Hoa Sơn Tái Khởi
Chapter 266 Để ta cho sư thúc xem gây sự đúng nghĩa là gì? (1)

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chapter 266. Để con cho sư thúc xem gây sự đúng nghĩa là gì? (1)

 

Quách Hoan Tao giật nảy mình khi thấy các môn đồ Hoa Sơn lao vào tán loạn như những kẻ điên.

‘Lũ người này thực sự không biết suy nghĩ hay sao?!’

Nơi này là Thiếu Lâm Tự đấy!

Thiếu Lâm là đệ nhất môn phái trên giang hồ và là nơi được toàn thể nhân sĩ võ lâm trên giang hồ tôn kính.

Hắn không muốn thua về khí thế nên đã nhẫn nhịn chịu đựng cho đến lúc này. Vì hắn nghĩ rằng Hoa Sơn đến một thời điểm thích hợp nào đó sẽ biết chừng mực. Căn bản là sẽ chẳng có kẻ nào lại muốn gây chuyện tại một nơi như thế này cả.

Nhưng chuyện này là thế nào vậy?

‘Tại sao bọn chúng không rút lui chứ?’

Hắn cảm thấy rất rõ ràng, các môn đồ Hoa Sơn không hề có chút do dự nào.

Mỗi khi cái tên Thanh Minh gì gì đó ra chỉ thị, tất cả những kẻ còn lại giống như quân lính trong quân doanh nghe lệnh của tướng quân...

Mà không, trông bọn chúng giống đàn chó săn được thả ra sau thời gian nhốt chuồng thì đúng hơn.

“Không được lùi bước!!!”

Nhận thấy sự việc đã đi quá xa, Quách Hoan Tao nghiến răng hét lên.

Sau đó hắn đưa ánh mắt lãnh đạm nhìn những kẻ đang xông đến rồi nuốt nước bọt.

Trong số bọn chúng, những kẻ dẫn đầu có khí thế hoàn toàn khác biệt.

“Chiến nào! Sư thúc! Sư huynh!”

Sau tiếng hét đó, Bạch Thiên, Lưu Lê Tuyết, Nhuận Tông và Chiêu Kiệt dẫn đầu các môn đồ Hoa Sơn xông vào Hải Nam phái.

Đương nhiên trên tay của bọn họ không phải là những thanh kiếm sắc nhọn, nhưng khí thế bọn họ toát ra cũng không khác biệt là mấy. Ngay lúc đó, Nhuận Tông khẽ kéo vai Bạch Thiên đang đứng ở vị trí dẫn đầu mà nhắm thẳng vào Quách Hoan Tao.

“Gì đấy?!”

“Tên khốn đó, sư thúc cứ giao cho con!”

“Nước lạnh còn có trên dưới. Thân làm sư điệt sao con có thể cướp miếng ăn của sư thúc vậy hả?”

“Hoa Sơn làm gì có cái khái niệm trên dưới kia chứ?”

“Nói cũng đúng lắm, cái tên tiểu tử chết tiệt nhà ngươi!”

Bạch Thiên dùng tay đẩy vào ngực Nhuận Tông sau đó tiếp tục lao về phía của Quách Hoan Tao.

“Mấy cái tên khốn các ngươi trông ta dễ bắt nạt đến thế sao?”

Đôi mắt Quách Hoan Tao bừng lửa giận.

Hắn luôn tự phụ rằng bản thân là đại đệ tử đời hai của Hải Nam phái. Vậy mà giờ đây, lũ khốn Hoa Sơn lại dám tranh giành nhau xem ai là người sẽ đối đầu với hắn ta ư?

“Ta sẽ giết chết tất cả các ngươi!! Lũ ký sinh trùng chết tiệt!!!”

Quách Hoan Tao nổi giận đùng đùng, hắn nhảy lên lao về phía Bạch Thiên.

Heyaaaaaa!

Nắm đấm chứa đựng quyền khí của Quách Hoan Tao hướng thẳng vào khuôn mặt Bạch Thiên.

Không hổ danh là quyền pháp của Hải Nam.

Kích Lãng Thế của hắn ta đã đạt đến cảnh giới đỉnh cao.

Những kẻ đồng trang lứa với hắn ta, cho dù là đệ tử danh môn chính phái đi chăng nữa cũng khó lòng đối phó được với quyền pháp này.

Nhưng đáng tiếc thay, người đối mặt với hắn lúc này lại là Bạch Thiên.

Nhìn thấy nắm đấm của Quách Hoan Tao đang lao đến, Bạch Thiên nhẹ nhàng khoát tay.

Bàn tay hắn ta nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay của Quách Hoan Tao rồi lại nhẹ nhàng đẩy sang một bên.

“Ơ?”

Nắm đấm lao thẳng đến khuôn mặt của đối phương của Quách Hoan Tao đã bị hóa giải chỉ bằng một động tác đơn giản.

‘Chuyện, chuyện quái gì đây?’

Hình ảnh Bạch Thiên xoay người hiện lên trong mắt hắn ta.

Cơ thể Bạch Thiên vặn vẹo và xoay vòng đến mức giới hạn.

Ngay sau đó, một nắm đấm xé toang không khí lao đến phía dưới cằm của Quách Hoan Tao.

Bùnggg!

Khi nắm đấm của một con người đánh vào mặt của một người khác không lý nào âm thanh phát ra lại nghe như tiếng trống như thế này được!

Quách Hoan Tao bay về phía sau mà không kịp hét lên một tiếng nào. Cơ thể hắn xoay vòng như một con quay rồi mắc kẹt trên tường.

Bùng!!

Tất cả môn đồ Hải Nam dừng động tác.

Ánh mắt bọn họ chầm chậm hướng về phía Quách Hoa Tao đang mắc kẹt phía sau.

‘Chuyện gì đây?’

‘Đã có chuyện gì xảy ra vậy?’

Môn đồ Hải Nam phái đồng loạt kinh ngạc và bối rối bởi cảnh tượng không thể tin được đang xảy ra trước mặt họ lúc này.

“Sư...sư huynh?”

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

“Thiên, thiên địa ơi...chỉ với một quyền thôi ư?”

Các môn đồ Hải Nam phái liên tục dụi mắt nhìn chằm chằm vào Quách Hoan Tao đang co giật sùi bọt mép nằm chỏng chơ một đống.

Nhất kích.

Chỉ một chiêu duy nhất.

‘Làm thế nào mà đại sư huynh lại mất đi ý thức chỉ vì một chiêu duy nhất chứ?’

Nếu như đối phương là kẻ thuần thục quyền cước như đệ tử Thiếu Lâm thì bọn họ còn cố hiểu được. Nhưng mà hắn ta lại bị hạ chỉ trong một chiêu bởi môn đồ kiếm phái ư?

Đã vậy lại còn là Hoa Sơn chứ không phải môn phái khác nữa chứ?

Bạch Thiên lè lưỡi khi chứng kiến hình ảnh các môn đồ Hải Nam phái đang không thể chấp nhận hiện thực.

“Dám giơ nắm đấm ra trước mặt ta à? Cho đến bây giờ chắc là ta cũng đã phải ăn cả nghìn cái đấm rồi đấy!”

Đáng buồn thay là hắn phải ăn đấm chứ không phải là người ra đòn.

Nhuận Tông bực dọc thì thầm to nhỏ.

“Sư thúc, chuyện đó không phải chuyện gì đáng tự hào đâu ạ!”

Đặc biệt là chuyện bị sư điệt đánh lại càng không.

“Hừm!”

Bạch Thiên khẽ ho khan một tiếng rồi chỉ tay hướng về phía các môn đồ Hải Nam.

“Không cần phải dài dòng nữa! Quét sạch cho ta!”

“Tuân lệnh!”

Tất cả môn đồ Hoa Sơn hừng hực khí thế lao vào đám môn đồ Hải Nam phái đang ở trước mặt họ. Các môn đồ Hải Nam vẫn chưa kịp hoàn hồn khi chứng kiến sự thất bại thảm hại của Quách Hoan Tao đã phải hứng chịu đợt tấn công của các môn đồ Hoa Sơn.

“Yaaaaa!!!”

Các môn đồ Hoa Sơn toàn thân cơ bắp cuồn cuộn đang lao vào với tâm thế tấn công liều chết.

“Mấy tên khốn các ngươi!!!”

“Để xem các ngươi còn dám hỗn láo nữa không!!”

Các môn đồ Hoa Sơn đã xem việc bị đánh và coi thường là chuyện thường tình mỗi ngày. Nếu như các tù nhân bị ngược đãi, hay những người lao động khổ sai tại các mỏ than xa xôi phía Bắc kia mà nhìn thấy quá trình huấn luyện suốt 6 tháng trời của bọn họ cũng sẽ chảy nước mắt và cảm ơn cuộc sống của họ lúc này.

Không biết từ khi nào, bọn họ đã không còn tức giận khi bị coi thường nữa.

Nhưng việc bản thân bị coi thường và việc Hoa Sơn bị coi thường là hai vấn đề khác nhau.

“Không như thế này thì ta cũng đã khó chịu sẵn với các ngươi rồi!”

“Cái gì? Cửu Phái Nhất Bang? Từ khi nào mà Hải Nam phái lại có thể vào Cửu Phái Nhất Bang và coi thường Hoa Sơn kia chứ?”

Sự phẫn nộ bị đuổi khỏi Cửu Phái Nhất Bang vốn ngủ sâu bên trong trái tim hắn bây giờ bỗng trỗi dậy mạnh mẽ.

Chiêu Kiệt tóm lấy mặt của một tên môn đồ Hải Nam phái đang đứng bên cạnh rồi quật mạnh xuống đất.

Bịch!

“Hự!”

Bốp!Bốp!Bốp!Bốp!

Chiêu Kiệt đập liên tục đầu của tên môn đồ Hải Nam đó xuống đất, sau đó hắn đảo mắt tìm kiếm con mồi tiếp theo.

“Nhà ngươi!”

Ngay khi Chiêu Kiệt định giơ nắm đấm ra hướng đến con mồi mới thì Nhuận Tông đứng bên cạnh hắn như một con hổ đói, hắn đo ván sửa cằm cho con mồi của Chiêu Kiệt bằng một cú đá bay gọn gàng.

Hấp.

“Khọc...!”

Chiêu Kiệt khẽ nhăn nhó khi nhìn môn đồ Hải Nam phái ngã quỵ dưới đất.

“Sư huynh, hắn ta là của đệ kia mà!”

Nhưng rồi Nhuận Tông giả vờ như không nghe thấy Chiêu Kiệt nói gì cả. Như một mãnh thú săn mồi, hắn nhanh chóng lao vào một môn đồ Hải Nam phái khác.

“Hấp!”

Môn đồ Hải Nam phái nhìn thấy Nhuận Tông đang nhắm đến mình chỉ biết đứng ngây ngốc nuốt nước bọt khô khốc.

Nếu chỉ nhìn vào vẻ bề ngoài thì hắn ta là một tên đạo sĩ thanh lịch với ánh mắt tĩnh lặng đang xoay người mà thôi. Động tác của hắn ta được kiểm soát thuần thục đến mức đáng sợ.

“Làm, làm thế nào mà?”

“Chuyện gì?”

“Các ngươi chẳng phải là một kiếm phái hay sao?”

Kiếm phái.

Là từ dùng để chỉ môn phái sử dụng kiếm.

Năng lực của con người có giới hạn và không phải ai cũng là người đa năng đa tài. Vì vậy mà lấy binh khí làm chủ đạo cũng là lẽ tự nhiên.

Nhưng môn đồ Hoa Sơn trong mắt Hải Nam phái lại rất thành thạo Cước pháp Quyền thuật.

‘Nhìn lại thì....?’

Cái thân hình kia chẳng phải là thân hình chuyên sử dụng quyền cước hay sao? Vai và cơ bắp nở rộng đến mức không thể không nghi ngờ được.

“Vậy thì sao hả?”

Nhuận Tông cười khẩy tiến lại gần môn đồ của Hải Nam phái.

“Hay là nhà ngươi cứ rút kiếm ra đi! Cái thân hình này của bọn ta trên thiên hạ là thứ hai thì không ai là thứ nhất đâu!”

Vì một ai đó mà ta phải sống như dưới địa ngục. Nhà ngươi đã từng leo lên một vách đá thẳng đứng mà không có dây thừng hay chưa?

Hãy thử làm điều đó một lần đi. Phải vậy thì ngươi mới có thể thay đổi cái nhìn về thế giới này được.

“Đồ, đồ lừa đảo...!”

“Chuyện đó đến quan phủ mà nói chuyện, cái tên khốn nhà ngươi!”

Bằng một cú đá cao khiến đối phương gục ngã, Nhuận Tông leo lên người hắn rồi giương nắm đấm.

Nhìn thấy hình ảnh đó, Chiêu Kiệt mỉm cười hài lòng.

‘Sư huynh, đánh tốt lắm!’

Lão già đó mà là đạo sĩ ư? Ôi trời ơi....

Sau đó hắn đứa mắt nhìn xung quanh một lượt.

Không chỉ Nhuận Tông, tất cả các môn đồ Hoa Sơn khác đều đang áp đảo môn đồ Hải Nam phái.

Phải nói rằng việc Bạch Thiên đánh bại Quách Hoan Tao chỉ trong một chiêu đã đem lại cú sốc lớn đối với bọn chúng. Mang danh là đệ tử chính phái, đây là lần đầu tiên bọn họ phải trải qua một chuyện như thế này.

“Trải nghiệm khác biệt ư? Lũ khốn các ngươi!!”

Ở phía này, Thanh Minh lao vào ghim nắm đấm của hắn vào miệng của một tên sau đó lao vào đám đông.

Trong số những kẻ đang điên loạn lúc này có một vài người rất nổi bật.

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

Đầu tiên phải kể đến Bạch Thiên.

“Dám chửi Hoa Sơn ư? Mau lại đây! Khi ta còn nói tử tế thì mau lại đây cho ta!!!”

Bạch Thiên trợn ngược mắt lên, tất cả những kẻ trong tầm mắt của hắn đều bị đánh tơi bời.

Tại Hoa Sơn, Bạch Thiên là một trong những kẻ chịu khổ cực nhiều nhất vì Thanh Minh. Mặc dù hắn vô cùng ghê tởm Thanh Minh nhưng....

‘Dù là ghét như vậy nhưng phải công nhận là rất giống.’

Nói thế nào được nhỉ...? Hắn giống như một phiên bản Thanh Minh sáng sủa và tuấn tú hơn vậy đó.

Chiêu Kiệt không thể nhìn cảnh tượng đó thêm được nữa, hắn khẽ quay đầu nhìn sang hướng khác.

Nhưng ở bên này, một cảnh tượng khủng khiếp hơn đang diễn ra trước mặt hắn.

Hêy ya!

Cú đá chính xác của Lưu Lê Tuyết.

Cuối cùng, Chiêu Kiệt chỉ biết rùng mình nhắm mắt lại.

“Hựmmmmmm”

Âm thanh la hét của đệ tử Hải Nam khi nắm lấy đũng quần rồi ngã quỵ xuống chỉ nghe thôi cũng đã khiến người khác phải rơi nước mắt thương xót rồi.

Nhìn cảnh tượng một đám người run rẩy sùi bọt mép dưới sàn nhà, cảm giác như tất cả sự thương hại ẩn sâu bên trong con người hắn lúc này đã nổ tung ra bên ngoài.

Ấy vậy mà Lưu Lê Tuyết chỉ lạnh lùng đứng đó tìm kiếm con mồi tiếp theo. Dường như trái tim của nàng ta không còn tồn tại nữa.

‘Chắc sư thúc...phải tức giận lắm’

Cũng phải thôi.

Nếu xét về tình cảm với Hoa Sơn thì chẳng có ai có thể so sánh được với Lưu Lê Tuyết cả!

Dám sỉ nhục Hoa Sơn trước mặt một người như vậy ư? Hành động đó chẳng khác nào tự sát!

“Con ranh con này!!”

“Làm sao?”

Chân của Lưu Lê Tuyết bị kẹt giữa ức của những kẻ lao đến.

Và rồi nàng ta nắm lấy tóc của một kẻ đang cúi lưng xuống như một con tôm. Sau đó là hướng chính quyết vào mặt hắn ta.

Bốp! Bốp! Bốp! Bốp!

Chiêu Kiệt câm nín quay đầu lại.

‘Xin lỗi mấy đứa nhé!’

Nếu biết sẽ thế này, ta đã nói trước với các người chuyện kẻ quá khích nhất tại Hoa Sơn chính là sư thúc ấy rồi.

Nữ nhân ư?

Tại Hoa Sơn làm gì có cái khái niệm đó.

Và còn có một người khác nữa đang hoạt động tích cực ngoài dự kiến.

“Lũ nhà quê Hải Nam Phái các ngươi!!!”

Đường Tiểu Tiểu leo lên người của một môn đồ Hải Nam phái và vung nắm đấm.

Bịch!

“Hôm nay ta sẽ đục thủng cái mỏ chết tiệt của nhà ngươi!”

Bịch!

“Chết đi!!!!”

Cứ một cú đấm, nàng ta lại vặn eo lấy lực một lần. Ai nhìn vào cũng sẽ thấy được sức mạnh của nắm đấm đó là kinh khủng đến nhường nào.

Chỉ với nửa năm huấn luyện của Thanh Minh, một nữ nhi xinh đẹp của Đường Môn đã hoàn toàn biến thành một nữ hào kiệt Hoa Sơn với những nắm đấm đầy chất lượng.

“Chết! Chết đi!!!”

A, cả tính cách của nàng ta cũng đã thay đổi.

Chiêu Kiệt mỉm cười.

‘Không còn việc gì cho mình làm cả.’

Kẻ không được nhiều người chú ý đến không đồng nghĩa với việc kẻ đó yếu. Bởi tất cả tên do hắn đảm nhiệm đều đã gập người nằm sõng soài dưới đất.

Hải Nam Phái với số lượng gần gấp đôi Hoa Sơn đã bị đánh bại.

Và đương sự làm nên cảnh tượng đó đang chăm chỉ ở phía sau thao thao bất tuyệt.

“Tốt, tốt lắm! Đúng vậy! Hông! Không, phải đánh vào đầu chứ? Thời gian qua các ngươi đã học được cái gì vậy!  Hừm!”

Hắn ngồi chình ình một đống la hét tán loạn. Chắc chắn đó là cái tư thế ngồi xé khô bò của hắn rồi!

“Áaa!”

“Tất cả rút lui!! Mấy tên này điên hết cả rồi!”

“Gọi người đến đi! Nhanh lên!!!”

Tất cả môn đồ Hải Nam hoảng loạn lùi về phía sau. Nhưng các môn đồ Hoa Sơn tựa như những con chó sói đói khát nào có dễ dàng buông tha cho bọn họ.

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

“Chạy đi đâu hả?”

“Mau lại đây! Mấy cái tên khốn này! Bị bắt được trong lúc bỏ chạy sẽ càng bị đánh nhiều hơn đấy!”

Và rồi họ bắt đầu bao vây các đệ tử Hải Nam.

Khi vòng vây bị thu hẹp dần, khuôn mặt các đệ tử Hải Nam càng trở nên xanh xao hơn.

“Thử tiếp tục xem nào. Tụi này vẫn chưa có đánh đủ đâu!”

“Bị đuổi khỏi Cửu Phái Nhất Bang cái gì ý nhỉ? Các ngươi thử nói lại một lần nữa đi!”

Các đệ tử Hải Nam sợ hãi túm tụm lại. Bọn họ không tài nào hiểu được tình huống đang xảy ra lúc này.

‘Làm, làm thế nào mà....?’

Chuyện này có thể sao?

Cho dù là bọn chúng có tập luyện trước khi đến đây đi chẳng nữa thì bọn họ cũng đường đường là Cửu Phái Nhất Bang - Hải Nam phái kia mà. Nhưng mà lúc này họ lại bị Hoa Sơn - một môn phái nhỏ nhoi áp bức ư?

Chuyện này không phải là mơ đấy chứ?

Nhưng khí thế của Hoa Sơn đang siết chặt lấy bọn họ như muốn hét lên rằng chuyện này không phải là mơ.

“Làm thế nào bây giờ?”

“Tại sao lại hỏi ta chứ?”

Các môn đồ Hoa Sơn như những tên sơn tặc nhe răng cười khà khà.

Trong lúc các môn đồ Hải Nam nhắm mắt lại không biết phải làm thế nào thì.

“Các ngươi đang làm cái gì đấy hả?”

Cùng với tiếng quát rần rần vang lên, những người mặc hoàng y lần lượt xuất hiện.

- Tác giả không rành về các môn phái, nên có 2 môn phái tác giả đã sử dụng tên địa danh để làm tên môn phái gồm:

+ Tông Nam (tiếng hàn), theo hán tự sẽ là Chung Nam, vấn đề ở đây theo vị trí địa lí ở Chapter 1 2 của webtoon, Chung Nam phái nằm ở Chung Nam Sơn, các tín đồ truyện trung chắc cũng không lạ với 1 môn phái to bự có địa bàn tại Chung Nam Sơn và theo Đạo Giáo đâu nhỉ? Chuẩn con mẹ nấu luôn! Đó chính là Toàn Chân Giáo!! Tông Nam Phái/Chung Nam Phái chính là Toàn Chân Giáo!!

+ Nam Hải phái/Hải Nam phái: môn phái sử dụng quyền kình có địa bàn hoạt động tại đảo Hải Nam chính là Hổ Hình Môn!!!

Vậy anh em muốn để tên thế nào? Theo tác giả, hay sửa lại cho chuẩn với bản đồ võ hiệp trung nguyên? Vào group Hội yêu thích Novel Hàn để tham gia vote nhé! Có hiệp lực vote bắt đầu từ t7 tuần này!

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương