Long Thành Đại Ca Đại
Chapter 11: Bó áo thành côn

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

“Đùng”

Hoắc Đông Thanh đứng ở ngoài cửa công xưởng, nhìn vào trong thấy có một đám đông đang đứng trên nóc container.

Trang Thế Khải mặc một bồ tây, tay cầm điếu cigar.

Lôi Lạc Thám Trưởng đầu tóc chải chuốc, tay phải cũng cầm một điếu cigar.

Hai người đều đứng trên nóc container.

Mười mấy cảnh sát thường phục Tây Đường mặc áo jacket cầm bao súng, đứng tập trung ở bên ngoài nhìn container, một người đàn ông thấp bé mặc áo thể thao màu trắng đang đứng sau lưng Lôi Lạc…

“Thám trưởng Tây Đường Trang Thế Khải! Thám trưởng cấp cao khu Cảng Đảo Lôi Lạc!” Hoắc Đông Thành nhìn giật cả mình, thấy nhân vật hô mưa gọi gió toàn Hongkong là Lôi Lạc xuất hiện, nằm ngoài dự tính.

Lôi Lạc cầm điếu cigar, bật tàn thuốc, liếc nhìn Trang Thế Khải: “Tay đấm này mặc đồ tây đúng là lễ phép đấy, hình như còn đẹp trai hơn mày.”

“Trang Đẹp Trai” là biệt hiệu biểu tượng cho mặt mũi.

Hắc Đông Thanh nhìn rõ Nghê Chí Dũng, Lâm Ý Thông bị trói hai tay, đang bị treo lơ lửng trên hồ cá.

“Nghê sư huynh!”

“Lâm sư đệ!”

Cám ơn đã xem tại truyen66.com

Thanh chảy nổi nóng.

Nghê Chí Dũng, Lâm Ý Thông đầu gục xuống, người ướt đẫm, người gục xuống, mặt xưng phù, rát thê thảm.

Hai người nghe Hoắc Đông Thanh gọi cũng không có phản ứng gì.

“Đẹp trai thì có ích gì? Tao tuy là Trang đẹp trai, nhưng dựa vào bản lãnh kiếm ăn.” Trang Thế Khải nghe Lạc Ca nói thế, nét mặt khinh thường búng tàn thuốc: “Mày có bản lãnh gì đến đòi người?”

Trang đẹp trai ngẩng đầu gầm lớn: “Thanh Chảy! Người của Thiên Nghĩa Hòa bọn mày bản lãnh gớm nhỉ? Một tên giết cảnh sát, một kẻ gây loạn sở cản hsast!”

“Tao muốn giúp bọn mày cũng không giúp được!”

“Chỉ còn cách bắt hai sư huynh đệ của mày về, lóc thịt cho cá ăn. Năm trăm ngàn cũng còn chưa đủ!

Lời của Trang đẹp tri, hiện giờ là theo qui tắc cản hsast, theo mặt mũi cảnh sát.

Không phải vấn đề có tiền là giải quyết được.

Hoắc Đông Tay chấp tay nói:  “Lôi thám trưởng, Trang thám trưởng, hai vị đại ca bắt sư huynh đệ tôi không giết, chắc là còn cơ hội.”

“Nếu Thiên Nghĩa Hòa còn có gì lấy ra được, mong Lôi thám trưởng cứ lên tiếng.”

Lôi Lạc là thám trưởng cao cấp của Cảng Đảo, chủ quản cả một khu vực, và còn là khu béo bở nhất, thực lực mạnh nhất.

Trang Thế Khải chẳng qua chỉ là một thám trưởng của khu Tây Đường.

Vì thế, Lôi Lạc và Trang Thế Khải có quan hệ là cấp trên và cấp dưới, lúc này cấp trên ra mặt, Hoắc Đông Thanh dĩ nhiên hỏi người có quyền quyết định.

Hoắc Đông Thanh trước khi xuyên việt có đọc sách và xem phim điện ảnh về Lôi Lạc.

Biết Lôi Lạc không chỉ là một người nhiều tiền nhiều thế lực, còn là một đại kiêu hùng chịu đặt qui trắc, có chí tiến thủ.

Vị trí Tổng Hoa Thám Trưởng nói không chừng chính là ông ta ngồi!

Bây giờ ông ta nhắm vào Thiên Nghĩa Hòa đã là chuyện rất rõ ràng, nhưng không biết động cơ là gì… Và chuyện quan trọng nhất bây giờ là thả hai sư huynh đệ ra.

Chỉ thấy Lôi Lạc trừng mắt nói: “Lên tiếng? Mày đến trước mặt tao nói chuyện rồi tao mới lên tiếng!”

“Cơ hội là chừa cho bất cứ ai, nắm được cơ hội là người có thực lực, đại sư huynh mày đã không biết nắm lấy, nhị sư huynh mày cũng không.”

“Lần này mày không biết giữ lấy là Thiên Nghĩa Hòa sẽ tan nát!” Lôi Lạc giọng rất quả quyết, đưa tay nói: “Cho mày mười phút đến trước mặt tao! Mười phút sau, cắt họng một vị sư huynh đệ của mày, ném xuống biển làm mồi cho cá!”

“Roạt” Tiếng đao kiếm rút ra khỏi vỏ vang lên khắp công xưởng.

Hai bên công xưởng đã có những ánh đèn được mở.

Hơn hai mươi cảnh sát mặc rất gọn, tay cầm đao, năm người một nhóm xuất hiện ở mỗi góc, cùng xông lên chém Hoắc Đông Thanh!

Hoắc Đông Thanh đã sôi máu từ đầu, không tiến mà lui, bộ pháp trầm vững tiến lên trước! Đột mặt với cảnh sát cầm đao, liên tục quét nhìn hoàn cảnh xung quanh và đội hình của địch.

Hắn đang đi chợt khựng lại.

Áo trong tay đặt xuống bồn nước!

Sau đó hai tay vắt sạch nước trên áo, nước làm áo ngoài cứng hơn, lực phòng ngự hay tấn công cũng tăng mạnh!

“Công phu không chỉ có mạnh! Đánh phải dùng kỹ thuật! Ông muốn xem công phu Thiên Nghĩa Hòa, vậy để ông xem đã mắt!”

Hoắc Đông Thanh thoắt người tránh lưỡi đao thứ nhất, áo trong tay như biến thành roi dài, đuôi áo như độc xà vẫy đuôi, cắn chặt cổ tay của đoa thủ, một đòn làm đao thủ rơi binh khí.

Xoay người tung gối đến một đao thủ trước mặt.

“Phập” Đao thủ vỡ răng phun máu, la thảm gục xuống. Răng rơi xuống đất, tí nữa là hắn tự ngậm đứt lưỡi của mình!

“Bốp” Hoắc Đông Thanh không còn dùng áo làm roi, mà làm côn! Côn đập ngay đầu một tên đao thủ khác!

Bó áo thành côn! Đây là một ngón nghề ít gặp trong võ thuật, nhưng rất thực dụng.

Áo hay vải thắm ướt vắt khô, vặn lại đánh như côn! Trong “Thập Tam Côn Tăng cứu Đường Vương” của Thiếu Lâm, cao tăng từng bó áo thành côn, kháng lại loạn quân. Đạo lý giống với “liễu nhẹ xé gió”, “giấy mỏng như đao”.

Vài chục năm trước, từng có một song hoa hồng côn trong Hồng Thuận Đường, dùng một khăn lông làm Cửu Tiết Tiên, một khăn lông đánh hơn mười mấy tên đến cướp địa bàn. Từ đó nhất chiến thành danh, trở thành cao thủ Thái Lý Phật ở Cảng Đảo.

Thái Lý Phật có vài chục bộ sử dụng binh khí như “Đại Kỳ Hùng Côn”, “Tụ Sát Bá Quái Côn”, “Song Long Hiệp Khí Côn”, “Tả Hữu Thập Tam Thương”, “Bát Quái Thương”, “Mai Hoa Đao”, “Thái Dương Đao”, “Độc Môn Hồ Điệp Song Đao”.

Hoắc Đông Thanh tinh thông vài chục quyền lộ Thái Lý Phật, kỹ thuật binh khí thích nhất là Côn, Thương, Đao!

Anh ta trước đó dùng áo làm roi điểm nhẹ, sau đó đổi thành côn pháp, vỗ thẳng vào mặt hạ vài tên cảnh sát!

Hoắc Đông Thanh mặc áo trắng giày da, cầm áo làm côn. Đầu tóc láng mượt, hành động tiến lui có hơi rối loạn, động tác nhanh nhẹn rất tiêu sái!

Lôi Lạc nhìn thấy mắt sáng lên: “Trang chảy!”

“Mày nói không sai!”

“Thiên Nghĩa Hòa có giấu ngọc quý!”

“Kỹ pháp bó áo thành côn này không kém gì song hoa hồng côn Hồng Thuận năm xưa!”

Trang đẹp trai cũng không tự kiểm soát, quét vạt áo, mặt ngậm ngùi nói: “Áo tây không phải mặc thế đâu!”

“Bạo lực quá.”

“Bạo lực đến mức không còn qui tắc!”

“Nhưng mày không thể không thừa nhận, mặc thế này mới soái!” Lôi Lạc đưa cigar liên miệng: “Soái vì không nói qui tắc!”

Cám ơn đã xem tại truyen66.com

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương