Ký Sự Hồi Quy
Chapter 51 Thành Phố Lindel Tự Do (2)

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

“Ôi trời ..”

 

“ Woww..”

 

Cả Park Deokgu và Jung Hayan cùng nhìn về phía Thành phố Tự do - Lindel, trên gương mặt hiện rõ sự ngạc nhiên. Thành viên ban điều hành của Hội Blue không thể nhịn cười khi thấy phản ứng của họ.

 

Ngay khi cổng phía tây mở ra, trước mắt là một thành phố hết sức hùng vĩ. 

 

Phong cách kiến trúc cổ điển dường như được lấy cảm hứng của văn hóa phương Tây, và xung quanh nơi đây thật náo nhiệt và những người tôi quen biết chỉ là những người bạn đến từ Trái Đất. Nhưng trên hết, tôi để ý rằng phần lớn mọi người đều có mái tóc đen. 

 

“ Thành phố Tự do Lindel là nơi có rất nhiều người Hàn sinh sống.”

 

“ À thì. Thật ra tôi có nghe ngóng được rằng những người đến từ đất nước khác cũng quy tụ tại đây.”

 

“ Không sai. Trong trường hợp địa ngục chỉ dẫn bị khống chế bởi Thánh Điện, thì người Hàn, người Nhật Bản, và người Đài Loan đều bị triệu hồi. Họ cũng đang bám rễ sinh sống ở khu thành thị trong Thánh Điện. Cậu cũng có thể gặp người Nhật Bản và người Đài Loan ở Lindel. Bởi vì họ đến từ một thành phố, họ chia sẻ giúp đỡ những khó khăn với nhau”

 

“ Tôi hiểu rồi”

 

Điều này là hoàn toàn chính xác, tôi có thể thấy người Nhật Bản trong đám đông náo nhiệt trước mặt. Tôi có ghi chép lại một số điều và thậm chí một vài thành viên của Hội Blue cũng là người Nhật Bản.

 

“ Nước Cộng hòa …”

 

“ Người Trung Quốc và người Nga cũng có mặt tại đây.”

 

Vẫn luôn là như thế, được triệu hồi ở nơi này vẫn tốt hơn ở nơi kia. Tôi nhìn quanh lần nữa và cố gắng khiến khung cảnh hỗn loạn này lọt vào mắt mình. Nơi đây có quá nhiều quầy hàng cùng với chủ cửa hàng, và thậm chí tôi nhìn thấy một nhóm người chuẩn bị đi săn.

 

“ Có thấy thầy tu nào không?”

 

“ Tôi tìm thầy tu để cùng đi săn”

 

“ Ai muốn cái này không? Nó hiếm lắm đó, trang bị có một không hai đây.”

 

Quảng trường chính kéo tôi về thực tại. Cả thành phố này đem đến cho tôi cảm giác như mình đã trở lại Trái Đất vậy, mặc dù là triều đại khác nhau.

 

Chắc hẳn đây là lý do tại sao Park Deokgu và Jung Hayan trông có vẻ lo lắng như thế. Thay vì những tòa nhà cao ốc, cơ sở hạ tầng nơi đây có nét cổ kính và mộc mạc. Có thể thấy những cửa hàng và nhà hàng được trang hoàng lộng lẫy cùng những thực khách thưởng thức bữa ăn ngoài trời của mình. 

 

Tôi không hề có cảm giác như mình đang ở một thế giới khác. Giống như tôi đang đi nước ngoài thì đúng hơn. Tiếng cười phát ra từ trong đám đông, và tôi có thể hiểu được một chút dù đó không phải là ngôn ngữ tôi biết.

 

Tất nhiên, thành phố này không phải chỉ toàn là sự hào nhoáng và vinh quang.

 

“ Hmm… Ở đây cũng có cả khu ổ chuột nữa”

 

 “ ừm …”

 

Đối diện với hướng chúng tôi định đi, tôi có thấy những tòa nhà đổ nát và những người ở đó mặc quần áo trông có vẻ kém chất lượng hơn những người còn lại. Tôi không biết quá nhiều nên tôi không thể hiểu nổi họ đã sống như thế nào, nhưng tôi cũng có thể đoán ra rồi.

 

Phân hóa giàu nghèo cũng xảy ra ở đây.

 

“Như bạn có thể thấy, thành phố có những chính sách phúc lợi riêng cho những người nghèo, nhưng không đáng kể.”

 

“ À. Đừng bận tâm”

 

Điều này không liên quan đến tôi nên tôi chỉ lắc đầu rồi chuyển hướng nhìn của mình đến nơi khác.

 

Khi chúng tôi đi qua lối vào của quảng trường, một tòa nhà to lớn hiện ra. Lee Sang-hee chăm chú nhìn biểu cảm sợ hãi của Park Deokgu rồi phá lên cười. 

 

“ Chào mừng đến với Hội Blue”

 

“ Ôi. Ôi trời!”

 

Hội Blue có một tòa nhà chung rộng lớn hơn những gì tôi kỳ vọng. Đây rõ ràng không phải là một tổ chức có nguy cơ sụp đổ. Tôi nghĩ mình biết tại sao. Họ trông khá kỳ lạ với vẻ ngoài hào nhoáng, đặc biệt là bây giờ, khi vị thế của họ đang bị lung lay.

 

Lee Sang-hee nhìn những người còn lại trong đội của tôi, trên gương mặt của cô luôn hiện hữu một nụ cười. 

 

“ Tôi sẽ hướng dẫn trực tiếp cho các cậu”

 

“ Vâng”

 

“ Tầng một là sảnh chờ và nơi trú ẩn. Sẽ khá thuận tiện cho cậu khi nhận những yêu cầu từ những tổ chức và các hội khác nhau tại đây. Không những thế, đây cũng có nơi để cậu có thể thư giãn. Nếu cậu muốn một bữa tối đơn giản, hãyđến quán rượu ở tầng một. Những thành viên trong nhóm và hội cũng thường tụ tập ở đó, nên hy vọng cậu sẽ thường xuyên lui tới”

 

“ Được, cảm ơn cô. Tôi đã nhớ rồi”

 

“ Ồ, Oppa, hình như anh có thể uống rượu ở đây đó”

 

“ Đúng thế. Uống ở đây tiện hơn nhiều so với việc uống ở một quán bar nào khác. Ở tầng hầm là nhà ăn, cậu có thể dùng nó lúc nào cũng được. Tất nhiên, nó miễn phí hoàn toàn”

 

“ Ok, nghe hay đấy …”

 

“ Bởi vì cậu là thế hệ thứ bảy, cậu có thể dùng tầng thứ hai”

 

“ Tầng hai?”

 

“ Đúng, cùng nhau lên trên nhé”

 

Cảm giác như thể chúng tôi đang tham quan ngôi nhà mới vậy.

 

Chúng tôi gật đầu để đáp lại lời mời nhiệt tình, đứng ở sảnh chính tầng một để đi lên tầng hai. Trước mắt chúng tôi là một không gian rộng rãi.

 

“ Có rất nhiều phòng trống nên cậu có thể chọn phòng mình thích”

 

“ Cảm ơn cô”

 

Tôi hy vọng tầng hai cũng sẽ rộng như tầng một, và thật không ngờ nó cũng rộng không kém. Hành lang thôi cũng đã rất rộng rồi, thậm chí những căn phòng cũng không tồi chút nào. Cũng đúng thôi, do nhóm của chúng tôi vẫn còn ít người. Không gian dường như quá lớn cho một nhóm bốn người. 

 

Tôi đi xem xét bên trong căn phòng, thật lòng mà nói nó khá đẹp.

 

Một vài giường có thể chứa đến hai người. Trong phòng độ nội thất khá đơn sơ vì vậy phòng khá thoáng và tất nhiên sớm hay muộn chúng tôi có thể tùy ý thay đổi chúng theo ý thích điều này khiến tâm trạng tôi thấy tốt lên. 

 

“ Oppa…” Jung Hayyan nhìn tôi chằm chằm đầy vẻ mong đợi. Cô ấy muốn chúng tôi ở chung phòng sao?

 

“ Em thấy nhiều phòng quá … có lẽ chúng ta chỉ nên sử dụng 3 phòng thôi. Anh có nghĩ thế không?”

 

“...”

 

“ Đây sẽ là một ý kiến tuyệt vời. Em và Kim Hyunsung sẽ ở phòng riêng. Jung Hayan và Kiyoung Hyung dùng chung một phòng”

“ Park Deokgu, tên mập này!”

 

:” À, làm thế cũng không sao, nhưng mà…”

 

“ Tuyệt vời … Em nghĩ phòng bên cạnh sẽ hợp với hai người hơn”

 

“ Đúng thế. Cậu có thể làm bất cứ thứ gì khiến cậu thoải mái”

 

Tôi cố gắng đấu tranh để duy trì biểu cảm trên mặt của mình. Ánh mắt của tôi khiến cả Jung Hayan và Park Deokgu lo lắng.

 

Sau cùng, Jung Hayan dùng phòng bên cạnh phòng tôi, Kim Hyunsung và Park Deokgu ở phòng đối diện chúng tôi. Tôi khá lo lắng khi Jung Hayan ngủ ở phòng bên cạnh, nhưng tôi cố gắng không thể hiện điều đó ra ngoài. Tốt hơn hết là tôi nên giám sát cô ấy trong khi những người còn lại đang bận rộn hoặc ngủ, nhưng tôi hy vọng cô ấy sẽ không lẻn vào phòng tôi. 

 

“ Phòng tập luyện và căn cứ ở đằng sau tòa nhà. Không có phòng tập cá nhân đâu nhưng có trung tâm rèn luyện, thế hệ thứ bảy có thể sử dụng nó. Nếu cậu muốn dùng phòng riêng, cậu có thể đăng kí ở sảnh”

 

“ Ồ, tôi hiểu rồi”

 

“ Và cậu Kiyoung ..”

 

“ Vâng?”

 

“ Có nơi riêng biệt dành cho cậu”

 

“ Đợi đã, thật sao?”

“ Đi thôi. Tôi sẽ dẫn đường cho cậu”

 

“ Ok được thôi”

 

Tôi đi theo Lee Sanghee với biểu cảm khá hài lòng. Park Deokgu, Jung Hayan và Kim Hyunsung bị bỏ lại đằng sau với biểu cảm tò mò.

 

Căn phòng ở cuối hàng lang tầng hai, mắt chữ A miệng chữ O. Như không thể tin vào mắt mình. Đây là lần đầu tiên sau khi tôi đến Lindel, thật quá mức tưởng tượng.

 

“ Trong tương lai cậu có thể làm việc ở đây”

“ Woww”

 

Có hàng núi những cuốn sách ở trong phòng, nhưng mà thứ chiếm trọn ánh nhìn của tôi là dụng cụ để luyện giả kim thuật đầy dẫy trong phòng. Có hàng tá thứ được dùng ở thế giới hiện đại, ví dụ như cốc, bình và các công cụ giả kim cơ bản tôi đã từng biết đến.

 

Hướng khác, những chất xúc tác và những nguyên liệu khác được sắp xếp theo thứ tự nguồn gốc của chúng và có thể thấy nhiều loại máy móc tôi không hề biết.

 

Hầu hết những vật dụng được Cha Hee-ra chuẩn bị đã được đặt trong phòng. Thuốc luyện giả kim thuật của nước cộng hòa xưa cũng nằm ở một góc.

 

Nơi này …

 

“ Đây là xưởng giả kim thuật mà cậu có thể sử dụng “
 

“Ah.”

 

“ Thật ra, tôi muốn căn phòng rộng hơn chút nữa, nhưng mà đây là lần đầu tiên tôi chuẩn bị nơi ở cho người không tham chiến …”

 

“ Không đâu… nó … nó quá đủ rồi..”

 

“Tôi đã được thông báo rằng trong phòng thí nghiệm không được chứa các tạp chất khác, vì vậy tôi đã lắp đặt các những đồ thiết yếu như ma thuật khử trùng khắp phòng. Nó nằm ở cuối phòng và được lắp đặt cùng các thiết bị khác để việc thông gió dễ dàng hơn, nó hoàn toàn nằm trong quyền tự do sử dụng của cậu. Ma thuật phòng thủ cũng được cài đặt mặc định vì có thể xảy ra tai nạn bất ngờ ”.

 

“ Cảm ơn cô”

 

Tôi không thể hiểu nổi cảm giác hiện tại của bản thân là gì nữa. Lần đầu tiên trong đời tôi sở hữu một không gian riêng. Điều này không bao giờ xảy ra khi còn ở Trái Đất.

 

“ Hyung à, nó như phòng thí nghiệm của nhà khoa học vậy.”

 

“ Chất hết nước cất luôn Oppa à!”

 

Phần thưởng của Cha Hee-ra luôn là món quà giá trị nhất ở đây. Dù sao thì Hội Blue cũng đã cố hết sức để tôi cảm thấy bản thân rất quan trọng đối với họ. Bất chợt nảy ra trong đầu tôi một chuyện, tôi muốn tìm hiểu xem đã có nhà giả kim nào làm tốt điều này chưa.

 

Có những cuốn sách cấp bậc anh hùng, bộ dụng cụ giả kim thuật cấp anh hùng, những xưởng thích hợp được các bang hội hỗ trợ, cũng như vô số nguyên liệu và chất xúc tác được trao cho tôi không chỉ bởi một mà cả hai bang hội.

 

Tôi chắc rằng nếu tôi không thể tạo ra sản phẩm với thiết bị cấp cao xứng tầm, thì sẽ có hậu quả nghiêm trọng. Tuy nhiên, bầu không khí trong không gian làm việc của tôi làm cho sự tự tin được tăng lên gấp bội vì đã cho tôi cảm giác rằng mình có thể đạt được bất cứ điều gì mình muốn. 

 

Mọi người ở đây đều coi giả kim thuật như một kỹ năng kém hiệu quả. Số vàng cần thiết để chế tạo các vật phẩm chẳng có kết quả gì, và các dạng ma thuật khác cũng không đáp ứng được nhu cầu của người dân trong thị trấn này. Tôi biết Lee Sang-hee đã thực hiện một bước nhảy đầu tư khá mạo hiểm đối với tôi.

 

Dù sao cô ấy cũng sẽ không phải thất vọng bởi vì tôi có thể làm bất cứ điều gì với số thiết bị mà tôi được cung cấp.

 

“ Hyung! Chúng ta đi ăn thôi”

 

“ Cậu đi trước đi Deokgu”

“ Hả?”

 

“ Tôi muốn thử nghiệm vài thứ. Tôi sẽ theo sau. Đưa Hayan đi cùng cậu nhé”

 

Park Deokgu có vẻ thất vọng. nhưng rồi, cậu ấy cũng gật đầu. Lee Sang-hee khá là ngạc nhiên. Từ quan điểm như một người của cô ấy, thành viên mới lại hăng say làm việc như thế này thật khiến cô hài lòng.

 

Làm sao tôi có thể không như thế được? Họ đã sắp xếp mọi thứ như một cách thúc đẩy tôi, đến nỗi bây giờ chuyện ăn uống là thứ kém ưu tiên nhất của tôi. Một ngày nghỉ nghe có vẻ hay đấy, nhưng sự phấn khích của tôi trước những đồ mới thì không thể cưỡng lại được. Có quá nhiều thứ khiến tôi muốn thử ngay lập tức.

 

“ Không …”

 

“ Thật ra, tôi muốn tổ chức một bữa ăn đơn giản  cho ngày hôm nay, nhưng chắc phải để dịp khác rồi. Tất cả các thành viên các nhóm đều ở đây nên có lẽ đây khoảng thời gian đáng trân trọng nhất. Nếu cậu cần bất cứ thứ gì, cứ nói với bọn tôi ở sảnh chờ tầng một. Bọn tôi sẽ giải thích các thiết bị khác của hội, vào hôm sau vì ngày nay chúng tôi không thể giải thích hết được.Vậy nhé tôi đi đây.”

 

Nụ cười khiêu khich trên khuôn mặt cô trông lại có vẻ dễ thương.

 

“ Không cần đâu. Tôi cũng cần tập luyện một chút và sắp xếp lại đồ đạc của mình. Jung Hayan làm gì rồi?”

 

“ Điều đó … à thì … tôi sẽ đi tập luyện …”

 

“ Thế còn Hyung, KIm Hyunsung?”

“ Tôi nghĩ tôi sẽ đi xem xét xung quanh thành phố này”

“ Hả?”

“ Tôi muốn tham quan và ngắm nhìn mọi thứ, từ chùa đền đến những khu ổ chuột”

“Hm…”

Tôi cảm thấy khá lo lắng. Tôi quá yếu đuối để có thể bảo vệ bản thân mình nếu tôi có gan bén bảng đến khu ổ chuột một mình và gặp mấy tên lưu manh. Dẫu sao thì, tôi biết Kim Hyunsung cũng đủ mạnh mẽ để tự bảo vệ bản thân. Tôi tin tưởng vào sự mưu trí cũng như sức mạnh của cậu ta.

 

“ Và ..”

“ Hả?”

“ Tôi đã gặp rất nhiều người ở quảng trường”

“ Tôi nghĩ hầu hết trong số họ đều đang tìm kiếm thành viên cho nhóm của mình”

“À”

“ Uhm. Có lẽ chúng ta sẽ tìm thấy thành viên mới ở đó”

Đến lúc đó tôi mới có thể hiểu đại khái những gì cậu ta định làm.

 

'Ồ…'

 

Nếu cậu ta định tìm thành viên ở đền chùa hay khu ổ chuột, chắc chắn rằng bằng cách nào đó, Kim Hyungsung sẽ tìm ra thành viên thứ năm cho nhóm.

 

Câu hỏi duy nhất đặt ra ở đây là liệu rằng cậu ta có tìm đúng người hay không. 


 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương