Ký Sự Hồi Quy
Chapter 153: Marlin Young-ae (3)

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 153: Marlin Young-ae (3)

 

‘A…’

 

Trước mặt tôi là hội chủ của Tiểu Thạch, hội đã đuổi Cho Hyejin đi. Ngay lập tức, tôi kích hoạt đôi mắt tâm trí của mình để đọc các chỉ số và thuộc tính của anh ta.

 

Số liệu không tệ, nhưng cũng chẳng tốt. Không có gì đủ gây chú ý để ghi nhớ. Tất nhiên, tôi không có tư cách gì để nói điều đó, nhưng sau khi gặp nhiều người tuyệt đỉnh, anh ấy không gây được chút ấn tượng nào cho tôi.

 

Trong khi đó, định hướng của anh ta là…

 

‘Một người đàn ông đam mê, nhiệt huyết.’

 

Quả là một đặc điểm riêng. Hẳn anh ta là một chiếc lá có nhiều mặt, dù tôi phải thừa nhận rằng vì một vài lý do mà điều đó hơi khó xử. Nghe có vẻ như đây là một khả năng không có hiệu ứng bổ sung nào. Với điều này, tôi đang cố hình dung xem anh ta thực sự là người như thế nào.

 

‘À há…’

 

Đó chỉ là phỏng đoán thôi, nhưng tôi nghĩ mình biết anh ta có mối liên hệ thế nào với Cho Hyejin. Chỉ cần nhìn cách anh ta nói chuyện với chúng tôi đã cho tôi một số đáp án. Nói đơn giản, anh ta đã nhìn thấy cơ hội và quyết định tận dụng nó. Anh ta có thể muốn làm cho mọi người biết đến sự hiện diện của mình, hoặc lần lượt biết thêm về chúng tôi.

 

Có vẻ như anh ta không biết việc xông vào chỗ Marlin vào thời điểm này là thật thô lỗ. Có khi nó đã được lên kế hoạch từ trước ấy chứ. Dường như anh ta có thể chọn chào mừng người nào mới đến trong khu vực này. Tôi không phải người phán xử, nhưng tôi thấy nó khá là khó chịu.

 

“A, Song Jungwook-nim.”

 

Mặc dù nhận là quen nhưng cô ấy không để tâm đến hắn nhiều. Thay vào đó, cô vòng tay qua vai Jung Hayan và đi ngang qua anh ta. Đối với cô ấy, tập trung vào chúng tôi còn quan trọng hơn.

 

“Đó là ai vậy?”

 

“À. Đó là Hội Chủ của hội Tiểu Thạch, Song Jungwook-nim…”

 

Rõ ràng tôi chẳng liên quan gì. Nó không giống như anh ta nói chuyện với tôi trước, chính Marlin Young-ae mới là người chạy đến chỗ chúng tôi một mình. Trong khi đó, tôi đang hướng đến chỗ của Jung Hayan. Vì vậy, tình huống xấu hổ này xảy ra không phải lỗi của tôi.

 

Tất nhiên, anh ta sẽ trưng ra bộ mặt như bị làm nhục đó.

 

“À. Là Tiểu Thạch.”

 

“Ừ.”

 

“Tôi có biết qua. Nghe nói quy mô của họ ở Lâu đài Đá khá lớn. Hiệu suất viễn chinh cũng tốt. Cô nói rằng họ đã tấn công ba hầm ngục hiếm và một hầm ngục anh hùng đúng không?”

 

“À… T-tôi cũng không biết rõ…”

 

“Không sao đâu, Marlin Young-ae. Chúng tôi lỡ đi qua một quý tộc rồi. Cô có thể gọi anh ấy lại đây được không, nếu cô thấy ổn?”

 

“Tất nhiên là được. Lãnh chúa Rodrick? Làm ơn gọi Song Jungwook tới đây được không?”

 

“Vâng, Young-ae.”

 

Nước da của Song Jungwook vẫn cho thấy niềm tự hào của anh ta bị tổn thương đến nhường nào. Tuy nhiên, đó là điều không thể tránh khỏi. Cho đến khi Marlin Young-ae cho gọi anh ta.

 

Cuối cùng tôi thấy anh ta tiến về phía này, cắn môi lộ vẻ không được tự tin cho lắm.

 

“Tôi xin lỗi vì chuyện trước đó, Song Jungwook. Tôi bận quá.”

 

“Không. Không sao đâu, Young-ae.”

 

“Đây là Lee Kiyoung, Hội phó của Lam Hội đến từ Lindel. anh ấy thực sự muốn nói chuyện với anh…”

 

“Ra vậy.”

 

Lúc này, anh ta liếc tôi với vẻ mặt “tất nhiên là vậy rồi”. Dường như anh ta nghĩ rằng tôi có ý định đặc biệt gì đó khi làm như vậy. Nói xong, Song Jungwook chìa tay ra cho tôi bắt.

 

“Hân hạnh gặp mặt. Tôi là Song Jugwook, Hội Chủ của hội Tiểu Thạch.”

 

‘Ha…’

 

“Hội Chủ của Lam Hội đâu rồi?”

 

‘Cái thằng này…’

 

“Tôi đã muốn chào hỏi chính thức một lần rồi, nhưng đúng lúc quá.”

 

‘Sao anh dám nói chuyện vô lễ với tôi chứ?’

 

“Và… Lâu rồi nhỉ, Hyejin. Tôi không nghĩ cô sẽ ở Lam Hội đấy.”

 

“À. Lâu thật rồi nhỉ, Song Jungwook-nim.”

 

‘Đang coi thường tôi à?’

 

Thật vô lý khi anh ta đối xử với tôi thế này. Tất nhiên, tôi chỉ là Hội Phó, nếu chia theo cấp bậc thì anh ta hơn tôi một bậc. Tôi không chỉ trẻ hơn, mà anh ta còn ở lục địa này lâu hơn tôi nữa.

 

Vì vậy, nói chuyện với tôi một cách thân mật, đối với anh ta là ổn.

 

‘Còn người nào chưa biết tôi đã trở thành một Giám mục Danh dự không?’

 

Có vẻ như những người dân tự do của Lâu đài Đá vẫn chưa biết về điều này. Tôi nên quảng bá điều đó trên tờ báo của họ ít nhất một lần.

 

Đúng là tôi đến đây để kinh doanh, nhưng không có nghĩa là tôi phải cúi đầu. Không có luật nào quy định người bán hàng phải yếu hơn. Tôi không định làm theo ý của anh ấy, vì anh ta không mạnh như Cha Hee-ra, cũng chẳng tài năng như Cho Hyejin.

 

Tuy nhiên, tôi cảm thấy thật ngu ngốc khi gây hấn vào thời điểm này, vì vậy tôi không tính trả lời. Như để hỏi về chuyện gì đang diễn ra, tôi nhìn về phía Marlin Young-ae và thấy cô ấy có vẻ ngạc nhiên.

 

“X-xin hãy lịch sự.”

 

“Young-ae?”

 

“Lee Kiyoung là khách của địa bàn Lâu đài Đá đấy. Anh thô lỗ quá.”

 

“M-Marlin… Young-ae.”

 

“Tôi không coi anh như vậy, nhưng tôi khá thất vọng đấy, Song Jungwook-nim.”

 

“Cái đó…”

 

“Tôi xin thay mặt anh ấy xin lỗi, Lee Kiyoung-nim.”

 

“E hèm. Thôi, không sao. Cô không phải là người cần xin lỗi, Young-ae… Cô sẽ quên những gì tôi mới nói ban nãy chứ?”

 

“Hả?”

 

“Chuyện độc dược ấy. Ban đầu, tôi tính tận hưởng một thời gian rồi đi… Tôi nghĩ rằng tôi đã thay đổi quyết định của mình. Tốt hơn là nên rời đi càng sớm càng tốt sau khi xong việc.”

 

“A!”

 

Marlin Young-ae thì nhăn nhó, còn Jung Hayan thì tươi tỉnh. Khi kéo nhẹ Jung Hayan về phía mình, nét mặt của em ấy trở nên tự mãn.

 

‘Biểu cảm này không hợp với em ấy chút nào.’

 

Rõ ràng em ấy muốn cho mọi người biết rằng tôi thuộc về em ấy. Hẳn em đang tính ra vẻ nguy hiểm, nhưng trong mắt tôi, em ấy chỉ dễ thương mà thôi.

 

Marlin Young-ae tái mặt. Không phải vì Jung Hayan. Có lẽ là do điều tôi mới nói - rằng tôi không quan tâm đến việc bán hàng, hay các hợp đồng liên quan đến độc dược, không thứ nào hết. Tôi sẽ quay trở về sau khi xong công việc kinh doanh của mình. Tôi đã từng rất hào hứng khi đi tới Lâu đài Đá, nhưng nó không đáp ứng được kỳ vọng của tôi, đơn giản là do những người cục súc như vây. Đó là ý nghĩa ẩn sau lời nói của tôi.

 

“Lee Kiyoung-nim, điều đó…”

 

“Quay lại thôi, Young-ae.”

 

Lựa chọn của cô ấy khá rõ ràng. Lúc này, Young-ae quay sang phía Jungwook.

 

“Hãy xin lỗi đàng hoàng đi ạ.”

 

“Cái gì cơ?”

 

“Hãy xin lỗi vì hành động thô lỗ mà anh vừa thể hiện trước mặt Lee Kiyoung-nim đi, Song Jungwook-nim.”

 

“Vì chuyện đó… Mà nói tôi thô lỗ.”

 

‘Tôi có phản ứng thái quá đâu.’

 

“Tôi nghĩ Song Jugwook-nim hiểu rõ những gì tôi nói mà. Xin hãy chính thức xin lỗi Lee Kiyoung-nim vì sự thô lỗ mà anh thể hiện trước mặt cậu ấy đi. Bằng không thì tôi sẽ không bao giờ gặp mặt anh nữa.”

 

May là Tổng giám mục Judah không có ở đây. Nếu anh ấy không bận bàn chuyện với Kim Hyunsung, hẳn Jungwook đã bị các tín đồ bao vây rồi.

 

“Không sao đâu, Marlin Young-ae. Cô không cần phải làm điều này đâu.”

 

“Không. Lee Kiyoung-nim là khách của Lâu đài Đá chúng tôi.”

 

Tôi không đến với tư cách khách mời, nhưng mà…

 

“Thô lỗ với Lee Kiyoung-nim cũng giống như thô lỗ với gia đình tôi. Tôi không biết cha của anh sẽ nghĩ gì, nhưng chắc chắn ông ấy phải nhận được lời xin lỗi.”

 

“Young-ae.”

 

Tôi không thể không cảm thấy ấn tượng. Cô ấy đã làm rất nhiều điều vì tôi, phá hủy mối quan hệ tốt đẹp với một hội như Tiểu Thạch cũng không tốt cho Lâu đài Đá. Chỉ vì quá non nớt nên cô ấy mới dám hành động theo cách này.

 

Tất nhiên, để đặt lên bàn cân so sánh thì gia đình của Marlin Young-ae quyền lực hơn.

 

‘Điều này có nghĩa là lòng tự trọng của anh ta sẽ bị tổn thương.’

 

“Song Jungwook-nim. Thật là!”

 

“Marlin Young-ae, không sao mà.”

 

Tình hình này khá tệ. Những người tự do và hoàng tộc đều đang nhìn về phía họ. Song Jungwook, đại diện cho những người tự do ở thời điểm này, đã phải cúi đầu trước tôi.

 

‘Tốt lắm.’

 

Chắc chắn nó sẽ làm sáng tỏ sự hiểu lầm về quyền lực giữa chúng ta. Câu hỏi là, liệu anh ta có thực sự cúi đầu trước tôi hay không?

 

‘Lòng tự trọng của anh ta khá cao đấy.’

 

Tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc nghĩ rằng anh ấy sẽ cố gắng tránh né và vượt qua điều này. Đổi lại là tôi, tôi cũng lựa chọn như vậy. Cho Hyejin và các thành viên trong hội của tôi cũng đang dõi theo.

 

Cuối cùng, Song Jungwook cũng cúi đầu.

 

‘Chà…’

 

Tôi biết anh ấy sẽ chẳng thu được lợi lộc gì từ tôi khi làm vậy, nhưng tôi biết tại sao anh ấy lại lựa chọn hành động thế.

 

‘Đó là vì Marlin Young-ae…’

 

Anh ta chỉ muốn tỏ ra tốt đẹp dược mặt cô ấy. Chẳng có lý do gì khác cả.

 

“Xin hãy tha cho sự thô lỗ của tôi, Hội phó Lee Kiyoung.”

 

“À. Không sao đâu, Song Jung0nim.”

 

“Xin lỗi, mới gặp nhau mà đã gây rắc rối cho cậu.”

 

“Haha. Đây cũng thế. Hiểu lầm chút thôi  mà.”

 

“Marlin Young-ae, bây giờ không sao rồi. Chỉ một lỗi gây hiểu lầm thôi. Tôi nghĩ tha thứ cho anh ấy là đúng.”

 

Khung cảnh tôi, Hội phó của Lam Hội, tha thứ cho Hội chủ của hội Tiểu Thạch, sẽ là một mỹ cảnh với người xem của chúng ta.

 

Tại thời điểm này, có thể họ đang nghĩ, ‘Chúng ta không thể gây sự với thằng khốn đó.’

 

Tất nhiên, tôi đã có nhiều hơn thế.

 

“Tôi định đến thăm hội Tiểu Thạch dù chỉ một lần rồi, Song Jungwook-nim. Tôi hy vọng anh có thể tới tháp Yeongju và tìm tôi. Không, tôi sẽ đi.”

 

“Hahaha. Có vẻ như tôi đã có thêm một mối quan hệ tốt đẹp trong ngày hôm nay rồi. Nếu cậu không còn gì để nói, tôi sẽ đi. Marlin Young-ae không còn gì để nói sao?”

 

“Không đâu, Lee Kiyoung-nim. Tôi nghĩ nó không quan trọng… Hẹn gặp lại sau, Song Jungwook-nim…”

 

“Hayan? Hyejin, đi nhanh nào.”

 

“Vâng, oppa.”

 

“Vâng, thưa hội phó.”

 

“Và… Hyejin?”

 

“Vâng.”

 

“Tôi không biết cô đã gặp chuyện gì ở Lâu đài Đá, nhưng không cần phải cúi đầu đâu.”

 

“Cũng không cần phải khép nép với Hội Chủ của hội khác Hyejin giờ là thành viên của Lam Hội rồi. Luôn nhớ rằng nếu cô cúi đầu trước bang hội khác, có nghĩa là cả Lam Hội đang cúi đầu trước họ.”

 

“A…”

 

“Tôi không muốn nói nhiều. Nhưng hiện giờ vậy là đủ rồi.”

 

“Vâng. Đã rõ.”

 

Tôi đã có một kế hoạch dành cho Cho Hyejin. Khi thấy Song Jungwook không bám víu được Marlin Young-ae, rất nhiều ý tưởng tốt chợt hiện ra.

 

*** 

Đọc webtoon tại: Kí Sự Hồi Quy | Vlogtruyen.net

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương