử...

Ánh mắt của hắn lặng lẽ nhìn Vân Vũ cùng Ngô Đào bên cạnh một chút.

Nói thật ra, hắn đã sớm có suy tính với hai người này, quyết định muốn lừa gạt hai người này đến Bình Giang thành.

Bởi vì hắn đã nhìn ra, Vân Vũ đối với tu luyện không có hứng thú gì, so với điêu khắc cùng vẽ vời mà hắn dạy càng có hứng thú hơn, muốn lừa gạt không khó lắm.

Về phần Ngô Đào.

Tiểu tử này là một người thành thật, hẳn là cũng dễ dàng.

Không phải sao.

Một trăm người nháy mắt liền giải quyết được hai người!

Vui thích!

Dịch Phong ở Thanh Ngưu tông trải qua ngày tháng yên tĩnh, mà toàn bộ Tiên Giang đại lục thì đang lâm vào một hồi rung chuyển lớn.

Đầu tiên là một lão đầu tên là Thanh Hoan Tương bỗng nhiên xuất hiện.

Lấy tư thái cường ngạnh xuất hiện tại các thế lực đại đỉnh cấp.

Mở miệng chính là một câu.

“Nghe nói tông môn của các ngươi có một bản Thiên Đạo chi thư?”

“Nếu như thật sự có, vậy ta cho các ngươi một phần cơ duyên, giao sách ra đây.”

Trắng trợn cướp bảo vật quan trọng của người khác như vậy, còn nói cho người ta cơ duyên, chưa bao giờ thấy qua người không biết xấu hổ như thế.

Cái khẩu khí ngông cuồng khiến cho các thế lực lớn đều hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Mười mấy cường giả thế lực đại năng tập hợp, muốn truy kích tiêu diệt Thanh Hoan Tương.

Kết quả lại là, bị Thanh Hoan Tương tát cho một cái tập thể đập bay xuống dưới đất.

Nhưng mà.

Ám ảnh mà Thanh Hoan Tương mang lại cho mỗi thế lực lớn trong đại lục còn chưa biến mất, thì lại xuất hiện một chó, một gấu, một rết, do một người áo đen dẫn đầu.

Bọn hắn bắt đầu từ Đông Thắng bản địa, như châu chấu càn quấy hết vùng Tây Yêu lâm, Nam Hoang vực, Bắc Hải lục.

Tiếp theo, đi thẳng tới Trung châu.

Giờ phút này, Trung châu đang tiến hành đại hội Võ Đạo, có hơn trăm tông môn lớn nhỏ đang tụ tập ở đây.

Bóng tối trên bầu trời kéo tới.

Đầu tiên là tổ hợp rết, gấu đen, chó xuất hiện, sau cùng là một người áo đen nghênh ngang đạp không mà tới.

Dưới cái nhìn chăm chú của trăm phái tông môn lớn nhỏ, người áo đen này tay chống vào hông nói.

“Lâu đại gia ta ở đây, tất cả trấn sơn yêu thú, sủng vật, thần thú của các ngươi đều giao ra đây hết cho ta.” 

Bộ dáng phách lối, khiến cho mọi người trong đại tông môn Trung châu đều tức giận.

Hơn trăm cao thủ tông môn cùng chung mối thù, phát động công kích với mấy vị khách không mời mà đến này.

Nhưng bọn hắn nhận lại, lại là cú ngã dập mông từ trên trời giáng xuống.

Mà cái cú đặt mông này.

Đè ép mỗi đại cao thủ ở Trung châu đều không động đậy được, cùng nhau nằm trên mặt đất xin tha mạng.

Dưới uy thế của một cốt một chó, một rết một gấu đen, các đại cao thủ ở Trung châu vì để tránh nguy cơ diệt môn, chỉ có thể chịu nhục, nhả ra toàn bộ đỉnh cấp tọa kỵ, hộ sơn yêu thú trong tông môn cho mấy người.

Có mấy nhà thảm nhất, còn phải mang lão tổ tông trong tông nộp ra ngoài.

Nhưng khiến người tức giận nhất chính là, bọn hắn còn chướng mắt.

Tóm lại.

Những năm tháng dưới sự càn quấy của Thanh Hoan Tương cùng cái tổ hợp cá diếc sang sông này, được xưng là năm tháng bóng tối.

Trực tiếp được ghi vào sử sách của Tiên Giang đại lục!

“Ca, ca, chỉ có một nhóm đồ chơi rác rưởi như vậy, sao có thể giao nộp được?”

Chó giương mắt nhìn mấy con yêu thú trông cũng ra dáng bên trong không gian trữ vật, mặt mày buồn rầu nói: “Vơ vét toàn bộ cái đại lục này một lần, cũng chỉ có mấy cái đồ chơi như thế, tiếp tục như vậy nữa, phần thưởng ba cái kim tệ ngươi cũng không lấy được.”

Nghe vậy.

Tâm tình của tên áo đen buồn bã.

Đúng vậy!

Đây chính là ba cái kim tệ đó.

Tuy là không nhiều, nhưng lại tiết kiệm thêm chút, chí ít cũng có thể đi Di Hồng viện khoái hoạt cả đêm.

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương