Chàng Rể Vô Song
Chương 639

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ TruyệnApp trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên Truyenapp.com. Xin cảm ơn!
**********




Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Sau đó Triệu Tứ Hải lại tiếp tục bận rộn với công việc.

Đến giữa trưa, họ đã xác định được nhân viên nào sẽ đến chuẩn bị cho việc hợp tác với vùng Bắc Đông, sau đó điều động qua bên kia.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Mà Triệu Tứ Hải cũng nằm trong số đó.

Sau khi đến văn phòng mới, Triệu Tứ Hải vẫn ngoan ngoãn làm việc trước, kiên nhẫn chờ người từ vùng Bắc Đông tới, lúc đó sẽ tìm cơ hội hành động sau.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Lần này Triệu Tứ Hải cũng hạ quyết tâm, nhất định phải nhân cơ hội này làm ra sự nghiệp lớn.

TruyenApp.com cập nhật nhanh nhất.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Nếu muốn tiếp tục ổn định ở lại quỹ đầu tư Nhân Phàm, thực ra nếu bắt đầu nghiêm túc làm việc từ bây giờ thì Triệu Tứ Hải cũng có thể ở lại. Nhưng điều đó với Triệu Tứ Hải mà nói là quá mệt, hơn nữa anh ta biết năng lực của mình, nhiều nhất cũng chỉ như nhân viên nhỏ bé làm việc vất vả, chăm chỉ ở đây mà thôi, không có cơ hội thăng tiến.

Nếu thật sự có năng lực thì trước đây anh ta đã làm việc nghiêm túc, chứ không phải chỉ học cách làm thế nào để nịnh nọt sếp.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Cùng lúc đó, Hạ Sương, Dương Khiết và nhóm Nhan Thành vẫn đang trên đường đi.

Dọc đường, ngoài ăn uống nghỉ ngơi một chút ở trạm dừng thì hầu như họ không hề nghỉ ngơi, thay phiên nhau lái xe.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Cho đến khi chạng vạng, cuối cùng cả nhóm cũng ra khỏi đường cao tốc, vào đến thành phố Thiên Kinh.

Nhìn thành phố Thiên Kinh hoàn toàn khác với thành phố Đông Hải. Hạ Sương, Dương Khiết, Nhan Thành cùng những người khác đều tò mò nhìn ngó xung quanh.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Đến tối mọi người mới tới trụ sở chính của công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh.

Lâm Hàn đã liên lạc trước với người ở bên đó, bổ nhiệm Hạ Sương làm giám đốc mới của công ty, Dương Khiết là phó giám đốc, Nhan Thành là tổ trưởng tổ bảo vệ.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Mà mấy người Hạ Sương cũng đã liên hệ với người bên đây, nói cho họ biết khoảng thời gian mình tới nơi.

Lúc này, người của công ty Quang Ảnh vẫn chưa tan làm, họ đang chờ để chào đón mấy người Hạ Sương.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Mấy chiếc xe chở đoàn người Hạ Sương dừng trước cổng công ty, mọi người cùng bước xuống.

Một người đàn ông trung niên mập mạp vác bụng bia bước tới nói: “Xin chào, tôi là Ôn Xuân Vũ, trước đây là phó tổng giám đốc công ty Quang Ảnh, bây giờ là trợ lý giám đốc, phụ trách giúp đỡ các cô trong công tác bàn giao công việc”.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Ôn Xuân Vũ đã xem ảnh mấy người Hạ Sương, biết Hạ Sương là tổng giám đốc mới.

Ôn Xuân Vũ nói rồi cười tít mắt đưa tay ra bắt tay.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Hạ Sương khẽ cau mày nhưng vẫn bắt tay với Ôn Xuân Vũ.

Cảm nhận được độ mềm mại của đôi tay, Ôn Xuân Vũ càng cười tươi hơn.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Lúc này, một số giám đốc điều hành của công ty nhao nhao nói: “Chào mừng tổng giám đốc Hạ, phó tổng giám đốc Dương, tổ trưởng tổ bảo vệ Nhan”.

“Chào mọi người”, mấy người Hạ Sương cũng chào lại.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Ôn Xuân Vũ lúc này cũng nói: “Sếp Hạ, chúng tôi đã chuẩn bị một bữa tiệc thịnh soạn, tin rằng mọi người đi đường cũng mệt, bây giờ chúng ta qua đó ăn cơm trước đã nhé?”

Nhớ quay lại đọc tiếp tại TruyenApp.com để ủng hộ chúng mình nha.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Hạ Sương nghe vậy khẽ nhíu mày, đáp: “Không cần đâu, chúng tôi đã ăn trên đường đến đây rồi nên không đói. Bây giờ còn chút thời gian, ông dẫn tôi vào đọc tài liệu trước đi”.

Ôn Xuân Vũ nghe vậy trong lòng thấy không vui lắm.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Chức phó tổng giám đốc bị tước đi, đương nhiên trong lòng Ôn Xuân Vũ thấy không vui. Sở dĩ ông ta niềm nở, còn chuẩn bị lễ chào đón như vậy là để xây dựng mối quan hệ tốt với nhóm Hạ Sương, sau đó tiếp tục duy trì sự ảnh hưởng của mình.

Nhưng bây giờ Hạ Sương vừa đến đã muốn kiểm tra thông tin và sổ sách của công ty, rõ ràng là chuẩn bị xử lý theo việc công, không định cho họ bậc thang đi xuống.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

“Sếp Hạ, bây giờ cũng không còn sớm nữa, hay là để ngày mai đi? Chẳng lẽ thông tin và sổ sách có thể chạy mất sao? Cô không tin chúng tôi à?”, Ôn Xuân Vũ nói.

Hạ Sương thấy thế lại càng quyết tâm kiểm tra sổ sách ngay lập tức.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Dù sao hôm qua sau khi Lâm Hàn hạ lệnh cho nhóm Hạ Sương đến đây, họ đã lên đường ngay trong đêm. Mà chiều nay Lâm Hàn mới thông báo cho người bên công ty nên họ cũng không có thời gian chuẩn bị.

Mặc dù Lâm Hàn không nói gì về điều này, nhưng chiều nay anh nói với nhóm Hạ Sương rằng đã thông báo cho bên kia, nhưng Hạ Sương là ai chứ? Cô ta cũng là tay lão luyện trong thương trường, đương nhiên hiểu ý Lâm Hàn.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Từ khi Lâm Hàn thông báo cho họ là Hạ Sương đến cũng mới chỉ hai, ba tiếng đồng hồ, bên công ty Quang Ảnh không kịp xử lý và tiêu huỷ rất nhiều thứ.

Mặc dù Lâm Hàn không nói nhiều, nhưng Hạ Sương biết rõ đây thực chất là một bài kiểm tra mà Lâm Hàn đặt ra cho mình, xem năng lực của cô ta ra sao.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Vì vậy vừa lên xe, Hạ Sương và Dương Khiết đã liệt kê trước những thứ cần kiểm tra ở đây, nhất định không được cho những người này thời gian chuẩn bị, hai cô phải làm rõ mọi thứ.

Nếu không một số sổ sách đen, dấu vết lạm dụng chức quyền đều sẽ bị giấu đi và tiêu huỷ, sau này nhóm Hạ Sương rất khó điều tra ra.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Bây giờ là thời điểm tốt nhất để kiểm tra hoá đơn, sổ sách.

Mà thấy đám người Ôn Xuân Vũ đã chuẩn bị lễ đón còn mời ăn cơm, Hạ Sương càng chắc chắn bọn họ có điều che giấu, chắc chắn họ biết thời gian không đủ nên mới chuẩn bị chiêu này. Nếu các cô đến đó ăn cơm chắc chắn lại phải uống rượu, dù sao bọn họ cũng không để các cô kiểm tra ngay trong đêm.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Mà đến sáng hôm sau, trong một đêm cũng đủ để đám ngườiÔn Xuân Vũ xử lý gần hết.

“Bây giờ mới sáu bảy giờ, mười giờ mới tan làm sao lại không sớm? Tôi kiểm tra một số thứ trước, bàn giao xong nếu không có vấn đề gì, thời gian còn lại chúng ta sẽ từ từ ăn cơm, xây dựng một mối quan hệ tốt”, Hạ Sương nói bằng giọng điệu không cho phép thương lượng. Câu sau dù cô ta không nói nhưng đã cực kỳ rõ ràng. Nếu có vấn đề gì, đám người họ cũng sẽ bị Hạ Sương đá ra khỏi công ty, thậm chí bị cô ta đưa vào tù, sau này không cần phải qua lại nữa.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Ôn Xuân Vũ hơi nhíu mày, nếu không thích mềm thì chơi cứng vậy.

“Thật sự xin lỗi, hôm nay để chào đón sếp Hạ nên chúng tôi tan làm sớm. Tất cả văn phòng và tài liệu đều đã bị khoá cửa, bây giờ không thể kiểm tra được đâu. Nếu cô muốn kiểm tra thì ngày mai lại tới”, Ôn Xuân Vũ nói thẳng, ý nghĩa rất rõ ràng. Hôm nay họ sẽ không cho nhóm người Hạ Sương vào trụ sở công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Lời Ôn Xuân Vũ vừa dứt, các giám đốc điều hành phía sau cũng lần lượt vây quanh, chặn đường Hạ Sương và những người khác tiến vào trụ sở công ty.

Mà một số nhân viên bảo vệ phía sau cũng canh gác, giữ cửa cẩn thận.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

“Sếp Hạ à, thật sự không tiện đâu, chúng tôi đã đặt tiệc trước rồi, cô nể mặt đến ăn bữa cơm đi mà”.

“Đúng thế, tôi đã đặt phòng nghỉ ngơi cho các cô hết rồi, đều là phòng tổng thống, chắc chắn sẽ không đối xử tệ với các cô đâu”.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

“Các cô chưa đến thành phố Thiên Kinh bao giờ đúng không? Ăn xong chúng tôi dẫn các cô đi tham quan nhé”.

Các giám đốc điều hành anh một câu, tôi một câu, cực kỳ lịch sự và ân cần, nhưng cũng thể hiện rõ một điều, mọi thứ khác đều được, còn việc vào công ty kiểm tra tối nay thì không được.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

“Phải làm sao đây?”, Dương Khiết thấy đối phương bao vây đoàn mình thì đột nhiên hơi hoảng.


Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương