Hoa Sơn Tái Khởi
Chapter 158 Bây giờ đi bắt lũ Võ Đang thôi! (3)

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chap 158. Bây giờ đi bắt lũ Võ Đang thôi! (3)

Hư Hán Tử dùng vạt áo lau mặt

Mồ hôi và máu trộn lẫn khiến vạt áo trắng tinh của hắn biến sang màu đỏ thẫm.

“Chết tiệt”

Hắn vô thức phun ra vài câu chửi tục.

Phía trước mặt hắn lúc này là những thi thể đã thối rữa nằm rải rác dưới mặt đất.

Những kẻ đến lúc chết cũng không thể về trời cuối cùng cũng đã có thể tìm lại được sự bình yên rồi.

Trên tư cách là một kẻ theo đạo, việc tìm lại sự yên bình cho những kẻ đã chết nhưng không thể an nghỉ nơi chín suối là việc đương nhiên mà hắn phải làm. Nhưng trong trường hợp này, Hư Hán Tử không cảm thấy tự hào một chút nào.

Lý do hắn vẫn không thể hài lòng chính là vì tình trạng của những kẻ này quá tệ.

Những con cương thi này thực sự quá kinh tởm.

Cơ thể bọn chúng cứng như thép, sắc nhọn như dao và liên tục phun ra độc huyết. Nếu có đủ không gian, có lẽ việc xử lý bọn chúng sẽ dễ hơn một chút. Nhưng ngay cả địa lý cũng chẳng ủng hộ họ. Sau khi xử lý xong đám cương thi này, bọn họ đã tiêu hao không ít thể lực và nguyên khí.

Không những thế.

 

(Bản dịch thuộc về VLOG…NOVEL. Đón Xem chap mới nhất tại VLOG…NOVEL.COM)

 

 

“Con không sao đó chứ?”

“.....Vâng thưa trưởng lão”

Chân Huyễn ôm chặt lấy một bên tay rồi gật đầu trả lời. Hư Hán Tử nhìn cánh tay của Chân Huyễn thở dài.

“Để ta xem nào.”

“Con không sao đâu ạ”

“Bỏ tay ra để ta xem”

Chân Huyễn bất đắc dĩ hạ tay xuống. Hư Hán Tử nắm lấy tay áo của hắn xé rách để xem xét vết thương.

“Thi độc?”

Phần da bị lũ cương thi cào vào có màu tím. Đây là triệu chứng của việc trúng thi độc.

Nếu như đây là loại thi độc bình thường thì cơ thể của Chân Huyễn có thể tự chữa trị và hồi phục. Nhưng loại độc ở một nơi thế này sao có thể bình thường được chứ? Là thứ độc từ cơ thể của đám cương thi gớm ghiếc kia mà ra kia mà. Rõ ràng là rất nguy hiểm rồi.

Nếu cứ như thế này, rất có thể sau này hắn sẽ không thể dùng tay được nữa. Thậm chí nếu như độc ngấm vào tim còn có thể gây nguy hiểm cho tính mạng.

Hư Hán Tử nắm chặt tay của Chân Huyễn rồi bắt đầu truyền chân khí cho hắn.

“Trưởng lão...”

“Suỵt”

Chân Huyễn ngậm chặt miệng. Hắn không được phép tùy tiện mở miệng nữa vì chân khí đã bắt đầu tiến nhập vào cơ thể.

“Người không được lãng phí chân khí như thế này đâu”

Không thể biết trước được phía trước kia còn có thứ gì. Rất có thể nó còn đáng sợ hơn gấp cả trăm lần những thứ mà bọn họ đã gặp phải cho đến thời điểm này. Họ không còn thời gian để vận khí bổ sung thêm chân khí nữa. Vì vậy mà từng chút chân khí lúc này là vô cùng quý báu.

Nhưng Hư Hán Tử lại đang sử dụng chân khí để chữa trị vết thương cho hắn. Hắn muốn từ chối nhưng mọi việc đã rồi.

Sau một thời gian được truyền chân khí, chất độc màu đen bắt đầu chảy ra từ miệng vết thương của Chân Huyễn. Cánh tay nhuộm màu tím của hắn bắt đầu trở lại được trạng thái bình thường.

“Ổn rồi.”

“.....Trưởng lão, chuyện này.....”

Hư Hán Tử như đã biết trước được điều mà hắn sắp nói nên nghiêm mặt lại một cách dứt khoát.

“Việc có được thần binh và thần dược vô cùng quan trọng. Nhưng chuyện đó sao có thể so sánh với cánh tay của đệ tử của ta được chứ? Con đừng nói những lời vô ích nữa”

Hư Hán Tử cương quyết

“Còn nữa, ở mức độ này thì không làm ta yếu đi được đâu.”

Chân Huyễn cắn chặt môi, hắn không biết phải nói gì nữa.

Bởi vì hắn biết rất rõ, việc sử dụng chân khí để ép chất độc ra khỏi cơ thể của người khác sẽ hao tổn rất nhiều nguyên khí và tâm sức.

Nhưng ở trong tình huống này, hắn chỉ có thể nói một câu duy nhất mà thôi.

“Con biết rồi ạ. Thưa trưởng lão”

Hư Hán Tử nhẹ nhàng gật đầu rồi hướng đôi mắt nghiêm nghị về phía trước.

“Thật nghiệt ngã...”

Nhìn lại đám cương thi nằm la liệt dưới đất, hắn bất giác rùng mình.

Võ Đang là nhóm dẫn đầu. Nếu như bọn họ không thông đường, thiệt hại sẽ còn tăng theo cấp số nhân.

Đương nhiên, những kẻ đang đuổi theo họ phía sau kia còn lâu mới nghĩ đến nỗi thống khổ mà bọn họ đang phải chịu đựng. Lũ người tham lam đó chỉ muốn nắm lấy cổ chân của bọn họ mà kéo lùi về phía sau mà thôi.

“Lũ cầm thú”

Hư Hán Tử cắn chặt môi.

Cho dù nơi này giống như một vũng lầy của ác quỷ mà chỉ có những kẻ tham vọng đi vào chăng nữa, nhưng nhìn lại tình hình lúc này mà xem. Chẳng phải bọn họ đã phải làm và chứng kiến quá nhiều điều ngớ ngẩn hay sao?

Chân Huyễn dường như cũng cảm nhận được điều tương tự, hắn mở lời.

“Trưởng lão, con không thể hiểu nổi. Như thế này chẳng phải quá độc ác hay sao?”

“Không việc gì phải dao động.”

“Nhưng mà....”

“Chuyện này là lẽ tất yếu thôi. Chân Huyễn, tại sao con lại truy cầu chữ đạo?”

“.....”

Hư Hán Tử nói bằng một khuôn mặt nghiêm nghị.

“Lý do tầm đạo là vì bản thân con chưa tồn tại đạo. Con nỗ lực và tận tụy như thế  này chẳng phải là để vươn đến đại đạo hay sao? Nếu như người bình thường thể hiện chữ đạo bằng cách tuân thủ những điều cần tuân thủ thì đạo quan, đạo lý chẳng có ý nghĩa gì cả. Chính vì vậy mà chúng ta giờ phút này cần nỗ lực và nỗ lực hơn nữa.”

Chân Huyễn cúi đầu xuống như muốn khắc sâu đạo hiệu vào tâm.

“Lý do con lung lay là vì trong con chữ đạo vẫn chưa hoàn thiện. Hãy quyết tâm và giữ vững lập trường của mình.”

 

(Bản dịch thuộc về VLOG…NOVEL. Đón Xem chap mới nhất tại VLOG…NOVEL.COM)

 

 

“Vâng, trưởng lão”

Hư Hán Tử khẽ gật đầu.

“Ta cũng chẳng ngoại lệ đâu”

Hắn lớn tiếng như vậy cũng là để nhắc nhở bản thân mình.

 “Phía sau thế nào?”

“Chúng ta vẫn đang ngăn chặn được nhưng....khá là gian nan thưa trưởng lão”

“....Mặc kệ đi, chúng ta cần tiến về phía trước.”

“Chẳng phải chúng ta nên giúp hay sao ạ?”

“Bây giờ chạy đến giúp thì sẽ có gì thay đổi hay sao? Đốn ngã được bọn chúng chỉ làm lãng phí thời gian mà thôi. Vậy thì chi bằng chúng ta cố gắng nhanh chân tìm kiếm mục tiêu còn hơn”

Vô Bình ở bên ngoài cũng đồng ý với với lời của Hư Hán Tử

“Con cũng nghĩ như vậy. Bây giờ chúng ta có giúp họ cũng chỉ hoang phí thời gian mà thôi.”

“Được rồi”

Hư Hán Tử nhướn mày.

Mặc dù không nói với các đệ tử, nhưng hắn có lý do khác để vội vàng như thế này.

“Khí tức lạnh lẽo bức người”

Sau khi kết thúc trận chiến ban nãy, hắn đã cảm nhận được luồng khí tức rất mạnh từ phía sau.

Hắn không biết thân thế của kẻ phát ra loại khí tức đó là gì? Nhưng 1 kẻ mang sức mạnh như vậy tham gia cuộc hỗn chiến ở phía sau sẽ tạo ra một biến số không hề nhỏ.

Hư Hán Tử thì không muốn đối diện với biến số đó một chút nào.

Nếu như hắn cứ nhảy vào giúp đỡ và chủ nhân của khí tức đó xuất hiện thì mọi chuyện sau đó có thể trôi theo hướng mà không ai có thể biết được.

“Hy sinh thiểu số vì đại cục”

Không khó để dự đoán được việc gì sẽ xảy ra nếu như Hỗn Nguyên Đan rơi vào tay những kẻ cầm thú kia và Hư Hán Tử quyết không để cho tình huống đó xảy ra.

Mục tiêu để Võ Đang mạnh hơn chỉ xếp thứ hai mà thôi. Việc mà hắn ưu tiên nhất lúc này chính là không để Hỗn Nguyên Đan rơi vào tay lũ người phía sau kia.

Khuôn mặt của Hư Hán Tử ngập tràn sự quyết tâm.

Hắn ta tin rằng điểm đích cuối cùng của ngôi mộ khủng khiếp này không còn bao xa nữa. Cương thi là thứ mà không phải ai cũng có thể dễ dàng chế ngự. Chỉ nghĩ đến việc phía sau còn có những thứ gớm ghiếc gì cũng đã khiến hắn mệt mỏi rã rời rồi.

“Chúng ta phải nhanh lên mới được”

“Vâng!”

Ngay lúc ấy.

“Sư huynh, sư huynh! Bọn đệ không thể cầm cự thêm được nữa!”

Phía sau vang lên lời cầu cứu.

“Chết tiệt!”

Hư Hán Tử vô thức phun ra mấy lời chửi rủa.

“Từ bỏ việc ngăn cản! Phía sau sắp đuổi đến rồi!”

“Vâng!”

Hư Hán Tử ngay lập tức dùng khinh công lao về phía trước mà không thèm nghe câu trả lời. Nếu là Hư Không thì việc tập hợp các đệ tử rồi đuổi theo sẽ không có gì khó khăn cả. Vì vậy mà dù chỉ một bước hắn cũng phải cố tiến lên phía trước để giành được Hỗn Nguyên Đan.

Chân Huyễn và Vô tử bối đuổi theo phía sau Hư Hán Tử.

Hắn lướt qua 1 hang động tối tăm trong tích tắc. Băng qua một nơi không có 1 chút ánh sáng như vậy ngay cả Hư Hán Tử cũng cảm thấy hồi hộp và rùng mình.

“Rốt cuộc thì kẻ làm ra nơi này có ý đồ gì chứ?”

Dược Tiên được biết đến là người tốt trong số những người tốt. Hắn ta đã cứu vô số người bệnh, thuốc của hắn ta đã giữ mạng sống cho biết bao võ giả giang hồ.

Vì vậy mà danh tiếng của hắn ta vang danh khắp thiện hạ đến mức người của 200 năm sau vẫn phải ca ngợi hắn.

Nhưng ngôi mộ của hắn ta lại chỉ chứa những điều kinh tởm. Nghĩ đến những gì mà Dược Tiên đã làm, hắn vẫn hoài nghi rằng liệu nơi này có phải là Kiểm Trủng hay không.

“Cứ đi rồi sẽ biết thôi”

Tất cả những nghi vấn này sẽ được giải đáp khi hắn đến được tận cùng của nơi này.

“Sư huynh, những kẻ phía sau đã đuổi đến rồi!”

Có vẻ như Hư Không đã xử lý xong và đuổi kịp hắn.

“Mặc kệ bọn chúng! Tăng tốc độ lên.”

“Nhưng mà....”

“Ta bảo là mặc kệ kia mà! Không biết phía trước còn có những chuyện gì đâu. Chúng ta không thể phí sức ở đây thêm được nữa”

“Rõ!”

Lúc này, tâm tư của Hư Hán Tử vô cùng phức tạp.

Nếu như bây giờ hắn ở trạng thái bình thường có lẽ hắn sẽ đưa ra những phán đoán khác cũng không biết chừng. Nhưng ở bên trong 1 nơi tối tăm đến mức không một ánh sáng nào có thể len lỏi vào như thế này, việc dẫn dắt các đệ tử chiến đấu là vô cùng khó khăn.

Tất cả những chuyện xảy ra đang ăn mòn sức lực của Hư Hán Tử khiến hắn không một phút giây nào được nghỉ ngơi.

“Nếu như tiếp tục lang thang ở nơi này, rất có thể tâm ma sẽ tìm đến. Vì vậy mà phải nhanh chóng thoát khỏi đây mới được.”

“Đứng lại đó!”

“Ưaaaaaa! Những con chuột Võ Đang đang trốn chạy kìa! Các người nghĩ có thể sống sót rồi rời khỏi đây hay sao?”

“Đuổi theo! Đuổi theo bọn chúng! Không được để thần binh rơi vào tay bọn chúng!”

Những tiếng thét của kẻ thù vang vọng khắp hang động.

Hư Hán Tử cắn chặt môi rồi tiếp tục dồn chân khí thi triển khinh công tăng tốc về phía trước.

“Sư huynh! Đằng kia!”

“Ồ”

Cuối cùng hắn cũng đã trông thấy.

Phía cuối hang động.Cuối cùng, hắn cũng được nhìn thấy ánh sáng mặt trời rực rỡ. Một ánh sáng hoàn mỹ khác hẳn với những thứ ánh sáng mà hắn nhìn thấy cho đến thời điểm này. Hư Hán Tử vui mừng hét lên.

“Các đệ tử của ta! Các con hãy cố lên! Sắp đến đích rồi!”

“Vâng!”

Hắn dồn sức nắm chặt thanh kiếm trong tay.

Những khổ cực mà hắn và các đệ tử đã phải chịu đựng cho đến thời điểm này đã không còn là vấn đề nữa.

Chỉ cần có trong tay Hỗn Nguyên Đan mà thôi...!

“Những thứ như thần binh gì gì đó để lại cho lũ người đó cũng chẳng sao cả.”

Tất cả những gì hắn muốn chỉ có một mà thôi. Chính là phương pháp chế tạo Hỗn Nguyên Đan.

Hắn không quan tâm ai sẽ có được thần binh hay gì cả. Thứ đó sẽ chỉ là hạt giống cho sự hỗn loạn mà thôi. Nói cách khác, thần binh chính là thứ gây hại về lâu về dài.

Hahahahaha

Không lâu sau khi đến phía cuối hang động, ánh sáng rực rỡ bao phủ tầm nhìn của Hư Hán Tử. Nhưng ngay khi quen mắt với ánh sáng, Hư Hán Tử kinh ngạc trước cảnh tượng trải dài.

“Chuyện, chuyện này?”

Vách đá

Một vách đá sừng sững trước mặt hắn. Ánh sáng rực rỡ là từ phía trên vách đá đó chiếu xuống.

“Có khe hở?”

Đây không phải là ánh sáng phát ra từ dạ minh châu. Có lẽ ngoài lối vào mà họ vào còn có lối đi khác nữa.

“Vậy còn Hỗn Nguyên Đan thì sao?”

Nếu như nơi này là điểm tận cùng rồi thì rốt cuộc Hỗn Nguyên Đan đang ở đâu....

“ Đằng kia!”

Đôi mắt của Hư Hán Tử đã không bỏ sót không gian lồi ra giữa vách đá.

“Đúng là có thứ gì đó”

Nếu như đây là tận cùng của Kiếm Trủng thì rõ ràng nơi có ánh sáng kia chính là lối ra. Và nếu như có ai đó để lại thứ gì cho thế hệ sau chắc chắn nó phải ở giữa vách đá.!”

“Phải leo lên! Phải leo lên vách đá mới được!”

“ Quá dốc!”

Vách đá gần như dựng đứng như không cho phép con người tiếp cận đến. Nó ở độ cao mà không phải cứ dùng khinh công có thể leo lên được.

“Có bò cũng phải leo được lên đó! Ngay lập tức!”

“Vâng!”

Sau khi nghe lệnh từ Hư Hán Tử, đệ tử Võ Đang đồng loạt bám vào vách đá rồi nhanh chóng leo lên trên.

Những kẻ đuổi theo phía sau bọn chúng cũng nhanh chóng đến nơi.

“Gì? Gì thế này?”

“Lũ Võ Đang đang trèo lên vách đá kìa! Mau bám theo!”

“Tuyệt đối không để thần binh rơi vào tay bọn chúng!”

Những kẻ tham vọng bắt đầu leo lên vách đá với ánh mắt đỏ rực. Ngay lúc ấy.

Vùuuuuu!

Trong hang động mà bọn chúng vừa đi qua xuất hiện luồng khí tức khủng khiếp. Vượt qua hang động tối tăm, hắn đang dần tiếp cận bọn chúng với tốc độ của một tia chớp.

 

(Bản dịch thuộc về VLOG…NOVEL. Đón Xem chap mới nhất tại VLOG…NOVEL.COM)


Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương