Club Truyện Ma Tại Trường Trung Học
Chapter 1: Câu chuyện ma thứ nhất - Loa phát thanh (1)

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

<<Cảnh báo: Chương này chứa nhiều yếu tố máu me. Độc giả cân nhắc trước khi đọc.>>

 

Chương 1: Câu chuyện ma thứ nhất - Loa phát thanh (1)

 

Buổi sáng đầu tiên sau khi nhập học.

Trong lúc tôi ngây ngốc chờ đợi trong lớp học đợi đến khi lễ chào mừng bắt đầu, một cửa sổ thông báo hiện ra trước mắt tôi với âm thanh:“ Bốp! ”. 


 

 

Chúc mừng bạn đã được nhận vào trường trung học Nakseong, ngôi trường của những bí mật và bí ẩn. Vén màn những bí ẩn mờ ám ẩn trong trường hoặc chiến đối đầu với những truyền thuyết và câu chuyện ma trong khuôn viên trường để kiếm điểm giúp mở khóa các kỹ năng đặc biệt. Còn nữa, hãy tìm cho mình những đồng đội để ngăn chặn sự tái sinh của chúa quỷ trước khi ra trường. Hãy nhớ, thế giới nằm trong tay bạn.

> Xem trang tiếp theo.
 

 

“...?”

 

Đó là một cửa sổ thông báo, tương tự như trong một trò chơi.

 

Tôi ngạc nhiên nhìn xung quanh, nhưng không có học sinh nào khác có vẻ để ý. Họ chỉ chăm chăm vào điện thoại hoặc trò chuyện với nhau.

 

“...”

 

Trong khi tôi đang bối rối nhìn chằm chằm vào những dòng chữ, một thông báo về lễ chào mừng đã được phát qua loa. Buổi lễ chào mừng sắp bắt đầu.


 

[Phòng phát thanh xin thông báo đến toàn thể các em học sinh. Hiện nay nhà trường đang gặp sự cố mất điện. Vì vậy nên không thể sử dụng đường truyền chung mà sẽ tổ chức tại sân trường. Các tân học sinh nhanh chóng di chuyển xuống sân trường. Một lần nữa, phòng phát thanh xin thông báo…]


 

Các học sinh trong lớp thầm thì phàn nàn trong khi đứng lên để di chuyển. Tất nhiên, tôi đứng lên với rồi di chuyển theo họ với vẻ mặt ngây ra. 

 

Giữa đám đông nhao nhao xuống sân trường, tôi không tài nào rời mắt khỏi dòng thông báo ban nãy. Tôi đã thử đặt hai bàn tay trước mặt, nhưng dòng chữ không biến mất mà các ngón tay tôi lướt qua chúng.

 

‘Màn hình ba chiều ...?'

 

Tựa như những gì tôi đã thấy trong phim ảnh.


 

 

Chúc mừng bạn đã được nhận vào trường trung học Nakseong, ngôi trường của những bí mật và bí ẩn. Vén màn những bí ẩn mờ ám ẩn trong trường hoặc chiến đối đầu với những truyền thuyết và câu chuyện ma trong khuôn viên trường để kiếm điểm giúp mở khóa các kỹ năng đặc biệt. Còn nữa, hãy tìm cho mình những đồng đội để ngăn chặn sự tái sinh của chúa quỷ trước khi ra trường. Hãy nhớ, thế giới nằm trong tay bạn.


 

Tôi lặng lẽ kiểm tra xem có ai chú ý đến mình một lần nữa hay không bằng cách quan sát xung quanh. 

 

Khi di chuyển đến giữa sân trường, tôi kết luận rằng thông điệp đó chỉ có mình tôi mới nhìn thấy được. 


 

***


 

Dưới sân, các giáo viên đang đi xung quanh để giúp chúng tôi về đúng hàng. 

 

 Bên cạnh tôi là đám học sinh đang phàn nàn

 

Ngày nay, hầu hết các trường học không tập trung học sinh ở sân trường. Thay vào đó, họ sử dụng đường truyền chung để thời gian biểu luôn chuẩn xác. 

 

Các học sinh đang càu nhàu như thể đang rất bực mình, cho đến khi một người đàn ông giống như hiệu trưởng đứng trên bục giảng, đám đông ngay lập tức trở nên yên lặng. 

 

“À, gửi đến các tân học sinh của Trung học Nakseong, những người mà tôi yêu quý, chào mừng tất cả các bạn. Đầu tiên, tôi xin chúc mừng tất cả các bạn học sinh đã trúng tuyển. Tôi là hiệu trưởng của ngôi trường này…” 

 

Ngay khi hiệu trưởng chuẩn bị bắt đầu bài phát biểu trang trọng của mình, đầu ông ta đột nhiên nổ tung.

 

Máu tuôn ra như thác, một thứ gì đó bắt đầu lủa tủa xung quanh họ.

 

“……”

 

Đám đông im lặng, âm thanh duy nhất là âm thanh máu phun. 

 

Cơ thể không đầu của vị hiệu trưởng đung đưa qua lại trong khi máu chảy đầy bục giảng. Cơ thể tiếp tục lắc lư cho đến khi cuối cùng rạp xuống. 


 

Uỵch. 


 

"Kyaaaa- Ack!"

 

“U-aaaaaahhhh……!!”

 

Đám học sinh bắt đầu la hét toán loạn.

 

Chúng choáng váng, ngã quỵ tại chỗ, có người chỉ tay lên bục với gương mặt tái mét. 

 

Các giáo viên bên cạnh bục giảng quay mặt về phía học sinh, vì vậy họ thậm chí không nhận ra điều gì đã xảy ra với hiệu trưởng cho đến khi học sinh hét toáng lên làm họ quay đầu ra phía sau. 

 

“H-Hiệu trưởng..?”

 

“Giáo viên Kim! Gọi 119 ngay! ”

 

“Anh ổn chứ? T-thật điên rồ…! ”

 

Một số giáo viên cẩn thận đến gần bục giảng. Cảnh tượng ghê tởm khiến họ nôn ọe liên tục. 

 

Một số tân học sinh nữ bắt đầu khóc, họ ngồi xuống và an ủi nhau mặc dù hôm nay mới gặp nhau lần đầu tiên.

 

Mặt khác, các anh chàng hoặc đang nhìn chằm chằm vào bục giảng với vẻ mặt nhăn nhó hoặc nghiêng đầu với biểu cảm kinh sợ. 

 

Đúng lúc đó, một sự kiện còn kinh hoàng hơn đã xảy ra. 


 

Bam-


 

Khi một người phụ nữ trung niên nghiêm khắc đang đứng trên bục thì đầu của cô ấy cũng nổ tung lên thành một vũng máu. 

 

Sau đó, đầu của những người gần bục phát lần lượt phát nổ tạo thành những vệt máu đỏ thẫm phun khắp nơi.

 

"Uaaaaaahhhhh!"

 

"Kyaaaaaa!" 

 

Các cô gái và chàng trai đều bắt đầu la hét và bỏ chạy. 

 

Khi đầu hiệu trưởng phát nổ, một vài học sinh chưa hiểu chuyện gì xảy ra vẫn ngơ ngác nhìn xung quanh.

 

Bây giờ, không có ngoại lệ, tất cả học sinh bỏ chạy trong sợ hãi. 


 

Bam- 

 

Bam- 

 

Bùm- 


 

Uỵch- 

 

Uỵch-


 

Theo lẽ tự nhiên, tôi chạy khỏi bục giảng như điên, tay chân thì khua loạn xạ y hệt như những học sinh khác. 

 

Điểm đến của chúng tôi là cổng của trường. 

 

Khi cố gắng chạy trốn, chúng tôi liên tục nghe thấy âm của những vụ nổ và cơ thể rạp xuống mặt đất.

 

Khi đầu của những tân học sinh đang cố gắng chạy thoát phát nổ, cơ thể của họ - vẫn theo quán tính, lăn dài trên sân trường. 

 

Hộc hộc…

 

Tôi thở một cách khó khăn.

 

'Thật điên rồ. Cái quái gì đang xảy ra…?'

 

Tôi không chắc chắn chính xác điều gì đang xảy ra, nhưng tôi  biết rằng tôi cần phải chạy. Khi đến gần cổng trường, tôi có thể nghe thấy tiếng la hét của bảo vệ.

 

“Này, mấy thằng ngu! Các cậu đang làm gì vậy?! Bây giờ vẫn đang là lễ chào mừng, các cậu định đi đâu?! ”

 

Vì không hiểu rõ tình hình, anh ta đã quát mắng học sinh đến mức mặt đỏ bừng. 

 

"Này! Tôi nói dừng lại! Trông tôi có giống đang nói đùa không?! Này, đồ khốn kiếp! Quay trở về chỗ ngồi! Tôi nói quay lại! ” 

 

Phòng bảo vệ và cách cổng cách bục giảng một cái sân. Với 300 học sinh đang bỏ chạy cùng với khói bụi mù mịt khi đám người chạy tới, người bảo vệ đã không nhận thấy thảm kịch đang xảy ra. 

 

'Thằng khốn này. Nếu không có vấn đề gì mà hàng trăm người lại đang cố gắng trốn thoát thì anh ta nên nhận ra rằng có điều gì đó không ổn chứ… '

 

Một số học sinh to cao trèo qua cửa trong tôi khi tôi đang thầm chửi tên bảo vệ. 

 

Đám học sinh lao về phía trước, húc cả vào vai tên bảo vệ và chạy thẳng phía cổng như hổ đói.

 

“Ầm ầm…!”

 

Khi người bảo vệ ngã đập xuống đất, xung quanh anh ta là khói bụi mờ mịt. 

 

Mấy học sinh lao đến cổng và nhận ra rằng nó đã bị khóa. Sau khi đập vài cái vào cổng, họ chửi bới rồi bắt đầu leo ​​lên song sắt để trốn khỏi trường. 

 

"Này! Đồ khốn kiếp! Dừng lại! Này!"

 

Người bảo vệ lại bắt đầu la hét khi anh ta đứng dậy. 

 

Cái cổng nhanh chóng trở nên hỗn loạn vì xô xát giữa nhân viên bảo vệ đang la hét và các học sinh đang cố gắng leo lên. Vài học sinh nữ yếu ớt cảm thấy khó khăn khi trèo qua cổng, bắt đầu khóc và hét vào mặt bảo vệ.

 

“Tất cả chúng ta đều sắp chết! Quay lại đi, đầu họ đều nổ tung! Mở cổng nhanh lên! Xin đấy!" 

 

“Nhảm nhí! Mời giáo viên đến đây! Tất cả các giáo viên ở đâu ?! ” 

 

Có thể là do nhân viên bảo vệ quá mức nghiêm túc trong công việc và ông đã hét vào các học sinh yêu cầu họ cần phải quay lại. Anh ta sẽ không nhúc nhích nếu không có sự cho phép của các giáo viên. 

 

Anh ta bắt đầu túm và kéo quần của một số học sinh đang cố gắng leo lên cổng. 

 

Bam-

 

Đầu một số học sinh ở phía sau nổ tung, máu me phun tung tóe.

 

Các sinh viên dần phát điên lên.

 

“Bảo vệ, đồ khốn kiếp! Mở cửa ra, đồ khốn! ”

 

"Gì? Mẹ kiếp ?! Này! Qua đây. ”

 

Nhân viên bảo vệ túm cổ cậu học sinh chửi bới và bắt đầu tát vào mặt. 


 

Chát- 

 

Chát-


 

Mặc dù về lý anh ta không được đánh học sinh nhưng cùng với trách nhiệm của mình và sự tức giận, người bảo vệ không thể kìm được. 

 

“Aaarrrgghh! Mẹ kiếp! Mở cổng trước ra, tên bảo vệ khốn kiếp kia! ” 

 

Có thể do quá cố kiết bỏ chạy hết sức lực hoặc mọi chuyện đột ngột xảy ra khiến đôi chân của họ yếu đi nhưng nhiều học sinh đã không thể trèo qua cổng. Những học sinh đó bắt đầu tập hợp lại và mặt giáp mặt với nhân viên bảo vệ. 

 

“Mở cổng ra, đồ khốn! Đưa chìa khóa cho chúng tôi! ”

 

Người bảo vệ trước đó đã thề tốt rằng anh ta sẽ không bao giờ để họ đi quay đầu lại nhìn thấy đám người ngày càng đông lên.

 

“Urgh, cái gì vậy? Cái gì vậy hả? Bọn khốn kiếp này…! ”

 

“Mở cửa ra, đồ khốn! Mở cổng!"

 

“Đưa chìa khóa cho chúng tôi! Đưa chìa khóa cho chúng tôi! ”

 

Đám học sinh bị nổ tung đầu mỗi lúc một gần hơn. 

 

Khi các học sinh lao vào và cố gắng tìm chìa khóa trong túi của anh ta, người bảo vệ bắt đầu co rụt người lại để giấu đi chiếc chìa khóa. Các cô gái nhìn thấy người bảo vệ nằm trong tư thế con nhộng thì bắt đầu cào vào đầu anh ta còn các chàng trai thì đấm đá liên tục vào vai với lưng của anh ta.


 

Chát- 

 

Chát- 

 

Chát- 

 

Chát- 


 

“Argh! Ặc! ”

 

Người bảo vệ la hét trong đau đớn khi các học sinh dùng bạo lực để lục túi anh ta. 

 

Cánh cổng trước chẳng khác nào cánh cổng dẫn đến thiên đàng.

 

“Ách, aaaaccckk ……!”

 

“Đưa nó! Đưa nó cho chúng tôi!"

 

Ngay cả khi da của anh ta bị rách vì móng tay của các cô gái, người bảo vệ vẫn bảo vệ túi của anh ta đến cùng. Đúng là một cảnh tàn nhẫn và bạo lực nhưng nó đã giúp ích cho tôi.

 

Bởi vì sự hỗn loạn này, chỗ bản lề của cánh cổng không có ai đứng. 

 

“Hộc hộc… ”

 

Tôi nhanh chóng chạy đến chỗ, bảo đảm khu vực xung quanh an toàn và bắt đầu trèo qua cổng. 

 

Cổng được làm bằng các thanh thép nên rất trơn và không có chỗ đứng vững chắc. Các đỉnh có cả chấn song để ngăn chặn sự xâm nhập từ bên ngoài. Khá khó để leo lên, nhưng vì bản năng sinh tồn trỗi dậy nên tôi đã vắt hết sức lực còn sót lại. 

 

Bằng một cách nào đó, tôi leo lên thành công.

 

Tôi dừng lại trên đỉnh của một chấn song, nó chọc vào người tôi để dưỡng một chút sức lực. Bây giờ tất cả những gì tôi cần làm là vắt chéo chân qua đỉnh và nhảy ra khỏi cổng. 

 

"Hừm!"

 

Lúc tôi chuẩn bị nhảy xuống cổng, tôi nhận thấy những cái đầu nổ tung tóe đã gần đến chỗ tôi. 

 

Tôi cũng có thể nhìn thấy người bảo vệ. Khuôn mặt anh ta đầy máu và vẫn đang bị học sinh đánh. 

 

Tại thời điểm đó, đám học sinh dường như không quan tâm đến việc lấy chìa khóa nữa mà đang đánh túi bụi người bảo vệ. 

 

Có một sự thật rằng nếu một chướng ngại vật xuất hiện trên con đường sinh tồn của con người thì sẽ dẫn một bi cảnh đầy hỗn loạn và bạo lực. 

 

Sự sợ hãi tột độ xuất hiện trên khuôn mặt của đám học sinh đang điên cuồng tấn công người bảo vệ. 

 

"Chết đi! Chết đi! Tại sao anh lại cản đường chúng tôi ?! Chết đi thằng khốn...! ”

 

"A, ack, ugh, agggghh ...!"

 

Ngay sau đó, đầu của tên bảo vệ và các học sinh xung quanh đều nổ tung. Và ngay bên dưới tôi, đầu của một số học sinh vẫn đang cố trèo cổng bắt đầu phình to. 

 

'Mẹ kiếp!'

 

Tôi nhanh chóng nhảy khỏi cổng và đáp xuống mặt đất. 


 

Bụp-


 

'Tôi đã trốn thoát khỏi trường học!'

 

Và khi tôi bắt đầu lấy lại hơi thở để có thể lao đi, tôi cảm thấy đầu mình cũng bắt đầu phình to lên.

 

'… Bỏ trốn khỏi trường học là mình sẽ sống sót ư? '

 

Không hẳn là vậy. Tôi đã bị cuốn theo đám đông, cũng giống như những người khác, tôi đã nghĩ rằng con đường để tồn tại duy nhất là bước ra khỏi cánh cổng trường học. 

 

Chạy trốn khỏi trường học là bản năng khi con người ta gặp nguy hiểm.

 

Không có gì đảm bảo rằng đó là con đường đúng đắn để có thể sống sót. 

 

Tôi chấp nhận sự thật khi đầu tôi cảm giác đầu mình đang bắt đầu phình to lên như quả bóng. Ngay sau đó, tôi nghe thấy một âm thanh vô cùng lớn. Tôi bất tỉnh.


 

 

Bạn đã chết.

Vòng lặp mới sẽ sớm bắt đầu.

Đang tải…

 

Click-

 

***


 

 

Chúc mừng bạn đã được nhận vào trường trung học Nakseong, ngôi trường của những bí mật và bí ẩn. Vén màn những bí ẩn mờ ám ẩn trong trường hoặc chiến đối đầu với những truyền thuyết và câu chuyện ma trong khuôn viên trường để kiếm điểm giúp mở khóa các kỹ năng đặc biệt. Còn nữa, hãy tìm cho mình những đồng đội để ngăn chặn sự tái sinh của chúa quỷ trước khi ra trường. Hãy nhớ, thế giới nằm trong tay bạn.

> Xem trang tiếp theo.
 


 

 

Bạn nhận được nhiệm vụ.

Nhiệm vụ - Hướng dẫn

  • Kết bạn với 3 người để tạo thành club (Hiện tại 0/3)
  • Thưởng: 10 điểm cốt truyện, mở khóa Bảng Trạng Thái

 

“...”

 

Tôi thốt lên với sự ngạc nhiên. 

 

Vừa nãy là cái gì vậy?

 

Sao tôi có thể tiếp nhận thông tin này cơ chứ?

 

Nhiệm vụ, hướng dẫn, có vẻ như…

 

'Một trò chơi.'

 

Khi tôi tiếp tục đọc dòng thông báo đang lơ lửng trước mặt và suy ngẫm những gì đã đọc, âm thanh tiếp tục phát ra từ chiếc loa. 


 

[Phòng phát thanh xin thông báo đến toàn thể các em học sinh. Hiện nay nhà trường đang gặp sự cố mất điện. Vì vậy nên không thể sử dụng đường truyền chung mà sẽ tổ chức tại sân trường. Các tân học sinh nhanh chóng di chuyển xuống sân trường. Một lần nữa, phòng phát thanh xin thông báo…]

 

***

Đọc webtoon tại: Club Truyện Ma Tại Trường Trung Học | Vlogtruyen.net 

 

 

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương