Luyện Khí 10 Vạn Năm( Dịch)
Chapter 158 Tự mình tuyển người

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 158: Tự mình tuyển người

Lúc này, trên vòng đấu trừ đoàn đội của Từ Dương thì chỉ còn lại bốn người.
Một cặp huynh đệ sinh đôi, luyện thành một thân hoành luyện ngạnh công, thân thể có thể nói là đao thương bất nhập, bản thân cũng đều có tu vi Nguyên Thần cảnh hậu kỳ, trông như hai ngọn núi thịt.
Đứng bên cạnh hai người là một lão phụ, cũng là Nguyên Thần cảnh hậu kỳ, trong tay cầm một thứ vũ khí hình lưỡi câu vung qua vung lại, nàng là một Khôi Lỗi Sư, có thể đồng thời điều khiển bốn khôi lỗi có tu vi Kim Đan kỳ.
Có điều, thứ hấp dẫn Từ Dương lại là một tiểu cô nương đứng bên ngoài rìa đội ngũ, trông có vẻ bảy, tám tuổi, tay cầm một cây bút vẽ và một tấm bảng vẽ, bất kỳ thứ gì được nàng vẽ trên tấm bảng đều có thể được linh lực ngưng kết thành vũ khí thực sự!
“Hạ bút thành binh! Tiểu cô nương này lại là Họa Thần Sư hiếm thấy, hiếm thấy!”
Từ Dương vẫy vẫy tay với tiểu cô nương, chẳng biết tại sao, nàng ta cũng nhìn Từ Dương với ánh mắt trong suốt, rồi theo bản năng chạy về phía hắn.
“Chào tiểu ca ca!”
Từ Dương cưng chiều sờ lên cái đầu nhỏ của cô bé: “Ngươi nhỏ tuổi như thế đã được Thánh Hồn học viện chọn rồi sao? Thật không đơn giản!”
Tiểu cô nương cười hắc hắc nói: “Bởi vì năng lực của ta đặc biệt, là trời sinh, vẽ gì sẽ có đó, cho nên được trúng tuyển đó! Tiểu ca ca ngươi có đói bụng không? Muốn ăn mứt quả không? Đoàn Đoàn có thể vẽ cho ngươi!”
“Ngươi tên là Đoàn Đoàn sao?”
Tiểu cô nương khả ái gật đầu một cái, cái mũ tròn nhỏ trên đầu nàng quấn quanh gò má trắng nõn nà.
Không riêng gì Từ Dương, ba nữ thần bên cạnh hắn cũng đều cảm thấy cô bé này rất khả ái.
“Lão đại, ngươi quyết định rồi sao?”
Bạch Liên Tuyết vẫn là nữ nhân hiểu rõ tâm tư Từ Dương nhất, vừa hỏi liền hỏi đúng chỗ, Từ Dương nhẹ nhàng gật đầu, từ đầu đến cuối đều không nhìn ba người.
“Nha đầu, ngươi vẽ một mứt quả cho ca ca, ca ca sẽ giúp ngươi tấn cấp, còn đi cùng chúng ta tranh tài, được không?”
Đoàn Đoàn rất vui vẻ gật đầu, lại còn đột nhiên nhảy lên một cái, hôn lên má Từ Dương.
Từ Dương đại lão giống như đột nhiên cảm nhận được trách nhiệm của một người cha, liền ôm chầm lấy nha đầu này vào trong ngực.
“Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là một thành viên trong đội chúng ta, ngươi cũng sẽ có tên là Tiểu Đoàn Đoàn, ngươi đi làm bé con của chúng ta, bảo đảm ngươi toàn được ăn ngon ngủ ngon, ngươi thấy thế nào?”
“Cảm ơn ca ca!”
Ầm ầm. . . Cùng lúc này, Linh Dao cường thế ra tay, chém ra một kiếm, ba người người kia đồng thời bị đánh bay ra ngoài.
“Con mẹ nó, thật quá ngông cuồng! Thế mà đã kết thúc loạn đấu rồi?”
“Bốn người bọn họ biết nhau, chính là bốn dự thính sinh đi với nhau, sớm biết bọn họ có thể đánh như vậy, vừa mới bắt đầu chúng ta nên hợp lực tấn công, lần này thì hay rồi, bị bốn người bọn họ chiếm hết cả vị trí.”
“Thứ cho ta nói thẳng, bản đạo đều giải quyết không được mấy người bọn họ, các ngươi thì một cơ hội nhỏ nhoi cũng không có đâu. . .”
Hoàng Mao giậm chân quát: “Lão đầu, ta nể ngươi nhiều tuổi rồi nên không muốn làm to chuyện, nhưng về sau nói chuyện chú ý một chút đi!”
“Tại đạo quán ta méo sợ bố con thằng nào, đại loạn đấu bản đạo trọng quyền xuất kích, ngươi cắn ta à?”
Kết quả là, một pha quần ẩu không hề có điềm báo trước đột nhiên diễn ra, Long Khôn vội vàng ném giấy chứng nhận tư cách cho bốn người Từ Dương, rồi phải lập tức xông vào dập lửa. . .
Từ Dương mang theo bốn nha đầu trở lại linh thuyền.
“Oa! Thuyền thật là đẹp, ca ca, ngươi và các tỷ tỷ bình thường đều ở nơi này sao?”
Ba nữ thần lập tức trở nên căng thẳng, bản năng sinh lòng cảnh giác.
“Làm sao ngươi biết các nàng là nữ nhân?”
Từ Dương cũng giật nảy cả mình, phải biết, thuật dịch dung của ba người Bạch Liên Tuyết rất cao minh, không có khả năng của Động Thiên đỉnh phong cảnh thì sẽ rất khó phát hiện, đây chính là thủ đoạn vượt qua khả năng nhận biết của đại đa số người, vậy mà lại bị nha đầu tám tuổi nhìn thấu chỉ qua một lần liếc mắt.
“Ta trời sinh có khả năng quan sát này, ngụy trang trong mắt ta sẽ có màu sắc khác, chỉ cần ta tụ linh lực vào hai mắt là có thể nhìn thấy bộ dáng thật sự của ba vị tỷ tỷ, ba bị cũng thật sự là đại mỹ nhân, đẹp hơn Đoàn Đoàn tương lai!”
Mẹ nó, nha đầu này thật là cho bốn người Từ Dương không biết nên làm thế nào cho phải, đối diện với một cô bé mà chỉ nhìn thôi là đã muốn ôm vào lòng hôn lấy hôn để, ai có thể đỡ được?
Chỉ trong một đêm, Từ Dương phát hiện mình đã mất đi địa vị trong đội, ba nữ thần chỉ cần có thời gian là đi trò chuyện với Đoàn Đoàn, Từ Dương buồn khổ chỉ có thể yên lặng lấy tiểu Long Mãng ra, cử đầu vọng minh nguyệt. . .
Rồi đến khi tiểu Long Mãng cũng bò tới gần Đoàn Đoàn, Từ Dương mới hoàn toàn nản lòng thoái chí.
Thời gian an lành cũng không kéo dài được quá lâu. Ba ngày sau, vòng loại đoàn chiến của toàn Thánh Hồn học viện chính thức bắt đầu.
Tranh tài tổng cộng phân sáu vòng trong hai ngày.

Bởi vì quy tắc tranh tài đặc biệt hạn chế, ngày thứ nhất ba vòng đọ sức, ba đội thắng với tổng thời gian ngắn nhất sẽ cùng tới ngày thứ hai để tranh tài, tranh tư cách vào học viện.
Từ Dương tạo ra một trận pháp chuyên lấy Tiểu Đoàn Đoàn làm trung tâm, lấy phương pháp tốc chiến tốc thắng để tác chiến.
Tiểu Đoàn Đoàn bởi vì bị hạn chế cảnh giới, một lần tối đa chỉ có thể vẽ ra ba đạo kiếm mang. Mà theo Từ Dương đề nghị, bốn người lợi dụng pháp trận đặc biệt để gia trì, đồng thời vận chuyển linh lực cho Đoàn Đoàn, nha đầu này sẽ có thể vẽ ra trên trăm đạo kiếm mang chỉ trong nháy mắt!
Từ Dương và Linh Dao cùng gia trì trên trăm đạo kiếm mang, chỉ mấy tu sĩ Nguyên Thần cảnh sao có thể ngăn cản. Kết quả là, ngày tranh tài đầu tiên thật sự rất dễ dàng.
Trong thạch tháp số mười bảy, Từ Dương đang giằng co với năm đại hán.
“Mấy tên dự thính các ngươi thật là cuồng vọng, lại dám mang theo một tiểu cô nương tới đánh đoàn chiến, hay là lớp các ngươi hết người rồi?”
Từ Dương lười nhiều lời với mấy tên phế vật này, nên rất ngông nghênh đưa tay lên vẫy ngược: “Chiến thắng các ngươi chỉ cần ba giây.”
“A ha ha ha!” Cả năm đại hán sững sờ, hai mặt nhìn nhau, sau đó đều không nhịn được mà cười lên như điên.
“Huynh đệ, tỏ vẻ cũng không cần phải khoác lác đến mức nổi bão như thế, ba giây đòi chiến thắng chúng ta? Cho dù có là viện trưởng cũng không dám nói ba giây chiến thắng năm người chúng ta!”
“Vậy thì rửa mắt mà đợi đi. . .”
Duang! Chuông vang lên, đối chiến bắt đầu.
Từ Dương nâng lên một ngón tay, dõng dạc đếm: “Một.”
Pháp trận dưới chân năm người sáng lên, linh lực cường đại từ bốn người đồng thời tụ tập vào thể nội Đoàn Đoàn.

“Hai.”
Trăm đạo kiếm mang đã thành, Đoàn Đoàn giơ lên ngón út bé nhỏ, tất cả kiếm mang lại thật sự huyễn hóa thành kiếm mang chân thực, rồi bay về phía năm người đối phương.
“Cái gì!” Năm vị tráng hán hãi hùng, mà càng làm cho bọn họ tuyệt vọng là Từ Dương còn đang đếm số.
Oanh. . . cả năm người đồng loạt bị bắn ra ngoài chiến đài.

“Trận chiến kết thúc.”

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương