Đại Quản Gia Là Ma Hoàng (Bản Người Dịch)
Chapter 481: Khẩn cấp xuất binh

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 481: Khẩn cấp xuất binh
Nhóm Dịch Tại Hạ Bất Tài 

“Đem ngọc giản cho trẫm, trẫm tự xem!”

Sau một lát, hoàng đế đoạt lấy ngọc giản, tâm thần chìm vào bên trong, tự mình xem. 

Thật lâu sau mới mở choàng hai mắt, chau mày, bất khả tư nghị nói: “Làm sao lại nhanh như vậy, chỉ sau một thời gian ngắn ngủi đã tụ tập được nhiều người như vậy. Lấy uy danh của Lạc gia, không nên có phần uy vọng này a!”

Khóe miệng xẹt qua một ý cười chế nhạo, Gia Cát Trường Phong giống như đamg xem náo nhiệt, mở miệng: “Bệ hạ, ngài đừng quên, thời gian Lạc gia phát triển tuy ngắn ngủi, không quá mức uy vọng. Bất quá, trong giai đoạn các thế lực đại chiến, tên tiểu tử Trác Phàm kia thu được không ít cao thủ trong thất đại thế gia. Ngự hạ thất gia trong Thiên Vũ căn cơ quá sâu, cho dù bây giờ đã bị quét dọn, nhưng uy vọng vẫn còn tồn tại. Tự bọn họ ra mặt, các gia tộc đã từng phụ thuộc không cần nói, coi như các ciểu môn tiểu hộ của bọn họ cũng sẽ chen chúc mà tới, thừa dịp này thu được một cái cao vị đi. Dù sao, sau trận chiến này, bọn họ thế nhưng là có khả năng ôm vào bắp đùi của ngự hạ gia tộc a. Cứ như vậy, hiện tại mới chiêu mộ được 1 triệu quân, lão thần cho rằng còn có chút thiếu đấy, ha ha ha...”

Nghe tiếng cười giễu cợt của Gia Cát Trường Phong, sắc mặt hoàng đế liền âm trầm, giống như muốn ăn thịt người, hung tợn nói: “Thằng ranh con này, không nghĩ tới sẽ dùng chiêu này đến âm trẫm một vố. Vốn là trẫm muốn để hắn cùng Đế Vương Môn đại chiến mấy trận, cho dù thắng, thực lực nhất định cũng sẽ giảm mạnh, cho nên muốn lại sau cùng để thu thập. Vạn vạn không nghĩ đến, bây giờ lại trở thành uy hiếp lớn nhất, khiến toàn bộ Thiên Vũ trở thành địch của trẫm!”

Hoàng đế cơ hồ là cắn răng nghiến lợi gặng ra từng chữ từ trong cổ họng, Gia Cát Trường Phong lại bất đắc dĩ lắc đầu, ai thán lên tiếng: “Ai, bệ hạ, lần này ngươi và ta đều nhìn nhầm a! Chúng ta đều là muốn sử dụng Trác Phàm để quấy đục Thiên Vũ, làm ngư ông đắc lợi. Lão phu nghĩ đến thời cơ phản loạn, bệ hạ muốn quét dọn các thế lực trong thiên hạ. Nhưng kết quả lại là, lão phu bị bệ hạ tính kế, kéo theo chuyện bệ hạ thiết kế quét dọn các thế lực, lại đều bị tiểu tử kia toàn bộ tiếp nhận đi.”

“Ha ha ha... Một quân cờ nho nhỏ, trong nháy mắt hóa thành người đánh cờ, ngư ông đắc lợi! Bệ hạ a, ngài lần này thua cũng không phải một hai con cờ, mà chính là thua toàn bộ đại cục a!”

“Im ngay!”

Hoàng đế rốt cục khó có thể tiếp tục trấn định, thống mạ lên tiếng, hai mắt đỏ thẫm, giống như điên cuồng, giận dữ hét: “Trẫm là Thiên Tử, trẫm sẽ không thua, vĩnh viễn sẽ không thua, khụ khụ khục...”

Bất giác hung hăng ho khan vài tiếng, hoàng đế lấy khăn tay lau qua miệng, sắc máu đỏ thẫm ở phía trên lại vô cùng dễ thấy.

Song đồng bất giác khẽ run, hoàng đế nhanh chóng nhét khăn tay vào trong ngực, không quan tâm đến nó, sải bước đi ra ngoài, rất nhanh liền không thấy bóng dáng, nhưng lời nói đầy khí phách của hắn, lại vang vọng rõ ràng trong địa lao tối tăm mày: “Gia Cát Trường Phong, ngươi mở to hai mắt nhìn rõ ràng cho trẫm. Người chiến thắng sau cùng, nhất định là trẫm. Tên tiểu ma đầu Trác Phàm kia hẳn phải chết không nghi ngờ!”

“Ha ha ha... Lão phu cũng muốn nhìn một chút, giang sơn này sau cùng sẽ rơi vào trong tay ai!” Ria mép khẽ run run, vẻ mặt Gia Cát Trường Phong không màng danh lợi, cười ra tiếng.

U Minh liếc hắn một cái thật sâu, cười nhạt một tiếng, cũng đuổi sát theo hoàng đế rời đi.

Địa lao lại một lần nữa trở nên an tĩnh lại, tiếng nước rơi vẫn tí tách, Gia Cát Trường Phong cũng lại tiếng nước có tiết tấu vận luật kia, nhẹ nhàng quơ thân thể…

Bịch bịch bịch …

Tốc độ của hoàng đế cực nhanh, rất nhanh đã đi tới ngự thư phòng, ngồi lên long vị rống to :

 “Người tới!”

“Đúng, bệ hạ!” Lập tức có một cận thị vội vã chạy đến, khom người nói.

“Quỷ Vương còn chưa trở lại sao?”

“Khởi bẩm bệ hạ, Quỷ Vương đại nhân còn chưa trở về!”

“Đáng chết, trẫm để hắn đi làm việc, tình hình hiện tại khẩn cấp như vậy, vậy mà còn chưa trở lại, không biết rõ tình huống thì làm thế nào!” Hoàng đế hung hăng vỗ bàn một cái, ria mép tức giận tới mức rung động.

Báo!

Đúng lúc này, một tiếng hét lớn vang lên, một tên thị vệ vội vàng xông tới, khom người nói: “Khởi bẩm bệ hạ, Quỷ Vương đại nhân cầu kiến. Hơn nữa còn có đại nguyên soái Khuyển Nhung, Thác Bạt Thiết Sơn cùng chư vị tướng quân, cũng ở ngoài điện chờ lấy!”

“Mau mau tuyên nhập!” Hoàng đế vội vàng kêu lên.

Thị vệ gật đầu một cái, liền lĩnh mệnh lui ra ngoài. Chỉ chốc lát sau, Quỷ Vương dẫn theo một đám người hối hả đi tới, người cầm đầu chính là đại nguyên soái Khuyển Nhung, Thác Bạt Thiết Sơn.

Mà nhi tử Thác Bạt Lưu Phong, nữ nhi Thác Bạt Liên Nhi của hắn biết được phụ thân bọn họ đến đây, cũng vội vàng ra nghênh tiếp, tụ hợp lại cùng một chỗ, Bát Lang Vệ cũng có mặt đầy đủ, quốc sư Hãn Thiết Ma cũng theo sát ở bên.

“Lão phu Thác Bạt Thiết Sơn, bái kiến Thiên Vũ bệ hạ!” Thác Bạt Thiết Sơn hơi hơi hành lễ, đám người còn lại cũng cùng nhau hành lễ.

Hoàng đế vung tay lên, cười nói: “Thác Bạt lão nguyên soái lễ độ, sớm đã nghe nói đại danh của lão nguyên soái, hôm nay nhìn thấy, quả là danh bất hư truyền, khí vũ hiên ngang, phong độ đại tướng, ha ha ha...”

Hoàng đế khách sáo hai câu, liền vào thẳng chủ đề: “Lão nguyên soái, không biết chuyện bên kia như thế nào?”

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều dùng  ánh mắt hi vọng nhìn về phía Thác Bạt Thiết Sơn, bao gồm cả con hắn, Thác Bạt Lưu Phong cùng Thác Bạt Liên Nhi cũng giống vậy.

Nhóm Dịch Tại Hạ Bất Tài 
Hiện tại bộ truyện đang bị các trang web khác đánh cắp và đăng lại, mong các bạn đọc truyện trên các kênh chính thống của nhóm để ủng hộ cũng như giúp cộng đồng dịch thuật phát triển ...

Bọn họ đều biết, lần này là trận chiến cuối cùng của Thác Bạt Thiết Sơn cùng Độc Cô Chiến Thiên, đến tột cùng là ai thắng ai thua, tình hình chiến đấu như thế nào, bọn họ cũng muốn được biết.

Mặt mo bất giác đỏ bừng, Thác Bạt Thiết Sơn lúng túng tằng hắng một cái, không biết nên kể như thế nào. Quỷ Vương trầm ngâm nửa ngày, cuối cùng thở dài, ôm quyền nói: “Khởi bẩm bệ hạ, vốn dĩ lần này lão phu xuất thủ ám toán Độc Cô Chiến Thiên đã thành, Độc Cô Chiến Thiên đã chết...”

“Ồ?”

Quỷ Vương còn chưa dứt, ánh mắt hoàng đế đã sáng lên, tràn đầy kỳ vọng. Nhưng rất nhanh, Quỷ Vương lại uể oải nghiêm mặt nói: “Thế nhưng đúng lúc này, tên tiểu tử Trác Phàm kia không biết nghe được tiếng gió ở đâu mà lại đúng lúc đuổi tới. Sau cùng, hắn trở thành tân đại nguyên soái của Độc Cô, mang theo Độc Cô quân còn sót lại nghênh ngang rời đi!”

Hoàng đế giật mình, hoảng hốt lên tiếng: “Liền Độc Cô quân cũng bị tiểu tử kia thu? Ai, cái này phiền phức lớn rồi. Thế lực trong tay tiểu tử kia càng lớn, liền càng khó có thể đối phó! Ta nói các ngươi... Lúc đó tại sao không đem hắn cản lại? Coi như ngăn không được hắn, ngăn lại những tướng sĩ Độc Cô quân kia cũng tốt a!”

Quỷ Vương thở dài một tiếng, bất đắc dĩ lắc đầu: “Kỳ môn dị thuật của tiểu tử kia, bệ hạ cũng không phải là không biết, đơn đả độc đấu, lão phu không phải địch thủ của hắn. Thế nhưng khi dựa vào đại quân linh thú của Thác Bạt nguyên soái, tiểu tử kia không biết đã dùng biện pháp gì, lại có thể khiến những linh thú kia kinh hãi đến mức chạy tán loạn bốn phía, căn bản không ra thể thống gì. Cho dù là Thác Bạt nguyên soái, còn bị tiểu tử kia bắt sống một lần đây...”

Khụ khụ khục…

Quỷ Vương còn chưa nói xong, Thác Bạt Thiết Sơn đã che miệng, nặng nề mà ho khan hai tiếng, hai gò má có chút thẹn đến hoảng!

Thân là binh mã đại nguyên soái, thế mà bị một tên tiểu quỷ tuỳ tiện bắt sống, xem như là chuyện khiến hắn mất mặt nhất một đời này!

Mà hai huynh muội Thác Bạt Lưu Phong, cũng bất khả tư nghị nhìn phụ thân bọn họ, hai mắt tràn đầy chấn kinh. Chẳng lẽ ngay cả phụ thân trăm trận trăm thắng cũng bị tiểu tử kia đánh bại sao?

Thác Bạt Liên Nhi càng là quan tâm nói: “Phụ thân, hắn... Hắn không có thương tổn đến ngài chứ!”
“Ha ha ha... Liên Nhi yên tâm, tiểu tử kia cũng chỉ là mở miệng cuồng vọng một chút, ngược lại không có làm gì cha!” Cười nhẹ khoát khoát tay, Thác Bạt Thiết Sơn trấn an nói.

Đến tận đây, Liên Nhi mới yên lòng!

Thế nhưng Tra Lạp Hãn lại trợn trừng mắt một cái, hướng về Sát Phá Lang trong Ngũ Lang Vệ tức giận mắng to: “Mấy người các ngươi bảo hộ nguyên soái kiểu gì thế hả, vậy mà có thể để cho người ta thừa cơ bắt cóc nguyên soái? Đây quả thực là làm nhục Bát Lang Vệ chúng ta!”

Ngũ Lang Vệ thầm giận trong lòng, hừ nhẹ lên tiếng, Sát Phá Lang liếc nhìn Tra Lạp Hãn một chút, lạnh lùng nói: “Tiểu tử kia thủ đoạn quỷ dị, thực lực rất mạnh. Lúc đó tình cảnh hỗn loạn, đừng nói là chúng ta, coi như tăng thêm ngươi cũng không cải biến được gì. Bất quá, ngươi luôn luôn tự ngạo, khi còn chưa giao thủ cùng tiểu tử kia, đoán chừng sẽ không tin!”

“Ai nói ta chưa từng giao thủ cùng hắn? Ta cùng ba người Triết Biệt liên thủ cũng không đánh lại tiểu tử kia, Triết Biệt còn bởi vậy mà trọng thương, nằm trên giường một tháng không cách nào cử động...”

Khụ khụ khụ!

Tra Lạp Hãn không cẩn thận nói lộ ra miệng, Triết Biệt vội vàng lúng túng ho nhẹ một tiếng.

Đến tận đây, Bát Lang Vệ mới ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, tất cả đều bừng tỉnh đại ngộ. Nguyên lai tất cả mọi người đều ăn qua thua thiệt ngầm dưới tay tiểu tử kia a!

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người không khỏi cúi thấp đầu, than thở.
Chuyến đi Thiên Vũ lần này thật sự là Bát Lang Vệ bọn họ thua sạch bóng, cả đời sỉ nhục a…

Thấy tình cảnh này, Thác Bạt Thiết Sơn không khỏi nhíu mày càng sâu, nhìn về phía hoàng đế nói: “Bệ hạ, Trác Phàm kia đến tột cùng là thần thánh phương nào, sao lại có thần thông như thế, trước kia làm sao chưa từng nghe nói qua?”

“Phụ thân, ta tới Thiên Vũ đã mấy tháng có thừa, đã điều tra kỹ càng về người này, điểm ấy vẫn là để ta tới giải thích đi!”

Lúc này, Thác Bạt Lưu Phong nhìn về phía phụ thân hắn, thản nhiên nói: “Trác Phàm sinh tại một tiểu thế gia bất nhập lưu, từ nhỏ làm nô, về sau gia tộc này bị diệt, hắn nhân duyên trở thành quản gia gia tộc, khi đó, toàn bộ gia tộc bao gồm hai vị chủ tử cùng một người thị vệ bên ngoài, tổng cộng chỉ có bốn người. Nhưng chính là dưới tình huống như vậy, hắn lại có thể kết giao với các nhà quyền quý, dùng vẻn vẹn không đến mười năm, đem một cái gia tộc hạng bét trở thành chư hầu một phương. Bệ hạ đã từng ban thưởng hắn danh xưng thiên hạ đệ nhất đại quản gia, có thể thấy được hắn có năng lực phi phàm, tài năng kinh thiên động địa.”

“Hơn nữa, ngự hạ chi đạo của hắn mười phần cao minh, thường có thể đem tuyệt thế cao thủ kéo vào dưới trướng mình, để bản thân sử dụng. Minh hữu đối với năng lực của hắn càng là mười phần tín nhiệm, ủy thác trách nhiệm. Bất quá, dù vậy, người chung quanh đối với hắn cũng là đã kính lại sợ. Bất luận minh hữu hay là địch nhân, đều có chung một đánh giá về hắn. Giảo hoạt như cáo, tàn bạo như sói, âm hiểm như rắn, khí thế như rồng! Cho nên chớ nhìn bề ngoài hắn có vẻ hung hăng càn quấy, nhưng lại vô cùng thận trọng, quỷ kế đa đoan, quả thực là nhân vật khó có thể đối phó!”
“Không sai, trong bất tri bất giác, tiểu tử này đã thành uy hiếp lớn nhất của trẫm!” hít một hơi thật sâu, hoàng đế cũng là thâm biểu tán đồng gật đầu.

Thác Bạt Thiết Sơn thầm hiểu trong lòng, âm thầm gật đầu: “Tuy lão phu biết rõ tiểu tử này không đơn giản, nhưng không ngờ lại khó giải quyết như thế. Xem ra lão phu đối phó hắn, so với đối phó lão gia hỏa  Độc Cô Chiến Thiên kia, còn phải cẩn thận chặt chẽ hơn mới được!”

“Đã như vậy, xin mời Thác Bạt lão nguyên soái mau chóng phát binh Phong Lâm Thành, bắt giữ tên gian tặc này!” Hoàng đế lúc này xuất khẩu thúc giục nói.

Không khỏi sững sờ, Thác Bạt Thiết Sơn cả kinh nói: “Nhanh như vậy, lão phu vừa mới đến đế đô, còn chưa chỉnh quân...”

“Ai, không có cách nào, tiểu tử kia rất âm hiểm! Hiện tại hắn đã lấy danh xưng Cần Vương, bốn phía chiêu binh mãi mã, trẫm cũng không tiện nói gì, ai bảo ngài mang theo đại quân nghênh ngang đi một vòng trong Thiên Vũ khiến mọi người đều biết chứ? Nếu chậm thêm một chút nữa, hắn đoán chừng liền có thể huấn ra mấy triệu nhân mã. Hơn nữa, nếu việc này bị hộ quốc tam tông phát hiện, giao dịch giữa chúng ta nhưng sẽ triệt để ngâm nước nóng!”

Cái gì?

Mọi người giật mình, bất giác cùng nhau cảm thán, Trác Phàm nàu hành động đến thật là nhanh a!

“Mặt khác, vì bảo đảm chiến sự lần này thuận lợi, trẫm sẽ phái tất cả Hộ Long Thần Vệ cùng Quỷ Vương đến giúp đỡ bọn ngươi. Chỉ là, chỗ bọn họ có mấy cao thủ rất khó đối phó...” Hoàng đế vuốt khẽ chòm râu, cau mày nói.

“Không ngại!”

Lúc này, Quốc sư Khuyển Nhung Hãn Thiết Ma luôn một mực không lên tiếng bỗng dưng mở miệng nói: “Ba vị cao thủ Ngự Thú Tông nước ta đã tới, cho dù cọng rơm cứng bên phía bọn họ có khó đối phó cỡ nào, cũng không có gì đáng ngại...”

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương