Ký Sự Hồi Quy
Chapter 151: Cậu không biết sao tôi lại thất vọng ư? (2)

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 151: Cậu không biết sao tôi lại thất vọng ư? (2)

 

“Thế, chuyện gì đã xảy ra vậy, Hyung-nim? Mọi thứ có suôn sẻ không?”

 

“Cậu không thấy sao? Rất là trơn tru luôn.”

 

“À…”

 

“Sao lại hỏi thế?”

 

Mấy ngày rồi tôi mới có cuộc trò chuyện nghiêm túc với Kim Hyunsung. Ban nãy người hỏi là Park Deokgu, bởi chúng tôi đều đang xếp hành lý.

 

“Không có gì. Chỉ là hơi bất ngờ thôi. A! Hyung của chúng ta thì sao?”

 

Tôi không biết phải nói gì. Tôi chỉ thấy rằng Kim Hyunsung có vẻ hơi sầu não với tương tác của chúng tôi. Không biết Cho Hyejin có ý nghĩa gì với Kim Hyunsung, nhưng cậu chàng hẳn đã nhận ra cậu ta đã đặt cô ấy vào một vị trí mà tôi không thể chấp nhận được.

 

Tôi biết cậu ấy sẽ viện cớ để tôi chuẩn bị mấy thứ này, nhưng sâu bên trong hẳn còn lý do khác nữa. Kết quả là, cậu ta đã nhận ra lỗi của mình.

 

‘Trông cứ như con cún bị từ chối chơi cùng ấy.’

 

Tôi biết Hyunsung mong chờ một phản ứng tích cực từ tôi. Tuy nhiên, nếu việc đó tùy thuộc vào tôi, thì tôi sẽ cố gắng hết sức để có thể giảm bớt quyền hạn của Hyejin. Ít nhất, sức mạnh mà tôi hiện có vẫn nên được duy trì cho đến khi Kim Mi-young hoàn thành được công việc của mình.

 

Tất cả những điều này, tôi đã ngụy trang dưới vỏ bọc Cho Hyejin là thành viên mới. Trên thực tế, ngoài khả năng của cô ấy, có rất nhiều đồn đoán về việc cô ấy và Hyunsung đang qua lại với nhau.

 

‘Có vẻ như cậu ta không biết.’

 

Gạt lý do cá nhân sang một bên, tôi biết đây không phải thời điểm thích hợp để trao vị trí quyền lực cho Cho Hyejin. Tuy nhiên, nếu công khai phân biệt đối xử thì không tốt.

 

Lúc này, tôi nhìn Park Deokgu và nói thêm. “Chà, có vẻ cậu ấy buồn về chuyện đó, nhưng cuối cùng cũng đã đồng ý với tôi rồi mà.”

 

“Vậy thì mừng quá…”

 

“Cái mặt đó là sao?”

 

“Không có gì. Em chỉ ngạc nhiên vì hai người có quan điểm khác nhau.”

 

“Không có rắc rối gì cả đâu.”

 

“Em biết, em nghe nói vậy thôi.”

 

“Cậu nghe được những gì?”

 

“Chà, những gì mà nữ nhân viên của hội đang nói là một chuyện, nhưng có tin đồn hai người đánh nhau nữa, hyung-nim và hyung-ssi ấy. Có đúng như vậy không?”

 

“À…”

 

“Khoan, khoan! Hai người thực sự đánh nhau sao?”

 

“Nó không nghiêm trọng như cậu nghĩ đâu. Bọn tôi chỉ có một số hiểu lầm, nên cậu không phải lo về điều đó. Tôi chỉ thấy thất vọng vì cậu ta đã đưa ra một quyết định quan trọng mà mãi sau này mưới nói…”

 

“Thế…”

 

“Kết quả là tôi nhận được lời xin lỗi, và mọi chuyện vẫn như bình thường. Nếu tôi tiếp tục chống lại thì có thể có thêm xích mích, nhưng sẽ không xảy ra đâu. Trong mọi trường hợp, tôi nghĩ Cho Hyejin là người có năng lực, và ở Lam Hội, chúng ta cần những người tài năng như cô ấy. À! Tôi chỉ nói với cậu thôi đấy, đừng đem đi kể lung tung…”

 

“Ừm. Miệng em ngậm như con hàu luôn.”

 

“Chuẩn bị hết mọi thứ cần thiết chưa?”

 

“Gần hết rồi ạ.”

 

“Tôi kiểm tra qua một lượt được không?”

 

“Đ-Đợi thêm một chút nữa đi ạ.”

 

“Lâu rồi mới đi viễn chinh mà. Không được có bất kỳ sai sót nào.”

 

Khi nhìn xung quanh, tôi thấy những người khác đang chuẩn bị cho chuyến thám hiểm. Hwang Jeong-yeon đã đến giúp Park Deokgu với mớ đồ đạc của cậu ta. Jung Hayan, Sun Hee-young và Kim Ye-ri cũng mất khá nhiều thời gian trong việc sắp xếp hành lý.

 

Hầu hết các hội viên đều bối rối trước thông báo đi tới Lâu đài Đá bất ngờ. Tuy nhiên, họ đã có kinh nghiệm rồi, và chẳng bao lâu sau, tôi đã thấy họ vẫn chuyển hết đồ đạc lên xe ngựa mà không thiếu thứ gì.

 

Nhân viên có vẻ bận rộn hơn hội viên. Những tiếng ồn ào vang vọng khắp nơi.

 

“Có chắc là đóng nguồn cung ở đó không?”

 

“Ừ, Park Jung-gi! Cái cuối cùng đang vào này.”

 

“Cậu cũng đã soạn những món sẽ gửi sau ra rồi đúng không?”

 

“Ừ. Thế nên là… Bộ dụng cụ giả kim thuật, chất xúc tác tiêu hao và thiết bị dự phòng sẽ được cất vào kho trước đã.””

 

“Cho thức ăn của điểu sư vào đó luôn đi.”

 

“Okay.”

 

“Với phép thuật bảo vệ cơ bản, hãy quản lý các vật phẩm sao cho chúng không bị hư hại. Tôi sẽ kiểm tra và yêu cầu các thành viên trong nhóm chờ.”

 

“Okay.”

 

Thật tốt khi thấy họ tự mình chuẩn bị cho chuyến thám hiểm mà không cần tôi lo mọi thứ.

 

“Nhưng, quản lý… Tôi nghe nói đây là một chuyến thám hiểm dài, nhưng có như có nhiều nhu yếu phẩm quá. Có rất nhiều thứ phải mua ở Lâu đài Đá nữa… Nguồn cung cấp được xếp vào nhiều hơn ngân sách tôi có thể lo…”

 

“Đây là vấn đề được yêu cầu trực tiếp bởi Hội Chủ, vì vậy hãy cứ làm theo mệnh lệnh đi. Công việc của chúng ta không phải là tò mò hay hỏi mấy câu vô nghĩa. Tất cả những gì chúng ta phải làm là cung cấp nhu yếu phẩm mà không bị lỗi.”

 

“Vâng, tất nhiên.”

 

Điều thú vị là nhu yếu phẩm dùng cho chuyến thám hiểm Lâu đài Đá, trên thực tế có phần dư thừa so với chuyến thám hiểm thông thường. Tôi cảm thấy chắc chắn rằng Park Jung-gi, người được coi là Trưởng đoàn Hỗ trợ Thám hiểm, hiểu rõ điều này nhất.

 

Cậu ấy không nói được bất cứ điều gì bới vì Hội Chủ đã chỉ đạo như vậy, nhưng ngay cả khi nghĩ về nó, tôi thấy những món đồ dùng trong chuyến đi này có đôi phần kỳ lạ. Tất nhiên, xét theo tình hình hiện tại ở Lâu đài Đá, nó sẽ có một ý nghĩa nào đó.

 

Tôi không biết liệu người dân ở đó có biết điều gì thực ra đang xảy ra trong thành phố của họ hay không, nhưng Kim Hyunsung đã tuyên bố rành mạch rằng có điều gì đó đang diễn ra trong khu vực này.

 

‘Một hầm ngục mới xuất hiện chăng? Hay làn sóng quái vật? Một con quái cấp anh hùng thì sao nhỉ?’

 

Xét theo số nhu yếu phẩm, tôi thấy mấy khả năng này là cao nhất.

 

‘Cậu lỗ liễu quá, Hyunsung.’

 

Đi thám hiểm thì phải chuẩn bị cho mọi tình huống, nhưng sắm cho Kim Ye-ri, một người không phải cung thủ thuần túy, cả ngàn mũi tên thì thật kỳ lạ.

 

Không chỉ như vậy.

 

Các loại thuốc tăng lực cơ bản đang được sản xuất đại trà đang được chế biến trong nhà máy thuốc của chúng tôi, tất cả đều nhằm đạt mốc mà Kim Hyunsung đề ra.Tại thời điểm này, có thể dễ dàng đoán được những gì sẽ xảy ra tại Lâu đài Đá - chúng tôi đang chuẩn bị cho một trận chiến lớn.

 

Tất nhiên, như Kim Hyunsung đã nói, việc này là để chuẩn bị cho mọi thứ, nhưng thấy kẻ biết trước tương lai đang chuẩn bị quá nhiều, ít nhất tôi có thể nhận ra mục đích của chuyến đi này không đơn thuần là tấn công hầm ngục.

 

‘Chúng ta sẽ đối mặt với một làn sóng quái vật hoặc một cuộc đột kích.’

 

Cá nhân tôi hy vọng nó là vế đầu. Tôi lo lắng mà cũng vui mừng. Nếu Kim Hyunsung sẵn sàng xông pha tình huống đó, điều đó có nghĩa là phần thưởng đó rất lớn.

 

“Chưa kể, kinh nghiệm…”

 

“Gì cơ?”

 

“À, không có gì. Hee-young, cô gói ghém hết hành lý của mình chưa?”

 

“Vâng. Tôi đã đóng gói xong hết rồi.”

 

“Những người khác thì sao?”

 

“Chúng tôi đóng xong hết và kiểm tra hành lý của Ye-ri và Hayan rồi. Hình như Hyejin cũng đã chuẩn bị xong. Mọi thứ đang diễn ra suôn sẻ.”

 

“Tốt. Thế thì tôi sẽ báo cho Hội Chủ rằng chúng ta sẵn sàng đi rồi.”

 

“Vâng.”

 

Việc của tôi ở đây đã xong. Tiếp theo…

 

“Quản lý Park Jung-gi?”

 

“Hội Phó.”

 

“Tôi tin là cậu đã xử lý mọi thứ mà không có lỗi gì nhỉ.”

 

“À. Vâng. Có một vài thứ còn thiếu do chuẩn bị đột ngột quá, nhưng khi tất cả nguồn cung đã xếp xong thì có thể tiến đến Lâu đài Đá. Đây là lần kiểm tra cuối cùng, nhưng tôi có thực sự phải gửi hết đống này đi không?”

 

“Ừ, quản lý Park Jung-gi. Hãy gửi mà không có lỗi gì nhé. Không, thật tốt nếu cậu có thể cung cấp thêm nhu yếu phẩm. Cậu đã làm rất tốt. À! Nếu sau này cần thêm mặt hàng gì thì tôi sẽ báo thông qua thư bồ câu.”

 

“Okay.”

 

Phía này cũng đã sẵn sàng.

 

Sau đó Kim Hyunsung xuất hiện, đúng lúc luôn. Tôi không cần phải tìm và báo cáo cho cậu ấy rằng việc chuẩn bị đã xong. Chúng tôi đã sẵn sàng để đi.

 

“Tôi nghĩ chúng ta có thể đi được rồi, Hyunsung-ssi.”

 

“Vâng, cảm ơn cậu. Cậu không cần phải tới và kiểm tra mọi lúc đâu mà…”

 

“Tôi thấy hơi lo nếu không tự mình kiểm tra ấy mà.”

 

“Có cậu là tôi yên tâm quá rồi, Kiyoung-ssi.”

 

‘Phải vậy chứ, đồ khốn.’

 

“Có gì khó khăn đâu Số thành viên của đoàn thám hiểm là 13, bao gồm tôi, Hwang Jeong-yeon, Park Deokgu, Jung Hayan, Sun Hee-young, Kim Ye-ri, Cho Hyejin và năm nhân viên khác của hội. Ngoại trừ một số hạng mục cần điều chỉnh, mọi thứ khác đã được xếp lên xe rồi. Sau đó, ngay khi đáp ứng đủ số lượng, các toa xe khác sẽ khởi hành.”

 

“Ừ.”

 

“Hội được cho là sẽ do cố vấn Lee Sang-hee, quản lý Kim Mi-young và nhiều người khác phụ trách.”

 

“Được. Tôi xác nhận. Đi thôi.”

 

“Ừ.”

 

Sau khi các hội viên chậm rãi trèo lên xe ngựa, tôi cũng lên theo. Sẽ nhanh hơn nếu tôi đi bằng điểu sư, nhưng có nhiều đồ đạc quá. Không may là đường đến Lâu đài Đá khá gập ghềnh.

 

Xét rằng đó là một vùng đất đã ổn định, tôi không cần lo quá về chuyện gặp quái tấn công giữa đường, vì vậy chuyến đi sẽ giống như dã ngoại. Tóm lại là tôi có thể thư giãn.

 

“Chà, lâu rồi mới đi thám hiểm nên tôi hào hứng ghê.”

 

“Ta không đi cho vui đâu, tốt hơn hết là nên nghiêm túc một xíu. Đến Lâu đài Đá thì có thể nghỉ ngơi.”

 

“E hèm, hyung-nim có hơi hà khắc không?”

 

“Hahahahaha.”

 

Trước những lời nói của Park Deokgu, Kim Hyunsung lên tiếng.

 

Bất cứ khi nào trời mưa, mặt đất sẽ cứng lại. Điều tương tự cũng có thể nói giữa tôi và Hyunsung, những người mới thoát ra khỏi tranh cãi.

 

Có lẽ tôi chỉ đang tưởng tượng thôi, nhưng tôi cảm thấy mối quan hệ của chúng tôi trở nên bền chặt hơn so với hôm qua. Chỉ nghĩ đến vẻ mặt lo lắng của cậu ấy mà tôi đã buồn cười rồi.

 

Tôi biết Kim Hyunsung không phải người xấu, nhưng sự việc ngày hôm qua khiến tôi tin tưởng cậu ấy hơn một chút.

 

Bên cạnh đó, chúng tôi còn rất nhiều việc phải làm.

 

Về phần mình, tôi cần tìm hiểu thêm một số thông tin về Cho Hyejin, cũng như cách phân phối độc dược của mình trong Lâu đài Đá. Tôi không chỉ gặp Marlin Young-ae mà có thể còn phải đển nhà thờ nữa.

 

Không bận tâm đến cuộc đột kích hay làn sóng quái vật nào đó thì tôi cũng đủ việc để làm trong thành phố rồi.

 

Tuy nhiên, trong tất cả mọi thứ, tôi chỉ coi một điều là quan trọng nhất.

 

Bảo vệ Kim Hyunsung.

 

Đó là lúc sẽ có chuyện gì đấy xảy ra.

 

[Thuộc tính cấp anh hùng của bạn, Đôi mắt tâm trí, đã tăng cấp.]

 

‘Chuyện gì đang xảy ra vậy?’

 

*** 

Đọc webtoon tại: Kí Sự Hồi Quy | Vlogtruyen.net

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương