Con Trai Út Của Kiếm Thánh
Chapter 71 Mối Duyên Vương Vấn (3)

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chapter 71 - Mối Duyên Vương Vấn (3)


 

[Dịch giả, hiệu đính: Lili]

 

Quikantel tròn mắt nghe Murakan giải thích cặn kẽ tình hình.

 

[…Chắc chắn đây là một vấn đề nghiêm trọng. Nhưng trước hết, chúng ta cần ra chỗ khác nói chuyện. Có một hòn đảo nhỏ ở gần đây. Đi theo tôi.]

 

Quikantel bay vụt qua Murakan. Trước khi đi theo, Murakan đã nói chuyện với Jin.

 

[Chà, hôm nay xém tí nữa là chết rồi. Nhóc ổn chứ? Ta không ngờ ngươi lại giải phóng thành công được thanh kiếm đấy.]

 

“Không bị tắc nghẽn linh lực như lần trước, nhưng giờ cả cơ thể tôi cảm giác như sắp vỡ vụn đến nơi vậy. Cơ mà ông có ổn không? Bị người yêu cũ cho ăn đánh nghe chừng cũng chẳng hay ho gì.

 

[Những con rồng của Olta đều nhận thức được vị trí cao quý của mình, vì vậy chỉ cần một vết xước vào lòng tự tôn là chúng sẽ biến thành quái vật ngay. Chà, là ta biết điều đó nhưng vẫn đến gặp cô ấy, vì vậy là lỗi của ta. Ta biết rõ cô ấy sẽ nổi khùng, nhưng không ngờ lại khùng đến mức này. Làm đàn ông là phải biết kiên nhẫn. Nhưng ngươi chưa lớn lắm nên đánh trả cũng không sao. Nhưng dù sao thì cuộc tìm kiếm đã có tiến triển hơn rồi. Chúng ta đã biết được kẻ bắt cóc là Vyuretta…]

 

Vào ngày mà Andrei Zipfel bị đuổi khỏi bữa tiệc ăn mừng của gia tộc Runcandel, Jin cũng đã hỏi dò Murakan về Vyuretta.

 

Theo như Murakan nói thì, Vyuretta trẻ hơn ông ta một chút. Là con rồng mạnh thứ ba trong số những con rồng dưới trướng Melzeyer, Phong Thần.

 

[Có thể Vyuretta không phải là người duy nhất nhúng tay vào chuyện này, mà còn cả Phong Thần. Rất đáng nghi. Nhưng được rồi, đi đã.]

 

Họ nhanh chóng đuổi kịp Quikantel. Cô bay chậm lại một chút để Murakan bắt kịp, hẳn là đã để ý tới vẻ ngoài kiệt sức của ông ta. Có vẻ như khuynh hướng bạo lực của cô ấy đang dần biến mất.

 

Họ hạ cánh tại một hòn đảo không người ở giữa vùng biển của Đế quốc Vermont. Sau khi hạ cánh thành công, hai con rồng biến đổi thành dạng người.

 

Jin giật mình trước hình dáng người của Quikantel. Một mỹ nhân đã thế chỗ cho con rồng phút trước còn đang thở hổn hển.

 

“Không có ai ở đây. Tuy nhiên, rất có thể chúng ta sẽ bị nghe lén bởi những con rồng khác.”

 

Cô ấy dường như không tin tưởng Địa Long Labus và Untiel, không coi họ như đồng minh của mình.

 

Murakan nhún vai.

 

Quikantel im lặng một lúc, nhìn chằm chằm vào hắc long. Mặc dù vậy, rất khó để nói đây là đang nhìn chằm chằm hay là đang lườm.

 

Murakan cũng không thể phớt lờ ánh nhìn của cô.

 

'Mình có nên để họ có một chút không gian riêng tư không nhỉ...?'

 

Trước khi Jin kịp đứng dậy, Murakan chủ động phá vỡ bầu không khí im lặng.

 

“Bọn tôi đến đây không phải là để trao đổi những ánh nhìn kỳ dị. Mong cô hãy cho tôi biết chính xác thời điểm mà Vyuretta mang Lathry đi.”

 

Quikantel cắn môi và thở dài.

 

"Hơn một năm về trước."

 

Trùng với thời điểm Kashimir phát hiện con rồng đã mất tích.

 

“Lấy Thuật Rồng ra để dụ Lathry đi… Dơ bẩn đấy.”

 

“Nhưng Murakan, sao anh chắc chắn Vyuretta mang Lathry đi với mục đích xấu thế? Nhỡ đâu thực sự là để dạy Thuật Rồng thì sao.”

 

“Quikantel à, khế chủ Az Mil mới chỉ là một cô bé thôi. Còn chưa cả biết kiểm soát sức mạnh của mình.”

 

"Gì cơ? Nếu không có rồng hộ mệnh bên cạnh thì thời điểm này là thời điểm nguy hiểm nhất đấy.”

 

“Chắc chắn Vyuretta biết rõ điều đó. Mà nếu hắn không biết, thì Lathry biết. Đủ rồi. Cô hãy bảo hắn rằng Lathry cần quay trở về với khế chủ và chuyện học Thuật Rồng sẽ gác lại sau."

 

“Hừm, chuyện này rất kỳ lạ. Chắc chắn họ có ý định giết người của Az Mil, nếu không thì Lathry đã được thả về từ lâu rồi.”

 

Quikantel nhíu mày.

 

Đối với cô, mạng sống của người của Az Mil không quan trọng. Rốt cuộc, cô chỉ cần bảo vệ Enya, không phải là người của một vị thần khác.

 

Tuy nhiên, Quikantel chỉ nhớ rằng Vyuretta cũng từng tỏ ra quan tâm tới Enya.

 

"Làm thế nào cô biết rằng Vyuretta đã đem Lathry đi?"

 

“Vì chuyện đó xảy ra khi Vyuretta dừng chân ở đây. Rõ ràng là định giới thiệu Lathry cho tôi nhưng thực ra là để gặp Enya.”

 

"Enya là ai?"

 

Murakan giả ngốc ngốc, vì Quikantel đã vô tình tiết lộ rằng Enya là khế chủ Olta.

 

“Nói chung là Vyuretta vì một số lý do gì đó mà rất mong được gặp Enya. Mặc dù tôi đã từ chối rất nhiều lần, nhưng hắn vẫn cứ cố chấp như vậy.”

 

“Người như cô mà lại để hắn đeo bám vậy ư? Là cô đã bình tĩnh khước từ sao, tôi hiểu rồi. Gì vậy chứ? Giờ cô cũng phải cúi đầu trước nhà Zipfel rồi à?"

 

Quikantel thở dài.

 

“Không phải vì tôi sợ nhà Zipfel. Mà là tôi không làm khác được. Những quan chức có địa vị cao ở Vermont đều đã biết được thân phận thật sự của Enya, và có lẽ chuyện đó cũng đã lan tới tai Andrei Zipfel rồi.”


 

Vì Enya là một trong những học viên của Học viện Pháp thuật Vermont.

 

Nên nếu Quikantel động tay động chân Vyuretta, thì bọn côn đồ Zipfel sống ở học viện cũng sẽ gây khó dễ cho Enya.

 

“…Nếu tôi hành động thiếu thận trọng thì sẽ ảnh hưởng đến công việc rồng hộ mệnh của tôi. Dù sao thì hôm nay mới nghe được chuyện Lathry nên tôi nghĩ chắc chắn Vyuretta có động cơ mờ ám với cả Enya.”

 

“Hửm, cô vừa mới định làm hại khế chủ của tôi mà lại nói được câu đó à.”

 

“Tôi không biết có con người trên lưng anh. Nếu tôi biết Solderet có một khế chủ thì tôi đã chẳng làm quá lên như vậy.”

 

"Hẳn vậy rồi."

 

Im lặng.

 

"Murakan."

 

"Cái gì, nhóc?"

 

“Về Enya, những quan chức cấp cao của Đế chế Vermont đã biết thân phận và tung tích của cô ấy, nhưng về khế chủ của Az Mil thì có vẻ là ngược lại.”

 

Jin cố tình không nói tên Euria. Cậu không tin tưởng Quikantel lắm.

 

“Nếu vậy thì ngay từ ban đầu Vyuretta tiếp cận Lathry với mục đích gì chứ? Vả lại Vyuretta vẫn chưa trả lại Lathry, nên chắc chắn hắn phải biết về sự tồn tại của khế chủ của Az Mil. Hơn nữa, còn cả chuyện tuổi tác của cô bé nữa…”

 

"Chắc chắn rồi. Hừm… Chẳng nhẽ trong một nghìn năm tôi đang ngủ, có ai đó đã phát minh ra một loại phép thuật có thể phát hiện ra các khế chủ à?”

 

Quikantel lắc đầu.

 

“Không thể nào phát minh ra một thứ như vậy đâu, cho dù có là một nghìn năm trước hay một nghìn năm sau. Không ai biết được khế chủ là ai cho đến khi khế chủ tự mình phát hiện ra sức mạnh của họ.”

 

“Ai mà biết được. Bọn khốn Zipfel đó. Tôi không muốn nói điều này lắm nhưng công nhận chúng có công nghệ khá ấn tượng đấy.”

 

"Được rồi, cứ thử cho là loại ma thuật đó tồn tại đi, họ sẽ nhận được lợi ích gì trong việc tìm kiếm các khế chủ chứ?"

 

“Họ sẽ hưởng lợi theo hai cách. Mọi khế chủ nằm ngoài tầm kiểm soát của chúng đều được coi là những mối nguy, vì vậy đơn giản là chuyện đó sẽ giúp chúng loại bỏ họ. Ngoài ra, một khi khế chủ chết đi, gia tộc Zipfel sẽ có cơ hội lập khế ước với vị thần của khế chủ đó.”

 

Jin đáp lại, lập tức thu hút sự chú ý của Quikantel.

 

"Vậy thôi á…? Chẳng phải họ đã có tiềm lực nội quốc khổng lồ rồi sao? Một hoặc hai khế chủ đâu thể dễ dàng lay chuyển được."

 

“Tôi không biết loài rồng thế nào, nhưng con người sở hữu lòng tham vô đáy, khao khát quyền lực của họ sẽ không bao giờ chấm dứt. Hơn nữa, nhiều khế chủ liên minh với nhau, có thể được coi là góp gió thành bão đấy."

 

Quikantel cảm thấy lời của đứa trẻ thực rất khó hiểu. Cô cho rằng nhà Zipfel hiện đã là một gia tộc đứng đầu thế giới và họ không cần phải hành động quyết liệt trước những vấn đề nhỏ nhặt như vậy.

 

Tuy nhiên, Murakan gật đầu đồng ý.

 

“Đó cũng là một khả năng. Về lòng tham của bọn Zipfel thì tôi là người rõ nhất. Cách làm của bọn chúng sẽ thế này. Đầu tiên, tìm ra cách để theo dõi các khế chủ. Sau đó, nếu khế chủ đó không thuộc gia tộc Zipfel, thì chúng sẽ loại bỏ ngay.”

 

"Khoan đã. Chúng ta thực sự cần giả định thế này sao? Chỉ cần hỏi Vyuretta là được mà. 

 

"Cô nghiêm túc đấy à? Đừng nói nhảm nữa, Quikantel. Nếu cô là một kẻ bắt cóc, cô sẽ trả lời mọi thứ mình được hỏi ư? Động não đi. Theo như tôi thấy, đứa trẻ Enya của cô cũng có thể đang gặp nguy hiểm đấy.”

 

Không phải là Enya 'có thể' đang gặp nguy hiểm; mà là cô ấy chắc chắn đang gặp nguy hiểm.

 

Vài năm sau, Enya sẽ bị gia tộc Zipfel ám sát, và thông tin này sẽ bị chúng ém nhẹm khỏi mọi bản tin. Thay vào đó, huyết thống nhà Zipfel sẽ thế chỗ cô ấy, trở thành khế chủ của Olta và được mọi người biết đến.

 

Jin đã sống cả một kiếp, nên giả thuyết của cậu suy cho cùng cũng không có gì sai. Cậu là người nhớ rất rõ những trình tự và những sự kiện của thế giới này.


 

“Tôi đang rất tỉnh táo đây, và Enya không hề gặp nguy hiểm. Không ai có thể động vào một sợi tóc của cô ấy cho tới khi cô ấy trưởng thành.”


 

'Cô ngừng phủ nhận lại, suy nghĩ thực tế lên. Bỏ cô ấy lại một mình sẽ khiến cô ấy phải chết đấy.'

 

Những lời này vừa chuẩn bị được Jin thốt ra, nhưng Murakan đã nói to hơn.

 

“Cẩn tắc vô áy náy, Quikantel. Tôi biết cô không thể cứ kè kè bên cạnh Enya 24/7 trong 365 ngày hoặc hơn thế nữa. Thế nên mang con bé thoát khỏi Đế quốc Vermont đi cho nhanh. Cái học viện kia là thứ sẽ báo cáo nhất cử nhất động của Enya cho nhà Zipfel đấy."

 

“Đứa trẻ đó chưa bao giờ rời khỏi đế quốc kể từ được khi sinh ra. Chưa kể toàn bộ gia đình của cô ấy đều ở đó. Anh định bảo tôi làm đảo lộn cuộc sống của họ chỉ vì một mối nguy không rõ ràng ư?"

 

“Còn nước là còn tát, còn sống là còn cách. Bình tĩnh đi, đây chỉ là một gợi ý thôi. Dù sao quyết định vẫn là ở cô mà.”

 

“Hừmm… Cô Quikantel, nghe tôi nói này.”

 

Quikantel quay về phía Jin.

 

“Murakan và tôi sẽ tìm kiếm Lathry. Bằng mọi giá. Nhưng lỡ Lathry thực ra là đang bị cầm tù hoặc bị thương, thì cô sẽ làm gì?”

 

"Tôi sẽ…"

 

Quikantel nghiến răng.

 

“… Mang Enya đi.”

 

“Vậy thì tôi sẽ đi luôn đây. Nếu Lathry đã bị bỏ tù hoặc bị thương từ lâu rồi, như chúng tôi đã nói, thì cho dù cô có nhanh đến mấy, cũng sẽ là quá muộn. Tôi khiêm tốn đề nghị cô nên quyết định một cách sáng suốt. 

 

“Đứa trẻ nói đúng đấy, Quikantel. Dẫn khế chủ và gia đình cô ấy tới một nơi an toàn hơn đi. Còn bọn tôi sẽ đi xem Vyuretta có đúng là rác rưởi như vậy không, rồi chúng ta sẽ gặp nhau một lần nữa.”

 

Quikantel không thể giữ vững lập trường của mình nữa. Không có lấy một lỗ hổng nào trong lập luận của họ, và cô ấy cũng thực sự lo ngại cho tương lai của Enya.

 

'Họ còn lo lắng cho sự an nguy của Enya hơn cả mình... Mình có rất nhiều điều cần học hỏi từ họ.'

 

Phù.

 

Quikantel thở dài và gật đầu.

 

“Được rồi, quyết định vậy nhé. Tôi sẽ yểm trợ cho hai người.”

 

“Ồ, không cần đâu. Chúng tôi tự giải quyết được. Chắc chắn là bóng tối của tôi đã yếu đi một chút, nhưng không đến nỗi phải bất lực trước một con phong long ốm yếu. Con chó Vyuretta đó xong đời với tôi rồi.”

 

“…Và anh định sẽ gặp hắn kiểu gì?”

 

“Ý cô là sao, tôi sẽ gặp Vyuretta kiểu gì á? Cũng giống như tôi đã làm với cô thôi — gọi hắn bằng cách tỏa năng lượng của mình.”

 

“Anh biết có bao nhiêu con rồng đang liên minh với nhà Zipfel chưa mà nói như vậy? Hơn nữa anh còn định đưa đứa trẻ Runcandel này vào lục địa của nhà Zipfel?"

 

Jin và Murakan nhìn Quikantel với vẻ đầy ngạc nhiên.

 

“Ngạc nhiên gì vậy? Đứa trẻ này tỏa aura y hệt như tên nhãi Temar đó. Anh nghĩ tôi không nhận ra được năng lượng đó à?"

 

“Hmmm… Quikantel, không biết tôi có nên nói cho cô bí mật này không?”

 

“Tôi vẫn rất coi trọng Temar. Được ở bên một trong những hậu duệ của ông ấy khiến tôi hoài niệm về những ngày xưa cũ.”

 

Temar Runcandel, Murakan và Quikantel từng là bạn thân. Thực ra là khi Murakan và Quikantel còn ở cùng nhau.

 

“Dù sao thì, để tôi gọi Vyuretta. Hắn ta sẽ lập tức bay tới tôi như mấy tên thiếu niên hứng tình thôi. Sau đó thì tôi sẽ để hai người xử lý hắn.”

 

***

Đọc webtoon tại: Con Trai Út Của Kiếm Thánh | Vlogtruyen.net 

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương