Hoa Sơn Tái Khởi
Chapter 289 Kết thúc là một bắt đầu khác (4)

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chapter 289. Kết thúc sẽ mở ra khởi đầu mới (4)

 

Chung Ly Cốc nhìn về phía đài tỉ võ với ánh mắt thất kinh. Nhìn cảnh tượng các môn đồ khiêng Tôn Thứ Hàn đã ngã quỵ trên đài tỉ võ xuống dưới, mà lòng hắn phẫn nộ vô cùng.

‘Chết tiệt.’

Tiếng nghiến răng khe khẽ vang lên.

Hắn biết phải giữ gìn thể diện nên tuyệt đối không được để lộ những cảm xúc của bản thân, nhưng Chung Ly Cốc hiện tại không thể nào kiềm chế được cơn lửa giận đang sôi sùng sục trong người.

‘Sự nhục nhã này!’

Cả người hắn run lên, nắm tay chặt đến mức móng tay như sắp đâm cả vào lòng bàn tay.

Những tiếng hoan hô của quan khách cứ thế mà kéo dài không dứt.

Đây chính là đòn chí mạng.

Sự thật Tông Nam bị Hoa Sơn đánh bại ở Tông Hoa Chi Hội đã nhanh chóng vang danh toàn thiên hạ. Không phải họ vui mừng vì sự tiến bộ vượt bậc của Hoa Sơn mà là đang thích thú trên nỗi nhục nhã của Tông Nam.

Dù sao thì ở Tông Hoa Chi Hội cũng chỉ có vài người được chứng kiến điều đó. Có rất nhiều người không tận mắt nhìn nên đương nhiên thực cảm sẽ không rõ ràng bằng.

Tuy nhiên, trận tỉ võ này lại được chứng kiến bởi toàn bộ nhân sĩ võ lâm giang hồ. Cứ cho là mỗi người ở đây chỉ loan tin một lần thì cũng đủ để cả thiên hạ biết đến thất bại nhục nhã này của Tông Nam.

Và có một chuyện nữa càng khiến Chung Ly Cốc phẫn nộ hơn.

‘Làm thế nào mà?’

Thứ kiếm  pháp đó.

Kiếm pháp đã áp đảo và hạ gục Tôn Thứ Hàn lúc nãy không phải quá quen thuộc sao.

Chẳng phải nó rất giống với Tuyết Hoa Thập Nhị Thức mà Tông Nam đã sáng tạo ra bằng tất cả sự tâm huyết và cố gắng sao?

‘Làm thế nào mà bọn chúng có thể khôi phục được kiếm pháp đó?! Lúc đó không phải toàn bộ Hoa Sơn đã chết hết rồi sao?’

Kiếm pháp đó chính là biểu tượng của Hoa Sơn!

Ngay lúc đó.

“...... Nhị Thập Tứ Thức Mai Hoa Kiếm Pháp.”

Một giọng nói thủ thỉ như tiếng rên phát ra từ miệng của Pháp Chỉnh.

Rồi tất cả mọi người đang ngồi trên thượng đài đều đổ dồn ánh mắt về phía ông ta.

“A Di Đà Phật. Hoa Sơn Chưởng môn nhân. Chẳng lẽ Hoa Sơn đã tìm lại được Nhị Thập Tứ Thức Mai Hoa Kiếm Pháp rồi sao?”

“Đúng vậy.”

“Ồ……”

Pháp Chỉnh không đáp lại mà chỉ nhìn Huyền Tông với ánh mắt tràn đầy sự kinh ngạc. Ánh mắt đó cứ rung động, bồi hồi.

“Khi nghe nói Hoa Sơn đã đánh mất tinh hoa kiếm pháp của môn phái, bần tăng đã rất đau lòng. Nhưng bây giờ đã khôi phục lại hoàn hảo đến như vậy, đây thật sự là việc đáng mừng mà.”

“Đa tạ Phương trượng. Thật may là Hoa Sơn đã tìm được những bí kíp mà tổ tiên để lại.”

“Quả nhiên, quả nhiên. Sự tiến bộ của Hoa Sơn đến cả ta cũng không thể tưởng được. Thì ra là có bí sử cả. Nếu đã phục hồi được Nhị Thập Tứ Thức Mai Hoa Kiếm Pháp thì cả thiên hạ này, còn ai dám xem thường Hoa Sơn nữa chứ.”

Huyền Tông cười khẩy khi nghe những lời đó của Pháp Chỉnh.

Nếu điềm tĩnh phân định những lời đó thì nó lại không ăn khớp với hiện thực tí nào.

Đầu tiên là Hoa Sơn vốn dĩ đã tiến bộ từ trước đó rồi, và việc tìm lại được Nhị Thập Tứ Thức Hoa Mai Kiếm Pháp chỉ có một mục đích đó là vì sự tiến bộ của Hoa Sơn mà thôi.

Tuy nhiên, cũng không cần thiết phải xác nhận sự thật đó với bọn họ.

“Chỉ việc tìm lại được những kiếm pháp của tổ tiên cũng đủ khiến ta mãn nguyện rồi. Và……”

Huyền Tông quay đầu lại nhìn về phía đài tỉ võ. Trong lúc di chuyển ánh nhìn, ông ấy cũng thấy được rất rõ ràng gương mặt đang cứng đờ một cách đáng sợ của Chung Ly Cốc.

“Nếu có thể đạt được thành tích tốt nhờ kiếm pháp đó, thì thật sự không còn gì để đòi hỏi nữa.”

Nắm tay của Chung Ly Cốc run lên.

‘Chết tiệt.’

Nhị Thập Tứ Thức Mai Hoa Kiếm Pháp.

Vừa là biểu tượng của Hoa Sơn, vừa là kiếm pháp đã khiến Tông Nam khiếp sợ trong suốt hàng trăm năm lịch sử.

Tuyết Thượng Gia Sương (Giải nghĩa: Trên đầu có tuyết lại thêm sương. Họa vô đơn chí, uổng công rồi), thật không may Hoa Sơn đã khôi phục được kiếm pháp đó. Không những vậy mà kiếm pháp đó còn đánh tan cả Tuyết Hoa Thập Nhị Thức của Tông Nam.

‘Tuyết Hoa Thập Nhị Thức là kiếm pháp được sáng tạo dựa trên nền tảng của Nhị Thập Tứ Thức Mai Hoa kiếm pháp. Nếu thi triển nó đúng cách thì tuyệt đối không thể nào lại thua Nhị Thập Tứ Thức Mai Hoa kiếm pháp được. Không thể nào!’

Tuy nhiên, kết quả bây giờ lại hoàn toàn trái ngược.

Không lý nào sự minh ngộ của Tôn Thứ Hàn về Tuyết Hoa Thập Nhị Thức lại thua kém sự minh ngộ của Bạch Thiên về Nhị Thập Tứ Mai Hoa Kiếm pháp được.

Dù thế nào thì Tôn Thế Hàn cũng đã bị Bạch Thiên đánh bại một cách triệt để, đến mức hắn chưa kịp phát huy được thực lực của bản thân.

Chung Ly Cốc cắn môi rồi nhìn về phía Tần Kim Long.

‘Con tuyệt đối không được thua.’

Tôn Thứ Hàn thì có thể.

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

Nhưng việc Tần Kim Long thua sẽ mang ý nghĩ khác. Vào thời khắc hắn bị hạ gục cũng đồng nghĩa với việc những hậu khởi chi tú đương thời của Tông Nam hoàn toàn không thể với tới Hoa Sơn.

Làm sao có thể chịu được sự sỉ nhục đó chứ.

Hơn nữa……

Bạch Thiên đâu phải là tất cả?

Ánh nhìn của Chung Ly Cốc khóa chặt vào Thanh Minh.

‘Hoa Sơn Thần Long.’

Và tất cả những tên môn đồ khác của Hoa Sơn đều có thể sánh ngang với Bạch Thiên.

Một cảm giác ớn lạnh chạy ngang lồng ngực Chung Ly Cốc.

‘Lẽ nào.’

Bây giờ ông ta đang ngồi chứng kiến thời khắc Hoa Sơn vượt mặt Tông Nam sao.

Đó là việc mà ông ta tuyệt đối không bao giờ muốn thừa nhận.

 

* * *

Đả Cẩu Bổng xuất hiện lướt qua một cách sắc bén.

Yaaa!

Ngay lúc Đả Cẩu Bổng xé đôi không khí, gò má Chiêu Kiệt cũng bị xước ngang một đường. Mặc dù cảm nhận rõ sự nóng ran trên gò má, mắt của Chiêu Kiệt vẫn không chút lay động.

‘Nhanh và mạnh hơn nữa!’

Quả thật là vòng chung kết, Đả Cẩu Bổng của đối thủ cũng sắc bén hơn hẳn. Đó chắc chắn là một cảnh giới khác hoàn toàn so với những gì đã diễn ra ở vòng loại.

Nhưng cũng không đến mức không đối phó được. Về độ sắc bén trong từng chiêu thức thì chắc chắn kiếm của Nhuận Tông sư huynh sắc bén hơn nhiều, về độ tinh tế thì chắc chắn không thể sánh với Lưu sư thúc.

Xét tổng thể thì Bạch Thiên sư thúc mạnh hơn nhiều, còn xét về khí thế thì sao?

‘Thậm chí còn không xứng để chạm tới chân của Thanh Minh.’

Châu Kiệt ngay lúc này lại có những cách nhìn mới mẻ đối với những con người mà mình tu luyện cùng.

Nếu rèn luyện một mình, thì chắc chắn đến bây giờ hắn không thể nào đạt được cảnh giới này.

Chiêu Kiệt mạnh như hiện tại cũng là nhờ quá trình cùng nhau tu luyện và nỗ lực với các sư huynh đệ, nhờ cả những người luôn đứng nhìn hắn từ xa rồi tận tình chỉ dẫn.

Chiêu Kiệt nghiến răng.

Tâm trí trở nên lạnh lùng. Cái đầu lại càng lạnh lùng hơn.

“Yaaaa!”

Thanh kiếm trong tay Chiêu Kiệt vẽ nên những quỹ đạo tuyệt đẹp trong không trung.

Đó chính là Hoa Mai của Chiêu Kiệt.

Nó khác với Hoa Mai của Thanh Minh, cũng khác hẳn so với Bạch Thiên.

Hoa Mai nở rộ trên đỉnh núi Hoa Sơn. Từng đóa, từng đóa,... đều mang dáng vẻ khác nhau. Đây là Mai Hoa Kiếm Pháp sao?

Hoa mai mà không chứa đựng ý chí của bản thân lại cứ theo đuổi cái mạnh thì chỉ là 

 Hoa Mai đã chết thôi. Đó là những lời mà Chiêu Kiệt đã nghe không biết bao nhiêu lần, đến mức khắc cốt ghi tâm!

Hoa Mai của hắn nhanh chóng bay đến vây kín Đả Cẩu Bổng của đối thủ.

Choanggggg!

Khoảnh khắc hoa mai được tạo ra bởi kiếm khí va vào Đả Cẩu Bổng, một âm thanh như kim loại va vào nhau vang lên.

Ngay khi đó, cây gậy bị văng ra ngoài.

Chiêu Kiệt không bỏ lỡ thời cơ đó.

Mai Hoa Chiếu Quang!

Kiếm khí tựa như là tia sáng duy nhất chiếu qua những cánh hoa mai nở rộ như những đám mây, đó chính là Mai Hoa Chiếu Quang.

“Ực!”

Tên đệ tử Cái Bang đã ngồi phịch xuống tại chỗ vì bị kiếm khí Mai Hoa Chiếu Quang đâm sâu vào ngực.

“Dừng lại!”

Một giọng nói lớn truyền đến.

“Chiến thắng thuộc về Chiêu Kiệt của Hoa Sơn!”

Chiêu Kiệt thu lại kiếm, tạo tư thế bao quyền rồi nói.

“Đã đắc tội.”

Sau đó khiêm tốn rời khỏi đài tỉ võ.

Đến mức này thì quan khách không thể thoải mái mà reo hò, hoan hô được nữa.

Ai cũng nuốt nước bọt rồi kinh hãi nói.

“Không, không phải cứ cái đà này thì Hoa Sơn sẽ thắng sao?”

“Có lẽ nào?”

“Không. Chẳng phải quá rõ ràng sao? Hiện tại số người còn lại không quá 100 người? Kết thúc ngày hôm nay thì chỉ còn lại 64 người. Đến hiện tại, không phải đệ tử của Hoa Sơn vẫn còn đông nhất sao, nếu tất cả họ đều thắng thì sẽ ra sao chứ?”

“...... Nghĩ lại thì.”

“Nếu Hoa Sơn thắng thì đây thật sự là một chuyển biến lớn của cả thiên hạ. Thật sự không thể tin được.”

Những người đó ngậm miệng rồi nhìn về phía các môn đồ Hoa Sơn.

‘Thắng sao?’

Hoa Sơn sao?

Giống như một trò đùa vậy, nhưng bây giờ trò đùa đó lại đang trở thành sự thật.

Rõ ràng nếu Hoa Sơn giành chiến thắng trong Đại Hội Võ Lâm Toàn thiên hạ lần này thì đó sẽ là sự kiện lớn khuấy đảo cả thiên hạ đang yên tĩnh trong suốt trăm năm qua, giang hồ sẽ dậy sóng.

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

‘Đây không phải là chuyện lớn sao?’

Hoa Sơn là cái tên đã bị khai trừ khỏi Cửu Phái Nhất Bang hàng chục năm về trước. Giờ đây lại xuất hiện ở đại hội võ lâm rồi lần lượt hạ bệ những hậu khởi chi tú đến từ Cửu Phái Nhất Bang và Ngũ Đại Thế gia sao?

Điều này không phải đang chứng minh Cửu Phái Nhất Bang toàn những kẻ mù, có tầm nhìn hạn hẹp sao.

Thật ra đây cũng không phải là sự sỉ nhục đối với Cửu Phái Nhất Bang.

“Thật sự nếu xét ở thời điểm đó thì cũng không nói lên được điều gì? Ai có thể phủ nhận việc một Hoa Sơn đang lụi tàn lại có đủ tư cách để ngồi trong hàng ngũ Cửu Phái Nhất Bang đâu?”

“Không phải là nghĩ xa quá sao? Cứ nhìn vào các hậu khởi chi tú đi.”

“Cái gì mà nhìn xa cả nghìn vạn năm sau? Lúc trước các hậu khởi chi tú của các môn phái khác mạnh đến vậy, đâu có gì đảm bảo là Hoa Sơn sẽ trở thành thiên hạ đệ nhất đâu chứ?”

“......Không.”

“Vậy thì ngươi nghĩ là Cửu Phái Nhất Bang chỉ toàn mấy tên ngốc rồi đá văng Thiên hạ đệ nhất ra khỏi Cửu Phát Nhất Bang à? Lời nói của ta sai sao?”

“......”

Không ai có thể dễ dàng trả lời câu hỏi đó.

Nếu đáp lại một cách tùy tiện thì quá bất kính còn gì. Và họ lo rằng những gì họ nói có thể đến tai của mấy tên thuộc Cửu Phái Nhất Bang.

Tuy nhiên, dù không nói thành lời nhưng họ đều có chung một suy nghĩ.

‘Cửu Phái Nhất Bang hoàn toàn bị sỉ nhục.’

‘Thật đáng để nhìn xem biểu cảm của mấy tên đó.’

Những người đứng ở đây đều biết rõ. Thật sự đại hội võ lâm là nơi được tạo ra để các danh môn có dịp phô trương thế lực.

Bên trong thì nhằm thúc đẩy tình thân hữu giữa các môn phái, còn bên ngoài thì là phô trương sức mạnh của các danh môn. Thực chất là để củng cố hơn quyền lãnh đạo của các danh môn đang dẫn dắt thiên hạ.

Tuy nhiên, Hoa Sơn đã xen vào và làm cho tình hình thay đổi đến chóng mặt.

Nếu Hoa Sơn cứ như thế rồi giành chiến thắng thì sao?

‘Hoa Sơn sẽ nuốt chửng bữa yến tiệc xa xỉ mà những kẻ tự xưng là danh môn đã chuẩn bị rồi chuồn mất, không phải sao?”

Đôi mắt của họ cứ bừng bừng một cách dị thường.

Muốn xem quá.

Đó có thể là cảnh tượng mà họ không bao giờ được xem lại trong đời. Mong muốn được tận mắt chứng kiến khung cảnh đó bắt đầu lan rộng giữa những quan khách.

Và Thanh Minh, người đang xem cái cảnh náo nhiệt đó, nhếch miệng cười.

‘Sân chơi này được trải rộng rồi  nhỉ?’

Đó là lý do vì sao hắn nhất quyết kì kèo với Tuệ Phỏng tấm thiệp kim sắc để có thêm dù chỉ là 1 người tham gia.

Chiến thắng của Thanh Minh?

Tất nhiên điều đó cũng tốt.

Tuy nhiên, nếu trên sân chơi mà hắn chuẩn bị trước chỉ có kết quả “Thiên Hạ Đệ Nhất Hậu Khởi Chi Tú xuất hiện ở Hoa Sơn” thì không phải quá chán sao?

Không phải Thanh Minh muốn cho mọi người ở đây biết hắn rất mạnh, mà hắn muốn cho mọi người thấy sức mạnh của cả Hoa Sơn.

Thậm chí Thanh Minh cũng muốn họ ấn tượng rằng Mai Hoa Kiếm Phái Hoa Sơn đã hồi sinh rực rỡ sau khoảng thời gian dài im hơi lặng tiếng.

Phải vậy chứ!

Thanh Minh hơi nhướng mắt.

‘Vì ta nhất định sẽ “chăm sóc” mấy tên khốn Cửu Phái Nhất Bang cẩn thận với nắm đấm này.’

Có lẽ các ngươi sẽ không còn được thoải mái mà xem tỉ võ như trước đâu.

“Từ đầu đến giờ ta đã ‘an phận’ lắm rồi.”

Ta sẽ đập vỡ đầu các ngươi ngay trên đài tỉ võ, vậy nên cứ đợi đấy.

“Thanh Minh đạo trưởng! Lợi tức ở đây……”

“À, đúng rồi!”

Thanh Minh mỉm cười rồi chạy về phía chiếc quầy đó. Hắn lấy một chiếc túi từ trong người ra rồi quét sạch tiền vào trong.

“Nặng nặng như thế này thích thật!”

Hắn vừa vui sướng vừa vác chiếc túi lên, vơ lấy đống ngân phiếu rời đi và nói.

“Trận tiếp theo là Tông Nam - Tần Kim Long và Thanh Thành -......”

“1 vạn lượng cho Tần Kim Long!”

“Trận nữa là Nam Cung Đồ Huy và ……”

“1 vạn lượng cho Nam Cung Đồ Huy!”

“Nhuận Tông của Hoa Sơn và …..”

“5 vạn lượng cho Nhuận Tông Hoa Sơn!”

“5 vạn lượng cho Lưu Lê Tuyết!”

..

“10 vạn lượng cho Tuệ Nhiên!”

“3 vạn lượng cho Bạch Không!”

Những chiếc bao tải đựng đầy tiền ở phía sau Thanh Minh được chất đống như núi.

Và những người nhìn thấy cảnh tượng đó đều không khỏi kinh ngạc.

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

‘Hắn cược thắng hết sao?’

‘Không phải đạo tặc đó chứ?’

‘Thắng đến cỡ này thì không phải là giở trò gì rồi sao?’

Một vài người nhìn Thanh Minh với ánh mắt nghi ngờ như thể không tin vào mắt mình.

Dự đoán trước kết quả trận tỉ võ?

Cái đó dễ dàng đến vậy sao.

Nếu những người tụ tập ở đây chỉ cần đặt cược vận may của mình vào xác suất thắng thua của trận tỉ võ rồi đặt cược toàn bộ tài sản của mình thì ai mà không làm được chứ.

Vấn đề là phần còn lại.

Một người có thể đoán trúng được ván này, nhưng chắc chắn sẽ đoán trật ván khác.

Đây là việc rất hiển nhiên. Nếu như trước khi bắt đầu tỉ võ đã biết được người chiến thắng thì còn tổ chức làm cái quái gì chứ?

Vì lẽ đó mà có rất nhiều người đã mất trắng tay vào cá cược. Tuy nhiên cái tên Thanh Minh đó lại đoán trúng liên tục các trận sao.

Những bao tiền chất đống sau lưng hắn đã chứng minh điều đó còn gì.

Thanh Minh liếc nhìn đống tài sản chất đống mà không thể nhịn được nở nụ cười vừa tự hào vừa mãn nguyện.

“Hehehe!”

‘Cái, cái tên đó!’

‘Cái tên đó mà cũng được gọi là đạo sĩ sao!’

‘Ai ya, đáng ghét quá!’

Họ không còn cách nào khác ngoài việc đứng nhìn túi tiền của mình chảy hết vào túi tên tiểu tử đó. Ánh mắt của mấy tên cờ bạc dần dần trở nên nguy hiểm hơn.

“Tiếp theo là Hoa Sơn - Đường Tiểu Tiểu và Tông Nam -......”

Trước khi Ngụy Lập Sơn nói hết lời thì những tên cờ bạc đó đã hét lên.

“Đường Tiểu Tiểu 400 lượng!”

“Ta cược Đường Tiểu Tiểu nghìn lượng!”

“Đường Tiểu Tiểu 2 nghìn lượng!”

“Hả? 2 nghìn lượng sao?”

“Đừng có nói mấy lời ngu ngốc đó! Không phải đến bây giờ Hoa Sơn toàn thắng sao? Hơn nữa người đó không phải môn đồ Hoa Sơn à? Từ nãy đến giờ, người đó đều đặt cược cho Hoa Sơn còn gì! Nếu đã cược như vậy thì chắc phải thắng chứ!”

Tất cả những người nhận thấy bị sỉ nhục vì thua cược quá nhiều, đã bắt đầu cược tất cả tiền mang theo vào Đường Tiểu Tiểu.

Trong phút chốc, tiền bạc chất đống bên phía Đường Tiểu Tiểu.

“Hừmm.”

Thanh Minh mỉm cười khi nhìn thấy cảnh đó.

“Bây giờ có vẻ như tầm nhìn của các vị thoáng hơn rồi.”

Mọi người nghe thấy vậy đều thở phào nhẹ nhõm.

“Nhưng mà ta thấy ván này hình như hơi lệch một chút.”

Thanh Minh bắt đầu thu thập những bao tải tiền phía sau.

Và……

Cộc!

Tấm phiếu của hắn ném chính xác vào phía đối diện đống tiền cọc.

“Lý Tống Bạch của Tông Nam 1 vạn 5 nghìn lượng.”

“......”

Những kẻ cờ bạc nhìn Thanh Minh với đôi mắt run rẩy.

Thanh Minh nhún vai.

“Sao chứ?”

“......”

Ngươi không được cược bên đó.

Cái tên mũi ngựa khốn khiếp này!

Những tên đó bây giờ chỉ biết nhìn theo bóng lưng Thanh Minh với đôi mắt rưng rưng ngấn lệ.


Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương